← Quay lại trang sách

Chương 101, 102 -MỘT ĐỊA ĐIỂM GẦN ĐẠI TÂY DƯƠNG

Trên đường trở về Mỹ, trong lòng Harvath tràn ngập những cảm xúc trái ngược. Ngay sau khi nói chuyện với Kevin McCauliff, anh đã liên lạc với Ron Parker để nhờ giúp đỡ, chỉ là để biết về âm mưu thất bại ở “The Bucket”.

Mặc dù cảnh sát chưa bắt được kẻ tình nghi, nhưng căn cứ theo mô tả về người đàn ông họ đang lùng thì hắn rất giống với Philippe Roussard. “The Bucket of Blood” là nơi thường xuyên lui tới của Đội người nhái Hải Quân số 2, Harvath là một cựu người nhái Hải Quân, người ta thường ám chỉ người nhái Hải Quân như loài nhái bén và tai hoạ cận cuối liên quan đến loài cóc nhái. Harvath đã gắn bó “The Bucket of Blood” mật thiết đến mức quán đã trở thành mục tiêu của Roussard.

Nhờ có hai cảnh sát bãi biển Virginia nhạy bén, tên giết người đã không có cơ hội tấn công. Ghi một điểm cho những người lương thiện ngay cả khi đây là lần đầu tiên họ làm được một việc như thế.

Roussard đã rất cẩu thả và Harvath tự hỏi có phải tên giết người quá mệt mỏi rồi không.

Nói thế thôi, chứ chính Harvath cũng quá mệt mỏi với bản thân mình rồi. Anh mất trọn một ngày để sắp xếp lại mọi thứ, mặc dù trước đó anh đã có hai ngày ở Braxin, nhưng anh chưa hề được nghỉ ngơi. Anh ngủ với một mắt mở thao láo cả ngày lẫn đêm. Gã Lùn là kẻ mà anh sẽ không bao giờ có thể tin tưởng hoàn toàn, phải ngồi chờ đợi trong khi gã miệt mài tìm kiếm mối liên hệ của Roussard với người Braxin đã khiến anh gần như phát điên.

Khi có thông tin về tài khoản ở Wegelin Company, anh háo hức lập kế hoạch đến Thuỵ Sĩ. Nhưng lá thư điện tử thông báo về cuộc tấn công vào quán rượu “The Bucket of Blood” đã làm thay đổi tất cả. Harvath không thể xuất hiện ở hai nơi cùng một lúc. Roussard đã trở lại Mỹ và Harvath biết cơ hội duy nhất để anh ngăn chặn hắn trước khi hắn tung ra tai hoạ cuối cùng là quay lại nơi đó.

Nhưng thực tế, có thể vẫn có cách để anh xuất hiện ở hai nơi cùng một lúc.

Gã Lùn đã rất vui mừng bố trí máy bay cho Harvath. Không chỉ vì gã cần anh loại bỏ mối đe doạ từ Philippe Roussard, mà còn vì nếu gã muốn sống, gã rất cần Harvath coi gã là một đồng minh.

Về phần mình, Harvath cũng trăn trở với hai điều kể từ khi bắt tay vào cuộc – mong ước ngăn chặn những thảm hoạ có nguy cơ xảy ra với những người anh yêu quý và mong ước bắt Philippe Roussard cũng như bất kì kẻ nào đứng sau lưng hắn trả giá cho những gì chúng đã gây ra.

Trước khi rời Braxin, Harvath đã liên lạc với một người bạn cũ ở Thuỵ Sĩ. Có vẻ như rất mỉa mai khi đám cưới của Meg Cassidy chỉ còn cách vài ngày, giờ anh lại cần sự giúp đỡ của người phụ nữ tốt bụng, người anh đã đẩy ra khỏi cuộc đời mình.

Claudia Mueller là nhân viên điều tra hàng đầu của văn phòng luật sư liên bang của Thuỵ Sĩ, cô cũng từng giúp anh cứu tổng thống khi tổng thống bị bắt cóc và giam giữ bí mật tại đất nước cô. Harvath đã tranh thủ được sự giúp đỡ của cô trong một dịp khác, một nhiệm vụ nguy hiểm không chỉ liên quan đến Claudia, mà còn liên quan đến người đàn ông hiện là chồng của cô, Horst Schroeder-một lãnh đạo của đơn vị chiến thuật đặc biệt của cảnh sát.

