← Quay lại trang sách

Chương 2

Vừa nhìn thấy chồng là Jane không kềm được nước mắt! Nhìn thấy Liam bơ phờ, nàng càng đau lòng hơn nữa!

Liam cố mỉm cười khi nói với Jane:

- Anh không sao mà!

Jane gắng gượng nói:

- Anh Tâm nói sẽ cố gắng để xin cho anh được tại ngoại hậu tra! Thật là không thể tưởng tượng nổi!

- Em đừng lo! Rồi anh sẽ được minh oan thôi mà!

Jane âu yếm nhìn chồng:

- Anh à.. Nhưng mà.. chúng ta có tin vui..

Ánh mắt Liam nhìn vợ có đôi chút sáng rực lên khi nghe Jane nói có tin vui. Hay đây là điều vợ chồng chàng vẫn mong chờ?

Liam e dè hỏi Jane:

- Tin vui cho chúng ta sao? Không lẽ em…

Jane gật đầu, nước mắt nàng lại trào ra nhưng đây là những giọt nước mắt của hạnh phúc mong chờ.

- Em đã có thai được 7 tuần!

Liam kêu lên:

- Còn hạnh phúc nào hơn cho chúng ta! Cám ơn em.. cám ơn Jane của anh..

Cả hai trao cho nhau những nụ cười vui sướng qua làn phân cách trong suốt.

Liam dặn dò Jane:

- Đừng lo âu gì cho anh. Em phải nghĩ đến con của chúng ta! Phải giữ gìn sức khỏe nhé! Anh vô tội. Tâm sẽ lo liệu cho anh được ra ngoài, em cứ an tâm.

Jane gật đầu với ánh mắt lưu luyến. Giờ thăm chỉ ngắn ngủi có thế!

Vừa ra bên ngoài sở cảnh sát, Jane nhìn thấy Tâm đang xách cặp da đi về hướng nàng.

Jane kêu lên:

- Anh Tâm!

Tâm ngửng lên nhìn thấy Jane. Chàng mỉm cười:

- Vào thăm Liam rồi sao?

Jane gật đầu hỏi lại:

- Anh vào gặp Liam hay sao?

- Tôi có chút việc cần gặp người thám tử điều tra vụ của Liam.

Jane băn khoăn hỏi lại:

- Chuyện thế nào rồi?.. Chắc anh chưa thể nói cho tôi biết được phải không?

Tâm nhìn Jane với ánh mắt thương cảm khi trả lời:

- Khi nào rõ ràng hơn tôi sẽ cho Jane biết… nhé.

- Cám ơn anh!

Tâm gật đầu đi vào bên trong tìm người đang điều tra vụ án mà Liam bị tình nghi có dính líu.

Chàng đợi không lâu. Thám tử phụ trách đi ra tìm Tâm.

Luật sư Tâm đứng lên tự giới thiệu:

- Tôi là luật sư Tâm!

Viên thám tử đưa tay bắt tay Tâm:

- Walker Cox!

Tâm quan sát người thám tử phụ trách vụ án tên Walker Cox. Trung niên, hẳn là có nhiều kinh nghiệm và thâm niên trong nghề. Bộ ria mép mầu nâu xậm trên làn da trắng, cặp kính cận trễ trên mũi. Khuôn mặt xương xương và dài làm cho đôi mắt to của ông ta sau lớp kính hình như còn lớn hơn. Đó là đôi mắt không bỏ sót một thứ gí! Đôi mắt của kẻ đi tìm cho ra mọi nguyên cớ! Sục xạo, thăm dò và dường như ít chớp mắt!

Luật sư Tâm chợt có ấn tượng tốt về người này! Chỉ vì đôi mắt của ông ta hay sao? Không hiểu! Hay chỉ là trực giác? Cũng có thể!

Thám tử Walker Cox ra hiệu cho Tâm theo ông ta vào bên trong rồi đưa tay như mời người luật sư ngồi.

Căn phòng nhỏ, chỉ có 1 bàn làm việc, hai ghế cho khách không kể chiếc ghế đàng sau bàn. Có hai tủ đứng, chắc để hồ sơ. Trên bàn, ngoài computer, còn chất đầy giấy tờ hay hồ sơ.

Ông ta lên tiếng trước:

- Sao? Luật sư cần gì đây?

Tâm từ tốn trả lời:

- Ông có thể cho tôi biết về vụ án có liên quan đến thân chủ của tôi là ông Liam Wright không?

Ông ta có vẻ ngạc nhiên:

- Tôi tưởng ông đã rõ?

- Không rõ ràng lắm!

