← Quay lại trang sách

Chương 581 Bữa tối sáu người (3)

Ngay lúc đó, cửa nhà hàng lại được đẩy ra, một người phụ nữ có lẽ vì ngại ngùng, bước vào từ bên ngoài với vẻ hơi lúng túng.

Tống Thiên Diệu nhìn thấy người đến, khẽ nhíu mày.

Chuyện gì đây? Chẳng lẽ nhà hàng này là trụ sở Hiệp hội Thư ký Hồng Kông? Tối nay định tổ chức hội liên hoan thư ký sao?

Người phụ nữ bước vào có dung mạo tinh xảo, thân hình bốc lửa, đặc biệt là vòng một rất đồ sộ. Dù mặc áo sơ mi nữ hơi rộng nhưng vẫn bị căng phồng lên, không thể che giấu được thân hình nóng bỏng. Cô ta vừa bước vào đã hoàn toàn đánh bại Giang Vịnh Ân chỉ có cỡ áo ngực B, khiến hai gã đàn ông bên cạnh Tống Thiên Diệu nhìn chằm chằm không rời mắt.

Người phụ nữ này, Tống Thiên Diệu và Giang Vịnh Ân đã từng quen biết trước đó.

Đó chính là Alice, nữ thư ký trợ lý trông có vẻ ngoan hiền của nhị công tử nhà họ Chương - Chương Ngọc Kỳ.

...

Khi nhìn thấy Tống Thiên Diệu và Giang Vịnh Ân, Alice vẫn còn hơi ngượng ngùng liền lộ vẻ mặt vui mừng, dường như có người quen ở đây khiến cô thấy thoải mái hơn nhiều. Alice khẽ giơ tay vẫy chào Giang Vịnh Ân rồi bước đến ngồi cạnh cô:

- Chào cô Giang, chào anh Tống. Các vị cũng ở đây sao?

- Các người quen nhau sao?

Robert thấy Alice chủ động chào hỏi Tống Thiên Diệu và Giang Vịnh Ân:

- Trùng hợp vậy sao? Không phải nói công ty giới thiệu sẽ không sắp xếp những người quen biết nhau cùng tham dự sao?

- Không tính là quen biết, ta là luật sư thực tập, còn cô ta là thư ký của một công ty, trước đây hai công ty có tiếp xúc nên đã gặp mặt.

Tống Thiên Diệu giải thích với Robert.

Robert gật đầu tỏ vẻ hiểu ra:

- Vậy thì đúng là có duyên thật, ta là Robert, kế toán viên, xin hỏi tên ngươi là gì?

- Ta tên là Chris Trang, làm việc tại Cục Thủy vụ thuộc Bộ Dân chính.

Người đàn ông khác vốn không mở miệng trước mặt Giang Vịnh Ân, cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng khi thấy Alice xinh đẹp dễ thương.

- Xin chào, ta tên là Alice, hiện đang tìm việc.

Alice nở nụ cười ngọt ngào lịch thiệp với hai người.

Sắc mặt Robert hơi khó coi, hắn là kế toán viên đã đăng ký của một công ty kế toán, được coi là tinh hoa xã hội, nhưng khi nghe người tên Chris Trang này nói có công việc tại Cục Thủy vụ thì rõ ràng bị áp đảo.

Tống Thiên Diệu nghe xong lời Alice nói, lướt qua khuôn mặt Giang Vịnh Ân và Alice một cách kín đáo, rồi mở miệng hỏi:

- Vậy còn Chương Ngọc Kỳ thì sao?

- Chương ca đã đi Úc rồi, những bất động sản ở Hồng Kông đều đã ký hợp đồng dài hạn với công ty quản lý, nhờ họ giúp đỡ quản lý và thu tiền thuê nhà. Chương ca nói vài năm tới sẽ không về Hồng Kông nữa, hỏi ta có muốn đi Úc không, nhưng tôi không muốn đi nên đã nhận một khoản lương lớn và ở lại.

Khi nói đến việc Chương Ngọc Kỳ rời đi, trong mắt Alice có chút luyến tiếc, nhưng khi nhắc đến khoản lương lớn thì lập tức trở nên vui vẻ.