Trước khi cô đáp lại yêu cầu mới nhất này của Harvath, cô cần anh giao một loại thứ: không chỉ là cuốn băng ghi âm của gã Lùn, mà còn toàn bộ thông tin liên quan đến Abu Nidal và tài khoản ngân hàng ông ta đã lập cho con gái ở Wegelin Company. Nếu những gì Harvath kể với cô là sự thật thì cô có đủ lí do để tin rằng đây là những thứ cô cần để xin lệnh hành động và làm theo thủ tục.

Bất chấp những gì mọi người từng nghĩ về hệ thống ngân hàng Thuỵ Sĩ, thế giới đã thay đổi quan điểm kể từ vụ 11/9 và bản thân người Thuỵ Sĩ cũng vậy. Họ không mong muốn được giúp đỡ bọn khủng bố chuyển hay giấu tiền. Claudia cảm thấy tự tin rằng cô sẽ kiếm được tờ lệnh để buộc ngân hàng giao cho cô thông tin Harvath cần. Điều duy nhất cô dám đảm bảo là thời gian để làm việc này. Có thể là hàng giờ, còn tuỳ thuộc vào thẩm phán, cũng có thể là hàng tuần. Xét đến những sinh mạng đang gặp nguy hiểm cô hi vọng sẽ chỉ mất vài giờ.

Trước khi dập máy, Claudia đùa ràng đây là lần đầu tiên Harvath yêu cầu cô giúp đỡ mà không đòi hỏi cô phải mạo hiểm với mạng sống của mình. Trong khi buộc một ngân hàng Thuỵ Sĩ chia sẻ những dữ liệu của mình không hề dễ dàng gì thì việc để ai đó bắn vào mình rõ ràng là dễ hơn rất nhiều.

Câu nói đùa khiến Harvath phải bật cười. Claudia là một người phụ nữ rất tốt. Cô cũng biết rõ anh đủ để không bị ngạc nhiên khi anh nói anh cần cô giúp một chuyện nữa. Chuyện này nguy hiểm hơn việc tới ngân hàng.

Giao phó phần lớn công việc ở Thuỵ Sĩ cho Claudia và một phần nhỏ cho gã Lùn, Harvath đến một sân bay tư nhân nằm ngoài Sao Paulo để tìm máy bay của mình.

Trong suốt thời gian ấy, anh có linh cảm rất xấu khi lắp ráp nên bức tranh về kẻ có khả năng đứng đằng sau Philippe Roussard. Tất nhiên, rất có khả năng Roussard đã truy cập vào tài khoản của mẹ hắn ở Wegelin Company, nhưng điều đó vẫn không giải thích nổi ai đã đưa hắn thoát khỏi Gitmo. Chuyện này vẫn còn nhiều uẩn khúc. Phải có ai đó khác liên quan.

Gã Lùn đã nghĩ đến điều này, nhưng họ không thể cùng chung kết luận, Harvath đã có mặt vào cái đêm Adara Nidal bị giết và anh đã chứng kiến cô ta chết.

Chương 102

Mặc dù Harvath dùng hộ chiếu mang tên Hans Brauner, một người Đức và có thể đi bất kì nơi nào trên thế giới anh muốn nhưng anh vẫn bị coi là một kẻ phản bội, điều đó khiến anh trở thành kẻ không chốn nương thân và tệ hơn anh hoàn toàn không biết mình nên đi về đâu.

Theo cách đếm ngược lộn xộn của Harvath, “The Bucket of Blood” có thể là mục tiêu của hai tai hoạ cuối cùng, nhưng Harvath nghi ngờ điều đó. Anh có linh cảm xấu rằng vẫn còn một cuộc tấn công nữa và rằng nó sẽ là tai hoạ trong đó nước bị biến thành máu.

Harvath cố nhớ ra tất cả những người quen của anh sống trên mặt nước hay gần vùng có nước. Anh lớn lên ở Califonia, dành phần lớn thời gian của cuộc đời trong Hải Quân và sống ở bờ Đông trong mấy năm qua; danh sách khá dài. Trên thực tế là dài đến nỗi Harvath không thể nhớ ra tất cả các tên trong đầu mà phải tìm ra một cái bút cùng mảnh giấy để viết ra.