- Phần nào không rõ ràng? Đây là một vụ giết người. Nạn nhân là một thiếu nữ trẻ tên Olivia Ramirez 24 tuổi.

- Chỉ dựa vào lời khai không quyết đoán của một nhân chứng tình cờ đi ngang qua và bản vẽ như lời khai của nhân chứng không đủ yếu tố để buộc tội thân chủ tôi.

Viên thám tử nhìn luật sư Tâm:

- Chúng tôi đã cho thử DNA của thân chủ ông. Ngày mai sẽ có kết quả.

- Nếu kết quả không phù hợp thì thân chủ của tôi phải được thả ra ngay theo đúng thời hạn quy định.

- Đương nhiên! Ngày mai chúng ta sẽ biết thôi! Nhưng luật sư nên biết rằng nạn nhân Olivia Ramirez không phải là nạn nhân đầu tiên mà là nạn nhân thứ hai với cùng phương cách bị giết hại!

Luật sư Tâm có vẻ hơi bất ngờ khi nghe chi tiết này. Tâm hỏi lại người thám tử tên Walker Cox:

- Một vụ giết người hàng loạt?

Viên thám tử tháo kính ra, vuốt đôi mắt như thể có gì rơi vào mắt ông ta hay vì mệt mỏi, rồi đeo kính lại. Ông ta trả lời Tâm:

- Đúng như vậy!

- Nạn nhân đầu tiên là ai?

- Cũng là một cô gái trạc tuổi nạn nhân thứ hai.

- Tôi có thể hỏi thêm về nạn nhân đầu tiên không?

Viên thám tử có vẻ hơi phân vân khi không trả lời Tâm ngay.

Luật sư Tâm nói luôn:

- Bởi vì lúc nãy ông đã nói rằng nạn nhân thứ hai đã bị sát hại với cùng phương cách như nạn nhân thứ nhất. Trong khi thân chủ tôi lại đang bị tình nghi dính líu nên tôi có quyền được biết chứ?

- Christine Baker là tên của nạn nhân đầu tiên. Cả hai cùng đã chết trước khi bị treo lên. Không có vết tích bị hành hung hay bị đánh đập. Christine Baker không bị xâm phạm tình dục nhưng Olivia Ramirez thì bị cưỡng hiếp gây trầy sướt một hai chỗ trên cơ thể, chết rồi mới bị treo lên. Nhưng ở bả vai của cả hai nạn nhân đều bị rạch một đường nhỏ, cùng ở bả vai bên phải. Vết rạch là cố ý chứ không phải tình cờ.

- Nhưng nguyên nhân cái chết là vì lý do gì?

- Ngạt thở!

- Nên ông mới cho thử DNA những ai bị tình nghi là vì vậy?

- Đúng thế! Nhưng hiện tại thân chủ của ông là nghi phạm duy nhất trong vụ án thứ nhì này.

- Với nạn nhân thứ nhất không có nghi phạm nào sao?

Viên thám tử lắc đầu:

- Không có!

Luật sư Tâm lại hỏi tiếp:

- Cả hai nạn nhân cùng ở một địa phương sao? Thời gian thì như thế nào?

- Luật sư muốn biết thời gian nạn nhân bị giết hay khoảng cách thời gian giữa hai vụ giết người này?

- Nếu ông có thể cho tôi biết cả hai thì tốt quá!

- Christine Baker bị giết hại ở Tyler. Olivia Ramirez thì ở ngay Houston. Cả hai cùng ở tiểu bang Texas. Nạn nhân thứ nhất bị giết cách đây 4 tháng. Thời gian bị sát hại toàn vào ban đêm.

Luật sư Tâm không hỏi gì thêm.

Viên thám tử hỏi Tâm:

- Luật sư cần biết gì thêm nữa không vì tôi rất bận!

Luật sư Tâm đứng lên hơi nhếch mép cười khi từ giã thám tử Cox.

- Cám ơn thám tử Cox rất nhiều. Vậy là sẽ biết kết quả DNA ngày mai phải không?

- Phải!

Khi quay lưng đi ra, chợt Tâm dừng chân ngoái lại hỏi viên thám tử:

- Có bao giờ xét nghiệm DNA được làm lại 2 lần ở hai lab khác nhau để xác định sự chính xác về kết quả không?

Thám tử Walker Cox cười hực lên một tiếng nhỏ rồi trả lời Tâm;

- Trong suốt thời gian tôi làm việc ở đây, chưa hề phải cho thử DNA tới hai lần, mà lại ở hai trung tâm xét nghiệm khác nhau. Chưa bao giờ!

Luật sư Tâm chỉ cười rồi đi ra.

