Chương 291 Bến tàu (2)
Hắn muốn lùi về phía sau đến bên cạnh đám đàn em 14K khác, để có thể hỗ trợ lẫn nhau, nhưng Hãn Cân Thanh không cho hắn cơ hội, thiết tiên trong tay vung vẩy liên tục áp sát, không cho Cửu Văn Long thoát khỏi, Cửu Văn Long lưng đẫm máu, tâm thần bất định, liều lĩnh đá chân ra định khiến Hãn Cân Thanh lùi lại, rồi mình tìm cơ hội thoát khỏi vòng chiến, nhưng hắn vừa đá chân ra mới phát hiện đã trúng kế của đối phương, Hãn Cân Thanh tay trái đột nhiên rút khăn lau mồ hôi thấm nước giắt ở thắt lưng vung vẩy trước mặt Cửu Văn Long, tay phải cầm thiết tiên như rắn độc, hung hăng đập vào mắt cá chân Cửu Văn Long!
- Bộp!
Một tiếng xương gãy vụn!
Sau đó Hãn Cân Thanh không đợi chân Cửu Văn Long chạm đất, đã lướt tới gần, tay trái quấn khăn lên nắm đấm, cực nhanh đánh ra ba quyền, trúng ngay mặt, ngực, bụng dưới của Cửu Văn Long, Cửu Văn Long bị đánh loạng choạng lùi lại, Hãn Cân Thanh thuận thế một đòn thiết tiên đập vào vai Cửu Văn Long!
Cuối cùng lại đá thẳng vào ngực Cửu Văn Long một cước! Đá cho Cửu Văn Long gãy mắt cá chân và xương vai lăn lộn ra sau!
- Loại phế vật như ngươi, ngay cả tư cách chết trong tay ta cũng không có.
Hãn Cân Thanh đánh xong, thậm chí không thèm nhìn Cửu Văn Long đang nằm dưới đất phun máu giãy giụa, xoay người đi tìm đối thủ tiếp theo.
Cửu Văn Long trước đó còn hùng tâm tráng chí muốn nổi danh trên giang hồ, chưa đầy 10 phút sau khi nói lời khoe khoang đã nằm dưới đất sống chết chưa biết.
Khu vực ngoài bốc dỡ hàng, Trần Trọng Anh dẫn theo bốn tên thủ hạ xuống xe từ xa, đi về phía Lý Tài Pháp. Nhìn thấy Trần Trọng Anh chạy tới, Lý Tài Pháp lấy điếu thuốc ra khỏi miệng nói:
- Người của Hòa tự đầu quả thật có chút bản lĩnh, người của Trọng Anh huynh có vẻ bị đánh tới tấp bất ngờ.
- Mười mấy bang phái chọn ra hai trăm người, cũng coi như là tinh binh mãnh tướng. Nếu một bang phái đã bám rễ ở Hồng Kông mấy chục năm mà bị người của ta và ngươi đánh bại dễ dàng, thì mới là chuyện cười.
Trần Trọng Anh đứng bên cạnh Lý Tài Pháp, nói nhẹ nhàng.
Một trăm người của 14K giúp Thanh bang trấn trận tối nay, hoàn toàn không phải là những nhân vật cứng cựa trong nội ngoại bát đường của 14K, tất cả đều là những thành viên cấp thấp mới thu nạp ở Hồng Kông trong hai năm nay. Những thành viên thật sự của 14K đã đi cướp xưởng thuốc phiện của Lý Tài Pháp, Hòa tự đầu cũng có một toán quân khác đi đập phá hộp đêm Lệ Trì của Lý Tài Pháp.
Mà hắn tới đây tối nay, cũng là để tự mình tiễn Lý Tài Pháp lên đường. Sau đêm nay, Hồng Kông sẽ không còn Lý Tài Pháp nữa.
Trong lúc miệng đang nói chuyện, thân hình xoay người lại, đối mặt với Lý Tài Pháp vẫn đang nhìn về phía chiến trường, bàn tay đeo găng nhanh chóng rút từ thắt lưng ra một con dao găm tinh xảo sắc bén, tay trái vươn ra ôm lấy Lý Tài Pháp chưa kịp phản ứng, tay phải cầm dao găm đã nhanh chóng và tàn nhẫn đâm vào ngực Lý Tài Pháp!