Biểu cảm trên khuôn mặt thay đổi theo giọng nói một cách ngây thơ, vẻ quyến rũ tự nhiên, phong thái không hề giả tạo khiến Robert và Chris Trang lần đầu tiên hiểu được thế nào là “vưu vật của đàn ông”. Người phụ nữ trước mặt với thân hình bốc lửa, dung mạo kinh diễm, mỗi cử chỉ nụ cười đều quyến rũ tâm hồn, chính là minh chứng tốt nhất cho cụm từ này.

Alice đặt hai tay lên bàn, khẽ gõ nhẹ và hỏi:

- Không phải nói sáu người cùng ăn tối sao? Còn thiếu một vị nữ nữa? Sao không thấy món ăn nào được mang lên, cũng chẳng thấy nhân viên phục vụ đâu cả.

- Đã đến đông đủ nhanh vậy sao? Hãy thử món thịt nướng của ta đi, đây là nhà hàng kiểu nông thôn Mỹ, sân sau có lửa trại và vỉ nướng, có thể tự nướng đấy.

Một giọng nói vang lên từ phía cửa sau của nhà hàng.

Mọi người nhìn theo hướng âm thanh, một người phụ nữ mặc váy liền đơn giản đang bước vào, không mang tất chân, đôi chân trắng nõn thon dài, đi đôi dép pha lê, trên sống mũi đeo một cặp kính gọng vàng, lúc này tóc được búi cao, hai tay bưng một đĩa thịt nướng đặt trên khay, ngồi xuống cạnh Alice và mỉm cười nói với năm người:

- Ta tan làm lúc 6 giờ và đến đây ngay, ta là Tiffany, rất vui được ngồi cùng mọi người dùng bữa tối.

Người phụ nữ trước mặt, về dung mạo tất nhiên không bằng Alice xinh đẹp tinh tế, nhưng lại hơn hẳn Giang Vịnh Ân có ngũ quan hơi cứng nhắc. Tuy không khiến đàn ông phải trợn mắt há mồm nhưng cũng được coi là một mỹ nữ.

Tống Thiên Diệu cảm thấy sức hấp dẫn của phụ nữ đối với đàn ông có hai loại. Một loại chỉ cần dựa vào vóc dáng và nhan sắc là có thể chinh phục ánh mắt đàn ông, như Alice trong mắt hầu hết đàn ông. Còn một loại phụ nữ như Angie Perlis kia, tuy không phải tuyệt sắc giai nhân, nhưng khi kết hợp với khí chất và năng lực độc đáo, lại càng khiến đàn ông nổi lên cảm giác muốn chinh phục mãnh liệt.

Người phụ nữ tên Tiffany này rõ ràng thuộc loại thứ hai. Đuôi mày đuôi mắt đều toát lên vẻ thoải mái và tự nhiên, tỏa ra một vẻ đẹp tri thức. Chiếc váy liền màu xanh nhạt mặc trên người, tuy không có vốn liếng dồi dào như Alice bên cạnh, nhưng cũng làm nổi bật vòng một cao vút. So với vẻ tùy ý và đáng yêu của Alice trong chiếc áo sơ mi dài, cổ áo hở ra một mảng cổ và ngực trắng nõn của người phụ nữ này dường như còn toát lên nhiều hơn vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành.

- Ta là Robert, xin chào cô Tiffany.

Robert lại một lần nữa chủ động giới thiệu bản thân trước.

- Ta là sư gia Huy.

- Ta là Chris Trang, xin chào cô Tiffany.

- Ta là Alice, tên tiếng Anh của ngươi nghe hay hơn tên của ta.

- A Vân, xin chào.

Sau khi mọi người giới thiệu lẫn nhau, Tống Thiên Diệu tò mò khi nghe Alice giới thiệu mình là sư gia Huy, rõ ràng cô ấy muốn tò mò lên tiếng gọi tên thật của hắn, nhưng cuối cùng lại kiềm chế được, không vạch trần hắn.