← Quay lại trang sách

Chương 20 HAI TỪ-&-CÂY ĐIỀU ƯỚC-&-NHẸ NHÀNG & VUI VẺ-

Xưa, một thiền viện có giới luật rất nghiêm ngặt. Sau khi giới luật im lặng được ban ra, không ai được quyền nói gì cả. Nhưng có một ngoại lệ đối với điều luật này.

Mỗi mười năm, các tu sĩ được phép nói chỉ hai từ. Sau mười năm đầu tiên ở tu viện, một vị tu sĩ tìm đến vị sư trưởng.

“Đã mười năm”, vị sư trưởng nói. “Ông muốn nói hai từ gì?”

“Giường...cứng...” vị tu sĩ nói.

“Vậy à”, vị sư trưởng nói.

Mười năm sau, vị tu sĩ lại đến phòng của vị sư trưởng.

“Mười năm nữa rồi”, vị sư trưởng nói, “Ông muốn nói hai từ gì?”

“Thực (phẩm)... thối...” vị tu sĩ nói.

“Vậy à”, vị sư trưởng nói.

Mười năm nữa lại trôi qua và vị tu sĩ lại đi gặp người sư trưởng. Vị này hỏi, “Sau mười năm, ông muốn nói hai từ gì?”

“Tôi...bỏ (cuộc)!” vị tu sĩ nói.

“Ừ, tôi cũng biết tại sao”, vị sư trưởng trả lời, “Ông chỉ biết than phiền mà thôi”.

(Nguồn: Theo Natha.net)

CÂY ĐIỀU ƯỚC

Có giai thoại về một người nghèo khi đang suy ngẫm về những rắc rối của mình, anh đi ngang qua một cánh rừng. Mệt mỏi, anh dừng chân nghỉ dưới một gốc cây. Không ngờ đó là cây thần có thể đáp ứng ngay lập tức mọi ước nguyện của ai tiếp cận với cây.

Cảm thấy khát, anh ước có một ly nước để uống. Lập tức một ly nước mát lạnh hiện ra trong tay anh. Sốc, anh quan sát ly nước và thấy nó trong lành, nên uống ngay.

Rồi cảm thấy đói bụng, anh ước chi mình có gì để ăn.

Một mâm đồ ăn lập tức hiện ra trước mặt anh. “Điều ước của ta đã thành hiện thực”, anh kêu lên thảng thốt.

“Nếu thế, ta ước có một căn nhà thật đẹp”. Căn nhà lập tức hiện ra trên cánh đồng trước mặt anh. Một nụ cười mãn nguyện rạng rỡ nở trên khuôn mặt khi anh ao ước có người hầu chăm sóc nhà cửa. Khi những người hầu xuất hiện, anh nhận ra hình như mình được ban cho một quyền lực siêu nhiên, nên anh ước có được một phụ nữ đẹp, đáng yêu, thông minh để chia sẻ may mắn này.

“Điều này thật quái lạ, em thử nghĩ xem”, anh nói với người phụ nữ. “Tôi không thể may mắn thế này. Điều này thực sự không thể xảy ra cho tôi”. Khi anh nói... mọi thứ biến mất hết. Anh lắc đầu và nói, “Biết ngay mà”, rồi đứng lên đi, suy nghĩ tiếp về những vấn đề của mình.

(Nguồn: Theo Natha.net)

NHẸ NHÀNG & VUI VẺ

Justine W. Toms & Michael Toms

Muốn làm công việc hữu hiệu phải có niềm vui. Chúng tôi tin rằng muốn cuộc đời có ý nghĩa phải hàm chứa niềm vui. Tất cả những việc ta làm phải hứng thú, vui vẻ. Không cần biết bạn làm gì, bạn phải mang niềm vui đến trong công việc. Làm cho công việc của mình trở nên nhẹ nhàng, vui vẻ, giúp chúng ta đương đầu với mọi tình huống, ngay cả trong những tình huống cam go nhất.

Việc ta sốt sắng, khi ta đổ hết năng lực vào công việc mình làm, tạo ra sức hút nam châm khiến người chung quanh cũng sẵn lòng ủng hộ, giúp đỡ ta. Bạn sẽ cảm thấy thế nào khi phải tiếp xúc với người hờ hững trong công việc của họ? Thật đáng chán, và công việc của họ cũng khó đạt được hiệu quả. Trái lại, khi ta tiếp xúc với người luôn có mặt với công việc của họ, thật sự có mặt thì năng lực và lòng sốt sắng của họ cũng lây sang ta, hấp dẫn ta, làm ta được lợi ích.

Chúng tôi nhận ra được những điều này khi đi mua thực phẩm. Có nhiều cửa hàng thực phẩm trong thành phố chúng tôi ở, nhưng chúng tôi thường đến những tiệm mà các nhân viên phục vụ vui vẻ. Họ luôn miệng mỉm cười, biết nói đùa, vui vẻ với bạn đồng nghiệp và khách hàng. Trong lúc đó có những cửa hàng, nhân viên luôn miệng than phiền, lúc nào cũng

trông ngóng mau hết giờ làm việc. Ngay cả khi đi xin việc làm, chắc chắn người ta cũng không chọn các tiệm vừa kể sau. Trong vòng 20 năm qua, chúng tôi có nhiều dịp tiếp xúc với người Tây Tạng và nhận thấy rằng họ luôn cảm nhận cuộc đời một cách nhẹ nhàng và vui vẻ.

Dầu có gặp khó khăn gì, họ cũng không hề than thở, và luôn sẵn sàng cất tiếng cười.

Một trong những câu nói chúng tôi ưa thích là của một vị Đại thiền sư Tây Tạng ở thế kỷ thứ XIV, Long Chen Pa:

“Vì mọi thứ chỉ là duyên hợp, hiện hữu như tự tánh, không xấu, không tốt, không cần được chấp nhận hay bị chối bỏ, ta còn phải làm gì hơn là lớn tiếng cười”.

(Lược dịch theo Being Light and Playful,

NXB Bell Tower Books 1998)