Chương 615 Chương 615
“Đồng Tiểu Đại và Trương Dịch vốn là một đôi, bây giờ tình cũ không rủ cũng tới cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Hồ Thành đây là làm cái trò gì vậy, theo đuổi người ta trước đó cũng không tìm hiểu rõ ràng. Làm vậy chẳng phải rất ngại ngùng sao!”
Hồ Thành sắp tức điên rồi. Hắn ta nửa quỳ trên mặt đất, thế nhưng đối tượng tỏ tình của hắn ta là Đồng Tiểu Đại lại dựa vào trong ngực Trương Dịch, vẻ mặt hạnh phúc.
Như vậy, càng làm hắn ta giống như một tên hề đáng thương!
Hắn ta đột nhiên đứng lên từ trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi hét lớn với Đồng Tiểu Đại: “Đồng Tiểu Đại, có phải cô điên rồi không? Chẳng lẽ cô quên công ty mình còn nợ một khoản nợ lớn sao? Nếu không có tôi giúp đỡ, công ty của cô liền xong đời!”
Nghe được lời nói của hắn ta, các bạn học trong lớp lập tức dùng ánh mắt khác thường nhìn hai người.
Lúc này bọn họ coi như cũng đã hiểu rõ, tại sao khoảng thời gian này Đồng Tiểu Đại lại đi cùng với Hồ Thành.
Trong nháy mắt, mọi người nhìn Hồ Thành đều mang theo vài phần khinh bỉ.
Đúng vậy, thế giới của người trưởng thành về bản chất là trao đổi lợi ích.
Thế nhưng dù sao mọi người cũng là bạn học đại học, dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy ép buộc người ta làm bạn gái mình vẫn làm bọn họ cảm thấy rất khó chịu.
Trương Dịch thay Đồng Tiểu Đại trả lời: “Chuyện tiền bạc thì không cần anh lo lắng, anh là người phương nào? Chuyện của Tiểu Đại có quan hệ gì với anh?”
Vẻ mặt hắn nhìn đầy thâm ý Hồ Thành, trong ngực ôm lấy thân thể mềm mại yểu điệu của Đồng Tiểu Đại, chọc cho Hồ Thành tức đến mức mắt cũng muốn nứt ra.
“Trương Dịch! Lại là anh phá hỏng chuyện tốt của tôi, anh tính là cái thứ gì, anh dựa vào cái gì mà cướp người phụ nữ của tôi!”
Hồ Thành chỉ vào Trương Dịch gầm lên.
Vương Mông thấy tình hình có chút mất khống chế, vội vàng tiến lên ngăn cản.
“Hồ Thành, sao caạu lại nói chuyện như vậy! Cậu có biết Trương Dịch là ai không?”
Hồ Thành lúc này tức giận vô cùng, ai mặt mũi ông cũng không nể. Vương Mông tuy là cố vấn học tập nhưng bản thân địa vị cố vấn học tập trong trường cũng không tính là cao, hơn nữa mọi người cũng đã tốt nghiệp, loại người như Hồ Thành càng sẽ không nể mặt ông.
“Không liên quan đến ông! Hôm nay nhất định tôi phải để hai người này cho tôi một lời giải thích rõ ràng!”
Hắn ta hất tay Vương Mông ra, tức giận quát Trương Dịch và Đồng Tiểu Đại.
Đồng Tiểu Đại từ chối Hồ Thành trước mặt mọi người, hơn nữa còn công bố quan hệ của mình và Trương Dịch, lập tức khiến Hồ Thành tức giận đến mức cả người phát điên!
Kế hoạch ban đầu của hắn ta là muốn ép buộc Đồng Tiểu Đại làm người phụ nữ của mình, sau đó để Trương Dịch trơ mắt nhìn người phụ nữ mình yêu rơi vào trong tay mình, đau khổ tuyệt vọng!
Thế nhưng ai có thể ngờ tới, cục diện lại thành ra thế này, ngược lại hắn ta mới là tên hề!
“Đồng Tiểu Đại, chẳng lẽ cô không có mắt nhìn sao? Nhìn cho kỹ đi, Hồ Thành tôi có điểm nào không bằng Trương Dịch?!”
Hồ Thành lớn tiếng gào thét với Đồng Tiểu Đại, trong giọng nói tràn đầy không cam lòng!
Cả lớp bỗng chốc im phăng phắc.
Bởi chỉ cần nhìn vẻ ngoài của hai người, sự khác biệt đã quá rõ ràng.
Sao Đồng Tiểu Đại lại thích Trương Dịch, chẳng phải chuyện rõ như ban ngày sao?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, rất nhiều người vẫn rất khâm phục Đồng Tiểu Đại. Vì Hồ Thành hiện giờ có tiền cũng là sự thật không thể chối cãi.
Họ đâu biết, thực ra Đồng Tiểu Đại đã chọn người đàn ông phù hợp với mình nhất.
Đồng Tiểu Đại nhíu mày, nhìn Hồ Thành với vẻ mặt chán ghét, sau đó đưa tay ôm lấy cánh tay Trương Dịch, mỉm cười nói: "Xin lỗi, trong mắt em anh ấy hơn anh cả ngàn cả vạn lần!".
Được, được lắm, mày có giỏi! Cứ chờ công ty mày phá sản đi!
Hồ Thành lại nhìn Trương Dịch, ánh mắt độc ác như rắn hổ mang.
"Trương Dịch, mày được lắm, hết lần này đến lần khác phá hỏng chuyện tốt của tao! Lúc trước ở trường, tao nhường mày thôi. Giờ mày còn dám tranh giành phụ nữ với tao? Tao nói cho mày biết, chỉ cần Hồ Thành tao một câu nói, mày đừng hòng sống yên ổn ở cái thành phố Thiên Hải này nữa!".
Trên mặt Trương Dịch vẫn luôn giữ nụ cười nhàn nhạt, mặc cho Hồ Thành có gào thét kích động thế nào, hắn cũng không hề có biểu hiện tức giận gì, ngược lại còn ung dung xem kịch vui nhìn hắn ta nhảy dựng lên trước mặt mình.
"Uy phong của Hồ tổng lớn thật đấy! Dọa chết người ta. Nhưng mà, sao tôi lại nghe nói nhà máy của nhà anh sắp phá sản rồi?".
Trương Dịch lắc nhẹ ly rượu vang đỏ trong tay, chậm rãi nhấp một ngụm.
Nghe vậy, Hồ Thành cười lớn như nghe được chuyện gì đó nực cười lắm.
"Tao phá sản? Mày bị ngốc à, nhà tao tài sản mấy chục tỷ, là xưởng thuộc da có tiếng ở thành phố Thiên Hải này! Sao có thể phá sản được?".
Tôn Thông và Vương Kiệt vội vàng chạy tới nịnh hót.
"Hồ tổng, tên này chắc chắn là bị điên rồi! Dạy dỗ hắn ta một trận đi, cho hắn ta biết hắn ta và ngài khác biệt nhau cỡ nào!".
Tôn Thông ôm ngón tay của mình, nhìn Trương Dịch với vẻ mặt oán độc, vừa rồi suýt chút nữa thì bị đau chết đi được.