← Quay lại trang sách

Chương 432 Người đầu tiên (1)

Cho đến bây giờ, dù là mở tài khoản công ty hay cá nhân tại ngân hàng HSBC, đều cần có khách hàng hiện tại của ngân hàng giới thiệu mới được, công ty của ta mở tài khoản tại ngân hàng HSBC, cũng đã trải qua vấn đề này, là Chử tiên sinh giúp ta giới thiệu với giám đốc ngân hàng, ngân hàng HSBC mới chấp nhận mở tài khoản cho công ty Hiển Vinh, yêu cầu về tiền gửi, đây đã là một sự phân biệt đối xử.

- Cách làm của ngân hàng HSBC nhiều năm nay chỉ muốn thu hút khách hàng chất lượng cao, loại bỏ người bình thường, dẫn đến nhiều người Trung Quốc khi có tiền cũng không bước chân vào cửa ngân hàng HSBC, gửi vào các ngân hàng vốn Hoa khác, khi cần tiền, cũng sẽ cân nhắc ngân hàng vốn Hoa.

Thẩm Bật gật đầu nhẹ trước lời Tống Thiên Diệu nói, mắt nhìn về phía Tống Thiên Diệu, tán đồng nói:

- Ta cũng đồng ý điểm này, ngân hàng không phải là cơ quan chính trị, không phải là tổ chức từ thiện, không phải là câu lạc bộ người nước ngoài, ngân hàng là gì? Ta cho rằng là tổ chức lấy lợi nhuận làm gốc, nó không nên phân biệt màu da, quốc tịch, ngân hàng chỉ cần xem xét khách hàng có tín dụng tốt hay không, và ngân hàng có thể nhận được lợi nhuận hợp lý từ khách hàng hay không, nếu theo tiêu chuẩn ta vừa nói, Hồng Kông đối với ngân hàng HSBC mà nói, đúng là một núi vàng, có bao nhiêu khách hàng chất lượng cao đang chờ được khai thác, có bao nhiêu thương nhân từ Thượng Hải đến Hồng Kông?

Đối với cuộc trò chuyện của Tống Thiên Diệu và Thẩm Bật, Chử nhị thiếu tự nhiên là không hứng thú, hiện giờ Angie Perlis đang trò chuyện với hắn về những chuyện thú vị ở London, còn Chử Thư Hằng hiện là giám đốc của Lợi Khang thì gật đầu liên tục, cũng không biết hắn gật đầu với lời của Tống Thiên Diệu hay lời của Thẩm Bật.

Tống Thiên Diệu thở dài một hơi, Thẩm Bật 28 tuổi, người Anh, vào ngành ngân hàng chỉ ba năm, nhưng lại hiểu rõ hơn nhiều quỷ lão sống lâu ở Hồng Kông, ý của hắn nói là, người Anh ở Hồng Kông có thể đứng trên cao, nhưng ngân hàng Anh không cần phải tỏ ra cao ngạo với người Trung Quốc ở Hồng Kông, mà nên bỏ đi sự phân biệt đối xử trước đây, thu hút tiền của người Trung Quốc, rồi cho người Trung Quốc vay, thương nhân Trung Quốc càng làm lớn, ngân hàng HSBC cũng sẽ càng lớn mạnh.

Không trách Thẩm Bật sau này sẽ trở thành chủ tịc của HSBC, có lẽ cũng chính vì quan điểm này của HSBC sau đó, lại ra tay loại bỏ một vài ngân hàng vốn Hoa nổi tiếng, ngân hàng HSBC một bước trở thành tập đoàn tài chính độc quyền của Hồng Kông, vượt xa tất cả.

Mới có câu nói Hồng Kông có thể không có thống đốc, nhưng không thể không có HSBC.

Điều này cũng khiến người Hồng Kông những năm 70-80 đồng nhất hai chữ “ngân hàng” với HSBC.

Thậm chí sau khi Hồng Kông được trao trả, HSBC vẫn độc quyền tỷ giá ngoại hối và thanh toán thương mại quốc tế của Hồng Kông, Anh Quốc vẫn dùng HSBC để thực hiện sự thống trị kinh tế đối với Hồng Kông.

