Chương 31
Chưa đến giờ xử mà tòa án đã đông nghịt người. Phiên xử này đã thu hút đủ mọi thành phần trong xã hội. Giới truyền thông là đương nhiên, ngoài phóng viên, còn có mặt rất nhiều những tay nghề chụp hình của báo chí và truyền hình. Những người chụp ảnh này ngồi dưới đất trước những hàng ghế đầu với đủ mọi đồ nghề chuyên nghiệp.
Những gia đình có người thân bị hãm hại, hay cả những người hiếu kỳ khi nghe những vụ án đã xẩy ra suốt mấy tháng qua nay cũng tham dự để xem diễn tiến vụ án sẽ kết thúc như thế nào.
Trong số những người hiếu kỳ đó có Hoài. Nàng đi một mình và không cho Lữ biết. Hoài không muốn Lữ bị gợi lại phiên tòa năm xưa khi Lữ bị xét xử vì đã bắt cóc nàng.
Những tháng ngày hạnh phúc trôi qua bên Lữ đã xóa sạch những ký ức kỳ lạ của người bệnh nhân mất thăng bằng tên Lữ đưa đến chuyện Lữ si mê và bắt cóc Hoài. Ngồi trong tòa án chờ phiên xử, nàng khó mà không thể liên tưởng đến những điều dính líu… Cũng những hàng ghế này… cũng đám đông hiếu kỳ… nhưng nàng không còn cảm giác sợ hãi… Thay vì vậy, Hoài cám ơn tất cả những biến cố mà nàng đã trải qua vì nếu không làm sao nàng tìm được một tình yêu và một người như Lữ để nàng yêu và hạnh phúc như hiện tại?
Một tiếng người nói nhỏ bên cạnh làm Hoài giật mình nhìn sang. Hóa ra đây là Thomas Brown!
Người thám tử trẻ tuổi dễ mến này đang nhìn nàng bằng cặp mắt tinh nghịch kèm theo nụ cười rất hóm hỉnh.
- Chào bác sĩ Nguyễn!
Hiểu được ánh nhìn và nụ cười của Thomas, Hoài mỉm cười nói luôn:
- Anh ngạc nhiên khi thấy sự có mặt của tôi ở đây phải không?
Thomas nói tỉnh bơ:
- Tôi không thể chối cãi… vì tôi nghĩ rằng không thể qua mắt bác sĩ được!
Hoài cười vui vẻ. Thomas cũng cười theo.
Thomas tình cờ hỏi Hoài:
- Chắc đây là lần đầu tiên bà tham dự một phiên tòa xử tội hình như ngày hôm nay?
Hoài nói lấp lửng:
- Không phải lần đầu tiên đâu!
- Vậy à!
Nhưng Thomas vẫn tò mò:
- Bác sĩ muốn biết kẻ tội phạm mặt mũi như thế nào phải không?
- Đúng vậy! Tôi muốn biết nghi phạm mà anh kể để tôi phân tích thực sự là người ra sao.
Thomas gật gù nói với Hoài:
- Đầu óc của một con người bệnh hoạn thật đáng sợ khi có thể đưa đến những hành động kinh khủng! Theo bác sĩ, Larry Cruz có trách nhiệm về những hành động của anh ta không?
Hoài không trả lời câu hỏi đó của Thomas ngay. Mấy phút sau nàng mới nói:
- Phải có trách nhiệm chứ vì đâu phải kẻ tội phạm luôn luôn mê muội đâu! Nhưng nếu nói rằng vì sao đưa đến những hành động đó thì hiển nhiên là muốn biện minh để đổ lỗi cho nguồn gốc của động cơ hành động.
- Bà có nghĩ Larry Cruz sẽ được giảm án vì PTSD không?
Hoài nhìn Thomas cười nhẹ
- Chuyện tôi hay anh nghĩ thì có ăn thua gì? Mười hai người của bồi thẩm đoàn sắp tiến vào tòa án mới là những người quyết định.
Thomas không nói gì nữa.
Nhưng lúc đó Thomas cũng nhìn thấy thám tử Walker Cox vào phòng xử. Chắc chắn ông ấy cũng được gọi lên làm chứng trước tòa.
Vừa lúc đến giờ xử án. Tất cả mọi người đều đứng lên khi nghe lệnh là chánh án vào.
Mười hai người bồi thẩm đoàn cũng tiến vào ngồi ở vị trí dành riêng.
Công tố viên và luật sư biện hộ đã có mặt từ trước.
