Chương 265 Chương 265
Sau khi Tô Minh Ngọc rời khỏi tập đoàn Thịnh Thế, cô vội vàng lái xe đến trang viên của Trương Dịch.
Đừng thấy cả tập đoàn bận rộn hừng hực mà lầm tưởng, thật ra cuộc sống hàng ngày của Trương Dịch lại rất nhàn hạ.
Hắn chỉ phụ trách định hướng chiến lược chung, còn xử lý chi tiết thế nào đều giao hết cho cấp dưới làm việc.
Tập đoàn Thịnh Thế không phải công ty niêm yết, cũng không có cổ đông nào khác ngoài hắn, bởi vậy Trương Dịch không cần lo bị tước quyền. Chỉ cần xem xét kết quả kinh doanh theo định kỳ là có thể đảm bảo tập đoàn hoạt động suôn sẻ.
Lúc này, hắn đang nằm trên chiếc ghế dài ở rìa hồ bơi, trên người chỉ mặc một chiếc quần bơi bó sát. Còn hai cô hầu gái sinh đôi Nặc Nặc và Y Y, một người mặc bikini xanh lam, một người mặc bikini màu hồng, cả hai đang ân cần phục vụ hắn.
"Chủ nhân, ăn một quả nho đi ạ! Đây là nho được máy bay vận chuyển từ Tây Bắc tới đấy ạ!"
Y Y cười ngọt ngào, nhẹ nhàng ngắt một quả nho đưa vào miệng Trương Dịch.
Trương Dịch lăn lê quả nho trên đầu lưỡi, đưa tay vuốt ve bờ vai thơm mịn của cô.
"Này, ăn theo cách này nhàm chán thật đấy! Truyền thuyết kể rằng bên Tấn Tây có một cách ăn rất thượng lưu, có muốn thử không?"
Y Y chớp chớp mắt, tò mò hỏi: "Ồ? Thật vậy ạ? Nếu chủ nhân thích thì Y Y có thể thử ạ!"
Ánh mắt của Trương Dịch dừng lại trên lớp vải ít ỏi của Y Y, hàm ý sâu xa nói: "Cách này thì rất hay, vừa ngon vừa bổ dưỡng. Chỉ là hơi tốn công tốn thì giờ, hơn nữa sản lượng lại rất ít!"
"Từ xưa đến nay, Hoa Hạ vẫn luôn có câu, âm dương hòa hợp mà!"
Lúc đầu Y Y nghe không hiểu lắm, nhưng sau khi chú ý đến ánh mắt ám muội của Trương Dịch, cô đột nhiên hiểu ra ý của hắn, nhất thời đỏ ửng cả mặt.
"Chủ...chủ nhân!"
"Nhưng nếu ngài thực sự muốn nếm thử thì Y Y... cũng được ạ." Cô đỏ mặt, nhưng trong ánh mắt lại có chút khiêu khích.
"Ha ha ha, tôi chỉ đùa thôi!"
Trương Dịch sờ lên khuôn mặt trắng nõn của cô: "Phương pháp cổ này tuy bổ dưỡng thật, nhưng mùi hơi nồng! Nếu em muốn thử thì có thể đổi tư thế."
"Nhìn xem, tôi càng thấy thích!"
Trương Dịch trêu chọc khiến sắc mặt Y Y càng đỏ hơn.
Lúc này, bên bảo vệ đột nhiên báo tin tới, nói rằng Tô Minh Ngọc đã đến.
Trương Dịch xua tay bảo Nặc Nặc và Y Y đi xuống trước, sau đó nói bảo vệ mời Tô Minh Ngọc đến hồ bơi.
Hắn cầm chiếc khăn tắm bên cạnh tùy ý choàng lên vai.
Một lát sau, Tô Minh Ngọc cũng suôn sẻ đi đến hồ bơi.