May mắn thay, tên này hiện tại vẫn chưa có tiếng nói gì trong HSBC, người Anh vẫn chưa dễ dàng từ bỏ thói kiêu ngạo cố hữu của thực dân.

May mắn thay, Hồng Kông hiện giờ không chỉ có một người Anh là Thẩm Bật, mà còn có một người Trung Quốc là Tống Thiên Diệu.

...

- Nhà máy trước đây của Galen Nelson chỉ sản xuất bốn bộ thiết bị hiện đang đưa vào sản xuất đã mất nửa năm, dù ngành sản xuất Mỹ phát triển nhanh chóng trong 7 năm qua, e rằng cũng phải mất ba tháng.

Tống Thiên Diệu nằm trên giường ôm Angie Perlis, tay luồn ra từ sau gáy nàng nhẹ nhàng xoa bóp ngực đối phương, giọng điệu nhẹ nhàng nói:

- Ngành sản xuất Mỹ hiện nay là loại hình công nghệ cao, còn Hồng Kông là loại hình thâm dụng lao động. Để những người Hồng Kông muốn kinh doanh tóc giả bỏ ra hơn 2 triệu đô Hồng Kông mua dây chuyền sản xuất tóc giả hiện đại nhất, ngoại trừ những thương nhân Hoa kiều giàu có, phần lớn những người chuẩn bị tham gia ngành này để kiếm một khoản đều không thể góp đủ vốn. Để họ tự đi Mỹ tìm nhà máy đặt hàng máy móc, hai ba bộ thiết bị, những nhà máy đó chưa chắc đã để mắt tới, đơn hàng có thể phải xếp hàng đến vài năm sau. Việc ngươi cần làm là giúp mọi người tiết kiệm thời gian, đăng ký công ty bán hàng, đặt hàng từ nhiều nhà máy ở Mỹ, rồi thành lập chi nhánh ở Hồng Kông, bán máy móc về Hồng Kông.

Angie Perlis gạt tay Tống Thiên Diệu đang xoa bóp, rồi lấy điếu thuốc bên giường cho hắn, tự mình khoác áo sơ mi của Tống Thiên Diệu lên người, co hai chân trắng nõn mịn màng ngồi bên cạnh Tống Thiên Diệu:

- Trước tiên nộp tiền đặt cọc và đặt hàng máy móc với nhà máy, sau đó cầm đơn đặt hàng đi thu tiền đặt cọc của những người chuẩn bị mua máy, cộng thêm một khoản giá rồi bán sản phẩm máy móc cho những người đó? Còn phải bao gồm cả việc hợp tác với Galen Nelson thành lập công ty máy móc, phụ trách bảo trì và gia công linh kiện cho những thiết bị đó... Nghe có vẻ như ta từ một luật sư biến thành một công nhân đầy dầu mỡ vậy.

Những việc Tống Thiên Diệu giao cho Angie Perlis đi Mỹ rất phức tạp, thực ra những việc này đáng lẽ phải do hắn đích thân đi làm, chứ không phải nhờ người khác. Nhưng hiện tại thân phận người Trung Quốc của Tống Thiên Diệu không tiện đi Mỹ làm những việc này, rất dễ bị người Mỹ tìm một lý do vô căn cứ đuổi về nước một cách nhục nhã vì những yếu tố như chiến tranh Triều Tiên, chủ nghĩa McCarthy hoành hành, v.v. Ngay cả nhiều người da trắng ở Mỹ cũng bị buộc tội là gián điệp, nếu hắn với thân phận người Trung Quốc đi Mỹ và làm nên một số thành tích, quả thực là mục tiêu tốt nhất.

Vì vậy, con quỷ Anh Angie Perlis hiện là lựa chọn duy nhất của Tống Thiên Diệu.

- Không chỉ vậy, ngoài khoản vay 200.000 đô la Mỹ, ta không thể hỗ trợ ngươi bất kỳ khoản tiền nào trong giai đoạn sau, giai đoạn đầu ngươi cần tự xoay xở, và còn phải đợi đến khi công ty Mỹ có lãi, mới đưa lợi nhuận về nuôi Hồng Kông.

Tống Thiên Diệu ngậm điếu thuốc châm lửa rồi nói.

- Tại sao ngươi không cân nhắc thực sự chỉ kinh doanh tóc giả?