Chương 42 TÌNH CẢM có thể phụ lòng bạn, nhưng sự nghiệp thì không
Cuối tuần, cô bạn F gọi điện cho tôi nói vừa thuê được một cửa hàng trong khu chợ gần nhà tôi, đôi bên bàn bạc rất thuận lợi. Cô nghĩ lâu rồi hai đứa không gặp nhau, hỏi tôi có nhà không, ra ngoài đi uống cà phê.
Tôi vừa nghe thấy thuê cửa hàng là đã biết cô lại có ý tưởng mới,cũng muốn biết cô sẽ làm gì tiếp theo, bởi vậy vui vẻ đến chỗ hẹn.
F đã gọi sẵn vài món ăn vặt chờ tôi, chúng tôi hàn huyên chuyện trò về tình hình gần đây. Cô nói có một chuyện muốn bàn bạc với tôi.
Năm nay, sự nghiệp của F vô cùng suôn sẻ,gần như tăng trưởng gấp đôi năm ngoái. Thế nên cô định chia cho một người nhân viên của mình chút ít cổ phần, nhưng lại lo sẽ không công bằng nên muốn bàn bạc kỹ lợi hại với tôi, rốt cục nên làm thế nào mới tốt.
Sở dĩ F thấy băn khoăn là vì nhân viên này mới theo cô được ba năm, mà bên cạnh cô còn có những nhân viên kỳ cựu đã làm việc dưới trướng cô bảy tám năm. Cô muốn giữ thật chặt nhân viên khiến cô hết sức hài lòng này lại, nhưng cũng không mong những nhân viên dày dặn kinh nghiệm khác bất mãn vì điều này.
Tôi cũng quen nhân viên mà F nhắc đến. F thường xuyên khen cô nhân viên kia trước mặt tôi, đến mức làm tôi ước ao mãi, chỉ mong sao mình cũng có thể thuê được vài nhân viên như thế.
Gọi cô ấy là Lisa đi!
Bốn năm trước, chỗ F thiếu nhân viên nên đăng thông báo tuyển dụng lên nhóm bạn bè và một số diễn đàn săn người tài, Lisa là một trong số đó. Nhưng lúc ấy F cũng không coi trọng Lisa lắm nên cũng không gọi cô ấy đến phỏng vấn.
Chẳng mấy chốc F đã thuê đủ người, tất nhiên trong số này không có Lisa. Nửa năm sau, một người trong đó nghỉ việc, quyết định ra riêng. Khi đó F đang định mở rộng kinh doanh, thế nên lại đăng thông báo tuyển dụng thêm một lần nữa. Lisa lại tích cực nộp đơn ứng tuyển thêm một lần nữa.
Hơn nữa cô còn gửi cho F một tin nhắn rất dài,hi vọng F có thể cho mình một cơ hội. F vẫn không sẵn lòng cho lắm, cô cảm thấy Lisa không quá thích hợp,nhưng lúc đó có lẽ F cảm động trước sự kiên trì của Lisa nên đồng ý cho cô ấy đến thử sức.
Kết quả cuối cùng là F vẫn không tuyển Lisa,vì có người còn thích hợp hơn Lisa. Lisa đề xuất ý kiến cô ấy không cần lương, có thể cho cô ấy một cơ hội làm việc hay không,ít nhất khi có khách tới, cô ấy cũng có thể pha trà dẫn đường chẳng hạn.
Khi đó F không hiểu nổi cô gái này. Lisa không nghèo, hơn nữa con cô ấy còn nhỏ, hoàn toàn có thể ở nhà trông con, không cần phải vội vàng đi làm. Nhưng Lisa vừa tha thiết vừa thành khẩn,F không thể từ chối được.
Vì thế Lisa tạm thời được ở lại làm việc, F nói rõ với Lisa: "Chị tuyệt đối không thể để em làm không công. Thế nên bây giờ coi như thử việc vậy, trong thời hạn ba tháng nhé. Nếu thích hợp thì cho em ở lại, nếu không hợp thì chúng ta gặp gỡ vui vẻ, chia tay hòa bình."
Lisa vui vẻ đồng ý.
Khi thực sự bắt tay vào việc, F mới biết suýt nữa mình đã đánh mất một người trợ thủ đắc lực. Lisa làm việc tốt hơn hẳn kỳ vọng của F. Khách đến công ty,cô ấy tiếp đón nhiệt tình, mỗi khâu nhỏ đều làm rất tốt. Rất nhiều khách hàng đều khen ngợi Lisa trước mặt F.
Không chỉ có vậy, lúc nào Lisa cũng nghĩ cách làm thế nào để công việc thuận lợi hơn, các quy trình được cải thiện hơn.
Không đến ba tháng, F đã nhận Lisa làm nhân viên chính thức. Tuy cô ấy làm ở vị trí tiếp tân rất tốt,nhưng F cảm thấy chỉ tiếp đón khách khứa thì phí phạm quá, nên thử để Lisa tham gia một vài khóa đào tạo.
Đa số các khóa đào tạo đều được tổ chức vào cuối tuần, các nhân viên khác thường xuyên xin nghỉ vì rất nhiều lý do, riêng Lisa thì ngược lại. Vài khóa học không cần phải tham gia,cô ấy cũng nghĩ cách để tham gia.