Tâm thấy phấn khởi hơn nhiều sau khi nói chuyện với viên thám tử thụ lý vụ này. Chàng thấy phần trăm minh oan cho Liam được trắng án cao hơn nhiều. Xâm hại rồi giết một cô gái Mễ là chuyện khó tin khi nói rằng Liam là hung thủ. Bây giờ cảnh sát lại còn cho rằng đây là một vụ giết người hàng loạt! Thật nực cười! Liam mà là kẻ giết người hàng loạt? Không thể nào!

Ra đến xe, Tâm nghĩ đến chuyện gọi điện thoại cho Jane nhưng chàng suy nghĩ lại. Để tới ngày mai có kết quả DNA rồi nói chuyện cho Jane nghe cũng được. Chàng tin là bạn mình vô tội. Giả dụ như kết quả DNA mà lại trùng khớp thì chàng nhất định sẽ đòi làm thử nghiệm lần thứ hai. Chuyện bất cẩn trong lúc làm thử nghiệm hay sai sót nhầm lẫn cũng có thể xảy ra!

Luật sư Tâm còn vài vụ kiện phải giải quyết. Lịch làm việc của chàng mấy tháng gần đây không có chỗ hở. Không bao giờ nghĩ có ngày lại trở thành luật sư biện hộ cho Liam, bạn thân nhất của mình! Mà nếu có đi nữa thì chỉ là đơn ly dị là cùng! Nhưng chuyện này thật là rắc rối và vô lý!

Vừa lái xe về văn phòng Tâm vừa nghĩ vu vơ đến vụ của Liam. Chàng không quên Jane đã dặn dò ủy thác việc giúp cho Liam được trả tự do. Nàng còn kể là cha mẹ nuôi của Liam sẵn sàng trả tiền để thuê mướn thêm luật sư phụ giúp hay nếu cần phải thuê thám tử riêng để điều tra thêm. Có cần làm chuyện đó không? Tâm lắc đầu! Nhưng vẫn phải chờ kết quả của DNA.

Chàng lại nhớ đến cuộc trò chuyện không chỉ là giữa luật sư biện hộ là Tâm và bị cáo là Liam mới đây không thôi mà còn là giữa hai người bạn thân thiết.

Tâm đã nhìn thẳng vào mắt của Liam mà hỏi:

- Chuyện gì đã xẩy ra?

Và Liam đã nhún vai trả lời:

- Chẳng có chuyện gì cả! Tối đó vì có buổi họp muộn và bất thường ở sở, tao đã gọi điện thoại cho Jane nói sẽ không ăn tối vì không biết bao giờ buổi họp mới kết thúc nên tao sẽ ăn ở ngoài. Đó là lần đầu tiên tao gặp cô ta.

- Gặp ở đâu?

- Thì như tao vừa nói với mày, tao đi ăn ngoài tối đó. Ăn ở tiệm ăn gần chỗ làm. Cũng là lần đầu tiên vào đó. Cô gái đó là người hầu bàn và rất nice, phục vụ chu đáo nên tao tip kha khá cho cô ta.

Không thấy Liam kể tiếp, luật sư Tâm hỏi tới:

- Sau đó thì sao?

- Ăn xong rồi có tin nhắn về cuộc họp vừa qua nên tao phải trả lời tới lui. Sau đó tao trả tiền và ra khỏi tiệm ăn. Lúc đó cũng khá muộn. Chắc tao là người cuối cùng rời khỏi tiệm ăn đó, cũng không chắc chắn lắm! Tao đi bộ ra chỗ đậu xe thì thấy cô ta đang đứng gần đó. Chính cô ta là người đi đến gần và hỏi xem tao có thể cho cô ta đi quá giang một đoạn đến trạm xe bus được không vì người bạn đón cô ta bị kẹt công chuyện bất ngờ không đến đón được. Và dĩ nhiên tao đã giúp cô ta vì cũng không ngược đường.

- Chỉ có vậy thôi sao?

Liam thở dài:

- Tao đã đưa cô ta về thẳng nhà thay vì đến trạm xe bus vì lúc đó đã khuya mà cũng thấy tội nghiệp cô ta! Chỉ có vậy thôi!

Tâm giải thích cho Liam:

- Khi mày cho cô gái đó lên xe thì có một người phụ nữ đi làm đêm đi ngang và bà ta đã nhìn thấy. Chiếc xe của mày đậu dưới cột đèn nên người đàn bà đó đã nhìn rất rõ gương mặt của mày và cả nạn nhân. Khi xác của cô gái đó được tìm thấy sau 2 ngày mất tích, mọi tin tức hình ảnh của nạn nhân đã lên bản tin trên truyền hình. Chính người phụ nữ này đã đến sở cảnh sát và cho thông tin về đêm đó cũng như mô tả hình dạng của mày!

