← Quay lại trang sách

Tản Mạn Bên Lề.

2. Giải vô địch bóng đá thế giới 2006 và rượu vang

Đức.

Viện rượu vang quốc gia Đức (DWI) đã ký hợp đồng độc quyền về việc

bán rượu vang trong thời gian diễn ra Cúp bóng đá thế giới 2006 ở Đức với

Liên đoàn bóng đá quốc tế (FIFA).

Hợp đồng này qui định chỉ có rượu vang Đức được bán trong các sân

vận động hay ở những nơi sẽ diễn ra các sự kiện do Ủy ban tổ chức Cúp thế

giới quy định. Ngược lại, hãng sản xuất bia Mỹ Budweiser được toàn quyền

bán bia Budweiser trong các sân vận động nơi sẽ diễn ra các trận đấu của

Cúp thế giới 2006.

3. Hình ảnh rượu vang Pháp ở nước ngoài

Hãng sản xuất rượu vang Mỹ Gallo vừa ký một hợp đồng với công ty

rượu Taillan có trụ sở ở vùng Bordeaux (Pháp) nhằm kinh doanh rượu Côtes

du Rhône 2003 với nhãn chai có tên” Cầu qua thành phố Avignon”. Cây cầu

nói trên vừa là một di tích lịch sử vừa là tên một bài hát cho trẻ em rất nổi

tiếng ở Pháp và còn được biết đến ở nước ngoài, nhất là Mỹ. Hãng Gallo đã

phải đầu tư đến 5 triệu đô la Mỹ để mua lại bản quyền từ thành phố Avignon

và để quảng cáo cho 6 triệu chai rượu có tên “Cầu qua thành phố Avignon”

sẽ được đưa ra bán trong năm 2005 tại 1.500 cửa hàng chuyên môn và 800

tiệm ăn ở Mỹ, với giá 15 đô la/chai.

Hãng Gallo cũng không ngần ngại khoác cho chai rượu có tên “Chiếc xe

đạp đỏ”, vốn do hợp tác xã sản xuất rượu Sieur d’Arques ở thành phố

Limoux (vùng Languedoc - Roussillon - Pháp) xuất sang Mỹ, nhãn chai với

hình ảnh một nông dân Pháp với chiếc mũ nồi truyền thống đang đi xe đạp,

chạy lon ton phía sau là con chó ngậm trong mõm một chiếc bánh mì, với giá

10 đô la Mỹ/chai.

Theo Liên đoàn các nhà xuất khẩu rượu vang và rượu mạnh Pháp

(FEVS), không chỉ các công ty Mỹ chú trọng đầu tư vào một ngành đã đem

lại đến 7,81 tỷ euros cho cán cân thương mại Pháp, mà các công ty nước

ngoài khác, ví dụ như công ty Hà Lan Dirkzwaser, cũng vừa trở thành cổ

động viên thiểu số cùng với gia đình MAU trong vốn cố định của lâu đài

Cantenac - Brown, một trong những lâu đài lâu đời và nổi tiếng nhất vùng

Bordeaux. Trước đó ít lâu, cũng hãng Dirkzwaser đã cùng gia đình MAU

hùn vốn mua lại lâu đài Preuillac.

4. Bã rượu champagne dùng để sản xuất điện “sạch”

Tháng 01/2005, bộ công nghiệp Pháp đã chọn dự án sản xuất điện

“sạch” từ bã rượu champagne. Dự án này được chọn trong số 15 dự án “năng

lượng tái sinh” và sẽ được triển khai vào năm 2007.

Tổng cộng các nhà máy sản xuất rượu mạnh ở các vùng rượu

Champagne, Bordeaux và Luberon sẽ bán hơn 300.000 mê ga oát điện/năm

cho công ty điện lực quốc gia Pháp (EDF) thông qua công ty EBV, chuyên

sản xuất điện từ các phế thải thực vật.

Ông Thierry Pousse, phụ trách phát triển của công ty EBV, cho rằng

“đây là thử nghiệm sản xuất điện từ bã rượu đầu tiên ở Pháp”, trong khi đó

phương pháp này đã được thực hiện thành công ở Argentina. Italia và Tây

Ban Nha dùng hạt ô liu, còn Malaysia dùng trấu để sản xuất điện “sạch”.

Ông Jean - Marie Keene, tổng giám đốc hãng rượu mạnh Goyard ở

Mareuil - sur - Ay (Marne - Champagne), được thành lập từ năm 1911 và là

một trong những hãng lớn nhất chuyên sử dụng nho vùng Champagne để

làm rượu mạnh, cho rằng đây là phương án tối ưu để thanh lý các phế thải từ

nho. Ông nói: “Năm 2004, chúng tôi đã phải thanh lý tới 113.000 tấn phế

thải từ nho bằng các biện pháp khác: bán lại cho công nghiệp mỹ phẩm, công

nghiệp dược phẩm, dùng làm nhiên liệu hoặc bán rẻ để nuôi gia súc hoặc làm

phân bón”.

Ông Keene thừa nhận rằng việc chuyên chở các phế thải đến nơi tiêu thụ

khiến công ty ông chẳng lời lãi là bao. Trái lại, ông Pousse cho rằng “đây là

một sự hợp tác trên cơ sở hai bên cùng có lợi. Công ty chúng tôi trả tiền mua

bã rượu và thuê đất làm nhà máy điện, còn nhà máy rượu trả tiền khí đốt và

tiết kiệm được phí vận tải”.

Đúng vậy, hợp đồng ký với công ty EBV quy định hãng Goyard chỉ phải

cho thuê một khoảnh đất để đặt một nhà máy điện nhỏ. Bã rượu sẽ được đốt

để tạo khí mê tan, từ khí mê tan sẽ sản xuất ra điện và nhiệt lượng.

Điện sẽ được bán lại cho công ty điện lực quốc gia với giá cao gấp đôi

giá thông thường, vì đó là “điện sạch”.

Nhiệt lượng sản xuất từ bã rượu sẽ đáp ứng từ 80 - 85% nhu cầu về nhiệt

của nhà máy rượu Goyard.

5. Một số bài viết và trả lời phỏng vấn của ông Tô Việt

Ông Tô Việt - liên đoàn chuyên gia nếm thử rượu Pháp

“Có văn hóa trong ẩm thực cũng là cách để hội nhập”

(06:53’ 10/12/2004 (GMT+7) Người Viễn Xứ)

KIM NGÂN thực hiện

Theo đề nghị của ông Giuseppe Vaccarini, chủ tịch hiệp Hội Chuyên gia

nếm thử rượu quốc tế (ASI), chuyên gia rượu giỏi nhất thế giới 1978 và hội

những người bạn Đà Lạt của thành phố Montpellier (Adaly); ông Tô Việt

(người Pháp gốc Việt), thành viên của Liên đoàn chuyên gia nếm thử rượu

Pháp (USDF) với cương vị là Tùy viên Adaly và giám đốc chương trình văn

hóa rượu vang Việt Nam (PFSCViệt Nam) do Chính phủ Pháp tài trợ, đã

sang Việt Nam đảm nhận việc đào tạo chuyên gia thử nếm và phục vụ rượu ở

Việt Nam. Chúng tôi đã gặp và trao đổi với ông Tô Việt về nội dung chương

trình, xin giới thiệu với bạn đọc.

• PV. Xin ông cho biết đôi chút về bản thân?

Ông Tô Việt: Tôi sống lâu năm ở Pháp và ở Monoco, lấy vợ người Việt

và cũng thường xuyên về Việt Nam. Tôi may mắn được làm học trò của ông

Frank Thomas (Pháp), chuyên gia rượu giỏi nhất Châu Âu năm 2000; đã

từng làm việc ở nhiều khách sạn 4 sao Luxe ở Pháp. Cũng đã có thời gian

sang Anh làm việc với tập đoàn khách sạn Hotel du Vin của chuyên gia rượu

giỏi nhất Châu Âu 1996, nhì thế giới 1992 và 2004 - Gerard Basset.

