Chương 15
Bấm còi đi con, Wyn. Hãy để mọi người biết chúng ta đã về.
Elwyn nhìn sang bố. Khuôn mặt ông giờ đây trông thật tươi vui, đôi mắt ông tràn ngập sự háo hức. Hình ảnh người đàn ông ốm yếu trong cái đêm không thể quê ở bệnh viện chợt loé lên trong tâm trí cô, và cô gật đầu. Ông sẽ thay thế vai trò của cô ở đây, sẽ ở căn phòng cô vẫn ở. Còn cô sẽ trở về căn phòng Gran trang trí cho cô. Cô nhìn thấy những bóng người đang chạy ra từ cửa bếp. Và rồi họ đổ về phía xe cô
- Ông Ed và cô gái gyppo - Ai đó reo lên
Elwyn nhận dạng từng người, nhìn từng cái đầu đang tiến gần lại, và thấy mình thật ngốc nghếch. Giờ này Nat đang ở nhà Sussie chứ còn gì nữa. Hay là cả hai đang ở trong ngôi nhà mới kia?
Jugger mang hành lý của họ vào phòng dành cho Ed và bắt đầu nhóm lò sưởi, sau đó họ đến nhà bếp.
Gran ôm chầm lấy Elwyn khi trog tay vẫn còn cầm thìa dĩa.
- Trông cô xinh hơn trứoc đấy, Wyn ạ. - Bà ấy bảo Elwyn
Họ ăn tối với đội thợ rừng và nói chuyện suốt. Ai cũng nhắc đến Nat. Anh ấy làm việc này. Anh ấy nghĩ ra việc kia. Họ thông báo rằng họ đã bắt đầu mùa khai thác mới. Một nhà máy không thể hoạt động được nếu không có nguyên liệu.
Gran nhìn Elwyn và Elwyn khi bắt gặp ánh mắt ấy đã đọc được ý nghĩ của bà nội trợ của cô. Cô biết Gran đang nghĩ rằng mới chỉ vài tuần trước đây Elwyn còn là người chủ đạo của các cuộc bàn bạc; cô ngồi ở một đầu bàn, đôi mắt sáng đầy vẻ tập trung, thỉnh thoảng lại đấm tay xuống mặt bàn khi cô muốn nhấn mạnh điều gì đó, cô hỏi, đáp rất mạnh mẽ và quyết đoán. Giờ đây cô ngồi lặng yên để mặc ai nói gì thì nói
Ed Thebold ngẩng lên
- Wyn! Ông bảo. - Con đi ngủ đi. Con lái xe suốt chặng đường dài chắc là mệt lắm đây!
Elwyn ngoan ngoãn đứng dậy chúc mọi người ngủ ngon rồi đi ra. Khi cô đến căn phòng mới, cô thấy một sự thay đổi đập vào mắt mình. Phòng của cô bây giờ đã trở thành phòng của bố. Phòng còn lại của Gran. Tối nay cô sẽ ngủ trên chiếc ghế dài mà Jugger đã làm cho một người dưỡng bệnh. Cô ngồi vào đó và nghĩ, bố không cần mình. Ông ấy có Gran chăm sóc rồi. Có lẽ nếu mình không ở đây thì Gran sẽ tìm cho ông ấy một người vợ. Nhưng nếu cô đi, thì cô sẽ đi đâu đây?
Thật là bối rối và lo sợ khi không có chỗ nào để mà đi cả. Mỗi người phải có một chỗ ở, một người yêu thương hay một công việc lâu dài để làm. Cô nghĩ Gran đã kiếm cho mình được cả ba điều trên.
Gran tới bên cô lặng lẽ đến nỗi khi bà ấy cất tiếng nói Elwyn mới nhận ra.
- Ngủ chưa, Elwyn? Tôi rất vui mừng vì cô đã trở về, không có cô mọi thứ ở đây chả thú vị gì! Hôm nay tôi đã đi mua hàng bằng xe chở gỗ đấy
- Tại sao, bà Gran Hanks …?