Liam nhăn nhó kêu lên:

- Thật là giúp người mà lại thành ra như thế này!

Tâm cũng nhớ mình đã hỏi Liam:

- Chỉ có như vậy thôi?

Và Liam đã bực bội khi nói với Tâm:

- Bộ mày không tin tao sao Tâm? Đến mày mà cũng nghi ngờ tao nữa sao?

Tâm đã trả lời trong cương vị là luật sư bào chữa:

- Là luật sư biện hộ cho mày, tao cần biết tất cả, dù là chi tiết nhỏ nhặt.

Liam đã nói lớn tiếng với Tâm:

- Ăn tối ở tiệm ăn đó và không hề uống một giọt rượu! Được chưa?

Tâm đã điềm tĩnh nói với bạn mình:

- Được thôi! Đừng quên lần mày lái xe vào ngày cuối năm bị cảnh sát bắt dừng lại vì chạy quá tốc độ!

Liam cúi đầu:

- Ờ.. lần đó thì tao có uống hơi nhiều..

Lần đó Tâm đã phải giải quyết chuyện Liam say rượu lúc lái xe. Nhưng “chuyện nhỏ” này đã đi vào hồ sơ của Liam. Và cũng “chuyện nhỏ” đó đã làm cảnh sát tìm ngay ra Liam và dĩ nhiên cũng có thể trở thành bất lợi cho Liam trong vụ này!

Không chỉ có thế mà Tâm đã hỏi thẳng bạn mình:

- Mày với Jane không có chuyện gì chứ?

Liam đã ngạc nhiên hỏi lại Tâm:

- Mày hỏi như vậy có ý gì? Tụi tao vẫn sống hạnh phúc, không có chuyện bất hòa nào cả!

- Vậy thì tốt!

Nhưng Tâm nhớ chàng đã hỏi thêm Liam:

- Ngay cả đời sống chăn gối với vợ mày cũng OK chứ?

Liam đã kêu lên:

- Trời! Cái thằng này! Mày biết tao quá lâu và biết rất rõ cơ mà? Tao đâu có cái tính đứng núi này trông núi nọ! Mình vợ tao là đủ rồi! Tao yêu Jane, và yêu quý gia đình của mình! Tao không bao giờ làm điều gì ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình. Chuyện xảy ra này thật là ngoài sức tưởng tượng!

Nhưng rồi cũng chính Tâm đã kể cho Liam nghe về thông tin một vụ giết người khác ở Tyler, Texas. Nạn nhân đó cũng bị treo cổ sau khi đã chết rồi như nạn nhân thứ hai.

Laim đã thảng thốt kêu lên:

- Dã man và kinh khủng quá! Nhưng Tâm này.. như vậy càng chứng minh rằng tao không phải là hung thủ! Chưa bao giờ lên Tyler, chưa hề đặt chân lên vùng đó cả!

Tâm chỉ gật gù không nói gì.

Nhưng rồi Tâm lại hỏi Liam

- Tối đó về nhà xong mày còn đi đâu không?

Liam buột miệng chửi thề vì tức giận!

Không thấy Liam trả lời câu hỏi của mình. Tâm nghiêm giọng hỏi lại:

- Sao? Có đi đâu khác nữa không?

- Về nhà một lúc thì tao bị đau bụng.. đi tiêu chảy.. có lẽ do thức ăn trong tiệm ăn đó nhưng nhà không có thuốc nên giờ đó đã khuya, tao phải đi ra Walmart mua thuốc. Cứ hỏi Jane đi! Chuyện là như thế! Bộ Jane không thể làm chứng cho tao những chuyện vào tối hôm đó sao?

Thay vì trả lời Liam, Tâm đã suy nghĩ rất lâu. Vợ làm chứng cho chồng? Không phải là một nhân chứng tốt cho lắm.

- Nhưng Jane có đi mua thuốc cùng với mày trong tối đó hay không?

- Không!

Nhưng Tâm nhớ mình có nói với Liam:

- Cảnh sát đã lấy máu của mày để thử DNA phải không?

- Đúng vậy! Khi có kết quả DNA thì tao sẽ được minh oan thôi Tâm!

Rồi Tâm đã nói với Liam:

- Mày vẫn là thằng bạn mà tao biết hàng bao năm nay, không thay đổi! Đừng lo, tao sẽ minh oan cho mày! Tao tin là mày vô tội! Bây giờ tao cần làm việc nhiều hơn để chứng minh là mày bị oan! Cứ chờ đợi nhé!

Cuộc đối thoại với Liam đã đi theo Tâm suốt chặng đường về tới văn phòng.