• Chương trình làm việc của ông lần này ở Việt Nam bao gồm những

nội dung gì?

Tôi sang Việt Nam với tư cách là giám đốc chương trình văn hóa rượu

vang do Chính phủ Pháp tài trợ với sự hợp tác của nhiều trường đại học của

Hà Nội, TP HCM, Đà Lạt, dự định mỗi năm sẽ kéo dài 6 tháng, năm nay sẽ

từ 10/2004 - 02/2005. Chúng tôi sẽ đảm nhận việc đào tạo chuyên gia thử

nếm và phục vụ rượu ở Việt Nam. Đi cùng tôi còn có một đội ngũ các

chuyên gia thuộc hàng quốc tế: ông Giuseppe Vaccarini (Italia), chuyên gia

rượu giỏi nhất thế giới năm 1978; ông Gerard Basset (Anh), chuyên gia rượu

giỏi nhất Châu Âu 1996, thứ nhì thế giới 1992 và 2004; ông Thomas (Pháp),

chuyên gia rượu giỏi nhất Châu Âu 2000; bà bác sĩ Anna Owhadi -

Richatdson (Pháp), chuyên gia về rượu và sức khoẻ.

• Tại sao hiệp hội và cá nhân ông lại chọn Việt Nam là nơi đến cung

cấp những kiến thức hiểu biết về văn hoá rượu vang?

Tất nhiên, Việt Nam không phải là đất nước có truyền thống sản xuất và

tiêu thụ rượu vang, song lại là đất nước có rất nhiều tiềm năng. Thứ nhất,

Việt Nam là một quốc gia đông dân, vì thế sức tiêu thụ rất lớn. Thí dụ như

nước Nhật thì 10 năm trước tính theo bình quân đầu người tiêu thụ một

lượng rượu rất ít (chưa đến 0,5 lít/năm), nay thì đã lên đến 2,8 lít/người/năm.

Thứ hai, là tuy lượng rượu vang tiêu thụ hàng năm không nhiều lắm so với

bia và các loại rượu mạnh, nhưng Việt Nam không lạ lẫm với rượu vang bởi

ảnh hưởng khá đậm nét của văn hoá Châu Âu, Châu Mỹ, nhất là văn hóa

Pháp. Thứ ba, là trong thời hiện đại, không chỉ yêu cầu của quá trình giao

lưu, hội nhập, đòi hỏi phải có nhiều hiểu biết hơn về các nền văn hoá khác

mà khi nền kinh tế phát triển, mức sống được nâng cao, nhu cầu của cuộc

sống cũng ngày càng đa dạng và phong phú hơn. Người ta không chỉ muốn

mặc đẹp hơn, ăn ngon hơn mà trình độ văn hoá cả trong ăn uống cũng đặt ra

cấp thiết hơn. Thứ tư, Việt Nam đang là nước rất có tiềm năng trong thu hút

khách du lịch quốc tế. Nhiều khách sạn cao cấp, nhà hàng được xây dựng,

khách quốc tế nhiều khi rất khó tính, đòi hỏi sự phục vụ phải mang tính

chuyên nghiệp và đạt chuẩn quốc tế... Thật ra lý do có rất nhiều, nhưng với

tôi còn một lý do cá nhân nữa là tôi muốn được mang kiến thức, hiểu biết và

sức lực của mình về phục vụ quê hương.

• Những chuyên gia đạt đến trình độ như ông ở Pháp có đông không,

thưa ông?

Hiệp hội nếm, thử rượu vang ở Pháp được thành lập năm 1968, suốt từ

đó đến nay số chuyên gia được đào tạo về lĩnh vực này là khoảng 4.000

người. Chỉ ở những thành phố lớn mới có trường và có khoa chuyên ngành

đào tạo về rượu, người ta lại chọn ra mỗi năm chỉ một số ít các sinh viên

không chỉ có năng khiếu mà phải cả lòng say mê nghề nghiệp để đào tạo

chuyên gia thử nếm rượu. Còn ở Nhật thì số lượng chuyên gia về nghề này

phát triển khá nhanh, tuy mới hình thành từ 10 năm nay, nhưng con số

chuyên gia được đào tạo đã vào khoảng 8.000 người.

• Vậy còn ở Việt Nam theo đánh giá của ông, các chuyên gia thử, nếm

rượu hiện nay có nhiều không?

Theo tôi biết thì số chuyên gia về thử, nếm rượu ở Việt Nam khá ít, có

thể đếm trên đầu ngón tay. Như con số tôi nắm được là khoảng 20 người

được đào tạo về chuyên ngành rượu vang, về sản phẩm lên men ở các nước

Châu Âu (Pháp, Đức), chủ yếu họ tập trung ở Hà Nội và TP HCM, các tỉnh

không có mấy.

• Ông có thể cho biết về những nội dung chính của khóa học về văn

hóa rượu vang?

Chúng tôi đã lên chương trình đào tạo ngắn hạn 34 giờ, sẽ cung cấp cho

học viên các kiến thức về: các giống nho chính, các vùng trồng nho của Pháp

và thế giới; hương vị rượu; từ vựng về nếm rượu; phương pháp đánh giá

rượu tốt, xấu; lựa chọn và mua rượu; chọn món ăn và rượu sao cho hợp khẩu

vị; cách thưởng thức rượu vang và các loại rượu khác (uống có mức độ để có

lợi cho sức khoẻ); văn hoá phục vụ rượu ở bar, tiệm ăn và khách sạn.

• Các đối tượng được tham dự khóa học?

Chúng tôi đã và đang đào tạo cho cán bộ cao cấp của ngành ngoại giao,

thương mại, ngân hàng, tài chính, du lịch, hàng không, đường thủy; những

người phục vụ tại các nhà hàng, khách sạn; những người làm việc tại các nhà

máy rượu, bia, cửa hàng, đại lý bán rượu, bia và tất cả những ai quan tâm.

Người dự đến kết thúc khoá học sẽ được cấp chứng chỉ của hiệp Hội Chuyên

gia thử nếm rượu vang quốc tế ASI.

• Xin cám ơn và chúc ông thành công mỹ mãn trong những ngày ở

Việt Nam.

Nói chuyện xa quê quanh chén rượu

(10:29’ 07/02/2005 (GMT+7) Người Viễn Xứ)

TÔ VIỆT (Pháp) (Chuyên gia thử nếm - Hiệp hội thử nếm rượu Quốc tế)

Tối qua, sau gần mười năm, mới lại có tuyết rơi ở Nice.

Lúc đầu, tôi nửa tin nửa ngờ, nhưng mới chỉ kịp vào bếp pha ly cà phê,

ngoảnh ra lan can đã thấy tuyết bay tơi tả ngoài trời, như một đàn ong

trắng. Tuyết ơi, đẹp lắm! Thủa bé thơ, tôi thường trèo lên cây đại cổ thụ cuối

sân đọc truyện cổ tích Phần Lan và mơ một ngày nào đó được sang xứ sở

của tuyết, ngồi trên xe do những con tuần lộc kéo, hoặc bên một lò sưởi rưc

hồng, mặc cho bão tuyết gầm rú ngoài trời.

Nhưng hoa tuyết đẹp cũng như một người đàn bà khó tính. Chỉ có thể

nhìn xa, khẽ động vào là tan biến, mong manh. Hơn thế, những buổi mưa

tuyết thế này, còn làm gì được ngoài mời mấy ông bạn vàng đến nhà chơi,

khui một chai vang ngon uống nhâm nhi với pho mát, xúc xích, hoặc giả nếu

cuối tháng hết tiền thì cũng bày ra bàn vài hột lạc rang, dăm ba quả dưa

chuột muối. So với ớ Việt Nam, uống rượu trắng “sếch” với vài quả cóc

hoặc chuối xanh, ngồi bệt ở vỉa hè, lòng đường như mấy anh đạp xích lô

hoặc chở xe Honda “ôm” thì thế này vẫn còn sang chán.

