← Quay lại trang sách

Chương 36 VÌ SAO CÓ RẤT NHIỀU PHỤ NỮ bị ruồng rẫy sau nhiều năm?

Mười mấy năm trước,chị Cố con nhà khá giả bất chấp sự phản đối của mọi người xung quanh để lấy chồng chỉ có hai bàn tay trắng. Chị cũng mang hết vốn liếng tích góp của mình ra ủng hộ chồng gây dựng sự nghiệp.

Lúc đó, chồng chị còn cảm động nói: "Vợ à, em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức để người khác không chê cười nữa, để dành cho em mọi thứ tốt nhất."

Chị Cố kiên quyết gật đầu. Sau khi người quen nghe xong thì bĩu môi chế nhạo: "Dỗ ngon dỗ ngọt lại không mất tiền, ai chẳng nói được? Không nói việc có thành công hay không, nhưng chờ khi thành công rồi thì được mấy gã không thay lòng đổi dạ, giữ nguyên hẹn ước ban đầu? Đến lúc đó, vợ như đóa hoa tàn, còn ngoài kia lại là cả một vườn hoa rực rỡ."

Cũng không tránh được việc mọi người có suy nghĩ như thế. Đời thiếu gì chuyện gái có công mà chồng vẫn phụ, việc đàn ông đến khi giàu có phát đạt rồi thì vứt bỏ người vợ thuở hàn vi.

Nếu bảo chị Cố không mảy may lo lắng thì là giả vờ. Thời gian đó, chị phải chịu sức ép rất lớn, sức ép đến từ sự phớt lờ của mọi người. Chị biết mình là một cô gái ngu ngốc trong mắt người khác, và một cô gái ngu ngốc sẽ không có được cái kết đẹp. Nhưng chị vẫn vững vàng trước những áp lực ấy.

Được vợ ủng hộ, chồng chị cũng không trực tiếp khởi nghiệp mà tìm một công việc buôn bán bất động sản. Hai năm sau,anh ta từ chức, mở công ty môi giới bất động sản của riêng mình, từ từ tiến từng bước đến nguồn nhà đất, sau cùng độc lập mở rộng nguồn bất động sản.

Mọi người đều biết đó là thời kỳ hoàng kim của bất động sản, nhiều người theo nghề này đã thành triệu phú. Chồng chị Cố tuy không phải là một trong số những ông trùm bất động sản tiếng tăm vang dội, nhưng cũng đã có một chỗ trú chân và khối tài sản trị giá hơn trăm triệu ở thành phố này.

Khi "bước lên mây" như vậy, quả nhiên đã có rất nhiều cô gái xuất hiện cạnh chồng chị Cố. Không cần anh ta chủ động tán tỉnh,những cô gái nọ tới tấp lao vào lòng anh ta như loài thiêu thân, nhưng rốt cục có xảy ra chuyện gì không thì không ai biết cả.

Mà lúc này, chị Cố đã bước vào tuổi trung niên. Năm tháng vốn vô tình. Chị Cố vốn không thuộc tuýp người xinh lộng lẫy, lại đứng tuổi. Khi đứng bên cạnh người chồng chín chắn cẩn trọng, nhìn sao cũng thấy không xứng đôi cho lắm.

Những cô gái mơn mởn kia bên ngoài thì tôn trọng phu nhân của chủ tịch, nhưng bên trong lại rất khinh thường, cảm thấy chị vốn không xứng với người đàn ông thành công kia.

Những người quanh chị cũng thở dài: "Chẳng trách không mấy người đàn ông thành đạt lại có thể giữ vững tấm lòng, ong bướm ve vãn nhiều quá mà, chịu được một lần chứ làm sao chịu được nhiều lần!"

Người tốt bụng nhắc nhở chị Cố, phải cẩn thận hoa thơm cỏ lạ bên ngoài, giám sát chồng cho chặt vào!

Chỉ có chị Cố là vẫn thoải mái cười: "Có vài việc tôi có thể cố gắng, nhưng có vài việc dù cố gắng vô ích! Cứ thuận theo tự nhiên đi, cho dù sau này có chuyện gì xảy ra thì tôi cũng không đến nỗi không sống nổi."

Mọi người cho rằng chị Cố đang gượng cười vui vẻ.

Năm ngoái, công ty của chồng chị Cố tổ chức cuộc họp thường niên. Chị Cố chăm chút ăn mặc, nhưng đứng cạnh người chồng mặc bộ đồ vest thủ công từ Ý thì vẫn coi như vụng lắm. Đối với nhiều người, chồng chị Cố chưa ly hôn với chị đã là có tình có nghĩa lắm rồi. Dù sao cái danh phu nhân chủ tịch trong mắt người ngoài vẫn rất vẻ vang.