- À, Gwendolyn không thể đi được ở cửa hàng tôi gặp Sussie đang mua sắm. Tôi bảo cô ta là cô sắp về, cô ấy nói cô ấy sẽ mở tiệc mừng cô vì thế cô sẽ được gặp các phụ nữ ở trong vùng này đấy
Gran chờ đợi cơn bùng nổ của Elwyn, nhưng nó không xảy ra
- Chắc cô mệt lắm. Bà ấy nói. - Ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện tiếp nhé
Vào mùa xuân bình minh lên sớm. Elwyn thức dậy, ra khỏi phòng trước khi Gran nhóm lửa trong bếp. Cô lặng lẽ đi qua các rặng cây. Cô phải quan sát ngôi nhà mới trên gò đất trước khi có người phát hiện ra cô ở đó. Sau đó cô sẽ ra đi. Cô sẽ nói với bố cô là cô quay lại miền Nam. Đi khỏi trại rồi cô sẽ tính xem đi đâu tiếp
Mình sẽ không ở đây để Sussie biến mình thành con ngốc, cô nhủ thầm
Cô nhìn lên ô cửa sổ lớn của căn nhà gỗ. Cô ta sẽ treo lên đó những cánh rèm đăng ten. Và cô ta sẽ bày quanh cửa sổ những thứ đồ gốm của cô ta. Mình không thể chịu đựng được điều đó.
Cô rón rén đi vào nhà và nhìn quanh. Ngôi nhà được sắp xếp hệt như những căn phòng mới mà cô đã thiết kế. Chỗ này có một lò sưởi bằng đá, mặt lò sưởi lớn. Rõ ràng Nat không định phí thời gian chặt những thanh củi lớn thành những thanh củi nhỏ. Phòng khách dài và hẹp, bạn có thể ngồi trước lò sưởi để nhìn qua rừng cây tới dãy Greyback. Mình không nghĩ là mình sẽ treo những tấm rèm dày, cô nghĩ. Có lẽ chỉ treo những tấm rèm nhã màu để kéo lại khi thời tiết quá lạnh thôi
Sẽ không cần phải trang trí gì hết. Một tấm rèm sáng màu ở đây và ở kia, còn nếu có thể thì thêm một tấm rèm lớn ở gần lò sưởi. Không tranh ảnh, vì mỗi ô cửa sổ đều mở ra một khung cảnh luôn thay đổi. Ghế tựa, những chiếc ghế êm sâu và những chiếc trường kỷ dành cho những đôi chân mệt mỏi. Một khoảng trống để bước đi, như Jugger từng nói, mà không phải cọ ống chân vào nhau. Cô đi vào bếp. Nó hẹp như một nhà bếp di động. bạn có thể chỉ cần đứng nguyên một chỗ mà vẫn với tay lấy được mọi thứ. ở cuối là một căn phòng có cửa sổ được sắp xếp làm phòng ăn. chỉ có một lớp phấn hoa màu vàng phủ nhẹ trên các cửa sổ đó, một lớp phấn để tăng thêm sự vui vẻ cho những bữa sáng khi thời tiết u ám
Cô không hiểu tại sao mình lại phải xem ngôi nhà một cách lén lút như vậy nhỉ, nhưng cô cảm thấy cô nên làm thế. Có lẽ bởi vì cô đang ở trong ngôi nhà của người khác, mặc dầu nó chưa hoàn thiện và chủ của nó cũng chưa chuyển tới.
- Mình không thể chịu nổi việc Sussie sẽ làm hỏng nơi này. Cô lầm bầm, vặn nắm cửa vào phòng khách.
Một tiếng quát đầy giận dữ bật ra từ chiếc ghế dài ở góc phòng
- Đi ra! Nat Cantrell gào lên, và kéo chăn trùm kín đầu. - Nếu cô không ra khỏi đây, và ra khỏi cuộc sống của tôi thì tôi sẽ phát điên lên đấy. Phát điên, nghe thấy chưa? Tôi nghĩ là tôi đã tống cổ được cô, thế mà bây giờ cô lại tới đây lén lút rình mò, cô cứ làm như cô có quyền trong ngôi nhà của cô vậy
Elwyn trở ra ngoài. Cô đóng cửa và nhìn quanh. Ha! đột kích, cô nhặt một đoạn gỗ, quay lại cửa và phóng vào. Rồi cô chạy.
Đội thợ đang ăn sáng. Một người chợt ngẩng lên nhìn qua cửa sổ
- Cô gyppo đang làm gì vậy? Anh ta kêu lên và đứng dậy
Những người khác cũng đứng lên theo. Gran kiễng chân nhìn qua vai những người thợ, rồi tất cả họ cùng chạy ra cửa.