Khi đến thấy Trương Dịch chỉ mặc một chiếc quần bơi nằm bên hồ, ánh mắt cô không tự chủ được nhìn vào cặp bắp chân săn chắc, rồi đến cơ bụng sáu múi màu đồng không quá khoa trương nhưng rất khỏe khoắn của hắn, và cả... phần nhô lên thoắt ẩn thoắt hiện kia.
Tuy Tô Minh Ngọc không còn là thiếu nữ, khi còn du học ở nước ngoài cũng đã từng gặp rất nhiều mỹ nam như vậy.
Nhưng cô không hề có cảm giác gì với những người đàn ông đó.
Còn Trương Dịch thì khác, Tô Minh Ngọc thực sự ngưỡng mộ Trương Dịch, vậy nên cô cũng hơi đỏ mặt.
"Trương Dịch, anh hưởng thụ quá nhỉ!"
Tô Minh Ngọc đưa tay vuốt tóc, nở nụ cười che đậy sự ngượng ngùng của mình.
Trương Dịch vỗ tay vào chiếc ghế bãi biển bên cạnh: "Minh Ngọc đến rồi à, mau lại đây ngồi đi!"
Tô Minh Ngọc thong thả bước tới, sau đó ngồi xuống chiếc ghế dài.
Một lát sau, Nặc Nặc và Y Y mang đồ uống tới đặt lên bàn trà trước mặt Tô Minh Ngọc.
Nhìn hai cô hầu gái trẻ trung xinh đẹp mặc bộ đồ bơi gợi cảm này, trong lòng Tô Minh Ngọc không khỏi có chút khó chịu.
Nhưng nghĩ đến việc hai cô hầu gái này là do cô đích thân lựa chọn, lại có cảm giác như tự mình cầm đá thả xuống chân vậy.
Cô chỉ có thể thở dài bất lực: Ban đầu muốn dùng hầu gái để lấy lòng Trương Dịch, ai ngờ bản thân lại đổ nhanh thế chứ?
"Hôm nay không phải ngày nghỉ, với tính cách của cô, đến tìm tôi giờ này chắc chắn là có chuyện gì quan trọng đúng không?" Trương Dịch hỏi thẳng.
Tính cách của Tô Minh Ngọc rất thẳng thắn, đặc biệt là khi liên quan đến công việc.
Tô Minh Ngọc gật đầu: "Xem ra anh đã đoán được mục đích tôi đến đây rồi! Đúng vậy, Cây tiền của chúng ta phát triển rất nhanh, chuyện này đã vượt quá dự đoán của tất cả mọi người! Vậy nên, khó tránh khỏi sẽ có một chút hậu quả."
Trương Dịch cười nói: "Giống như trong nhà đột nhiên nuôi một đứa trẻ ăn rất khỏe! Tuy nó cao lớn, khỏe mạnh, lớn lên sẽ làm được việc tốt. Nhưng với lượng lương thực hiện tại của gia đình, rất khó để nuôi dưỡng đúng không?"
Tô Minh Ngọc cảm thấy phép ẩn dụ này của Trương Dịch rất thích hợp.
Cô thở dài: "Nhưng dù sao thì đây cũng là chuyện tốt! Đã đâm lao thì phải theo lao thôi!"
Trương Dịch nằm ngả ra ghế, nhàn nhạt hỏi: "Nói đi, rốt cuộc bây giờ đang có vấn đề gì? Chúng ta sẽ giải quyết từng vấn đề một! Chỉ cần tập đoàn vẫn phát triển, vấn đề sẽ mãi không thể chấm dứt, vậy thì vừa phát triển vừa giải quyết là được."
"Nhưng trên thế giới này, đâu thể xây nhà trước rồi mới làm bản kiến trúc đâu đúng chứ?" Tô Minh Ngọc nhìn Trương Dịch nói.
Cô im lặng vài giây, sau đó dường như rất khó khăn nói: "Trương Dịch, bây giờ chúng ta đang thiếu rất nhiều tiền!"