Trong cuộc họp thường niên đó, điều làm mọi người ngỡ ngàng nhất là bài diễn văn họp của chồng chị Cố. Anh ta nói, mọi thứ mình có được ngày hôm nay đều nhờ lấy được một người vợ tốt đã quan tâm anh, ủng hộ anh,liều lĩnh lấy anh, sinh con đẻ cái cho anh, lo liệu việc nhà cho anh,xóa bỏ những lo toan sau này của anh, để anh có thể dốc lòng lo cho sự nghiệp. Cả đời này, sự hi sinh của vợ anh cao cả hơn anh rất nhiều, chị cũng vất vả hơn anh nhiều. Nên anh đã ký tên chuyển tất cả tài sản của công ty sang tên chị Cố, còn anh sẵn lòng làm thuê cho chị Cố và con cả đời.

Không phải văn phong cầu kỳ hoa mỹ, không phải màn biểu diễn dạt dào ân tình, nhưng những lời phát biểu của anh đã làm tất cả những người ở đây chấn động. Chị Cố giàn giụa nước mắt, vừa khóc vừa cười, chúng tôi cũng rơm rớm theo. Người đàn ông không quên vợ mình sau khi thành đạt ít quá,người đàn ông sẵn sàng giao hết tính mạng tài sản cho vợ lại càng hiếm có hơn.

Thời khắc ấy, chị Cố trở thành đối tượng ngưỡng mộ của tất cả các chị em. Sau này chúng tôi mới biết, không chỉ công ty mà tất cả những tài sản khác trong nhà đều được đăng ký dưới tên chị Cố. Chẳng trách chị lại nói cho dù sau này có chuyện gì xảy ra thì cũng không đến nỗi không sống nổi.

"Chị Cố tốt số quá, người so với người đúng là tức chết mà."

Người nói vậy với tôi là một người phụ nữ khác,nửa đầu câu chuyện của chị giống hệt của chị Cố,nhưng kết thúc thì khác hẳn.

Ta hãy gọi chị là chị D nhé!

Trước đây, chị D cũng một lòng ủng hộ chồng gây dựng sự nghiệp, mình chị làm hết việc nhà. Chồng chị hứa hẹn với chị sẽ ăn nên làm ra, cho chị D cuộc sống tốt nhất, để những người khác đều hâm mộ chị.

Người đàn ông này cũng rất nhanh nhạy, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã có được một công ty hơn trăm nhân viên, doanh thu hàng năm đều tăng trưởng thần tốc. Nhưng ngay khi chị D cho rằng những ngày tháng tốt đẹp đã đến thì lại xảy ra chuyện.

Chị D phát hiện ra chồng mình có quan hệ ngoài luồng. Chị giận lắm, hỏi anh ta còn nhớ lời thề hẹn ngày xưa không? Hỏi anh ta còn nhớ năm đó chị đã hi sinh thế nào không?

Chị cho rằng chồng mình nhất định sẽ áy náy vì mấy năm nay chị thật sự đã hi sinh quá nhiều. Chị từ bỏ công việc ổn định vì chồng, một lòng chăm lo cho gia đình. Mẹ chồng ốm đau, một mình chị bận bù đầu, vừa chăm mẹ chồng lại phải chăm con, tất tưởi chạy đi chạy về giữa trường học và bệnh viện. Lúc mẹ chồng bình phục, chị gầy mất mười cân.

Năm kia mẹ chồng mất, những phút cuối đời của bà rất thoải mái. Chị D chăm sóc bà rất tỉ mỉ, mẹ chồng nói, đến con gái ruột cũng chỉ như thế mà thôi.

Chồng chị còn một cậu em trai,từ học hành đến kết hôn đều do một tay chị thu xếp. Chị D cảm thấy mình đối xử với nhà chồng không có gì phải thẹn với lòng, chồng lại báo đáp mình bằng việc lang chạ bên ngoài, đó là hành vi không bằng loài vật.

Nhưng chị cũng đã chuẩn bị trước, ai mà không thích đàn ông giàu có, sai trái một lần thì chị cũng có thể cố chấp nhận, chỉ cần sau này không tái phạm là được. Chị cũng không muốn gia đình này tan nát.

Kết quả là chồng chị không hề hổ thẹn chút nào,anh ta còn đáp trả sự lên án của chị D thế này: "Con dâu nào mà không phải hiếu thảo với mẹ chồng? Đây là bổn phận nên làm, không làm được mới là loại đàn bà tắc trách. Sinh con đẻ cái là thiên chức của phụ nữ, cô lấy ai thì cũng phải sinh con cho người ta thôi, đừng có lôi chuyện này ra nói. Hơn nữa,tôi cũng không muốn ly hôn với cô, cô ăn trắng mặc trơn còn không phải đi làm, lẽ ra nên thỏa mãn rồi mới phải, đừng xen vào việc của tôi."

Nghe chồng nói như vậy, làm sao chị D chấp nhận được? Chị hoàn toàn thất vọng về chồng nên đề nghị ly hôn. Tuy nhiên, chồng chị không muốn ly hôn. Ly hôn một mặt gây tổn thất lớn về tài sản, mặt khác vấn đề con cái thuộc về ai cũng rất phiền phức, nên nh ta có làm càn đến mấy cũng không nghĩ đến việc ly hôn. Chính vì lẽ đó nên anh ta cho rằng đàn ông không ly hôn đã là đàn ông tốt rồi.