Ừ, thế mà cũng chỉ mấy ngày nữa là đã Tết rồi. Cái không khí gần kề

ngày Tết nó mới lạ làm sao, nó lâng lâng, xao xuyến, bồi hồi, như tình cảm

của một nàng dâu mới, nửa muốn về nhà chồng, nửa muốn ở lại nhà mẹ đẻ.

Tết của người Việt tha hương thấm buồn, nhất là đối với những kẻ ở độ tuổi

hờ hững ngoài 40, chưa đến 50 như tụi chúng tôi. Nhóm sinh viên Việt nam

ở Nice còn có gì để vui thú (tụ họp bạn bè trong khu học xá, sinh viên nữ

làm nộm, bánh chưng, sinh viên nam trang trí, chuẩn bị rượu, bia...). Tôi

cầm điện thoại gọi cho ông bạn cố tri (vẫn bị vợ tôi nói nửa đùa nửa thật là

“một trong những đệ tử trung thành của thần Bacchus”).

Nói đến rượu, bia, dân tộc nào cũng như nhau, “phi tửu bất thành lễ”. Đã

là lễ thì không thể thiếu rượu, ta hay tây cũng vậy. Nhưng giữa ta và tây lại

có nhiều sự khác nhau căn bản, cả về rượu và cách uống. Người phương tây,

khi có điều kiện, thường uống rượu tại bàn, trải khăn trắng muốt, ngày không

sao, tối phải thắp đèn nến sáng trưng. Ly, cốc cũng phải là đồ thứ dữ, không

pha lê thì cũng thủy tinh loại sang như Riedel (Áo) hay Schott (Đức). “Rượu

trẻ”, mạnh mẽ thì rót ra bình thủy trước một hai tiếng để hương vị rượu thêm

thơm ngát, cơ thể rượu được thư giãn, mịn màng, xênh xang, êm ái như

nhung như lụa, uống đến đâu đã đời đến đó. Rượu lâu năm nhiều khi cũng

được rót ra bình thủy để tránh không cho cặn rượu đi theo dòng chảy vào cốc

bạn hiền. Những rượu lâu năm mà sự cân bằng sinh thái mong manh như

trứng để đầu đẳng thì được thận trọng, nâng niu đưa vào lẵng rót rượu và

được mở nút với tất cả sự cẩn trọng như ta nâng đỡ bố mẹ già, rồi khẽ khàng

rót cho bè bạn, người thân như thể “giọt rượu - giọt vàng”. Người uống rượu

cầm ly soi ra trước đèn, trìu mến, nâng niu, đắm say như thể đang giải y một

cô gái đẹp. Những lời bình phẩm về rượu cũng thật là “tửu sắc tương liên”

(rượu và sắc đẹp không thể tách rời); nào là “gương mặt thuỳ mị, hào hoa,

phong nhã”, “cơ thể mảnh mai hoặc tròn trịa, duyên dáng, đầy nữ tính”,

“chân dài quý phái”, “nước mắt như mưa”, “mẫn cảm, đầy sức quyến rũ”...

Đấy thực sự là những ngôn từ chuyên môn của Tây về rượu dịch ra tiếng

Việt, tôi mà nói láo tôi... chết (!)

Người Việt mình uống đơn giản hơn nhiều, rượu trắng thường uống

bằng bát hay ly uống nước, sang hơn thì ly uống rượu Whisky (Tumbler) hay

ly uống rượu khai vị hay tráng miệng. Tựu trung cũng chỉ vì dân mình còn

nghèo, ít có điều kiện trang bị trong gia đình những thứ vẫn còn bị coi là “xa

xỉ phẩm” ấy.

Vẫn chuyện rượu vang. Người Tây phương dùng rượu khá nhiều trong

một bữa ăn dịp tết Noel hay đầu năm mới. Chỉ tính riêng rượu vang họ đã

dùng champagne đầu bữa, tiếp đến là rượu vang ngọt như Sauternes, Sainte -

Croix - du - Mont, Jurancon hoăc Montbazillac với món gan ngỗng hoặc vịt

béo, các loại rượu trắng rượu trắng khô với các món xà lát, súp và sò huyết.

Họ tiếp tục dùng rượu vang trắng khô hoặc đậm với các món tôm, cá, sau đó

là rượu vang đỏ nhẹ (Bourgogne) với món thịt gà tây hầm hạt dẻ. Các món

thịt bỏ lò hoặc thịt rừng bao giờ cũng đi kèm một vài chai vang đỏ Bordeaux

trứ danh như Pauillac, Saint-Julien hoặc Saint- Estèphe. Cùng với món tráng

miệng, hoặc họ quay trở lại dùng rượu Sauternes, hoặc rượu champagne dịu

(champagne demi - sec), hoặc rượu ngọt tự nhiên (vin Doux Naturel). Những

kẻ nô lệ của xì gà bao giờ cũng kết thúc bữa ăn tất niên bằng một ly rượu

rum cao tuổi hoặc một ly Cognac VSOP (Very Special Old Pale) hoặc XO

(Extra Old). Người Việt mình giản tiện hơn nhiều, nhà sang uống Whisky,

Cognac hoặc gần đây hơn là rượu vang, nhà tầm tầm hoặc nghèo chăng nữa

cũng vài chai rượu trắng, nhưng thường là uống từ đầu đến cuối bữa.

Nói về rượu trắng: mấy ông bạn Việt kiều của tôi ở Nice Tết nào cũng

nhăm nhe kiếm chút “mộc tồn”, không phải ăn trong Tết, sợ xui, mà ăn ra

giêng để giải hạn. Bàn tính với nhau đã mấy năm mà có bao giờ thực hiện

được đâu. Ông bạn thân nhất của tôi, đâu có họ hàng dây mơ rễ má gì với

cựu hoàng Bảo Đại, năm nào cũng nhờ mua tận Việt Nam mấy lít “cồn”

chính hiệu làng Vân. Anh thường hỏi tôi: “Việt, mày có biết tại sao thịt

“cầy” không có cái chất “cồn” vào là “vứt”?”. Thấy tôi ngơ ngẩn, anh cười:

“Ấy bởi thịt chó ít nhiều có vị hôi hám, tanh tưởi. Ví như anh Nga ăn trứng

cá tầm mà không sử dụng rượu vodka để cho tiêu cái chất tanh, chất béo,

chất mỡ, chất nhờn của trứng cá tầm”. Vợ tôi ngồi cạnh, từ nãy đến giờ

không nói câu nào, bật cười, lên tiếng: “Gớm, các ông nói ghê ghê là, liệu có

ai còn dám ăn trứng cá tầm với thịt chó nữa?”. Chỉ chờ có thế, anh bạn tôi

giảng giải: “Đàn bà các chị đầu óc chim sẻ, chẳng kể làm gì. Thịt chó, với

cái hôi hám của nó, cũng như người đàn bà ở tuổi 40, bà nào chẳng hôi hám,

khó chịu? Nhưng chính cái hôi hám ở người đàn bà “tứ tuần” ấy lại quyến rũ

đàn ông hơn là các cô mười tám, đôi mươi”. Vợ tôi ngượng đỏ mặt, đánh

trống lảng: “Thôi, để em vào bếp làm cho các bác ít đồ xào nữa”. Anh bạn

tôi rung đùi khoái chí, vỗ tay đánh đét một cái: “Việt, mày thấy chưa, tụi

mình ở xứ người cả mấy chục năm nay, nhưng văn hóa ẩm thực Việt Nam

vẫn còn sâu sắc lắm. Mà cô vợ mày cũng tinh ý đáo để. Thôi, bữa nào tao

phải thết vợ chồng chú mày một chai Saint Emilion Château Cheval Blanc

(*) 1989 là năm gia đình chú mày tao ngộ”. Anh ngồi đến quá nửa đêm, gọi

là để mừng “tuyết mới” và đón “giao thừa trước Tết”. Hai anh em uống hết 4

chai vang thì anh đứng dậy, ôm hôn vợ tôi thắm thiết, rồi về. Chỉ tội nghiệp

vợ tôi, thương chồng mệt, chưa kịp đón giao thừa đã phải quét dọn tưng

bừng đến gần 2 giờ sáng.

