Chương 90, 91
Tiếng gầm của chiếc trực thăng đang lượn lờ trên mặt nước bên ngoài bị át đi bởi tiếng ầm chói tai của súng máy đang nã vào ngôi nhà. Harvath túm lấy cổ gã Lùn, ấn gã xuống sàn lát đá trong khi các bức tường và đồ đạc xung quanh tan thành từng mảnh vụn. Mảnh vỡ của những chiếc cốc vương khắp sàn nhà, căn bếp bùng cháy. Vì mái nhà được làm bằng gỗ nên Harvath biết ngôi nhà sẽ nhanh chóng biến thành biển lửa. Rút súng ra, anh định hướng vị trí chiếc trực thăng đang lượn lờ trên mặt nước và sẵn sàng quay lại phóng hỏa. Nhưng chuyện đó chẳng bao giờ diễn ra.
Khi khẩu súng máy vừa ngừng nã đạn, Harvath bật dậy, lăm lăm khẩu Beretta trên tay chỉ kịp nhìn thấy bóng chiếc trực thăng biến mất phía trên.
Bất chấp tiếng ầm bên tai, anh nghe thấy tiếng trực thăng bay qua mái nhà, anh có linh cảm xấu về nơi nó sẽ lao đến.
Với từ năm đến bảy hành khách, chiếc JetRanger có thể đi bất kì đâu nghĩa là không thể biết được có bao nhiêu người trên máy bay. Harvath đã dùng hết hai băng đạn và chỉ còn một băng dự phòng. Anh không muốn kéo dài cuộc đấu súng. Hi vọng duy nhất của anh là leo lên được chiếc trực thăng cho dù kẻ trên đó là ai.
Khi Harvath cúi xuống đỡ gã Lùn đứng dậy, gã không còn ở đó. Harvath thấy gã đang lao về phía cửa trước. Harvath chặn gã lại. "Chúng ta phải ra khỏi đây", anh hét lên và túm lấy cổ áo gã Lùn.
"Tôi không đi nếu không có bầy chó", gã quay lại.
"Không còn thời gian đâu. Chúng ta phải đi thôi".
"Tôi sẽ không bỏ mặc chúng"
Harvath không tin nổi gã Lùn lại dám mạo hiểm mạng sống của mình vì những con chó. "Nào", gã lảo đảo bước về phía phòng ăn, xô anh ra để lấy đường đi.
Ngang qua chiếc ghế dài, Harvath với lấy chiếc túi không thấm nước, quẳng lên vai.
Gã Lùn dừng lại bên bàn ăn, lần này là vì chiếc máy tính xách tay. Gã điên cuồng rút dây cáp ra khỏi ổ cắm. Trước khi Harvath kịp nói gì, gã khẳng định "Chúng ta sẽ cần đến nó. Cứ tin tôi".
Harvath không cãi lại. Cầm đống dây thiết bị trên tay, anh giật mạnh xuống bàn, lôi chúng ra khỏi ổ khiến các đầu dây văng tứ tung.
Tay kia Harvath túm lấy tay gã Lùn và đẩy gã về phía trước. Họ chạy về cửa trước, chỗ giao nhau giữa phòng ăn và phòng khách. Bên dưới họ là sàn nhà làm bằng kính. Rất nhiều tấm kính vỡ tan. Một số tấm thủng lỗ chỗ, hoặc tan thành từng mảnh nhỏ khi ngôi nhà bị súng máy nã vào.
Khi Harvath tiến tới bức tường cạnh các cửa sổ đang mở hướng ra mặt nước, gã Lùn đứng im tại chỗ. "Ông định làm gì?".
"Tôi sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây. Đi nào".
Gã Lùn lùi lại vào phía trong ngôi nhà.
"Ông sẽ khiến chúng ta chết mất. Ông bị làm sao thế hả?" Gã Lùn liếc nhìn đám cháy đang nhấn chìm ngôi nhà, giờ ngọn lửa bốc cao lên tận mái. Quay lại phía Harvath, gã nói "Tôi biết bơi".