Cô gái gyppo của họ đang chạy xuống đồi như một con thỏ, đằng sau cô Nat Cantrell vừa đuổi theo vừa thắt dây áo ngủ. đột nhiên Nat dừng lại và cổ anh dài ra. Sau đó anh rẽ sang một hướng, còn Elwyn rẽ sang hướng khác
Cô chạy vào phòng ngủ của bố cô, còn anh thì chạy ra chỗ để xe.
- Nat chắc đã làm việc vất vả quá! Một người lo lắng nói
- Đúng. Một người khác đồng tình. - Ai lại mới sáng ra đã chạy như thế để nghịch ngợm một chiếc xe con bao giờ
- Này, người thứ ba nói, nhìn cậu ấy chạy lên đồi kìa
- Hmmmm, Gran làu bàu, quay lại ăn đi kẻo đồ ăn nguội hết rồi mấy ông ơi
Ed Thebold và con gái va vào nhau ở giữa phòng. Ed Thebold bị ngã. May mà có một chiếc ghế sau lưng ông
- Con đang làm cái quái gì thế, Elwyn Thebold? - ông hỏi
- Con sẽ đi khỏi đây. Con sẽ viết thư về cho bố sớm.
- Elwyn, bố cấm con…
Cô quay nhìn bố với ánh mắt nảy lửa
- Bố ngăn cấm con, Gran ngăn cấm con. Nat cũng ngăn cấm con. Con phát ốm lên vì phải sống dưới ánh mặt trời mà cứ bị mọi người ngăn cấm, bị bảo phải làm thế này, phải làm thế kia. Đủ rồi! giờ con sẽ đi và sẽ làm những gì con thích. Chào!
Từ lúc về trại cô chưa dỡ đồ xuống, đúng là một sự may mắn. Cô vớ lấy chiếc áo khoác, xỏ tay vào, chụp mũ lên đầu và khệ nệ xách mấy cái túi dài quá lưng đi qua bãi cỏ trước trại rồi ném chúng vào xe. Mọi người giật mình trước âm thanh của tiếng sập cửa xe
- Hình như cô ấy bỏ đi. - Một người nói
Gran lắc đầu: - Có lẽ cô ấy hiểu lầm
Nat Cantrell, giờ đã thay quần áo và đang bước xuống đồi. Anh đi thong thả về phía bãi đỗ xe, nơi Elwyn đang bực bội cô làm cho chiếc xe của cô nổ máy.
Mọi người trong nhà bếp đã đổ ra cửa để nhìn, Ed Thebold cũng ra khỏi phòng với cùng một mục đích. Họ nhìn thấy Nat mở cửa xe tóm lấy Elwyn và nhấc cô đứng dậy. Sau đó anh túm cổ áo Elwyn, mặc cho Elwyn đá và vùng vẫy, anh kéo Elwyn lên ngôi nhà gỗ trên đồi. Vào đến trong nhà Nat khoá cửa lại và đút chìa khoá vào túi. Sau đó anh buông Elwyn ra
- Tôi đã dọn hết các thứ đi, anh nói với cô, để em không còn vật gì mà ném được. Một chậu thiên trúc quỳ cũng không nốt. Tôi chán ngấy và mệt mỏi vì em cứ bỏ mặc tôi lắm rồi. Vậy nên tôi sẽ giữ em ở đây cho đến khi nào chúng ta thoả thuận
- Thoả thuận… cô cao giọng, anh bảo tôi cút khỏi nhà của cô ta. Anh bảo tôi biến khỏi cuộc đời anh. Tôi đồng ý. Và tôi đang cố biến khỏi đây đấy thôi
- Tôi chẳng thấy ai lại quyết định nóng vội như em. Làm sao tôi biết em lén lút đi quanh nhà vào lúc ấy cơ chứ? Tôi cứ nghĩ đó là người phụ nữ đã săn đuổi tôi nhiều tháng nay. Tôi ghét cô ta, vì vậy tôi kéo chăn lên để không phải nhìn thấy cô ta.
- Người phụ nữ nào?
- Sussie!
- Sussie, Elwyn nín thở, hy vọng bùng lên trong cô như một chùm pháo hoa. - Anh muốn nói là anh đã chán cô ta rồi sao?