Không biết ở quê hương, những người thân của tôi đang làm gì và có

nhớ đến những người con ở phương xa không? Còn chúng tôi thì dẫu ở nơi

nào trên trái đất, dẫu bận bịu mấy thì cũng luôn nhớ về họ, nhất là trong

những ngày Tết này.

T.V (Nice - những ngày giáp Tết Ất Dậu 2005)

6. Bài phát biểu tại hội thảo rượu vang Bordeaux,

Thành phố Hồ Chí Minh, 31/05/2005

Hôm nay, tôi rất vinh dự được thuyết trình về rượu vang Bordeaux và sẽ

cố gắng trong vòng 2 buổi cùng anh Đỗ Vĩnh Bảo, chuyên gia làm rượu

được đào tao tại Pháp, vén lên phần nào bức màn bí mật bao trùm sản phẩm

vốn được coi là “cực kỳ huyền ảo, lung linh nhưng cũng hết sức phức tạp”

này.

Nhà thơ La Mã nổi tiếng Ausone (thế kỷ thứ IV sau Công nguyên) từng

nói: “Tôi tự hào về các ruộng nho vùng Bordeaux hơn là các tác phẩm nghệ

thuật của tôi”. Tại sao như vậy? Bởi Ausone cho rằng rượu vang Bordeaux là

nghệ thuật, là con đường ngắn nhất đưa người đến với người.

Nhà văn Mỹ nổi tiếng Ernest Hemingway lại nói: “rượu vang là sản

phẩm văn minh nhất thế giới”, bởi theo ông, xung quanh ly rượu, các nhà

ngoại giao tìm hiểu nhau kỹ hơn để sau đó đấu khẩu với nhau ít hơn.

Rượu vang tạo ra 3 sự đồng cảm: đồng cảm với đất trồng nho, đồng cảm

với chính mình khi ta uống rượu và đồng cảm với những người khác khi ta

nói chuyện về rượu vang.

Một chai rượu vang Bordeaux ngon là kết quả của một năm nhà trồng

nho vất vả: đó là nụ cười của cô gái hái nho, mồ hôi tầm tã của người thợ ép

nho, tình yêu và nỗ lực của chuyên gia làm rượu để hoàn thành kiệt tác. Tất

cả tinh hoa của con người được truyền vào rượu vang: can đảm, niềm vui,

lòng tin, tính kiên trì, tình yêu, sự lạc quan... Tất cả tinh hoa của thiên nhiên

cũng được đưa vào rượu vang: sức mạnh, ánh sáng, màu sắc, hơi ấm, những

điều bí ẩn... Rượu vang, đó là sự chuyển hóa từ vật chất sang tinh thần mà ta

thấy rất rõ qua thành cốc thuỷ tinh.

Một chai rượu vang Bordeaux ngon, cũng như hội họa, văn chương và

âm nhạc, phải xuất phát từ tình cảm tự nhiên của con người, mà đã là cảm

xúc thì không thể ép buôc hoặc lừa đảo được. Một chai rượu vang Bordeaux

ngon thể hiện tình cảm nội tâm của người làm ra nó. Chính vì nó là tình cảm

của con người nên nó có thể lay động, cảm hóa con người và có được tác

dụng giáo dục thầm lặng, tự nhiên. Cũng như một bản nhạc hay, một tác

phẩm nghệ thuật tuyệt vời, một chai vang Bordeaux thượng hảo hạng có thể

thầm lặng ảnh hưởng đến người tiêu thụ, cảm hóa được người tiêu thụ. Cái

mà các nghệ sĩ gọi là “hồn”.

Chẳng thế mà nhà thơ Charles Baudelaire của Pháp đã ngất ngưởng say

sưa trước vẻ hoàn thiện, hoàn mỹ ấy như trước một thực thể sống, một CON

NGƯỜI. “Trong mỗi chai rượu vang có một linh hồn, và tối tối, linh hồn

ca hát”.

Xin cám ơn sự chú ý của tất cả các bạn.

7. Chuyên gia nếm vang quốc tế Tô Việt

Vang cũng có... linh hồn!

(20/08/2005 02:29 GMT +7 Người Lao động chủ nhật)

Chuyên gia thử nếm

vang quốc tế Tô Việt

(phải) tại lễ trao giải

Pionnier Award tại

Philadelphia - Mỹ

Từ tình cờ đam mê

đến trở thành chuyên gia,

anh Tô Việt, người Pháp

gốc Việt, đã bộc bạch

tình yêu đối với thú tao

nhã là thử nếm những

chai vang ở đẳng cấp

chuyên gia quốc tế của

anh

• Phóng viên: Tại

sao anh lại chọn cái

nghề “chơi cũng lắm

công phu” này?

• Anh Tô Việt: Tôi vốn hay thích hội hè và đã có ý định tìm hiểu về

vang từ khi còn trẻ. Tôi thú vị với 2 câu thơ của thi sĩ Pháp thế kỷ 19 Charles

Beaudelaire: “Trong mỗi chai rượu vang có một linh hồn. Đêm đêm, linh

hồn đó nhảy múa”. Lúc mới sang Pháp, tôi học Công pháp quốc tế. Trong

lớp, các bạn tôi đều là con cái của các luật sư và bác sĩ giàu có. Gia đình các

bạn thường có hầm rượu lớn. Tôi có cảm giác tôi đã mê tìm hiểu về vang từ

lâu lắm rồi nên khi được tiếp xúc với nó, tôi như bị cuốn hút, muốn đi đến

cùng. Tôi theo học khóa đào tạo chuyên gia thử nếm vang trong một năm.

Khóa học dạy chủ yếu về lý thuyết nên tôi tự mày mò khám phá thêm.

Năm 2000, tôi theo học thầy Franc Thomas - chuyên gia thử nếm vang

giỏi nhất Châu Âu. Được học thầy giỏi cộng với đam mê, linh cảm mách bảo

tôi là tôi đã đi đúng hướng.

• Trên thế giới hiện có bao nhiêu chuyên gia thử nếm vang?

• Không có thống kê chính thức nhưng ở Pháp có khoảng 4.000, trong

đó số người được đào tạo không nhiều. Tuy sinh sau đẻ muộn nhưng Nhật

Bản có đến 8.000 chuyên gia...

• Muốn được công nhận là chuyên gia thử nếm vang quốc tế cần có

tiêu chuẩn gì?

• Trước hết phải có mặt trong một số cuộc thử nếm vang quốc tế. Ở

Pháp tương đối có nhiều cuộc như vậy nhưng nổi tiếng là ở Maçon,

Strasbourg; ở Bỉ là Bruxelles; Italia có Venice... Ngoài ra phải tham gia các

cuộc thỉnh giảng, viết sách về văn hóa vang. Quan trọng hơn là phải có tên

tuổi ở nước sở tại.

• Trong 3 bí quyết để trở thành một chuyên gia,

“ngửi” đóng vai trò

như thế nào?

• Ngoài vị giác và xúc giác, khứu giác đóng vai trò đặc biệt quan trọng

trong khâu thẩm định vang. Một chuyên gia giỏi có thể “ngửi” được đến vài

trăm hương vị khác nhau, còn thường thường khoảng từ 10 - 20 hương vị.

