Chương 267 Chương 267
Trương Dịch không muốn đi vào vết xe đổ ấy, cho nên kể cả có dùng toàn bộ gia sản của mình để đánh cược, hắn cũng không muốn giao quyền lực cốt lõi ra ngoài!
Tô Minh Ngọc kinh ngạc đến trợn tròn mắt, "Trương Dịch, như vậy quá mạo hiểm!"
Trương Dịch quay đầu lại, dịu dàng nhìn Tô Minh Ngọc, sau đó đưa tay nắm lấy bàn tay ngọc ngà của cô.
"A Ngọc, vậy em có nguyện ý đánh cược cùng tôi không?"
Trương Dịch trực tiếp thay đổi xưng hô để kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Lòng bàn tay Tô Minh Ngọc run lên, cô nhìn nụ cười ấm áp và tự tin như mùa xuân của Trương Dịch, lại nhìn xuống cơ bụng săn chắc màu đồng của hắn, cảm thấy có chút khô miệng.
Cô đỏ mặt, theo bản năng gật đầu.
"Em nguyện ý."
Cách làm của Trương Dịch trong mắt Tô Minh Ngọc là cực kỳ mạo hiểm.
Mặc dù cô cũng rất tự tin về sự phát triển của dự án Cây tiền, nhưng nếu muốn phân bố trên toàn quốc, những trở ngại gặp phải sau này sẽ rất khác với hiện tại!
Tài sản của Trương Dịch hiện tại lên đến hàng nghìn tỷ, cho dù có tiêu mấy đời cũng không hết!
Nhưng hắn lại dám dùng toàn bộ gia sản để đánh cược, loại khí phách này, loại tâm huyết này, quả thực khiến người ta kinh ngạc!
"Trương Dịch, quả nhiên em không nhìn nhầm anh! Anh đúng là người đàn ông có tầm nhìn xa trông rộng mà!" Tô Minh Ngọc dịu dàng cười.
Thật ra... cũng không phải nhìn xa trông rộng gì, chỉ là có sự trợ giúp của hệ thống, Trương Dịch biết chắc mình có thể làm được.
Hơn nữa, bản thân những thứ này cũng không phải của hắn, có thua cũng không quá đau lòng.
Điểm mấu chốt nhất chính là, hắn mới có được một kỹ năng mới của hệ thống, kỹ năng máy tính cấp thần thánh!
Thị trường cạnh tranh thương mại điện tử ở thế giới này vẫn chưa quá rộng rãi, cho nên cũng không mấy ai cố gắng phát triển công nghệ dữ liệu lớn. Thậm chí cả dịch vụ mạng cũng chẳng ra làm sao.
Với vũ khí lợi hại này, Trương Dịch có thể cung cấp chất lượng dịch vụ vượt xa Amazon!
Đến lúc đó, cho dù Amazon có chèn ép họ trước thì cũng sẽ vì kỹ thuật lạc hậu mà bất lực!
Trận chiến này, Trương Dịch đã nắm chắc phần thắng!
"Hiện tại vốn của chúng ta còn thiếu bao nhiêu?" Trương Dịch hỏi.
Tô Minh Ngọc suy nghĩ một chút, trả lời: "Nếu tính theo quy mô phân bố trên toàn quốc, chúng ta còn thiếu 300 tỷ!"
Đây quả thực là một khoản tiền khổng lồ!
Cho dù tập đoàn Thịnh Thế được mệnh danh là nghìn tỷ, nhưng cũng không thể một lúc rút được một khoản tiền lớn như vậy. Trừ khi thế chấp tài sản cố định trong tay.
Mà số tiền này cũng nằm trong phạm vi dự toán của Trương Dịch, không tính là quá khoa trương.
"Được, vậy cứ làm theo cách chúng ta nói đi! Chỉ cần có thể chiếm lĩnh thị trường, đến lúc đó chúng ta nằm không cũng có tiền! Mọi khoản đầu tư trước đó đều là đáng giá."
Hắn đưa tay chỉ vào khu trang viên rộng lớn xung quanh mình: "Nếu vẫn không đủ tiền, thế chấp cả trang viên của tôi cũng được!"
Tô Minh Ngọc rất cảm động, nhưng vẫn lắc đầu nói: "Hiện tại vẫn chưa cần thiết, nếu anh thực sự muốn tiết kiệm tiền, hay là giảm bớt người hầu đi!"
Ánh mắt cô lóe lên một tia sáng, tùy ý vén tóc ra sau tai, "Anh xem, em thấy mấy cô hầu gái này cũng không cần thiết lắm. Trong trang viên của chúng ta rõ ràng có cô giúp việc dọn vệ sinh mà!"
Trên trán Trương Dịch hiện lên một vệt đen, "Chuyện này...em xác định có thể tiết kiệm được bao nhiêu chứ?"
"Một chút cũng là có rồi!" Tô Minh Ngọc xảo quyệt nói.
"A ha ha ha! Minh Ngọc, em hài hước thật đấy." Trương Dịch lập tức cười ha hả.
Dường như hắn đã hiểu ra, Tô Minh Ngọc nói như vậy hoàn toàn là vì ghen tuông.
Không đợi Tô Minh Ngọc tiếp tục mở miệng khuyên hắn, Trương Dịch đã chuyển chủ đề.
"Được rồi, vấn đề về vốn chúng ta cứ làm như vậy đi! Còn vấn đề gì nữa không?"
Trương Dịch sẵn sàng dùng tài sản của tập đoàn để thế chấp, đánh cược một phen để giải quyết vấn đề vốn, thực ra đã giải quyết được hầu hết các vấn đề của Tô Minh Ngọc.
Suy cho cùng thì, tuy trên đời này không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng tiền, nhưng nếu tiền cũng không giải quyết được thì những thứ khác cũng là vô dụng.
Nhưng khi Trương Dịch hỏi tới, trong đầu cô liền hiện lên cái đầu bóng loáng đáng thương của Hoàng Công Nhiên hôm nay.
"À, đúng là còn một chuyện khá phiền phức. Nhưng thôi bỏ đi, chuyện này anh cũng không giúp được gì đâu!" Tô Minh Ngọc lắc đầu cười.
Trương Dịch, mình biết anh ấy rất lợi hại, cũng rất mạnh mẽ, nhưng đây dù sao đây cũng là vấn đề về lĩnh vực kỹ thuật, có phải chuyên môn của anh ấy đâu chứ!
"Em không nói thì sao biết tôi không giúp được?" Trương Dịch nhún vai cười nói.
Tô Minh Ngọc thở dài: "Được rồi, vậy em nói cho anh biết! Thực ra, vốn em không nên nói chuyện này, sợ làm anh không vui." Tô Minh Ngọc có chút ngượng ngùng.
Trương Dịch là ai cơ chứ? Tổng tài tập đoàn Thịnh Thế, linh hồn chỉ huy của Cây tiền!
Hắn là người cầm lái, thuyền trưởng chỉ đạo phương hướng cho cả tập đoàn!
Những chuyện vặt vãnh này, thân là trợ lý, lẽ ra cô phải giúp hắn xử lý mới đúng.