- Tôi phát ngán cô ta từ lâu rồi. Tôi đã nghĩ đám cưới sẽ giúp cô ấy không dính dáng gì tới tôi nữa
- Ồ, anh ngốc như…
- Elwyn, đừng nghĩ như vậy. Khi tôi giấu hết mọi thứ có thể dùng để ném đi, tôi đã tự bỏ đi một cái van an toàn cho cả tôi lẫn em. Sẽ không phải nếu một người đàn ông lại dùng nắm đấm với một cô gái, đặc biệt là một cô gái bé nhỏ như em, nhưng nếu em thách thức lòng kiên nhẫn của tôi quá mức thì…
Anh quẳng cái áo khoác của mình ra một chỗ và đút hai tay vào túi quần rồi đi ra phòng khách.
- Nếu em hứa là em sẽ không đập vỡ cái cửa sổ lớn kia, thì chúng ta có thể ngồi xuống đó để nói chuyện. Có nhiều điều cần được làm sáng tỏ
Họ ngồi xuống bậu cửa sổ, đối diện với nhau. Elwyn mắm môi một cách ngang bướng, còn tóc Nat thì dựng lên cương quyết không kém
- Đó là kế hoạch của Sussie. Tôi sẽ rất cám ơn em nếu em ngậm miệng lại lắng nghe cho tới khi tôi nói hết. Đấy, Elwyn, em lại mở miệng rồi kìa
Cô ngậm miệng lại vẻ bực tức
- Nào, thế được rồi. Khi tôi và bố em thoả thuận được với nhau vào mùa đông năm ngoái, sau khi tôi đã xem ông làm việc và biết rằng tôi muốn làm việc với ông, tôi đã tiến hành mua tất cả những khoảng rừng mà tôi có thể mua ở vùng này
- Bố của Sussie sở hữu khoảng rừng mà chúng ta sẽ khai thác vào mùa xuân này, nhưng ông ấy không có hứng bán. Ông ấy nói ông ấy không cần tiền và nếu Sussie thấy ông ta có thêm tiền thì cô ta lại mua sắm vô số những thứ vớ vẩn và ông ấy không thể chịu nổi điều đó. Tôi đã ra sức thuyết phục và cuối cùng ông ấy đưa ra một đề nghị. Ông ấy muốn Sussie lấy chồng và chuyển đi chỗ khác. Ông ấy nói không có ng đàn ông trẻ nào muốn cưới Sussie cả và ông ấy không thể trách ai được. Ông ấy nghĩ nếu Sussie có cơ hội gặp gỡ nhiều thì biết đâu cô ấy chẳng làm cho một ng lạ mắc câu và cưới cô ta. Vậy là tôi bắt đầu đưa Sussie đi giới thiệu. Thực tình tôi cũng thấy tội nghiệp cho Sussie. Cô ta có đủ mọi điều để khiến một người đàn ông được hạnh phúc. Tôi không ngẫu nhiên là người đàn ông đó, nhưng tôi không thể thuyết phục được Sussie. Cô ta cứng đầu lắm. Cô ta bảo rằng nếu tôi đưa cô ấy đi gặp nhiều ng rồi lại bỏ cô ấy thì sẽ làm cô ta phải mang tiếng xấu. Tôi phải cố gắng tìm được một người đàn ông cho sau cuối cùng tôi kiếm được một người đàn ông khá bảnh, già hơn cô ấy chút ít song lại thích được ăn ngon hơn là sự lãng mạn. Cuối cùng họ đã đính hôn. Tôi nghĩ thế là ổn. rồi trận lụt xảy ra và Sussie lại nhảy vào đời tôi như một quả bom làm tiêu tan tất cả các kế hoạch của tôi, và cả của cô ta nữa. Tôi đã cố gắng như một bà mẹ tuyệt vọng cố làm cho con gái của mình lấy được chồng. Tôi hàn gắn, dàn xếp cho họ, và khi họ đến trước bàn thờ Chúa tôi đứng sau chú rể mà thầm cảm ơn Chúa vì cha làm phép cưới đã không tuyên bố Sussie lấy tôi
- Dịp đó em bỏ đi. Tôi bắt đầu chuẩn bị mọi thứ và tôi đã dựng ngôi nhà này. Rồi Sussie đi ngỉ tuần trăng mật về. Chồng cô ta tặng cô ta một chiếc xe hơi, một công cụ để tra tấn tôi. Sussie quấy rầy tôi. Tôi đuổi cô ta và cô ta rống lên, thật tệ quá!