Mỗi giống nho đều mang dấu ấn của từng vùng. Loại rượu Nero d’Avola

mang hương vị núi lửa rất đặc trưng của đảo Sicile - Italia. Giống nho Merlot

của Bordeaux, Pháp lại có hương vị đất sét pha sắt rất khó quên. Chỉ riêng

giống nho Gewurztraminer ở vùng Alsace đã mang đến 750 hương vị khác

nhau.

• Vào nhiều cửa hàng mua vang, tôi thường được khuyên mua loại

càng lâu năm uống càng ngon. Có những chai giá khoảng 100.000 đến

200.000 đồng nhưng đều có mác AOC. Đánh giá như vậy đúng hay sai?

• Người Việt Nam nhận thức về vang còn khá mơ hồ. Nói đến vang

Pháp thì họ chỉ coi vang Bordeaux và phải có mác AOC (Appellation

d’Origine Controlée) mới là vang chính cống. Nói chung, vang có mác AOC

thường có chất lượng cao được Cơ quan Kiểm nghiệm quốc gia (INAO)

chứng nhận. Nhưng ở Pháp còn có rất nhiều loại vang “khét tiếng” tranh

hùng với vang Bordeaux mà không cần mác AOC. Mỗi chai vang xuất

xưởng vùng Mas de Daumas Gassac cũng có giá đến 120 euros (khoảng hơn

2 triệu đồng). Italia có loại Sassicaia nổi tiếng toàn thế giới với giá cả rất

cao. Khái niệm vang càng để lâu càng tốt chỉ đúng với loại Grand Cru. Vang

Château Latour, một trong 5 loại vang Bordeaux nổi tiếng nhất, phải để từ 25

- 50 năm uống mới “phê”. Có thể để khoảng từ 5 - 10 năm, tùy thuộc vào

năm đóng chai cũng như độ ngon của nho. Thông thường, thời gian sử dụng

cho vang trắng từ 2 - 3 năm, còn vang đỏ từ 3 - 5 năm kể từ khi đóng chai.

• Đang yên ấm ở Pháp, sao anh lại quay về quê hương?

• Trong huyết quản của tôi vẫn tuôn chảy dòng máu Việt. Tôi cho rằng

tài của tôi ở Pháp chẳng là gì, trong khi đó nếu về Việt Nam tôi làm được

nhiều việc hơn. Kể từ khi trở lại Việt Nam năm 2003, tôi đã tổ chức được

nhiều cuộc hội thảo ở thành phố Hồ Chí Minh và Hà Nội. Tham gia thỉnh

giảng ở một số trường đại học như Bách khoa Thành phố Hồ Chí Minh, Cao

đẳng Công nghệ thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh, Trường Du lịch -

Khách sạn. Sắp tới, tôi sẽ cho ra cuốn từ điển về từ vựng vang và sách hướng

dẫn về nhập khẩu vang.

• Cảm tưởng của anh khi nhận phần thưởng Pionnier Awards tại

Philadelphia - Mỹ?

• Rất tự hào, vì tôi là người Việt Nam duy nhất trở thành chuyên gia thử

nếm vang quốc tế.

Trích ngang: Thạc sĩ Tô Việt sinh năm 1958 tại Hà Nội, quốc tịch

Pháp:

- Thành viên Hội Thử nếm vang quốc tế (ASI), thành viên Hội Thử nếm

vang Pháp. Giải thưởng Pionnier Award dành cho người có nhiều cố gắng

quảng bá văn hóa vang ở Việt Nam nói riêng và Châu Á nói chung tại cuộc

thi quốc tế vang Starwine lần thứ hai năm 2005 tại Philadelphia (Mỹ).

- Giám đốc chương trình đào tạo chuyên gia thử nếm vang Việt Nam do

Hội Thử nếm vang quốc tế, Hội Những người bạn Đà Lạt (Adaly) và hội

đồng hành chính vung Languedoc - Roussillon tài trợ; cố vấn xuất nhập khẩu

và đào tạo cho các công ty: Thiên Linh Wine & Spirits, Les Cliers d’Asie,

Ware House, các tập đoàn khách sạn Accord và Six Sens.

Bích Diệp thực hiện

8. Chuyên gia quốc tế rượu vang - Tô Việt

“Tôi trở về Việt Nam vì dòng máu Việt”

(08:44’ 29/08/2005 (GMT+7) Người Viễn Xứ)

Minh Diệu

Sinh năm 1958 tại

Hà Nội, năm 1984, Tô

Việt thi đậu học bổng về

Công pháp quốc tế và

theo học tại đại học

Nice. Thành phố Nice là

cửa ngõ biên giới giữa

Pháp và Italia cũng là

nơi giao nhau của hai

nền văn hoá rượu vang

lầu đời nhất Châu Âu.

Cái duyên, cái may mắn

và sự đam mê đã đưa

chân Tô Việt trở thành

một trong những chuyên gia nếm rượu vang hàng đầu thế giới hiện nay.

Từ Duyên nợ và sự đam mê.

Những ngày học, Việt theo chân các bạn đến những hầm rượu nổi tiếng

ở Pháp, những cánh đồng nho, những nơi sản xuất rượu như có một sức hút

mãnh liệt với Việt.

“Nhưng từ đam mê để trở thành một chuyên gia về nếm thử rượu vang

là cả một quá trình mày mò, học hỏi và tích luỹ kinh nghiệm cá nhân và nhất

là phải được đào tạo cơ bản”, anh Việt nhớ lại. Người thực sự khơi dậy đam

mê về rượu vang trong anh chính là ông Frank Thomas, chuyên gia rượu giỏi

nhất Châu Âu năm 2000. Sau một thời gian làm việc, Ông Frank Thomas

sớm phát hiện ra những năng khiếu bẩm sinh, khả năng kỳ lạ của Tô Việt

nên giới thiệu Việt với ông Gérard Basset, một chuyên gia giỏi nhất Châu

Âu năm 1996, thứ nhì thế giới năm 1992 và 2004, lúc đó đang là chủ tập

đoàn khách sạn rượu vang ở Anh quốc. Một năm làm việc với ở Anh dưới sự

dìu dắt của chuyên gia hàng đầu thế giới, Tô Việt đã khám phá ra rất nhiều

điều mới lạ trong “Văn hoá rượu vang”. Anh bảo: “Anh Quốc cũng là vùng

đất phì nhiêu cho tất cả trào lưu văn hoá rượu vang trên thế giới. Ở xứ sở

này, vốn là một quốc gia đa chủng, mỗi người trong cách thưởng thức rượu

vang, Whisky hay vodka đều cố gắng tìm về với bản thể của chính mình. Tôi

biết thử và thưởng thức rượu vang cũng là tìm đến nhân cách phương Đông.

Đó là cái Chân, Thiện, Mỹ”.

Đến chuyên gia hàng đầu

Tô Việt đã nếm hàng ngàn loại rượu vang, có những loại rượu đắt, quý

không thể chỉ mua được bằng tiền mà chính bằng cái tâm, cái hồn của người

biết thưởng thức. Việt bảo: “Nếu như ai cũng có thể ngửi và cảm nhận được

vài chục mùi vị thông thường thì chuyên gia nếm thử rượu phải là một nghệ

sỹ, một nhà văn, một nhạc sỹ, một họa sỹ và nhiều hơn thế bởi để nếm và

thưởng thức rượu là nắm bắt “cái hồn” của rượu và miêu tả cái hồn đó bằng

những từ ngữ vừa cụ thể, chính xác, vừa trừu tượng, bay bướm, hoan hỉ, siêu

phàm...” Những tháng ngày lưu lạc tận Hungary hay Rumania để tìm hiểu

về văn hoá rượu vang, Việt đã được ăn, được ngủ giữa những cánh đồng nho

bạt ngàn hay lên rừng, lên núi tìm hiểu từng cái riêng, nét đặc trưng của mỗi

vùng trồng nho để “cảm” được rượu và vì thế mới nhập vào “hồn rượu”.