Hai cảnh sát dẫn kẻ bị đem ra xử ngày hôm nay là Larry Cruz cũng đã đưa anh ta ngồi vào chỗ. Hắn ta vẫn còn đi khập khiễng, có lẽ vết thương ở hai chân và một bên đầu gối chưa lành hẳn.
Khi Larry Cruz ngồi xuống ghế thì bên dưới có nhiều tiếng xôn xao. Có lẽ những tiếng nói hay phản ứng đó là từ những gia đình có người thân bị hắn ta giết!
Hôm nay Thomas mới có dịp nhìn kỹ Larry Cruz. Trông có vẻ như hắn ta gầy hơn và nhìn cũng khác trước.
Hai mắt Hoài cứ dán chặt vào kẻ tội phạm tên Larry Cruz.
Hoài hỏi nhỏ Thomas:
- Anh có phải ra làm chứng không?
Thomas trả lời cũng bằng giọng như thì thầm:
- Có!
Vị chánh án lên tiếng ra lệnh cho buổi xử án bắt đầu như mọi phiên tòa trước đây.
Công tố viện mở đầu ngắn gọn tóm tắt vì sao có vụ xử án ngày hôm nay và những vụ án mạng khởi đầu từ nạn nhân Christine Baker ở Tyler. Ông công tố viên chưa kịp kể tiếp sang tên nạn nhân thứ hai thì bên dưới đã nghe tiếng khóc của một phụ nữ, chắc là gia đình của nạn nhân Christine Baker.
Mọi người xôn xao nhốn nháo. Vị chánh án phải ra lệnh cho giữ trật tự để phiên tòa được tiếp diễn.
Tiếng khóc lúc nãy bây giờ nhỏ hẳn đi chỉ còn là những tiếng sụt sùi.
Những người ngồi nghe bên dưới lần lượt được nghe công tố viện nhắc đến tên nạn nhân thứ hai là Olivia Ramirez. Rồi sang đến nạn nhân thứ ba là Sophia Lores.
Có lẽ những cái chết tức tưởi của những nạn nhân còn trẻ tuổi đã chết một cách oan nghiệt làm không khí trong tòa xử nặng nề hẳn lên.
Bị cáo Larry Cruz ngồi trên đó như một cái đinh cho mọi sự chú ý nhưng hắn ta cúi gầm đầu và không chút phản ứng nào, ngay cả những lúc tên của các nạn nhân được nhắc đến.
Người làm chứng đầu tiên được gọi lên là thám tử Thomas Brown.
Hoài chăm chú theo dõi.
Thomas Brown đi lên và ngồi vào vị trí được chỉ định.
Công tố viên yêu cầu Thomas kể lại những gì đã xẩy ra của tối hôm đó.
Thomas có trí nhớ tốt và có tài kể chuyện. Anh ta kể lại rất rành mạch và gây chú ý đến cho tất cả mọi người có mặt trong phòng xử án. Những điều mà thám tử Thomas kể đã quá rõ ràng là chứng cớ buộc tội khi nạn nhân thứ tư là Lisa Wilson suýt nữa cũng sắp bị Larry Cruz hại chết nếu không có sự can thiệp của người thám tử.
Trong lúc Thomas kể lại sự việc, có những lúc cũng gây náo động bên dưới theo với những tình huống gay cấn mà viên thám tử thuật lại.
Công tố viên đã yêu cầu thám tử Thomas kể lại từ đầu vì sao mà bị cáo Larry Cruz đang ngồi kia lại trở thành nghi phạm.
Thomas đã đưa khán giả ngồi bên dưới theo từng bước một, từ chuyện Thomas được thuê để điều tra vụ Olivia Ramirez đến chuyện một công dân vô tội và là người tốt bị nghi oan giết hại Olivia đến chuyện khám phá ra người anh song sinh của công dân vô tội kia.
Tiếp đến trong quá trình điều tra, sở cảnh sát đã cho rằng đây là một vụ giết người hàng loạt nên Thomas đã lên Tyler điều tra vụ nạn nhân Christine Baker bị giết hại. Cũng từ đây và do bởi những cuộn phim được thu hình của tiệm ăn nơi nạn nhân Christine Baker làm, thám tử Thomas Brown đã tìm ra nghi phạm Larry Cruz.
Khi Thomas kể đến đây, công tố viên ra lệnh cho viên thám tử tạm dừng để cuộn phim đã được tòa tịch thu và đưa ra làm bằng chứng tại phiên xử.
Công tố viên đặt những câu hỏi cho thám tử Thomas để dẫn dắt đến việc buộc tội bị cáo.
