Chương 1264 Chương 1264
Chủ tịch, khu vực trong bán kính năm cây số xung quanh biệt thự đều nằm trong phạm vi giám sát của chúng ta. Bất kỳ sinh vật nào hoặc nguồn nhiệt bất thường nào xuất hiện đều sẽ bị phát hiện ngay lập tức. Vừa rồi, chúng tôi phát hiện có ba người di chuyển bằng chiếc Toyota 186 dừng lại ở vị trí cách biệt thự 200 mét về phía đông nam. Trên người họ mang theo vũ khí lạnh, và trong xe có hai khẩu súng."
Trương Dịch nhận lấy chiếc máy tính bảng, trên màn hình hiển thị một bản đồ radar chi tiết, đánh dấu rõ ràng từng chuyển động của các sinh vật và những nguồn nhiệt bất thường.
Sakata Monoko cảm thấy tim mình chùng xuống.
Ban đầu hắn ta định tiết lộ một tin tức để lập công, nhưng không ngờ hệ thống an ninh của Trương Dịch lại tiên tiến đến mức này!
Công nghệ này hoàn toàn vượt xa những gì hắn ta từng nghe nói đến. Dù làm việc ở Nhất Ốc Sự nhưng hắn ta chưa từng thấy một hệ thống giám sát nào mạnh mẽ như vậy.
“Thú vị đấy, mấy người này chắc là người của Hội Phú Sĩ nhỉ? Trước mắt cứ để họ đó đã, chưa có bằng chứng gì khẳng định họ muốn ra tay với tôi. Tôi cũng không muốn giết nhầm người vô tội.”
Trương Dịch hờ hững nói, rồi thản nhiên ném chiếc máy tính bảng sang một bên.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Sakata Monoko, Trương Dịch bật cười, đứng dậy đi tới vỗ nhẹ lên vai hắnta.
“Cảm ơn vì sự giúp đỡ của anh.”
“Đâu có, đâu có... Hôm nay đúng là tôi được mở mang tầm mắt, ha ha!”
Sakata Monoko cười gượng để xoa dịu không khí căng thẳng, sau đó nhanh chóng xin phép ra về.
Khi hắn ta đi khỏi, Lưu Tử Hào nhìn theo bóng lưng rồi quay sang, lo lắng hỏi Trương Dịch: “Sếp, anh thực sự vẫn cần hắn ta dẫn đường sao?”
Trương Dịch mỉm cười hỏi lại: “Sao thế? Cậu thấy có gì không ổn à?”
Lưu Tử Hào nhíu mày: “Dù gì hắn ta cũng là người Nhật, hơn nữa, kiểu người như hắn ta chắc chắn có liên hệ với Hội Phú Sĩ và các tập đoàn lớn ở đây. Chính miệng hắn ta cũng nói có bạn bè trong Hội Phú Sĩ.”
“Nếu vì tiền mà hắn ta có thể giúp chúng ta thu thập thông tin, thì cũng có thể vì tiền mà bán đứng chúng ta bất cứ lúc nào.”
“Bây giờ mọi thông tin cần thiết đều đã nắm trong tay, tốt nhất là tránh xa những người bản địa này ra. Nếu không, rất có thể chúng ta sẽ vô tình để lộ sơ hở.”
Trương Dịch cười nhạt, không hề tỏ ra lo lắng. Hắnnháy mắt với Lưu Tử Hào, hỏi:
“Cậu còn nhớ lần chúng ta ở Đảo Đông Cực đã phát hiện ra ký hiệu gì trên người hai kẻ ám sát không?”
Lưu Tử Hào gật đầu chắc nịch: “Tất nhiên là nhớ. Biểu tượng đôi đầu chim ưng, chỉ cần nhìn một lần là không bao giờ quên được! Hồi còn trong quân đội, tôi từng chạm trán với bọn họ.”
Trương Dịch chắp tay sau lưng, tiếp tục hỏi:
“Vậy cậu có biết đôi đầu chim ưng tượng trưng cho cái gì không?”
Lưu Tử Hào trầm giọng nói: “Tổ chức này ra đời từ đầu thế kỷ trước, khi chiến tranh còn khốc liệt.