- Tôi có thể nói được chưa, anh Cantrell?
- Được, cô Thebold
- Chồng của Sussie đâu mà lại để cô ấy săn đuổi anh?
- À, Wyn, đó chính là sai lầm của tôi. Tôi đã quá vội vàng tìm chú rể cho Sussie nên tôi đã vớ phải một người tuần tra rừng. Anh ta đi vắng suốt và tôi cứ ngĩ điều đó sẽ khiến cho cuộc hôn nhân của họ êm ả hơn. Thực ra có lẽ chỉ với anh chồng mà thôi
Cả hai cùng im lặng. Mặt trời đã lên, đang chiếu những tia nắng mới qua khu rừng, Elwyn nói
- Đáng lẽ anh phải viết thư cho tôi khi tôi ở miền Nam mới phải.
- Tôi muốn lắm chứ, nhưng Gran ngăn lại, bà ấy bảo tôi hãy để cho em yên, rằng em sẽ sớm trở về.
Hmmm, Elwyn nghĩ, muốn hành hạ trái tim mình chứ gì.
- Tôi sợ sẽ có ngôi sao màn bạn nào đó cướp mất em, nhưng Gran nói em chỉ quan tâm đến những người làm ngề rừng thôi. Tôi nói: “nhỡ họ là người vẽ tranh về rừng thì sao?” Gran nói: “nếu thế thì họ sẽ bị bó thành một bó mất. Trừ khi họ có thể trèo lên ngọn một cây cột buồm hay chạy được như…”
Elwyn khẽ cười
- Tôi không biết lý do thực sự của bà ấy là gì?
Nat lắc đầu.
- Bà ấy chỉ nói, hãy cho cô ấy thời gian để học lấy những gì cô ấy đã biết, cho dù điều đó có nghĩa lý gì. Bà ấy lên đây rồi; chúng ta sẽ hỏi bà ấy nhé
Elwyn không cần phải hỏi, cô cũng không muốn Nat xoáy sâu vào câu hỏi như thế. Rồi Gran sẽ trả lời và sẽ giảng giải.
- Bà ấy đang cầm cái gì thế nhỉ?
Họ nhìn xuống và thấy Gran đang lao lên đồi vẻ tất tả với một vật gì đó được phủ bằng một mảnh vải trong tay. Họ gặp bà ấy ở cửa.
- Đây, Elwyn. Bà ấy ấn cái vật đang cầm vào tay cô. Tôi nghĩ cô cần cái này để bắt Nat nói. Tôi chưa bao giờ thấy ai lề mề như cậu ấy. Chúa ơi, nếu một trong những ông chồng của tôi mà cứ vòng vo như thế thì tôi sẽ đá lão ngã và trói lão bằng một cái xích
- Được, Gran, bà nói…
- Tôi nói thế đấy. Tôi đã nói rằng cậu hãy để cho cô ấy một mình và để cho cô ấy có thời gian. Khi tôi biết rằng cô ấy yêu cậu, tôi đã không nói thẳng ra chuyện của Sussie. Tôi tính nếu cô cậu có đủ thời gian xa nhau…
- Anh ấy không nói, Gran. Nat cứ phải có một cô gái như Sussie, người…
- Này, Wyn Thebold. Tôi đã nói với em về Sussie rồi đấy thôi
Đến khi Gran ra khỏi cửa thì chậu thiên trúc quỳ lại một lần nữa bị ném tơi tả. Lần này nó được ném qua đầu một ng ngoài cuộc vô tội, Gran Hanks. Gran vui vẻ phủi đất trên tóc và đi xuống
- Mình đã có sẵn một hộp đựng cà phê để cho cây đó vào rồi. Bà nói một mình. - Và thế cũng đáng khi nó khiến mọi thứ ở đây trở lại bình thường
- Trận chiến trên kia thế nào, bà Hanks? Ed Thebold ngừng nói chuyện với Mac và ngẩng lên hỏi
- Rất hứa hẹn, ông Thebold ạ. Cô ấy đã ném chậu thiên trúc quỳ vào cậu ta
- Ôi, ơn Chúa vì điều đó. từ khi chúng tôi xuống miền Nam, Elwyn chưa ném cái gì vào ai. Nó đã trở lại bình thường rồi, thật tốt quá!