Còn nhớ một lần, tôi đến tìm F đúng lúc công ty đang tổ chức đào tạo nhân viên. Hôm đó là cuối tuần, tôi thấy có một đứa bé đang ngủ trên ghế xô pha bên cạnh, hỏi F mới biết đó là con của Lisa. Đúng là cô bé ngoan ngoãn thông minh, im lặng đến tham gia đào tạo với mẹ, mệt rồi thì nằm trên ghế ngủ khì.
Lúc đó tôi đã nhớ kỹ Lisa rồi.
Một năm sau, Lisa đã trở thành cánh tay đắc lực của F,nói như F thì đối nội đối ngoại gì Lisa cũng xử lý được hết, cô không cần phải nhọc lòng điều gì cả. Lisa luôn chủ động làm tốt mọi việc đã nghĩ đến và chưa nghĩ đến,nên F mới có thể có tâm có sức mà phát triển sự nghiệp khác.
Rất nhiều người thấy rằng Lisa quá ngốc nghếch, công việc bình bình là được rồi, cần gì phải hi sinh nhiều như thế. Dù gì cũng chỉ là công việc mà thôi,cũng chẳng phải sự nghiệp của mình, lại tốn nhiều thời gian của mình như thế, có phải vất vả thế không?
F cũng từng hỏi cô ấy,nhà em không thiếu tiền, việc gì phải đến chỗ chị làm việc?
Lisa nói: "Em rất thích nghề này, hơn nữa làm ở đây rất vui. Còn việc người khác nói đây không phải sự nghiệp của em thì em không cho là vậy. Việc gì cũng thế, không làm thì thôi, còn đã làm thì phải làm cho tốt, dù là của mình hay của người khác."
F vô cùng xúc động. Bắt đầu từ đó, cô có ý định chua cổ phần cho Lisa. Cô nói: "Lisa còn có tinh thần của bà chủ hơn tớ, hoàn toàn coi sự nghiệp của tớ như sự nghiệp của cô ấy. Chỗ nào lãng phí,chỗ nào bất ổn,cô ấy cũng đều sốt ruột cải tiến nên tớ muốn cô ấy trở thành một trong những người chủ thực sự. Nếu không phải nghĩ đến phản ứng của các nhân viên khác thì tớ đã làm lâu rồi."
Tôi hiểu lo âu của F, dù sao làm bà chủ không chỉ phải suy xét tới sở thích của mình mà còn phải cân nhắc đủ mọi phương diện khác. Cân bằng thật tốt mới là một bà chủ đủ tư cách.
Tôi ngẫm nghĩ nói: "Nếu là tớ, chắc chắn tớ đã cho Lisa cổ phần của công ty lâu rồi. Trên đời này không có công bằng tuyệt đối, không phải càng từng trải càng có vốn liếng. Nếu như bất kể cố gắng bao nhiêu đãi ngộ vẫn ngang nhau thì điều đó mới khiến con người ta biếng nhác - dù sao thì cũng như nhau,việc gì phải cố gắng. Đương nhiên cậu phải nghĩ đến tâm trạng của các nhân viên cũ. Nhưng họ cũng phải thử nghĩ từ một góc độ khác xem,họ làm việc thế nào, bản thân có đúng mực không? Nếu không thể chấp nhận được vị trí của kẻ đến sau thì tự thân phải làm thật tốt, nếu không làm được thì dẫu bị thay thế cũng không có gì để oán trách. Nếu như ngay cả đều này mà họ cũng không hiểu được thì tớ không bận tâm đến việc họ sẽ nghỉ việc. Càng theo đuổi kết quả vẹn cả trăm đường thì sẽ càng khiến mình thấy bất mãn."
Tôi không biết cuối cùng F sẽ làm thế nào, nhưng tôi tin cô sẽ đưa ra được một cách giải quyết hợp lý. Nói thế nào đi nữa thì việc cô muốn cho Lisa cổ phần của công ty đã là sự khẳng định lớn nhất của Lisa.
Tôi lại nhớ mới gần đây có một bạn nữ tức tối bất bình kể rằng, phòng của bạn ấy còn trống một vị trí quản lý. Tất cả đều hi vọng được thăng chức,cuối cùng lại bị một người mới đi làm chưa đầy một năm nẫng mất. Ai cũng thấy rất bực tức, toi công cống hiến cho công ty bao năm trời,cuối cùng công ty lại trao cơ hội này cho người mới,thật là khiến người khác nguội lạnh cõi lòng.
Tôi không tán thành suy nghĩ này cho lắm. Đầu tiên, mối quan hệ giữa công ty và nhân viên là thuê và được thuê,nếu làm việc chung tốt thì dần dà sẽ sinh ra lòng trung thành,song nó không liên quan đến ngưỡng hi sinh và ân tình. Người chủ không cần xuất hiện với tư thế của một kẻ ban ơn, rằng mình là người cung cấp nền tảng nuôi gia đình cho nhân viên. Lúc anh trả tiền lương cho họ thì họ cũng đã cung cấp sức lao động cho anh, mọi sự cho đi đều là sự nhận lại hợp lý. Nhân viên cũng không cần nói quá về sự cống hiến của mình. Nếu sự cho đi của công ty không tương xứng với mức độ cống hiến của bạn, tôi tin bạn đã bỏ đi lâu rồi.
Bởi thế cho nên mọi thứ bạn có luôn tương xứng với những gì bạn đã bỏ ra. Bạn không nợ nần bất cứ ai, và tương tự như vậy, không một ai nợ nần gì bạn.