← Quay lại trang sách

Chương 668 Truyền kỳ về giáo phụ Malay (3)

Hầu hết những người cu li cơ bản là vào mỏ rồi khó có thể thoát thân, Lư Hữu cũng coi như may mắn, hắn lanh lợi, đầu óc tỉnh táo, lại từ nhỏ đã làm công nên quen chịu khổ, làm việc chăm chỉ trong mỏ ba năm, hoàn thành thời hạn hợp đồng, may mắn được người đốc công chú ý, không tự ý sửa đổi gia hạn hợp đồng để giữ hắn mãi mãi ở mỏ, mà sau khi hết hạn hợp đồng, giới thiệu Lư Hữu đến làm việc tại một thương hội buôn bán thuốc lá rượu ở nhà người đốc công.

Làm việc ba năm ở thương hội buôn bán thuốc lá rượu tất nhiên khác với ba năm làm phu mỏ, ở thương hội buôn bán thuốc lá rượu hàng ngày tiếp xúc với người Anh, Lư Hữu nhân cơ hội học được chút tiếng Anh, lại dành dụm hết số tiền công ít ỏi của mình, thông qua quan hệ với những người Anh quen biết, nhân cơ hội tự mình và vài đồng hương vay mượn góp tiền, hợp tác với người Anh mở một thương hội buôn bán thuốc lá rượu nhỏ.

Thương hội buôn bán thuốc lá rượu mở được ba năm, trong tay có được hai ba nghìn đồng Malay tích lũy, Lư Hữu lại bắt đầu nảy sinh ý định khác. Ở Malay kiếm tiền nhiều nhất là kinh doanh mỏ, hắn nghe nói vùng La Luật có khoáng sản phong phú, nên giao cổ phần thương hội buôn bán thuốc lá rượu cho đồng hương của mình, mang theo một phần tiền mặt, một mình đến La Luật, tìm kiếm cơ hội góp vốn vào kinh doanh mỏ

Kết quả sau khi đến Lạp Luật, Lư Hữu mới phát hiện sự việc không đơn giản như hắn nghĩ. Lạp Luật quả thật giàu tài nguyên khoáng sản, nhưng người Hoa cũng rất đông. Người Hoa địa phương chia thành hai bang phái lớn, tranh giành làm ăn mỏ với nhau. Một bên là Nghĩa Hưng Tam Hợp Hội, một bên là Hải Sơn Kiến Đức Đường.

Người Hoa đến Lạp Luật, 100% phải chọn phe, không có lựa chọn thứ ba. Ở khu vực này, thù oán giết chóc giữa các bang phái người Hoa không kiểm soát được, mỗi ngày hai bang phái lớn đều xảy ra sự việc đẫm máu vì đủ loại chuyện, động một tí là hàng trăm người ẩu đả.

Nếu không gia nhập một trong hai phe, cả hai bang phái sẽ cùng gây rắc rối cho người mới đến. Lư Hữu bất đắc dĩ chọn gia nhập Nghĩa Hưng Tam Hợp Hội, cũng không dám nói mình mang tiền mặt đến khu vực Lạp Luật muốn góp vốn làm ăn mỏ, chỉ nói đã học nghề đầu bếp, muốn đến đây tìm việc.

Lúc đó bang phái còn coi trọng nghĩa khí với thành viên của mình, Lư Hữu muốn tìm việc, bang phái giúp hắn tìm được một công việc làm đầu bếp kiêm mua sắm ở một mỏ thiếc nọ. Sau khi gia nhập bang phái vài tháng, Lư Hữu đã nhìn rõ, chỉ có những nhân vật lớn trong hai bang phái người Hoa mới có tư cách hợp tác làm ăn mỏ với người Anh ở khu vực này, nếu không người mới đến dù có tiền trong túi cũng sẽ bị cướp sạch.

Nhận rõ thực tế, Lư Hữu gần như liều mạng để tranh đấu, bang phái có việc hắn xông pha, trong công việc cũng cố gắng hết sức tích lũy tài sản thông qua việc mua sắm. Sau 5 năm đánh đấm trong bang phái, Lư Hữu dựa vào sự tàn nhẫn hung ác, lại biết tiếng Anh để giao tiếp với người Anh địa phương, thành công thăng tiến, mới 25 tuổi đã trở thành nhân vật cấp lão đại của Nghĩa Hưng Tam Hợp Hội ở khu vực Lạp Luật, tài sản trong tay cuối cùng đủ để góp vốn làm ăn mỏ.

Năm 1872, mỏ của Lư Hữu chính thức khai trương, nhưng cảnh đẹp không kéo dài, năm 1873, Nghĩa Hưng Tam Hợp Hội và Hải Sơn Kiến Đức Đường nổ ra cuộc xung đột đẫm máu lớn nhất trong nhiều năm, hai bên hàng nghìn người nổ ra xung đột ở các làng trấn Lạp Luật, mỏ của Lư Hữu bị gần nghìn thành viên Hải Sơn Kiến Đức Đường xông vào phá hủy, thiết bị nhà cửa mỏ đều bị đốt cháy, thợ mỏ dưới quyền hoặc bị chém chết chém bị thương, hoặc nhân lúc hỗn loạn bỏ trốn.

Cuộc xung đột này kéo dài nhiều tháng, nhiều mỏ ở khu vực Lạp Luật tê liệt, cuối cùng viên chức đồn trú của chính quyền thuộc địa Anh ở địa phương đích thân mời hai bang phái người Hoa lớn đến hòa giải, mới kết thúc.

Nhưng tranh chấp tuy đã ngừng, nhưng việc làm ăn của Lư Hữu cũng tuyên bố kết thúc. Đúng lúc Lư Hữu chán nản chuẩn bị rời khỏi khu vực Lạp Luật, viên chức đồn trú Anh của bang Bình Lạp mà Lạp Luật trực thuộc bị thổ dân Malay thảm sát, chính quyền thuộc địa Anh đại nộ, phái đại quân Anh đến đóng ở bang Bình Lạp để đàn áp thổ dân. Quân Anh cần lương thảo ở địa phương, Lư Hữu nắm bắt cơ hội, dựa vào việc biết tiếng Anh và thân phận trong bang hội của mình, giành được một hợp đồng cung cấp lương thảo cho quân Anh. Nhờ hợp đồng này, Lư Hữu nắm bắt cơ hội kiếm được khoản tiền lớn đầu tiên, đúng 50.000 đồng Lạp tệ.

Dùng số tiền này, ở bang Bình Lạp đã ổn định do quân Anh đóng quân, Lư Hữu lập tức hợp tác với người khác mở lại mỏ, làm ăn phát đạt, trong nửa năm, tài sản từ 50.000 đồng tăng vọt lên 150.000 đồng, tăng gấp ba lần. Nhưng sau đó giá thiếc giảm mạnh, 150.000 đồng của Lư Hữu lại mất gần hết.

May mà hắn có quan hệ với quân Anh, dùng số Lạp tệ còn lại vài nghìn đồng lo lót cho viên chức đồn trú bang Bình Lạp, giành được hợp đồng thầu thuế ở khu vực Cam Đình Văn thuộc bang Bình Lạp. Sau đó nhờ giá thiếc hồi phục và thầu thuế, tài sản của Lư Hữu lại tăng vọt, đến năm 1981, tài sản của Lư Hữu đã gần 500.000 Lạp tệ, năm đó 36 tuổi. Từ lúc 14 tuổi bị bán làm cu li đến Malay, trải qua 22 năm đánh đấm, trở thành nhân vật hàng đầu trong giới người Hoa ở khu vực Cam Đình Văn.