Chương 3
Nhìn đồng hồ. Chín giờ sáng! Jane nghĩ mình có thể gọi điện thoại cho luật sư Tâm được. Giờ này chắc anh ta chưa đến văn phòng! Tâm còn độc thân nữa, chắc không bận bịu gì!
Luật sư Tâm trả lời ngay dù đang lái xe. Biết người gọi là Jane, chàng nói ngay:
- Hello Jane!
Giọng Jane có vẻ hơi e dè:
- Gọi anh sớm quá không?
- Không sao! Tôi đang trên đường tới văn phòng! Jane cứ nói thoải mái, không sao cả!
Jane ngập ngừng:
- Tôi chỉ muốn hỏi anh vụ anh Liam ra sao rồi? Tôi lo âu quá!
- Tôi hiểu mà! Tôi chưa gọi cho Jane vì còn chờ kết quả DNA.
Jane hỏi lại với giọng lo sợ:
- Tại sao phải thử DNA?
Tâm trấn an Jane:
- Ồ chuyện này cũng bình thường thôi! Ngay cả mấy vụ say rượu lái xe nhiều khi cảnh sát cũng bắt thử DNA xem có ma túy hay không.
- Bao giờ thì có kết quả DNA?
- Họ nói với tôi là ngày hôm nay nhưng nên chờ đến chiều hãy hỏi cho chắc ăn. Diễn tiến như thế nào tôi sẽ cho Jane biết! Cứ an tâm đi nhé!
- Anh có nói chuyện với Liam rồi thấy anh ấy như thế nào? Tôi rất lo cho Liam!
- Liam không sao, tinh thần vững mạnh và tin rằng sẽ được chứng minh là vô tội. Jane cứ yên tâm đi và phải giữ gìn sức khỏe.
Giọng Jane nhỏ xíu khi nói với Tâm:
- Cám ơn anh… Tôi sẽ cố gắng giữ gìn sức khỏe trong lúc này vì không phải cho chính mình hay cho Liam nhưng còn cho…
Không thấy Jane nói tiếp, Tâm tò mò:
- Ai mà quan trọng thế? Không phải là bố mẹ của Liam chứ?
- Chúng tôi sắp có con…
- À phải chúc mừng hai người nhé! Đứa con đầu lòng này thật quá tốt cho Liam và Jane! Phải giữ gìn sức khỏe, mọi chuyện lo âu giao cho tôi! Liam OK, không sao đâu.
*
Những công việc bận rộn khác làm luật sư Tâm quên bớt vụ án của bạn mình.
Nghĩ đến chuyện đi ra ngoài ăn trưa, không hiểu sao hôm nay Tâm lại ngại và nhờ cô thư ký order thức ăn trưa dùm cho chàng.
Bận bịu làm việc nhưng Tâm thấy nôn nóng một cách lạ thường! Vì chờ kết quả DNA của Liam hay sao? Có lẽ là vậy! Nhưng không phải chàng đã tin chắc đến 90% là bạn mình vô tội hay sao? Chàng lắc đầu xua đuổi những ý nghĩ không hay! Những chuyện bất ngờ có thể xảy đến, không biết được! Trong nghề nghiệp của Tâm, chàng không thích những bất ngờ! Trừ khi là những bất ngờ tốt có thể làm thay đổi cục diện!
Để khỏi bị bứt rứt vì những lo lắng này, Tâm gọi điện thoại cho luật sư Walker Cox.
Có lẽ ông ta đang rất bận rộn nhưng vẫn trả lời luật sư Tâm ngay:
- Tôi nghe!
Tâm nói ngay:
- Tôi là luật sư Tâm!
Ông ta nhớ ngay:
- À, chào luật sư Tâm! Đã có kết quả DNA. Xét nghiệm dựa trên tinh dịch trong cơ thể Olivia Ramirez. Chúng tôi đã bắt đúng người! Kết quả phù hợp 100%!
Tâm choáng người! Đây là lý do khiến chàng bứt rứt suốt nẫy giờ sao? Chàng không nói được gì với viên thám tử. Không biết phải nói với ông ta như thế nào!
Thám tử Walker Cox mỉa mai Tâm:
- Sao? Luật sư có đòi thử DNA ở một lab khác nữa không?
Bây giờ Tâm trả lời ngay không cần suy nghĩ:
- Đúng vậy! Là luật sư biện hộ, tôi yêu cầu thân chủ tôi được làm thử nghiệm DNA lần nữa ở một lab khác!