Harvath định bảo gã anh không còn lựa chọn nào khác, khi mà toàn bộ đèn trong nhà tắt hết. Anh biết bất cứ kẻ nào dùng trực thăng gây ra chuyện này sẽ quần nát ngôi nhà để chắc chắn công việc đã hoàn tất.
Chương 91Hi vọng tiếng trực thăng trên bầu trời sẽ át đi tiếng lao xuống nước của hai người, Harvath vòng tay qua eo gã Lùn và nhảy.
Họ bơi cho đến khi không thể nhịn thở thêm được đành phải ngoi lên. Gã Lùn rất kinh hãi, ra sức thở khi trồi lên mặt nước. Harvath xoay lưng gã lại, giữ cho đầu gã luôn nổi trên mặt nước rồi lôi gã cùng bơi trên vịnh.
Họ bơi song song với bờ trong lúc gã Lùn hai tay ôm lấy chiếc máy tính xách tay không thấm nước. Gã Lùn quá nặng so với vóc dáng của hắn. Harvath phải rất cố gắng giữ cho đầu hắn nổi trên mặt nước và để gã không kéo luôn hai người chìm xuống.
Khi đã ở khoảng cách an toàn so với ngôi nhà, Harvath đổi hướng và bơi lên bờ. Vừa chạm chân vào bãi biển, gã Lùn đổ rạp người xuống, ọe ra khoảng một cốc nước biển gã nuốt phải trong lúc bơi.
Harvath mặc kệ gã. Gỡ chiếc túi xuống, anh lôi chiếc ống nhòm nhìn xuyên đêm ra và bật lên.
Sau khi nôn hết nước ra, gã Lùn chùi mép vào ống tay áo và hỏi "Anh định đi đâu?".
Harvath kiểm tra khẩu súng lục hai lần và nói "Quay về ngôi nhà". "Nhưng chiếc xuồng máy của tôi lại nằm ở cầu tàu phía cuối đảo".
"Còn bọn chúng thì có trực thăng. Xuồng không địch nổi trực thăng đâu".
Gã Lùn biết anh nói đúng. "Thế chúng ta làm gì đây?" gã hỏi.
Từ khi thoát khỏi ngôi nhà bốc cháy, Harvath chỉ tập trung nghĩ xem kẻ nào đứng sau cuộc tấn công này. Chúng đến vì anh hay vì gã Lùn?
Rất khó có khả năng Morrell và đội Omega của ông ta lần theo anh suốt đoạn đường đến Braxin. Nhưng nếu có, kiểu tấn công này cũng đã tạo ra sức tàn phá quá khủng khiếp, kể cả so vói mức độ của Morrell.
Càng nghĩ về điều đó, Harvath càng khẳng định cho dù bọn chúng là ai, khả năng lớn chúng đến vì gã Lùn. Danh sách kẻ thù của gã Lùn khá dài và phức tạp. Rất nhiều quốc gia vui mừng được chứng kiến cái chết của gã, kể cả Mỹ. Và trên hết gã Lùn vừa hợp tác, vừa chống lại những con người và tổ chức hùng mạnh nhất thế giới. Điều duy nhất Harvath có thể trông chờ là cơ hội liều mình với kẻ tấn công. "Chúng ta cần tách chúng ra để tiêu diệt từng tên một", anh nói.
"Tách chúng ra lúc này ư?" Gã Lùn hỏi.
"Chìa khóa của chiếc xuồng đâu?".
"Trong ngăn đựng cốc gần ghế ngồi phía trước".
Harvath nhanh chóng giải thích việc anh muốn gã làm. Khi gã Lùn gật đầu, Harvath quay trở lại ngôi nhà. Vừa đi, anh vừa cầu sao cho kế hoạch của mình thành công.