Chương 92, 93
Harvath chạy về phía bãi biển, nơi ngôi nhà của gã Lùn nhô ra khỏi mặt nước. Nó gần hơn so với mong đợi của Harvath, nhưng anh có rất ít lựa chọn. Nhẹ nhàng bước xuống nước anh liếc nhìn chiếc Kobold và tính xem còn bao nhiêu thời gian.
Đeo kính nhìn xuyên đêm lên, Harvath bơi cho đến khi anh đến được vị trí bên dưới sàn kính của phòng khách. Anh nghe được âm thanh từ những mệnh lệnh của những kẻ đang ở bên trên, nhưng không một kẻ nào nói tiếng Anh. Tất cả đều là tiếng Arab.
Cho dù bọn chúng là ai, chúng cũng không đến đây vì Harvath. Chúng đến vì gã Lùn. Thật không may cho chúng, hôm nay sẽ là ngày bất hạnh của chúng.
Xác định vị trí của mình nhờ ánh lửa lóe lên qua các tấm kính vỡ bên trên, Harvath giơ khẩu Beretta lên và chờ đợi. Khi một tên nằm trong tầm ngắm, anh phải rất kiên nhẫn để không nhấn cò. Khi tên thứ hai đứng gần đồng bọn của mình, Harvath xiết cò 2 lần liên tiếp và hạ gục cả hai.
Anh không đợi xem chuyện gì sẽ xảy ra. Lặn xuống dưới mặt nước, Harvath bơi với tốc độ nhanh gấp 2 lần so với lúc bơi cùng gã Lùn và chỉ đến khi nào hai lá phổi không còn chút oxi nào anh mới ngoi lên hít thở.
Từ từ nhô đầu lên khỏi mặt nước, Harvath xuất hiện ở một khoảng cách an toàn và hít thở một hơi thật sâu. Anh quan sát thấy ngôi nhà sáng bừng lên khi đồng bọn của hai tên bị giết bắn một tràng dài xuyên qua sàn nhà bằng kính vào chỗ của kẻ đã tẩu thoát từ bao giờ.
Harvath bơi về phía bãi biển cách xa ngôi nhà. Chạm chân vào bờ cát anh vắt quần áo cho khô rồi hướng về phía tòa nhà chính. Đôi ủng anh đang đi do một cựu Người nhái Hải quân thiết kế và gần như khô ráo hoàn toàn trong vài mét đầu. Đó là một thuận lợi khi anh ở trong tình trạng bơi rất nhanh và điều cuối cùng anh cần là tiếp tục được mang chúng trên đôi chân của mình.
Quan sát kĩ bãi biển, Harvath tới gần bụi cây cạnh lối vào ngôi nhà. Nằm sấp trên đất, anh dùng khuỷu tay trườn về phía trước. Khi đã lọt vào địa phận của ngôi nhà, điều đầu tiên anh nhận ra là những con chó.
Chúng ẩn náu trong cống nước bên dưới nhà phụ gần đó. Căn cứ vào những dấu hiệu ở lối vào rất có khả năng bên trong ngôi nhà có máy phát điện để cung cấp năng lượng cho khu nhà chính. Lúc trườn về phía trước, Harvath nghe thấy tiếng mấy con chó gầm gừ. Anh biết chúng sẽ không tấn công nhưng tiếng gầm gừ của chúng đủ làm anh dựng tóc gáy.
Anh xác định khoảng cách tới khu nhà chính nơi sẽ cháy hoàn toàn thành tro bụi trong vòng chưa đầy một giờ nữa. Anh quyết định phải đảm bảo sự an toàn cho những con chó. Có một thùng đựng nước to gắn vòi dài ngay gần đó.
Rời khỏi đám cây, Harvath vọt tới và nhanh chóng tháo vòi ra. Anh nhẹ nhàng dịch đầu vòi, đặt vòi xuống ngay cạnh những con chó để chúng có thể tận dụng nguồn nước.
Anh thoáng nghĩ đến chuyện khởi động máy phát để làm chúng rối trí, nhưng như thế khác nào cho chúng biết vị trí của anh. Đó không phải là cách hay mà thời gian thì không còn nhiều.
Harvath quay người lại, đi vòng qua ngôi nhà và tới bãi đỗ của trực thăng.
Anh nhìn đồng hồ, đếm từng giây cuối cùng.
Vừa xong thì có một tiếng gầm gừ phía đầu kia của đảo vang lên. gã Lùn nổ máy chiếc xuồng và rời khỏi bến. Ngay lập tức, Harvath thấy hai gã lao ra khỏi khu nhà đang cháy. Chúng chạy rầm rập trên con đường nhỏ, khi chúng đến khúc cua cách chỗ anh đang đứng hai mét, anh hít một hơi và kéo cò hai phát liên tiếp.
Hai tiếng nổ phát ra từ khẩu Beretta và hai gã ngã xuống mỗi tên một phát đạn vào đầu.