Trước ngày xử án, Thomas có liên lạc với Hoài để hỏi xem liệu bà ta có muốn ra làm chứng hay không nhưng Hoài đã từ chối. Nàng nại cớ những giả thuyết nàng đưa ra khi không hề gặp nghi phạm sẽ không được chấp nhận trước tòa. Nên tất cả những suy nghĩ hay lập luận trong cuộc điều tra đều chỉ có mình thám tử Thomas mà thôi.
Vì vậy Thomas đã cẩn thận không hề nhắc đến tên bác sĩ Nguyễn.
Larry Cruz không thuê luật sư biện hộ nhưng được chỉ định một luật sư bào chữa miễn phí.
Người luật sư biện hộ không quay gỉ Thomas nhiều mà chỉ hỏi qua loa.
Phía bên biện hộ cũng không có nhân chứng nào được đưa ra ngoài một bác sĩ thần kinh để xác nhận bị cáo Larry Cruz bị hội chứng PTSD nên đã gây ảnh hưởng đến những hành động mà bị cáo không kiểm soát được.
Suốt buổi xử án, Larry Cruz ngồi yên như tượng.
Hoài quan sát kẻ tội phạm Larry Cruz, người mà nàng và thám tử Thomas Brown từng thảo luận. Tất cả những điều nàng nghĩ về nghi phạm này chỉ dựa vào nhưng manh mối mà Thomas đưa ra mà thôi. Thám tử Thomas Brown không hề cho Hoài xem ảnh của nghi phạm. Nàng cũng không chú ý cho lắm đến điều này cho đến ngày hôm nay khi ngồi trong phòng xử án và theo dõi phiên tòa nàng mới thắc mắc? Nhưng Hoài nghĩ ra câu trả lời ngay! Lý do rất giản dị vì trong quá trình điều tra, Thomas phải giữ bí mật một số điều.
Đột nhiên Hoài nhìn thấy Larry Cruz ngửng đầu lên. Từ chỗ nàng ngồi đến chỗ Larry Cruz đang ngồi trên kia khá xa nên Hoài khó có thể nhìn rõ mặt mũi nghi phạm. Nhưng có một điều lạ là trong suốt một khoảng thời gian dài, nàng không nhìn thấy kẻ tội phạm chuyển hướng nhìn? Larry Cruz cứ nhìn xuống một phía khán giả tham dự buổi xét xử.
Hoài quay đầu nhìn cùng hướng với kẻ tội phạm. Phía bên đó… nói rõ hơn là phía bên tay phải của Hoài! Nàng lướt mắt nhìn về phía đó. Không đông người bằng phía nàng đang ngồi nên Hoài có thể nhìn rõ hơn. Đàn ông đàn bà ngồi xen kẽ nhưng thưa thớt. Chẳng lẽ có người thân của kẻ tội phạm trong số người đang tham dự? Chắc là như vậy!
Khi nghe tòa gọi thám tử Walker Cox lên làm chứng, Hoài lại đổi hướng nhìn cũng như sự chú ý sang người làm chứng.
Công tố viên đã đưa ra những câu hỏi với Thám tử Walker Cox không phải về cuộc điều tra nhưng chính là khẩu cung gần đây nhất khi nghi phạm bị bắt giữ.
Thay vì trả lời những câu hỏi của công tố viên, thám tử Walker Cox yêu cầu được mở cuộn băng đã thu trong buổi tra hỏi Larry Cruz.
Nẫy giờ tất cả mọi người có mặt trong phòng xử án chưa hề được nghe tiếng nói của kẻ nghi phạm. Nên khi cuộn băng thu được mở ra, mọi người đều có cảm tưởng mình thực sự đang hiện diện trong buổi điều tra lấy khẩu cung đó.
Giọng nói của Larry Cruz hơi trầm và lên xuống thay đổi tùy lúc. Hắn ta không hề chối tội khi bị khai thác. Nhắc đến nạn nhân đầu tiên là Christine Baker, giọng của Larry Cruz có phần hơi xúc động và ân hận vì không có ý giết hại cô ta. Nhưng liền sau đó mọi người lại nghe giọng một Larry Cruz khác đanh thép hơn khi lên án Christine Baker và cho rằng cô ta cũng không hơn gì những đứa con gái đồng tính rác rưởi khác!
Ngay khi đó Hoài nhận ra ngay sự lẫn lộn của Larry Cruz trong cuộc sống khi mà những ký ức của quá khứ luôn luôn tìm cách chiếm đoạt hắn.
Khi được hỏi đến nạn nhân kế tiếp là Olivia Ramirez thì giọng của Larry Cruz lại biến đổi hẳn khi hắn nhớ về người yêu cũ tên Isabella. Larry Cruz đã nhắc đến Isabella bằng một giọng trìu mến và tha thiết. Olivia rất giống với Isabella!