Điều thú vị nhất là anh đã được đi nhiều nơi, đến nhiều vùng, không chỉ

thưởng thức được những loại rượu vang đắt nhất thế giới như Pétrus,

Château Latour, Château Lafitte Rothschild, Romanée - Conti (Pháp),

Pingus, Val Buena, Vegas Sicilia (Tây Ban Nha), Tokaj Excencia (Hungary)

mà còn biết đến cả những loại rượu hiếm hoi như rượu hồng Hatten

(Indonesia), rượu Château Merciar (Nhật Bản), Rượu Mehico, rượu Thái

Lan, Ấn Độ, Thổ Nhĩ Kỳ...

Đi đến đâu, dừng chân ở quốc gia, địa phương nào, Tô Việt cũng tìm

hiểu rõ nét đặc trưng của từng loại rượu và anh rút ra được những nhận xét,

triết lý sâu sắc từ những ly rượu. Anh cho biết: “Mùi vị rượu vang mang đậm

dấu ấn của các loại hoa quả Châu Âu, Châu Mỹ hay Châu Úc, thường không

có ở Châu Á, vì thế một người Châu Á miêu tả các mùi vị rượu thường gặp

rất nhiều khó khăn. Việt Nam cũng như phần lớn các nước Châu Á hầu như

không có văn hoá rượu vang mà chỉ có văn hoá rượu gạo (Việt Nam, Trung

Quốc, Lào, Campuchia...) hoặc rượu Sake (Nhật Bản). Cũng là rượu nhưng

đó là rượu ủ từ men chứ không phải từ chưng cất”. Để trở thành một chuyên

gia nếm thử rượu vang, theo Việt cần có các yếu tố: đam mê, năng khiếu

bẩm sinh, thâm niên nghề nghiệp và lòng tin. Anh nói: “Muốn trở thành

chuyên gia nếm thử rượu giỏi cần phải nếm rất nhiều, không ngại khó, ngại

khổ và sẳn sàng đi xa để thăm thú các vườn nho, chịu hy sinh về tiền bạc để

có thể cập nhật những thông tin mới nhất và nếm những loại rượu hiếm hoi

nhất. Người ta có thể tiếc vì mua một món đồ đắt nhưng sẽ không tiếc khi

mua một chai rượu đắt để đãi bạn hiền... Mọi cái đều phải trả giá và không

ai có thể thành công mà không vấp ngã một vài lần”. Theo anh, một chai

rượu vang ngon phải được cảm nhận bằng các giác quan thông qua ba giai

đoạn sau: Kiểm tra bằng mắt: phải quan sát màu sắc, sắc thái, độ trong suốt

và độ ánh của rượu. Kiểm tra bằng khứu giác: cảm nhận hương thơm của

rượu bằng cách ngửi rượu xem đó là mùi của trái cây hay hoa cỏ đồng nội.

Cuối cùng là kiểm tra bằng vị giác: phải phân biệt được các vị khác nhau của

rượu như độ lan toả, độ sánh, độ cồn. Rượu vang ngon phải tổng hợp hài hoá

nhiều vị khác nhau chủ yếu là vị chua, ngọt và chát. Anh ví von: “Rượu vang

ngon như một cô gái đẹp nên khi thưởng thức phải biết nâng niu. Rượu cũng

có đời sống như người đẹp... Khi rượu đạt đến độ tuyệt đỉnh cũng như một

phụ nữ đạt đến độ chín của tài và sắc...”

Là một trong những chuyên gia hàng đầu thế giới và nhất là người Châu

Á hiếm hoi trong làng nếm thử rượu vang nhưngTô Việt khiêm tốn bảo:

“Trình độ của tôi cũng chỉ là hàng học trò vì còn phải học hỏi nhiều. Rượu

vang là một thực thể lung linh luôn biến động, đòi hỏi mỗi chuyên gia thử

nếm phải thường xuyên trau dồi nghiệp vụ chuyên môn, không lúc nào đựơc

tự cao tự đại, thoả mãn là tự giết chết mình”.

Dòng máu Việt trong huyết quản

Tô Việt tâm sự: “Thị trường rượu vang Việt Nam phát triển rất mạnh

trong 2 - 3 năm gần đây do mức sống người dân được nâng cao, do khách du

lịch vào nhiều và ít nhiều cũng do cả ảnh hưởng của Văn hóa Pháp. Người

Việt Nam sử dụng chủ yếu các loại vang có chất lượng trung bình và giá tiền

hợp vói mức thu nhập của mình.Trong tiềm thức của người Việt, đã là rượu

vang Pháp thì phải là vang Bordeaux, tuy Bordeaux cũng chỉ là một trong

nhiều vùng trồng nho... Xuất phát từ nhận thức mơ hồ như vậy nên trình độ

thưởng thức vang của đại đa số vẫn dừng ở mức độ uống cho có không khí,

uống như uống rượu mạnh, uống 100%. Một anh bạn Việt kiều, chủ một

tiệm ăn có tên tuổi ở Hà Nội kể với tôi: “Nhiều lúc tớ đau lòng lắm cậu ạ.

Hôm vừa rồi có 5 thanh niên vào ăn, đòi chủ quán đem ra loại rượu vang

mắc tiền nhất. Lẽ dĩ nhiên là tớ đưa ra giới thiệu sản phẩm Barolo của nhà

sản xuất lừng danh Antinori. Họ lấy liền một lúc 4 chai, giá mỗi chai 250

USD. Nhưng họ uống như uống nước lã hoặc bia hơi, toàn “dô, dô, 100%”.

Một sản phẩm văn hóa như rượu Barolo lẽ ra phải được nâng niu, trân trọng,

uống nhâm nhi. Nói vậy để biết cậu còn có rất nhiều việc phải làm”.

Và Tô Việt quyết định về Việt Nam

Lúc mới về Việt Nam, nhiều bạn bè thân của tôi chân tình góp ý, khuyên

nên quay lại Pháp vì họ cho rằng cuộc sống ở quê mình còn nghèo khó lắm.

Thậm chí có người còn nói thẳng: “Cậu ở bên ấy đang yên ấm, lương làm 6

tháng cũng đủ sống cả năm, tội gì về đây để làm việc gì cũng như húc đầu

vào bức tường đá? Ở bên ấy nhà cửa đàng hoàng, về bên này tứ cố vô thân...

Quả là thời gian đầu thấy sự mất mát khá lớn: vợ chồng phải xa nhau, tốn

kém về kinh tế vì phần lớn vé máy bay đi về giữa Pháp và Việt Nam do

mình tự lo liệu, phong thổ không hợp vì mình đã sống quá lâu bên Pháp...

Nhưng suy đi tính lại thì thấy chẳng đâu hơn nơi mình đã sinh ra và lớn lên,

với những sắc mầu gợi lại tuổi thiếu thời, con đường mình thường đi, bóng

dáng người con gái đầu tiên mình yêu, rồi bè bạn, gia đình, mùi hoa phong

lan trong mảnh vườn nhỏ nhà bên cạnh, tiếng đàn dương cầm trong hẻm

phố... Nhưng hơn cả vẫn là tiếng nói tự đáy lòng: bên Pháp, dù có giỏi, mình

cũng chỉ là một chuyên gia trong hàng ngàn chuyên gia khác, còn ở Việt

Nam, mình có thể giúp được rất nhiều trong việc quảng bá văn hóa rượu

vang”. “Đến nay công việc của anh tại Việt Nam là gì?” Tôi hỏi. Tô Việt cho

biết: “Tôi về Việt Nam với tư cách là Giám đốc chương trình văn hoá rượu

vang do Chính phủ Pháp tài trợ với sự hợp tác của nhiều trường đại học ở Hà

Nội, thành phố Hồ Chí Minh, Đà Lạt. Tôi đang đào tạo cho cán bộ cao cấp

của ngành ngoại giao, thương mại, ngân hàng, tài chính, du lịch, hàng không,

đường thuỷ, những chuyên gia phục vụ tại các nhà hàng, khách sạn, chủ đại

lý bán rượu bia và bất kỳ ai quan tâm đến văn hoá rượu vang. Người dự khoá

học đến khi kết thúc sẽ được cấp chứng chỉ của Hiệp Hội Chuyên gia thử

nếm rượu vang quốc tế ASI. Tuy nhiên, điều tôi muốn làm lại xuất phát từ

sâu thẳm trái tim: tôi muốn mang những hiểu biết, kiến thức và sức lực của

mình để phục vụ cho quê hương. Ai cũng có nguồn cội để quay về”.