Harvath bò ra từ nơi ẩn náu và kéo xác chúng vào bụi cây. Chúng mang theo những khẩu súng máy giảm thanh 9 ly hiệu Goblin.
Harvath tước lấy một khẩu Goblin cùng hai băng đạn dự phòng và lao về phía ngôi nhà. Anh không biết bọn còn lại có nghe thấy tiếng súng không nhưng khi chiếc trực thăng không cất cánh nổi bọn chúng bắt đầu nghi ngờ.
Chọn vị trí đối diện với cửa trước Harvath đợi. Và đợi. Ngôi nhà chìm hẳn trong biển lửa. Có đúng là chỉ có bốn tên trong nhóm tấn công này và có đúng là anh đã giết hết bọn chúng không?
Có vẻ như không phải thế và cũng không có vẻ gì là còn tên nào trong ngôi nhà đang cháy. Khó ai có thể chịu được ở nhiệt độ ấy. Và trên hết, cũng chẳng còn nhiều phòng để mà tìm kiếm. Harvath đứng nguyên vị trí khẩu Goblin sẵn sàng nhả đạn. Mấy phút trôi qua.
Anh chuẩn bị bò đến gần ngôi nhà hơn để quan sát bên trong thì thấy có tiếng động phía sau. Anh vừa quay người lại thì thấy hai khẩu súng gí sát vào mặt.
Chương 93"Là mày" một tên nói tiếng Anh rất chuẩn.
Hắn vừa nói vừa rút khẩu súng lại, Harvath nhìn vào phía dưới nòng súng. Y như là anh đang nhìn thẳng vào khuôn mặt của cậu thanh niên Abu Nidal, đôi mắt đen và đầy thù hận. Harvath nhận ra Philippe Roussard ngay lập tức.
Một thoáng bối rối trên gương mặt của tên giết người, hắn cố đoán xem chuyện gì đang xảy ra. Harvath cố vắt óc nghĩ cách đối phó.
"Gã Lùn đâu?" Cuối cùng Roussard cất tiếng hỏi trong lúc tên còn lại tước vũ khí của Harvath và đứng lùi lại. "Bọn tao biết hắn ta không ở trên xuồng. Chiếc xuồng đang đi lòng vòng trên vịnh".
"Thằng khốn", Harvath nói, lòng đầy căm giận. Kẻ anh đang săn tìm đang đứng ngay trước mặt anh mà anh chẳng thể làm gì. Trong đời chưa bao giờ Harvath thấy bất lực đến vậy.
"Vậy mày biết tao là ai", Roussard mỉm cười trước khi dùng báng súng đạp vào quai hàm Harvath. "Tao hỏi mày lần nữa. Hắn ta đâu?".
Harvath ngẩng đầu lên nhìn hắn đáp "Và tao sẽ nói lại với mày lần nữa, thằng khốn".
Một lần nữa nụ cười khó hiểu hiện lên khuôn mặt của Roussard, kèm theo đó là một cú đánh khác.
"Sức chịu đựng của mày không lớn bằng khát khao và khả năng điều khiển của tao đâu. Gã Lùn đâu?"
Đầu Harvath như có hàng triệu đốm lửa lập lập lòe. "Ừm", anh đáp, mắt mờ hẳn đi. "Tao nhớ rồi, thằng khốn".
Roussard rút khẩu súng lại và đột nhiên hắn nghĩ ra cách khác. Đặt họng súng vào trán Harvath, hắn thì thào "Tao chỉ quan tâm đến gã Lùn. Cho tao biết hắn ta đang ở đâu và tao sẽ để mày sống".
"Mày không có tư cách đàm phán".
"Hay đấy" Roussard nói. "Tao tưởng tao là người duy nhất cầm súng".
"Vì những người lính hải quân mày đã sát hại ở Irắc", Harvath đáp, "Cũng như là những gì mày đã làm với những người tao quan tâm và yêu quí, tao sẽ chứng kiến mày chết".
Nụ cười trở lại với khuôn mặt của Roussard. "Trả thù là động cơ cao cả. Thật tiếc mày lại không có cơ hội ấy".
Roussard xốc lại khẩu súng trên vai và chuẩn bị nhả đạn. "Trong chúng ta, kẻ duy nhất phải chết ngày hôm nay sẽ là mày".
Harvath liếc mắt sang trái, sau đó sang phải để tìm một hòn đá, một cành cây, bất cứ thứ gì để có thể hạ kẻ đang bắt giữ mình. Chẳng có gì hết. Chẳng kẻ nào trong hai tên đứng đủ gần để anh ngáng chân chúng ngã. Anh gần như không có lựa chọn.
Harvath nhìn vào mặt Roussard và đinh nói thì ngón tay của tên giết người xiết chặt cò súng và Haravth nhìn thấy một đốm sáng lóe lên.