Chương XXIV
Tôi tin rằng mình sẽ luôn tồn tại trên thế giới này trong một hình thái nào đó; và với tất cả những bất tiện mà cuộc sống con người có thể phải chịu đựng, tôi sẽ không chối bỏ một phiên bản mới của mình, tuy nhiên tôi vẫn hy vọng rằng những lỗi lầm trong kiếp sống cuối cùng của mình có thể được sửa chữa.
BENJAMIN FRANKLIN
Qua nhiều năm, nhiều bệnh nhân đã dần trở thành giáo viên của tôi. Họ liên tục mang đến cho tôi những món quà - những câu chuyện và trải nghiệm của họ, kiến thức và sự hiểu biết tâm linh của họ. Một số người đã trở thành bạn thân của tôi, chia sẻ với tôi cuộc sống và những món quà.
Nhiều năm trước, lúc đó Ám ảnh từ kiếp trước còn chưa được xuất bản, nhưng sau khi điều trị cho Catherine và hàng chục bệnh nhân hồi quy sau đó, một bệnh nhân tới cho tôi hai lời nhắn. Cô đã nhận được những lời nhắn này trong giấc mơ và ghi chép lại ngay khi thức giấc. Lời nhắn gửi đó là của Philo, một người tôi cũng đã thấy trong những giấc mơ và sau đó đã nhận dạng được anh ta trong cuốn sách đầu tiên của mình. Bệnh nhân này không hề biết về những giấc mơ của tôi. “Trùng hợp ngẫu nhiên” về cùng một cái tên quả thực là thú vị.
Những thông điệp ấy đến từ tiềm thức của cô ấy chăng? Từ một nguồn bên ngoài, chẳng hạn như Philo? Hay từ một ký ức mà cô đã lãng quên? Có lẽ điều này không quan trọng. Để diễn giải, con gái tôi, Amy, đã nói rằng: “Tính chân thực là vấn đề của sự tồn tại, và nó đã tồn tại trong tâm trí cô ấy” Thông điệp của Philo dành cho tôi cũng nói về tâm trí.
Gửi BLW: Tâm trí của mỗi chúng ta có thể thấu hiểu tất cả những thứ khác nhưng không thể thấu hiểu chính nó. Hãy để tự thân nó nói mình là gì và đến từ đâu, cho dù có là linh hồn, máu hay lửa, hay là bất kỳ thứ gì đi nữa, hữu hình hay vô hình.
Chúng ta không hề hay biết khi nào linh hồn nhập vào thân xác. Anh đã làm tốt công việc hướng dẫn
chúng sinh nhận ra khoảnh khắc ấy. Đó là một sự khởi đầu tốt.
Bạn của anh,
Philo
Thông điệp thứ hai đến với tôi sau đó một tuần và đề cập tới vấn đề bản chất của Thượng đế.
Gửi BLW:. Chúng ta cũng cần phải nhớ rằng Đấng Tối Cao là căn nguyên duy nhất, là người cha và cũng là người tạo ra vũ trụ. Rằng Ngài lấp đầy mọi thứ không chỉ bằng ý nghĩ mà còn bằng bản chất của mình.
Bản chất của Ngài không bao giờ cạn kiệt trong vũ trụ. Ngài ở phía trên cao và hơn thế nữa.
Có thể nói rằng thứ tồn tại trong vũ trụ chỉ là quyền năng của Ngài. Nhưng ngài ở phía trên cao, điều khiển chúng. Ngài làm mọi việc thông qua chúng. Giờ thì những quyền năng đó đã hiển hiện trên thế giới này. Từ những điều này, chúng ta có được đầu mối về bản chất của Thượng đế.
ldeés Philo
Tôi có thể lĩnh hội chân lý lớn lao trong những ngôn từ này, bất kể nó đến từ đâu.
Tôi đã gặp những nhà tâm linh và guru9 nổi tiếng, các thầy tu và ông đồng bà cốt và học được nhiều điều từ họ. Một số người vô cùng tài năng, một số người thì không.
Mọi thứ trở nên rõ ràng với tôi rằng không có sự tương quan trực tiếp nào giữa năng lực tâm linh và mức độ tiến hóa tâm linh. Tôi nhớ lại một cuộc trò chuyện với Edgar Mitcheu, nhà du hành vũ trụ nổi tiếng đồng thời là chuyên gia nghiên cứu về các hiện tượng huyền bí. Trong phòng thí nghiệm của mình, Edgar đã làm việc với một nhà tâm linh nổi tiếng có thể tác động đến các nguồn năng lượng và qua đó di chuyển kim la bàn thông qua từ trường và thậm chí là di chuyển vật thể bằng sức mạnh của tâm trí, một hiện tượng được gọi là telekinesis. Mặc dù đây rõ ràng là những năng lực tâm linh cao cấp, song Edgar nhận thấy rằng đặc điểm tính cách của người này chắc chắn không phù hợp với một mức độ nhận thức tâm linh cao. Ông là người đầu tiên chỉ ra cho tôi rằng năng lực tâm linh và sự phát triển tâm linh không nhất thiết phải có sự liên kết với nhau.