Đó là một việc làm vô vọng. Vì nó không chỉ ra nỗi nơi Roussard sẽ ra tay lần tới. Trụ sở của đội trượt tuyết Hoa Kỳ ở thị trấn Park City và “The Bucket of Blood” ở bờ biển Virginia cũng chỉ thoáng qua cùng những cái tên Carolyn Leonard, Kate Palmer, Emily Hawkins và con chó của anh. Ttấ cả đều quan trọng đối với anh, nhưng đó không phải là những người hay những nơi dự kiến sẽ bị tấn công.

Sau khi máy bay phản lực hạ cánh xuống sân bay liên lục địa Houston và làm xong thủ tục xuất nhập cảnh, Harvath tiến tới khu dịch vụ của hãng hàng không tư nhân. Điều đầu tiên anh làm sau khi lắp đặt xong thiết bị là cắm tai nghe và thực hiện vài cuộc gọi. Đội an ninh của Finney đã cập nhật những tin mới nhất về cuộc tấn công không thành ở bãi biển Virginia.

Để đề phòng, đội bảo vệ mẹ Harvath còn chuyển và sang một phòng khác, căn phòng không nằm sát mặt phố. Trước nguy cơ của một vụ nổ bom, Tracy đã được bảo vệ chặt chẽ.

Harvath nói chuyện với bố cô, ông cho biết họ đã tiến hành thêm một vài cuộc kiểm tra và kết quả vẫn không khả quan. Điện não đồ cho thấy não đang ngày càng yếu đi và họ đang cố gắng tháo dần ống thở ra với nguy cơ rủi ro cao. Tracy vẫn không thể tự thở được. Nhưng không thể làm khác, vì chừng nào cô còn dùng ống thở thì bác sĩ không thể tìm ra nguyên nhân chính xác cho trang thái hôn mê của cô cũng như xác định được mức độ tổn thương. Giọng nói của ông Bill Hastings mang âm vực Harvath không hề thích chút nào. “Đây không phải là điều Tracy muốn," ông nói, “Tất cả những cái ống và đống dây này. Ống thở. Cậu còn nhớ Terri Schiavo không?” ông Bill hỏi. “Chúng tôi đã từng nói về cô ấy một lần và Tracy có bảo nó chẳng bao giờ muốn sống như thế.”.

Bill và Barhara Hastings là bố mẹ của Tracy và là họ hàng duy nhất của cô, vì thế họ là những người sẽ quyết định biện pháp chữa trị thay cho Tracy nhưng có vẻ như họ đang cân nhắc đến việc bỏ cuộc.

Miễn là Tracy còn sống thì vẫn còn hi vọng cô vượt qua được, Harvath nói với họ như vậy.

Bill Hastings không lạc quan đến thế. “Nếu cậu nói chuyện với các bác sĩ, Scot. Các chuyên gia thần kinh. Nếu cậu nghe những gì họ buộc phải thông báo cho cậu, có thể cậu sẽ nói khác”.

Ông không cần phải nói ra điều ấy. Harvath biết vợ chồng ông đang nghiêm túc cân nhắc tháo bỏ những thiết bị hỗ trợ duy trì sự sống của con gái họ. Anh đề nghị vợ chồng ông không làm bất cứ điều gì cho đến khi anh quay trở về. Dường như đây là một đề nghị hợp lí. Mặc dù anh và Tracy gặp nhau chưa lâu nhưng mối quan hệ của họ lại khá thân mật.

Phản ứng của Hastings khiến Harvath hoàn toàn bất ngờ “Scot, cậu là người tốt. Chúng tôi biết cậu đã rất quan tâm đến Tracy, nhưng tôi và Barhara nghĩ đây là quyết định của gia đình.”

Đã rất quan tâm ư? Họ đang nói về cô như thể cô đã chết. Ngay lập tức, Harvath biết anh cần làm gì. Anh phải tìm cách vào bệnh viện mà không bị bắt gặp. Anh phải vào được. Anh phải ở bên Tracy và quan trọng hơn anh cần nói chuyện với bố mẹ Tracy, giữa đàn ông với đàn ông.

Lúc Harvath đã sẵn sàng báo cho phi công của anh sắp xếp chuyến bay về Washington D.C thì bức thư điện tử xuất hiện trong hộp thư gmail của anh làm thay đổi tất cả.