Mac gật đầu
- Hay lắm! nếu họ tổ chức đám cưới ở đường chuyển gỗ, chúng tôi có thể chất đầy cái thang chữ A đó bằng rượu vang, hoa và các thứ khác
- Ôi, không. Jugger phản đối. - Họ sẽ đánh nhau mất và vì một người sẽ trèo lên một cái đầu sào, còn người kia trèo lên một đầu, rồi làm sao cha xứ đứng thấp hơn họ tới hai chục mét có thể tuyên bố hôn lễ cho họ chứ?
- Chúng ta có thể dùng loa phóng thanh, Thebold nói
- Nhỡ đâu một trong hai người lại nổi điên trước khi thời điểm ấy đến và bỏ đi thì sao?
- Chúng ta phải xử lý cái xe của Nat giống như Nat đã làm với xe của Elwyn. Như thế sẽ giữ được cả hai ở lại trại. Phải giấu cả chìa khoá dự phòng đi
Đúng lúc đó họ nghe thấy tiếng ô tô, Gran đứng dậy để xem xe của ai
- À, bà ấy nói, Sussie tới. Bây giờ thì mọi điều sẽ hoàn tất đây
Jugger thò đầu ra cửa sổ, nhìn lên ngôi nhà gỗ
- Chắc rồi, ông ấy vui vẻ nói, họ đang đứng trên ấy với nhau, họ đã nhìn thấy xe của Sussie
- Họ đang làm gì bây giờ nhỉ? Gran hỏi Jugger
- Nhìn Sussie thì biết
Tất cả quay ra nhìn Sussie. Cô ta đang đứng ở bên dưới ngôi nhà, không nhúc nhích và có vẻ hoàn toàn bị bất ngờ.
Elwyn thích nhìn thấy Sussie như vậy. Đúng là một việc khó khăn khi vừa gắn môi cô trên môi Nat, vừa liếc mắt xuống bên dưới để có thể nhìn thấy cô gái tóc vàng đang đứng như trời trồng, nhưng Elwyn đã làm được.
- Wyn, tiếp tục đi nếu không Sussie sẽ không tin là chúng ta nghiêm túc đâu
- Vâng, Nat
- Đừng có nói “Vâng, Nat” nữa
- Không, Nat
Anh xiết chặt cánh tay và quay vai cô; rồi anh để cho cả hai đổ xuống
- Nào, bây giờ chúng ta hãy nói về em. Anh biết em sẽ nhớ cái tên cô gái gyppo của em lắm
- Ôi, không, em không nhớ đâu. Em không biết thế nào mà em lại có cái tên đó. Nó bắt nguồn từ những cánh rừng miền trung tây, nơi các thợ rừng đến và thuê rừng để khai thác, để rồi sau đó lừa các chủ cho thuê. Em không lừa ai cả. Em không chạy nhanh được để mà làm như thế
Nat gật đầu
- Nhưng em vẫn muốn làm nghề rừng phải không? Nào, Wyn, hãy hứa với a…
- Này, Nat, Nat Cantrell, nếu anh muốn cưới em chỉ vì anh muốn có thêm một thợ rừng nữa trong nhà mà không phải trả lương, thì sẽ chẳng có cưới xin gì hết đâu. Em không có thời gian cho những chuyện ngớ ngẩn như thế. Tại sao á? Em sẽ phải mất cả một năm để khâu rèm cho căn phòng này và còn nấu nướng cho anh nữa.
Cô nhìn anh và vẻ đùa cợt trong ánh mắt cô biến mất
- Nat, anh trông tệ quá. Chúng ta phải khẩn trương hoàn thiện ngôi nhà này để anh có thể ăn uống tử tế và có một chỗ ra hồn mà nghỉ ngơi. Bao giờ chúng ta có thể chuyển đến đây? Ngay bây giờ nhé
- Ừ, Elwyn, còn…
- Thôi, Nat - Cô cảnh báo - Sẽ không có thương tích nào nếu chúng ta từ bỏ sự thù địch ở trong đầu khi cuộc đàm phán hoà bình đang tiến triển.
Gran nhìn lên cửa sổ và lẩm bẩm
- Ồ, lần này thì chỗ đó không dành cho Sussie. Họ thậm chí không biết cô ta đã bỏ đi. Bây giờ chỗ đó dành cho những người sẽ ở lại đây mãi mãi. HẾT