Còn bốn tên vệ sĩ phía sau Lý Tài Pháp, chưa kịp thò tay mò súng, đã bị thủ hạ của Trần Trọng Anh xông tới, động tác gọn gàng kết liễu bằng dao găm hoặc lưỡi lê.
Trần Trọng Anh buông tay ra, để mặc Lý Tài Pháp ngực cắm dao găm ngã mềm xuống đất, thân thể co giật, nhưng mắt vẫn vô hồn nhìn chằm chằm vào hắn.
- Tài Pháp tiên sinh, ngày mai 14K sẽ tuyên bố khai chiến với Hòa tự đầu, để báo thù cho ngươi, yên tâm lên đường đi. Tính cách như ngươi, thật sự không thích hợp để đi lại trên giang hồ, chi bằng học nhiều hơn từ Đỗ tiên sinh, kiếp sau hãy thấp điệu một chút.
- Đi thôi.
Nhìn Lý Tài Pháp đã tắt thở, Trần Trọng Anh xoay người, đi về phía xe của mình. Ở xa chiến trường vẫn đang ác liệt, không ai để ý tới Trần Trọng Anh và Lý Tài Pháp đã chết.
Lúc này trên một chiếc thuyền cao tốc gần mặt biển bến cảng, Tống Thiên Diệu khoác một chiếc áo gió chống lại hơi ẩm và gió đêm, khuôn mặt lạnh lùng đang nhìn về phía hai nhóm người đang chém giết trên bờ, miệng nói với Lạn Mệnh Câu bên cạnh:
- Phát tín hiệu cho Cao Lão Thành.
Lạn Mệnh Câu bật đèn pha trên thuyền cao tốc, nhấp nháy hai lần về phía bến cảng, ẩn ẩn có thể thấy hai bóng người trên cầu tàu bến cảng, lập tức đứng dậy chạy về phía kho hải quan.
Bốn năm phút sau, kho hải quan bốc lên ngọn lửa và khói đen ngùn ngụt, gần như chiếu sáng nửa bến cảng.
Ngay cả những người đang chém giết trên sân cũng có nhiều người chú ý tới việc bến cảng bốc cháy, một số người thậm chí còn dừng lại nhìn về phía kho hàng, nhưng chưa kịp nhìn rõ đã bị đối thủ thừa cơ chém trúng.
- Bùm bùm bùm!
Vài quả lựu đạn cay bắn thẳng vào đám người vẫn đang chém giết, gần hai trăm người mặc quân phục, thường phục, dưới sự dẫn đầu của các trợ lý người Anh, Đặc khu trưởng, đột nhiên ùa ra từ khắp nơi ở bến cảng, võ trang đầy đủ từ từ bao vây khu vực bốc dỡ hàng, miệng còn liên tục hô:
- Bỏ vũ khí xuống!
Hai nhóm người đang chém giết, thấy cảnh sát phản ứng đầu tiên là chạy trốn về phía tối, chỉ còn lại những người bị thương không di chuyển được, nằm rên rỉ giãy giụa trong khí cay.
Cảnh sát không đuổi theo khắp nơi, mà sau khi bao vây toàn bộ khu vực bốc dỡ hàng, một viên cảnh sát người Anh mặc đồng phục nói với mấy phóng viên đang theo sát bên cạnh:
- Cảnh sát sẽ dốc toàn lực tìm ra thủ lĩnh và người tổ chức của hai phe đánh nhau. Ngoài vụ ẩu đả ở bến cảng, cảnh sát còn nhận được tin báo từ nhân chứng rằng có tổ chức xã hội đen sẽ đốt kho hải quan tối nay, chỉ tiếc là chúng tôi đến muộn một bước, nhưng xin yên tâm, cảnh sát đã có thông tin chính xác, điều tra ra kẻ chủ mưu đằng sau.