Có lẽ đã đoán được phản ứng của Tâm, ông ta chỉ trả lời gọn lỏn:
- Được thôi! Chúng tôi sẽ cho tiến hành chuyện này nhưng việc luật sư xin cho nghi phạm được tại ngoại hậu tra là chuyện không thể! Hai ngày nữa sau khi có kết quả việc xét nghiệm lần thứ nhì, chúng ta sẽ nói chuyện lại.
Không đợi cho Tâm nói thêm gì, ông ta cúp máy.
Tâm đã không đụng vào hộp đồ ăn trưa và không muốn ăn vì không thấy đói!
Cuộc điện đàm với thám tử Walker Cox là một bất ngờ ngoài dự đoán của Tâm! DNA trùng khớp 100%! Thế này thì Liam tiêu rồi! Liệu chàng có thể tin bạn mình như trước được không? Liam không phải là một con người bí ẩn hay có nhiều rắc rối. Chuyện này là thế nào? Chàng đâm nao núng và không tin rằng cuộc thử nghiệm DNA thứ nhì sẽ lật ngược thế cờ! Mình phải làm gì? Mướn thêm thám tử điều tra? Có lẽ phải làm như vậy vì cảnh sát đang quyết đoán cả 2 nạn nhân đều do một hung thủ gây nên dù nạn nhân thứ nhất không bị cưỡng hiếp! Cảnh sát chỉ thấy hai nạn nhân đều bị sát hại theo cùng một kiểu cách khá đặc biệt!
Thay vì chỉ chú tâm vào nạn nhân thứ hai là Olivia Ramirez, Tâm phải tìm hiểu về nạn nhân đầu tiên là Christine Baker nữa! Chàng nghĩ là mình đã có quyết định đúng! Phải mướn thám tử riêng để điều tra vụ này ngay! Chi phí sẽ nói chuyện với Jane sau.
Viễn ảnh Liam bị kết tội phải vào tù chung thân hay lãnh bản án tử hình làm Tâm toát mồ hôi! Liam là bạn thân nhất của chàng nên những phán đoán của Tâm cũng bị chi phối! Chàng phải sáng suốt thì mới giải quyết được! Liam vẫn là nghi phạm duy nhất!
Tâm phải nói với Jane như thế nào đây?
Luật sư Tâm tìm một văn phòng thám tử tư nổi tiếng và đáng tin cậy ngay trong thành phố. Mọi việc được thu xếp nhanh chóng. Thay vì gửi mọi tin tức trong vụ án của Liam qua fax, Tâm yêu cầu văn phòng đó gửi thám tử tư đến gặp chàng ngay trong ngày hôm nay. Tâm muốn giao một bản sao toàn bộ những dữ kiện chàng có được trong vụ này cho người thám tử đó.
Khi mọi chuyện đã tạm xong, Tâm mới thấy đói. Phải ăn thôi! Chàng còn nhiều vụ án khác nữa đang cần giải quyết!
Ăn xong bữa trưa ngay tại văn phòng, luật sư Tâm xem lại những hồ sơ của một vụ kiện tụng khác. Nhưng chàng không thể chuyên tâm làm việc! Tâm lắc đầu!
Cô thư ký da mầu rất giỏi đối phó với khách hàng khó tính của Tâm gọi chàng. Tâm bấm nút nghe:
- Tôi nghe!
- Thưa luật sư có một thám tử đang ở đây nói có hẹn với luật sư! Không biết…
Tâm nói ngay:
- À đúng rồi.. tôi đang chờ ông ta! Tôi quên không nói với cô! Cho ông ta vào luôn đi!
- Dạ vâng!
Cô thư ký mở cửa đưa người khách mà luật sư Tâm đang chờ vào bên trong.
Tâm đứng lên đón người sẽ giúp chàng gánh bớt những nhức đầu gần đây trong vụ án của Liam.
Không phải là một người như Tâm dự đoán! Cũng không phải là một thám tử về hưu nay đi làm tư.
Người trước mặt chàng cũng trạc tuổi Tâm, cỡ 33, 34. Thân hình anh ta vạm vỡ và săn chắc, phải cao trên 6 feet, không có bụng phệ, tóc cắt rất ngắn gọn gàng. Gương mặt xương xương, nhiều râu, và là một thám tử da trắng. Trông anh ta như một quân nhân thì đúng hơn!
Tất cả những suy nghĩ đó chỉ thoáng qua rất nhanh trong đầu luật sư Tâm. Chàng đứng dậy nói khi giơ tay:
- Tôi là luật sư Tâm!