Chị D thấy chồng không muốn ly hôn, tưởng rằng mình đã bắt thóp được anh ta rồi nên cho anh ta hai sự lựa chọn, một là sau này không ngoại tình nữa, hai là chia tài sản ly hôn.

Thế nhưng người đàn ông đã nhẵn mặt trên thương trường nhiều năm vốn không phải loại bỏ đi. Anh ta chẳng những chuyển dời tài sản bằng tốc độ nhanh nhất mà còn không chịu chi luôn cả định mức đầu tư của chị D trước đây. Thậm chí anh ta còn đòi chị D phí tổn thất tinh thần, vì chị D đòi ly hôn làm tinh thần anh ta bị ảnh hưởng.

Chị D tức đến mức không nói nên lời. Không ai biết quá trình ly hôn của họ, nhưng kết quả thì ai cũng biết, Chị D chỉ được chia một số tiền mặt nhỏ và một căn nhà để tạm nương thân.

Thế nên khi thấy cuộc hôn nhân của chị Cố, chị D gợn cơn sóng lòng,luôn cho rằng chị Cố tốt số, tìm một người chồng biết tri ân trọng tình, còn mình xui xẻo vớ phải tấm chồng bạc tình bạc nghĩa.

Hễ ai nhắc đến hai chị đều có muôn vàn cảm kích như vậy.

Tuy nhiên, có rất nhiều thứ,mới đầu nhìn thì tưởng là sự sắp đặt của số phận, nhưng thực ra lại có vết tích từ chính mỗi người trong cuộc sống.

Thành quả của chồng chị Cố không phải được tạo nên trong một chốc lát. Trước kia khi đang ra sức làm việc,anh không có quá nhiều năng lực đền đáp chị Cố, nhưng anh luôn cố gắng trong khả năng cho phép.

Lúc mua căn hộ đầu tiên, anh kiên trì để chị đứng tên. Khi vừa có món tiền dư,bản thân còn chưa có xe mà anh đã mua xe cho chị Cố, thỉnh thoảng cần dùng đến xe anh mới mượn chị. Sau này, anh thành lập công ty, ai cũng biết tài sản công ty cao hơn tài sản cá nhân,để đảm bảo lợi ích cho chị Cố,anh chủ động đưa những hợp đồng cần ký tên ra để chị Cố có cảm giác an toàn. Tất cả mọi chuyện không đợi đến ngày thành công danh toại anh mới làm, mà là anh đã luôn kiên trì trong cuộc sống hôn nhân lâu bền của hai người.

Chồng chị D thì khác hẳn, việc đời thì cắm đầu cắm cổ làm, việc nhà thì hoàn toàn bỏ mặc. Cho du chị D bận tối mắt tối mũi, anh ta vẫn nhắm mắt mà ngơ. Tâm lý của anh ta là thế này: Tôi từng nói sẽ cho cô những ngày êm ấm, nên những gì cô phải hi sinh hiện giờ là dĩ nhiên. Chính vì thế nên anh ta thản nhiên hưởng thụ sự hi sinh của vợ mà không hề có cảm giác áy náy.

Mà kỳ hạn của sự hi sinh thường là cả đời. Nhưng cho dù bạn hi sinh cả đời thì hứa hẹn của anh ta có thể cũng chỉ là lời nói gió bay. Giống như bạn nhiều lần mời ai đó đi ăn, đối phương thảnh thơi tận hưởng tiệc mời của bạn, rồi luôn nói với bạn rằng: "Lần sau tớ mời", nhưng bạn mãi mãi không đợi được cái "lần sau" đó. Người thật lòng với bạn sao có thể chơi trò tâm lý với bạn như thế? Còn bạn lại thật sự trông mong loại người chơi trò tâm lý đó với bạn thực hiện lời hứa ư?

Thế nên, sự hi sinh giữa nam và nữ cũng mang một đạo lý.

Người đàn ông thực sự ngưỡng mộ bạn sẽ không bắt bạn chờ tám năm,mười năm mới đền đáp. Trong cuộc đời tựa suối nhỏ sông dài này, có lẽ anh ấy không thể thực hiện lời hứa của mình chỉ trong chốc lát, nhưng anh ấy sẽ báo đáp bạn bằng cách của riêng mình trong khả năng cho phép. Anh ấy sẽ làm bạn cảm nhận được, tất cả những gì bạn hi sinh, anh ấy đều nhìn thấy trong mắt, ghi khắc trong lòng, hơn nữa còn đáp lại bạn. Vì một người đàn ông có khí khái, có lương tâm sẽ không thể ung dung hưởng thụ sự hi sinh bao năm ròng rã của bạn,rồi mắt coi như không thấy. Nếu anh ta thực sự bình thản đón nhận, vậy thì nhiều năm về sau, việc anh ta phụ bạc bạn chẳng phải là đã có trong dự liệu hay sao?