Tôi tin rằng năng lực tâm linh của một số người sẽ tăng lên khi họ có những tiến bộ về mặt tâm linh, khi họ ngày càng trở nên tỉnh thức. Đó giống như một thành tựu ngẫu nhiên hơn là một bước tiến quan trọng. Cái tôi của một người không nên bị thổi phồng chỉ vì năng lực tâm linh của họ tăng lên. Mục đích của chúng ta là tìm hiểu về tình yêu và sự từ bi, lòng tốt và từ thiện, chứ không phải là trở thành một nhà tâm linh nổi tiếng.
Ngay cả các bác sĩ trị liệu cũng có thể trở nên cực kỳ tâm linh, nếu họ cho phép, trong khi làm việc với những bệnh nhân. Đôi khi tôi có thể thấy được những dấu ấn tâm linh, tri thức trực giác, hoặc thậm chí là những dấu ấn hữu hình liên quan đến bệnh nhân ngồi trên chiếc ghế thoải mái đối diện tôi.
Một vài năm trước, tôi trị liệu cho một người phụ nữ Do Thái trẻ, lúc đó cô ấy đang cực kỳ chán nản. Cô cảm thấy lạc lõng, cảm thấy dường như gia đình này không dành cho cô. Giữa hai lòng bàn tay tôi bỗng trở nên đau đớn khi tôi nói chuyện với cô ấy, và tôi không thể hiểu tại sao. Tôi nhìn vào tay của chiếc ghế da. Không có vết nứt trên da, không có cạnh sắc nhọn, không có lý do gì để giải thích cho sự đau đớn này. Tuy nhiên, nó dần trở nên nghiêm trọng hơn, bắt đầu ngứa và bỏng rát. Tôi nhìn vào bàn tay mình, không thấy dấu vết nào, không một vết cắt nào, không một lý do nào cả.
Rồi một ý nghĩ xuất hiện đột ngột trong tâm trí tôi:
Cảm giác này giống như bị đóng đinh. Tôi quyết định hỏi cô ấy điều này có nghĩa là gì. “Việc bị đóng đỉnh có ý nghĩa gì đối với cô? Cô có liên quan gì tới Chúa Giêsu không?” Cô ấy chỉ nhìn tôi đầy vẻ chần chừ. Cô đã bí mật đi nhà thờ từ khi lên tám tuổi. Cô chưa bao giờ nói với bố mẹ về cảm giác này, rằng cô thực ra là người Công giáo.
Cảm giác trong tay tôi và sự kết nối mà chúng tôi đã tạo ra có thể giúp bệnh nhân của tôi phá vỡ những rào cản trong cuộc sống của cô ấy, giúp cô ấy hiểu rằng mình không điên, không kỳ quặc, rằng cảm xúc của cô ấy có cơ sở trong thực tế. Cuối cùng, cô bắt đầu hiểu và được chữa lành. Dần dà, chúng tôi đã tìm thấy một kiếp sống quá khứ đầy uy quyền mà cô đã trải qua ở Palestine hai nghìn năm trước.
Chúng ta đều là nhà tâm linh, đều là guru. Chỉ có điều chúng ta đã quên mất. Một bệnh nhân từng hỏi tôi về Sai Baba, một nhà sùng đạo vĩ đại ở Ấn Độ, rằng phải chăng ông ấy là một biểu tượng, một hóa thân đầy linh thiêng, một thần linh hạ phàm bằng xương bằng thịt?
“Tôi không biết, tôi trả lời, “nhưng theo ý nghĩa nào đó, không phải tất cả chúng ta đều là thế sao?”
Chúng ta đều là các vị thần. Chúa Trời ở trong mỗi chúng ta. Chúng ta không nên bị phân tâm bởi khả năng tâm linh, vì đây chỉ là những biển chỉ dẫn trên đường đi. Chúng ta cần thể hiện sự thiêng liêng và tình yêu của mình bằng những hành động đúng đắn, bằng sự cống hiến.
Có lẽ không ai nên là guru của ai khác lâu hơn một hoặc hai tháng. Các chuyến đi đến Ấn Độ lặp đi lặp lại là không cần thiết vì cuộc hành trình thực sự nằm ở bên trong.
Những trải nghiệm siêu việt cho riêng mình sẽ đem lại những lợi ích khác biệt, để bắt đầu mở ra hiện thực thiêng liêng, để hiểu biết rằng cuộc sống không chỉ là những gì hiện ra trước mắt. Thông thường, bạn chỉ tin những gì mình nhìn thấy.
Con đường ta phải đi là một con đường hướng vào bên trong. Đây là con đường khó khăn hơn, một cuộc hành trình đau khổ hơn. Chúng ta chịu trách nhiệm về việc học tập của chính mình. Trách nhiệm này không thể hướng ra ngoài hay đổ lên đầu người khác, chẳng hạn như các guru.
Vương quốc của Thượng đế ở ngay bên trong bạn.