- Thomas Brown! Văn phòng Lewis & Sons gửi tôi đến đây!
Cả hai bắt tay nhau. Tâm mời viên thám tử ngồi xuống đối diện với chàng. Luật sư Tâm đưa toàn bộ bản sao hồ sơ vụ án của Liam.
Cầm tập hồ sơ, anh ta hỏi Tâm:
- Tôi xem luôn được chứ?
Luật sư Tâm gật đầu.
Thám tử Thomas Brown chăm chú đọc tập hồ sơ hãy còn mỏng.
Ngửng đầu lên nhìn luật sư Tâm, Thomas Brown hỏi với vẻ hơi ngạc nhiên:
- Chỉ có vậy thôi sao?
- Đúng vậy! Nhưng lý do mà tôi cần một thám tử điều tra không chỉ là vụ án này không thôi nhưng còn thêm một vụ án khác nữa mà theo cảnh sát thì cả hai vụ đều từ một hung thủ!
Đôi mắt của thám tử Thomas Brown chợt sáng lên khi nhìn luật sư Tâm:
- Cảnh sát cho đây là một vụ giết người hàng loạt sao?
- Phải!
- Vì sao họ lại đi đến kết luận đó?
- Cả hai nạn nhân cùng bị treo cổ!
Thomas Brown gật gù nói:
- Không phải tự tử sao?
- Không phải! Cảnh sát đi đến kết luận này dựa theo kết quả giảo nghiệm tử thi.
Tuy nhiên câu hỏi này của viên thám tử làm Tâm suy nghĩ. Chàng đã không nghĩ đến điều này khi cảnh sát đã xác quyết đây là một vụ giết người.
Luật sư Tâm nói ngay:
- Cảnh sát không hề nêu lên nghi vấn là nạn nhân tự tử sau khi có những bằng chứng thu thập được từ kết quả của nhân viên pháp y.
Thomas hỏi thêm với vẻ băn khoăn:
- Tại sao giết người rồi lại treo xác lên? Để ngụy tạo là tự tử sao? Còn nếu giết chết rồi mới treo xác lên đâu phải là chuyện dễ dàng?
Luật sư Tâm nhún vai:
- Đây là việc anh phải tìm hiểu vì cảnh sát ở đây không nói nhiều về chuyện này. Tôi đã thu thập một số thông tin về vụ án mạng thứ nhất. Không nhiều lắm nhưng trong vụ đó cảnh sát ở Tyler chưa tìm được nghi phạm nào cả.
- Luật sư chỉ là luật sư biện hộ cho thân chủ của ông trong vụ thứ nhì thôi phải không?
- Đúng như vậy! Nhưng vì thân chủ của tôi nói anh ta chưa bao giờ đặt chân đến Tyler. Tôi nghĩ nếu tìm được bất cứ manh mối nào từ vụ án mạng ở Tyler đưa đến một kẻ tình nghi nào đó gây ra thì vụ án mà thân chủ tôi đang bị buộc tội là kẻ sát hại sẽ thay đổi.
- Tôi hiểu ý ông! Nhưng trước hết luật sư hãy ký vào hợp đồng với công ty chúng tôi đã.
Tâm nhanh nhẹn đọc qua hợp đồng và ký tên. Dịch vụ tốt thì đương nhiên là giá cũng không rẻ!
Thám tử Thomas Brown hỏi Tâm:
- Tôi sẽ liên lạc thẳng với luật sư. Cho tôi số điện thoại của ông. Gọi lúc nào cũng được chứ?
- Đương nhiên! Bất cứ lúc nào, đêm cũng như ngày! Nếu tôi đang bận vì bất cứ lý do nào không thể trả lời thì để lại tin nhắn cho tôi. Nhưng ngược lại tôi cũng có thể liên lạc với anh bất cứ lúc nào chứ?
Thám tử Thomas Brown đưa số điện thoại của mình cho Tâm và nói:
- Hãy gọi tôi là Thomas được rồi!
- Tốt lắm! Thomas! Anh cũng có thể gọi tôi là Tâm. Có lẽ chúng ta cũng bằng tuổi nhau.
Thomas Brown cười. Anh ta có nụ cười rất cởi mở khi trả lời luật sư Tâm:
- Tôi 34 tuổi!
Luật sư Tâm kêu lên với vẻ thích thú!