M.D

Chuyên gia rượu quốc tế Tô Việt

• Sinh năm 1958, tại Hà Nội • Tốt nghiệp khoá 11 - Đại học Ngoại giao

năm 1981. • Thạc sỹ Công pháp quốc tế tại đại học Nice (Pháp).

• Thạc sỹ Luật và Kinh tế các nước đang phát triển tại Đại học Nice

(Pháp).

• Chứng chỉ Chuyên gia thử nếm Rượu vang tại Trường Trung học Du

lịch - Khách sạn Nice (Pháp).

• Thành viên Hội thử nếm Rượu vang quốc tế (ASI)

• Thành viên Hội thử nếm rượu Pháp (USDF),

• Giải “Pioneer Award” dành cho người có nhiều cố gắng quảng bá Văn

hóa rượu vang ở Việt Nam nói riêng và Châu Á nói chung tại cuộc thi quốc

tế Rượu vang Starwine lần thứ hai (23 - 27/02/2005) ở Philadelphia (Mỹ)

• Giám đốc Chương trình đào tạo Chuyên gia thử nếm rượu vang Việt

Nam (PFSViệt Nam) 2004 - 2005 do Hội thử nếm rượu vang quốc tế, Hội

đồng hành chính vùng Languedoc - Roussillon và Hội những người bạn Đà

Lạt (Adaly) thành phố Montpellier (Pháp) tài trợ.

• Giảng viên liên kết của các trường Đại học Bách khoa Hà Nội, Đại học

Bách khoa thành phố Hồ Chí Minh, trường Cao đẳng Công nghiệp Thực

phẩm Thành phố Hồ Chí Minh, trường Đại học Đà Lạt, trường tư thục Du

lịch - Khách sạn Hoa Sữa Hà Nội.

• Cố vấn xuất nhập khẩu và đào tạo cho các công ty “Les Celliers

d’Asie”, “Ware House”, “Arowines”, “Ladofoods”, “Dalatfoods”, “Van

Gres”, các tập đoàn khách sạn “Accord” và “Six Sens” Việt Nam.

• Tùy viên pháp ngữ “Vì sự phát triển lâu dài” của Hội những người bạn

Đà Lạt (Adaly) thành phố Montpellier (Pháp).

Bài phát biểu tại hội thảo rượu champagne, Hà Nội, 24/11/2005

Rượu vang nói chung và rượu champagne nói riêng, từ trưóc đến nay,

luôn luôn là một chủ đề được mọi người thích thú mạn đàm như một chủ đề

gắn liền với hội họa, văn chương, âm nhạc, ngoại giao, quân sự và phái đẹp.

Trong một bữa ăn tại một tiệm ăn sang trọng, ở bất cứ đâu, sự có mặt

của một chai champagne trên bàn tiệc bao giờ cũng là một sự kiện đáng ghi

nhớ: nút chai bật nổ như tiếng cười trong trẻo của thiếu nữ dậy thì, vị giác và

khứu giác ta chỉ vừa cảm nhận thấy mùi vị tuyệt vời, quyến rũ của hương thì

thị giác đã no nê với màu sắc rực rỡ của nhãn chai, vẻ lung linh huyền ảo của

chất lỏng trong chai, nét mảnh mai của dòng bọt sủi lăn tăn và sau đó nổ

tung như một chùm pháo hoa, nhất là chuyển động từ dưới lên trên của bọt

rượu làm ta liên tưởng đến những vui thú của cuộc đời như một dòng sông

trôi về vô tận. Thính giác cũng dỏng tai lắng nghe tiếng nút chai nổ bốp vui

vẻ hay thở dài ngao ngán.

Nói đến rượu champagne trong một buổi Hội thảo như ngày hôm nay,

tôi không hề có tham vọng truyền bá một kiến thức uyên thâm mà nhằm trao

đổi thông tin, giải thích và làm cho tất cả mọi người hiểu được:

- Lịch sử rượu champagne và cách nhận biết một chai rượu ngon qua các

tố chất hương vị và sự cấu thành của rượu.

- Lựa rượu champagne cho các món ăn

- Chia sẻ niềm vui sống...

Trước cả tôn giáo, rượu vang nói chung và rượu champagne nói riêng

mang lại cho người ta cảm thức về một tình trạng siêu thoát hay một viễn

tưởng giải thoát khỏi sự hạn hẹp của kiếp nhân sinh.

Người Pháp cho rằng rượu champagne là biểu hiện rõ nét nhất của tự do

- bình đẳng - bác ái, vì nó không là đặc quyền đặc lợi của một giai cấp nào

mà của chung tất cả mọi người. Trong công chuyện làm ăn, ly rượu

champagne dễ dàng thay thế một tách cà phê, vì nó sẽ làm cho câu chuyện

trở nên hấp dẫn. Nó sẽ xoá dần mọi trở ngại và làm cho các quan điểm đối

nghịch trở nên gần nhau hơn.

Rượu champagne còn là cầu nối của các dân tộc. Nếu như Đô đốc Hải

quân Nelson của Anh từng nói “phải căm thù người Pháp như căm thù quỷ

dữ”, ông lại là người vô cùng thích uống rượu champagne. Uống rượu

champagne cũng là cách để chứng tỏ cho người khác thấy đẳng cấp xã hội

của mình. “Hãy nói cho tôi biết bạn ăn uống gì, tôi sẽ nói bạn thuộc đẳng cấp

nào trong xã hội”, câu ngạn ngữ này lúc nào cũng đúng vì nếu bạn gọi một

chai champagne trong một tiệm ăn thì điều đó chứng tỏ sự thành công trên

thương trường hoặc địa vị xã hội của bạn. Đó cũng là một nét rất đặc trưng

của văn hóa phương Tây.

Rượu champagne là cánh cửa của mộng mơ và niểm hoan lạc không bao

giờ dứt. Nhiều khi trong khi sử dụng rượu champagne, bạn sẽ tình cờ trở

thành nhà văn hay nhà thơ với những ý tưởng táo bạo bồng bềnh trong đầu

như những đám mây trắng xốp.

Uống toàn rượu champagne trong một bữa ăn có lợi thế là bạn sẽ không

phải pha trộn các loại rượu, vì thế đầu óc sẽ tỉnh táo, cơ thể nhẹ nhàng.

Rượu champagne có thể coi là loại rượu vang duy nhất có thể phục vụ

với tất cả các món ăn trên bàn tiệc vì nó rất hài hòa với các mùi vị và chất

liệu khác nhau.

Rượu champagne đem đến cho khách sành ăn niềm hân hoan, cuồng

nhiệt và những khoảnh khắc hiếm hoi của sự trao đổi và chia sẻ.

Đối với văn nghệ sỹ, rượu champagne là nguồn cảm hứng, là một nhân

tố không thể thiếu của hội hè và văn hóa.

Uống rượu, trong bất kể tình huống nào, phải là những khoảnh khắc

tuyệt vời trong như pha lê của niềm hạnh phúc chia sẻ cùng bè bạn. Rượu

champagne uống có mức độ sẽ là người bạn đồng hành thân tín luôn sánh

bước cùng ta trên những nẻo đường của một chủ nghĩa hoan lạc tinh xảo

nhưng không vì thế mà tách rời với đời thường.