Thời đó chưa có khái niệm lính đánh thuê, nhưng đã xuất hiện một nhóm hoạt động bí mật chuyên về gián điệp.”
“Đôi đầu chim ưng chính là tổ chức gián điệp nổi tiếng bấy giờ. Cái tên của chúng có nghĩa là làm việc hai mặt, vì thành viên của chúng thường xuyên hoạt động như điệp viên hai mang.”
Trương Dịch gật đầu tán thành.
“Cậu nói đúng. Loại người này sống vì lợi ích, ai trả giá cao hơn thì họ sẽ phục vụ người đó.”
“Thực ra tôi không hề tin tưởng Sakata Monoko, cũng như bất kỳ ai trong Ốc Nhất Sự. Hắn ta là người Nhật, lại biết rõ mục đích của tôi khi đến đây nhưng vẫn chấp nhận hợp tác chỉ vì tiền. Loại người như thế, sao có thể đáng tin được?”
Lưu Tử Hào không kìm được thắc mắc: “Vậy tại sao anh vẫn...”
Trương Dịch cười khẽ, chậm rãi đáp:
“Đương nhiên là để hắn ta giúp tôi truyền tin rồi.”
“Tôi đang mong họ ra tay đây!”
Dù bề ngoài có vẻ tự tin, nhưng trong lòng Trương Dịch hiểu rõ, vừa bị ám sát ở Đảo Đông Cực chưa bao lâu, giờ lại ngang nhiên xuất hiện tại NB, chắc chắn sẽ khiến kẻ đứng sau giật mình cảnh giác.
Họ đang nghi ngờ liệu có phải hắn đang giăng bẫy chờ họ tự chui đầu vào hay không.
Vậy nên hắn cần phải cho họ thêm cơ hội, để xem ai là kẻ đứng đằng sau thực sự muốn lấy mạng mình.
⚝ ✽ ⚝
Sakata Monoko rời khỏi biệt thự, đứng từ xa nhìn lại, trong lòng thầm thở dài.
Hắn ta đưa tay chạm vào túi áo, cảm giác xấp tiền dày cộp bên trong khiến lòng hắn ta không khỏi xao động. Một triệu yên không phải là số tiền nhỏ, đủ để làm mờ mắt bất kỳ ai.
Nhưng tiếc là, với tư cách là thành viên của Nhất Sự Ốc không thể dễ dàng phản bội tổ chức.
Nhất Sự Ốc và Hội Phú Sĩ vốn có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ từ lâu, điều này không phải là thứ mà tiền có thể dễ dàng phá vỡ.
Khi Trương Dịch thuê dịch vụ của Nhất Sự Ốc, Hội Phú Sĩ đã nhanh chóng nhận được tin tức và ngay lập tức liên lạc với họ.
Ở NB, đặc biệt là khu vực Đông Tân, gần như không ai dám chống lại ý chí của Hội Phú Sĩ. Và Sakata Monoko cũng không phải là ngoại lệ.
Chẳng bao lâu sau, hắn ta đã gọi điện báo cáo với Hội Phú Sĩ về kế hoạch ngày mai của Trương Dịch, rằng hắn ta sẽ đưa người đến Akihabara.
“Akihabara à? Thật không ngờ, vào lúc này mà hắn ta vẫn còn tâm trạng để đi chơi.” Đầu dây bên kia cười lạnh. “Tôi hiểu rồi. Cứ làm tốt nhiệm vụ hướng dẫn của anh đi, có bất kỳ tin tức gì thì lập tức báo lại cho chúng tôi, nhớ chưa?”
“Vâng, tôi hiểu.” Sakata Monoko kính cẩn đáp.
Sau khi nhận tin, các lãnh đạo cấp cao của Hội Phú Sĩ nhanh chóng báo cáo với Hội trưởng Igarashi Jade.
“Hội trưởng, đây là cơ hội tốt để ra tay!”
Một người đề xuất: “Trên đường từ Higashinohara đến Akihabara, chúng ta có thể sắp xếp phục kích. Kết liễu hắn không phải là chuyện khó!”
Nghe vậy, Igarashi Jade khẽ nhíu mày.