- Đúng là bằng tuổi nhau! Chúng ta sẽ dễ làm việc với nhau phải không Thomas? Nhưng mà này! Anh đã từng ở trong quân đội chứ?
Thomas gật đầu:
- Bốn năm!
Luật sư Tâm cười nói gọn lỏn:
- Tốt! Hy vọng anh sẽ mang đến cho tôi những tin tốt sớm thôi!
- Tôi sẽ bắt tay vào việc ngay! Sẽ gọi cho anh sau!
Thám tử Thomas Brown rời khỏi văn phòng.
Bỗng dưng với sự có mặt của Thomas Brown còn trẻ tuổi, nhiều hăng say và mau mắn, đã làm Tâm thấy dễ chịu và nhiều hy vọng hơn.
Được rồi! Bây giờ là lúc cũng phải gọi cho vợ của Liam!
*
Jane bắt máy ngay khi nhìn thấy tên luật sư Tâm. Nàng hỏi ngay không chờ Tâm lên tiếng:
- Chuyện sao rồi, anh Tâm?
Tâm hơi ngập ngừng khi trả lời Jane:
- Mọi chuyện hiện tại không được như mình mong muốn! Nhưng ngày hôm nay tôi đã mướn thêm thám tử tư để điều tra.
Giọng của Jane không giấu được vẻ thất vọng:
- Không như mình mong muốn là sao? Đã có kết quả DNA chưa anh?
Không thể giấu Jane được, Tâm đành nói sự thật:
- Đã có kết quả DNA… 100% là phù hợp!
Không thấy Jane nói gì, Tâm đâm lo âu:
- Jane! Jane đừng lo quá, tôi đã đòi họ thử lại lần thứ nhì vì nhiều khi lần đầu làm sai thì sao. Họ sẽ đưa đi thử nghiệm ở một chỗ khác!
Jane run bần bật, ngồi khuỵu xuống ghế. Mãi nàng mới nói được với Tâm:
- Như vậy là sao.. anh Tâm! Chuyện gì đang xẩy ra?
Tâm thấy là phải kể cho Jane nghe mọi việc. Nàng có quyền được biết cho dù đó là những điều càng khiến chiếc thòng lọng đang choàng trên đầu Liam càng thắt chặt hơn!
- Liam kể với tôi là đêm đó sau khi họp muộn ở sở, Liam đã ghé ăn tối ở một tiệm ăn trên đường về nhà. Nạn nhân là cô hầu bàn của tiệm đó. Đến lúc Liam rời khỏi tiệm ăn thì đã khuya. Khi Liam ra xe để đi về nhà thì cô hầu bàn đó cũng đi về nhưng người bạn đón cô ta có việc bận không đón được nên cô ta nhờ Liam chở đến trạm xe buýt. Liam tốt bụng nên thay vì vậy lại chở cô hầu bàn về tận nhà vì cũng không ngược đường. Nhưng lúc cô hầu bàn lên xe Liam thì có một phụ nữ đi làm về khuya đi ngang và nhìn thấy cả hai người. Chính người phụ nữ này đã đến sở cảnh sát cho thông tin và tả hình dạng Liam khi xem trên tivi thấy vụ nạn nhân bị sát hại đêm đó. Xe của Liam đậu dưới một cột đèn nên người phụ nữ đó đã nhìn thấy mặt Liam rất rõ!
Jane kêu lên và khóc rấm rứt:
- Trời ơi…!
- Liam nói với tôi… đêm đó sau khi về nhà, Liam đã đi ra Walmart mua thuốc đau bụng, đúng không?
- Đúng vậy!
Tâm tiếp tục trấn an Jane:
- Jane đừng lo! Cảnh sát nói với tôi là ở Tyler, Texas, cách đây 5 tiếng lái xe, một nạn nhân khác cũng bị sát hại trong cùng một kiểu cách đây 4 tháng. Cảnh sát cho rằng đây là một vụ giết người hàng loạt! Liam chưa bao giờ đến Tyler! Vả lại trong vụ cô gái bị giết ở Tyler, cảnh sát chưa tìm ra một nghi phạm nào cả. Chính vì vậy tôi vừa mướn thêm một thám tử tư để điều tra. Tôi hy vọng sẽ minh oan cho Liam được sớm hơn. Phải vững lòng tin tưởng thôi nhé!
Jane sụt sịt khóc, không trả lời. Đợi chừng vài phút, Tâm cắt điện thoại. Nghe phụ nữ khóc mệt thật! May quá mình chưa lấy vợ! Tâm nghĩ thầm như vậy.