Đến đoạn đó, Hoài lại chú ý đến Larry Cruz đang ngồi trên kia. Hắn ta vẫn nhìn về một phía cố định khi trước. Trong hàng khán giả phía đó có tiếng phụ nữ khóc. Tiếng khóc nhỏ nhưng nghe thấy. Tiếng khóc từ thân nhân của cô gái xấu số tên Olivia Ramirez hay từ một người họ hàng của Larry Cruz?
Nhưng không ai biết rằng tiếng khóc đó không phải từ gia đình Olivia Ramirez, mà cũng không phải từ người thân của Larry Cruz! Đó là tiếng khóc của Isabella! Cô ấy đã đến tòa xử và tham dự phiên tòa!
Với nạn nhân Sophia Flores và Lisa Wilson thì cũng tương tự như nhau khi Larry Cruz với quyết tâm làm sạch tội lỗi của những cô gái không bình thường. Theo Larry Cruz những người này chỉ đem lại những ô nhục và không xứng đáng tồn tại trong thế giới này!
Khi cuộn băng thu chấm dứt, không khí trong phiên tòa thật nặng nề. Bị cáo đã không hề chối cãi những hành động của mình, vậy thì còn gì để hỏi nữa?
Phiên tòa diễn ra ngắn gọn và nhanh chóng hơn mọi người tưởng.
Vị chánh án cho nghỉ chờ bồi thẩm đoàn họp và thảo luận.
Ra bên ngoài, Thomas hỏi Hoài:
- Bác sĩ chờ nghe kết thúc vụ án hay về văn phòng?
- Tôi nghĩ là không lâu nên chờ xem như thế nào. Nếu lâu hơn 1 tiếng thì tôi phải về lại văn phòng.
Vừa lúc đó Walker Cox lại gần Thomas và Hoài. Ông ta hỏi Hoài:
- Không ngờ bác sĩ cũng có mặt ở đây ngày hôm nay!
Hoài cười nhẹ nhìn hai người thám tử:
- Chỉ vì tò mò thôi! Nhưng chắc sẽ có phán quyết sớm thôi phải không?
Walker Cox gật đầu:
- Tôi cũng nghĩ vậy! Lâu lắm là 1 tiếng nhưng chắc không lâu như vậy đâu!
Cả ba người nói chuyện tầm phào trong lúc chờ đợi.
Khi nghe tin đã có phán quyết của bồi thẩm đoàn, mọi người lục tục đi vào trong phòng xứ án.
Bị cáo Larry Cruz được ra lệnh đứng dậy để nghe phán quyết.
Hắn ta không cúi đầu mà vẫn nhìn về một phía cố định như đi tìm ai đó.
Bồi thẩm đoàn đã đi đến phán quyết cuối cùng cho bị cáo Larry Cruz với tội sát hại 3 nạn nhân cùng với cố ý hãm hại nạn nhân thứ tư nhưng chưa thực hiện được. Phán quyết từ 12 người trong bồi thẩm đoàn đưa ra là tử hình.
Hình như bản án tử hình này cho kẻ tội phạm Larry Cruz không đem đến một sự ngạc nhiên nào. Nhiều tiếng khóc òa lên ở nhiều phía.
Larry Cruz dường như không mảy may xúc động hay sợ hãi.
Chánh án hỏi bị cáo Larry Cruz có muốn nói gì không?
Mọi người chờ đợi xem hắn ta sẽ nói gì?
Vẫn nhìn về hướng nẫy giờ không thay đổi, Larry Cruz nói chậm rãi:
- Xin lỗi… xin lỗi em…
Mọi người bàng hoàng nhìn nhau với cùng câu hỏi: “Em” đây là ai? Không phải hắn ta xin lỗi những gia đình nạn nhân hay sao mà lại xin lỗi “em”? “Em” là chỉ có một người duy nhất!
Chỉ có mình Hoài đoán ra “em” mà Larry Cruz nói đó là ai! “Em” và tiếng khóc nho nhỏ cũng như hướng cố định mà Larry cứ chăm chú nhìn chính là Isabella! Cô ta có mặt trong phòng xử ngày hôm nay!
Phiên tòa bế mạc. Larry Cruz bị đưa đi để thụ án tù chờ ngày tử hình.
Ra bên ngoài, Hoài gật đầu từ giã hai viên thám tử. Nàng không hề nói với Thomas hay Walker Cox là Isabella có mặt trong phiên xử. Mặc dù đó chỉ là một suy đoán nhưng Hoài tin rằng mình đoán đúng.