Nếu như ngày xưa phụ nữ uống rượu phải vụng trộm, uống rồi đỏ mặt

lên, ý tứ nhìn người yêu hay chồng với một ánh mắt chứa chan bao điều

muốn nói thì ngày nay các cô gái trẻ không còn phải giấu giếm khi uống

rượu và cũng không hề đỏ mặt ngượng ngùng khi nhìn vào mắt người yêu.

Điều đó chứng tỏ xã hội đã có một cách nhìn nhận khoan dung, độ lượng

hơn đối với phụ nữ.

Một cô bạn nhà báo Pháp từng nói với tôi “Với rượu Whisky, cậu không

thể chinh phục được phụ nữ, nhưng với rượu champagne thì điều đó trở nên

đơn giản”.

Rượu champagne có sức quyến rũ với nhiều lợi thế: nó đưa lại niềm vui,

làm cho buổi mạn đàm trở nên náo nhiệt, người thuyết trình trở nên tự tin

hơn, lạc quan hơn, choáng ngợp trong hạnh phúc và niềm vui sống.

Rượu champagne cũng được nói đến nhiều như là hình ảnh của những

tình yêu vụng trộm. Nhưng rượu champagne cũng là người bạn đồng hành

của những cặp tình nhân, những đôi vợ chồng thủy chung như nhất, cùng

chia sẻ những giây phút tuyệt vời của năm đầu mới cưới. Nếu trong tình yêu

có những phút sóng gió thì rượu champagne sẽ là tố chất hòa giải không thể

thay thế được.

Rượu champagne là rượu của hoan lạc, nhưng cũng là rượu để giải sầu.

Nếu bạn thất bại trong tình yêu hay trên thương trường, rượu champagne sẽ

giúp bạn quên đi những mặc cảm, tâm tư, giúp bạn vững tin hơn và sẵn sàng

vượt qua những khó khăn, thử thách để tìm đến một tương lai tươi sáng. Đầu

thế kỷ 20, tiêu chí tuyển chọn kỵ binh trong một số trung đoàn kỵ binh tinh

nhuệ của Pháp là trong 3 giờ đồng hồ các tân binh cực kỳ khỏe mạnh phải

vượt một quãng đường 30km với 3 con ngựa bất kham, làm tình với 3 cô gái

làng chơi và uống hết 3 chai rượu champagne. Tiêu chí này ở kỵ binh Anh

còn khó hơn nữa vì quãng đường phải vượt qua là 30km và 48km.

Sau khi về đích, chàng tân binh hân hoan hát bài “Ta uống rượu

champagne vì ngựa, vì phụ nữ và những kẻ khuất phục được những sinh vật

cứng đầu cứng cổ này. Quân chủng kỵ binh muôn năm!”.

Cố Thủ tướng Anh Winston Churchill từng đặt tên rượu champagne Pol

Roger cho 1 con ngựa của ông. Tổng thống Mỹ Gerald Ford chỉ uống rượu

California với một ngoại lệ rượu nước ngoài duy nhất là rượu champagne

Pháp.

Rượu champagne có một ma lực huyền bí: nó kích động công chúng và

tạo ra ảo tưởng là sự hoàn thành tất yếu của một giấc mơ rất lâu không thực

hiện được. Nó vừa là vật thể vừa là phi vật thể. Nó là sự chuyển hóa từ vật

chất sang tinh thần mà ta thấy rất rõ qua thành cốc thuỷ tinh.

Louis Pasteur cho rằng triết lý trong một chai rượu champagne còn hơn

tất cả sách vở trên thế giới. Còn Max Jacob thì quả quyết rằng tiếng rì rào

của bọt rượu champagne khi chạm vào thành cốc thủy tinh giống như tiếng

sóng ru bờ cát.

Vì thế, trước, trong và cả khi kết thúc hội thảo này, mong các bạn hãy

mở lòng đón nhận hình ảnh đầy thơ mộng của rượu champagne, Hoàng đế

của rượu vang và Hoàng đế của đàn bà đẹp, như một kho báu của tâm hồn,

với những đam mê, dằn vặt, khổ đau và khát khao tình yêu cuộc sống.

Xin cám ơn sự chú ý của tất cả các bạn

.

Hà Nội, ngày 24/11/2005

.

Tô Việt.

Tô Việt - duyên nợ, đam mê và thành công

Báo CuoihoiNet - Mục Chân dung Doanh nhân

Một cách tình cờ tôi

biết đến công ty của anh và

khi liên hệ với anh qua điện

thoại tôi đã hình dung đó

phải là một con người thật

lịch lãm. Nhưng giọng nói

trầm ấm và lịch thiệp ấy lại

mang đến một cảm giác gần

gũi lạ lùng. Sự hiếu kỳ

trong tôi càng tăng khi biết

anh là người rất nổi tiếng

tại đất nước Việt Nam xinh

đẹp này. Bắt đầu từ sự tò mò đến khâm phục, ngưỡng mộ, đó là những gì tôi

có thể nói sau buổi gặp gỡ với anh. Tôi đã đứng đợi và đi thang máy cùng

anh song tôi không thể nghĩ đó là anh. Và đến khi biết chắc là thế thì tôi đã

không khỏi thốt lên tiếng kêu ngạc nhiên. Anh khác xa với những gì tôi hình

dung, bình dị và mộc mạc, nhưng cái sự thân mật vẫn mãi hồn hậu như tự

nhiên phải là thế.

Nếu bạn là người am hiểu về rượu vang, hẳn bạn phải biết đến những

dòng vang Pháp, Italia, Tây Ban Nha hay Hungari..., và sẽ biết đến anh

trong thế giới của những chuyên gia thử nếm rượu vang. Đó là Tô Việt - một

chuyên gia người Pháp gốc Việt hàng đầu thế giới trong lĩnh vực thử nếm

rượu vang. Gắn liền với tên tuổi của một Tô Việt thành danh ngay tại quê

hương là nước Pháp hào hoa, phong nhã ấy là một người thoạt nhìn “hết

sức” bình thường. Không chau chuốt bề ngoài như vẻ tráng lệ vốn dĩ của

Pháp, không cầu kỳ, kiểu cách như cái “danh” anh đang có, không tự phụ,

không kiêu hãnh với những gì anh đã trải qua..., đó là tất cả những gì đẹp đẽ

đến không tưởng mà tôi cảm nhận được từ con người anh toát ra. Người ta

có thể biết nhiều về anh với những thông tin sát thực cho những thành công

trên khắp nẻo đường thế giới anh đã đi qua, bất kỳ nơi đâu bước chân anh

đặt đến, có thể là Châu Âu, Châu Á hay một châu lục nào đó..., sự chào đón

nồng nhiệt của những người dân trồng nho, sản xuất rượu, hay các nhà chức

trách, giới chuyên gia...luôn là sự thể hiện niềm tin yêu và mến mộ anh sâu

sắc. Tô Việt đáng được nhận những tình cảm chân thành như thế cho tất cả

những gì anh đã nỗ lực cống hiến trong lĩnh vực truyền bá nền văn hóa rượu

vang này. Song, sẽ có một điều ít ai ngờ rằng cái thú tao nhã đó lại được ấp

ủ, nuôi dưỡng từ khi anh còn rất trẻ và cũng lại từ những câu thơ đầy hình

ảnh sinh động của một thi sĩ người Pháp thế kỷ thứ 19 “Trong mỗi chai rượu

vang có một linh hồn. Đêm đêm, linh hồn đó nhảy múa” (Charles

Beaudelaire). 26 tuổi, thi đậu học bổng Công pháp quốc tế và theo học tại

đại học Nice (Pháp) và cái duyên nợ đã thật khéo đưa anh đến với vùng đất

là cửa ngõ biên giới giữa Pháp và Italia - nơi giao nhau của hai nền văn hóa

rượu vang lâu đời nhất của Châu Âu. Và cái duyên ấy cũng một lần nữa lại