← Quay lại trang sách

Chương 753 Lão phụ nhân động lòng (1)

Toàn bộ động tác ra tay giết người diễn ra trơn tru như nước chảy mây trôi, máu tươi bắn đầy người đầy mặt mấy tên đàn em của Bả Thông đối diện! Ngược lại trên người Diêu Xuân Hiếu lại chẳng dính một giọt máu nào!

- Bỏ vũ khí xuống, Bả Thông đã phá vỡ quy tắc giang hồ, hôm nay Thủy Phòng chỉ giết Bả Thông, chúng ta đều là anh em đồng môn, không cần phải tự tàn sát lẫn nhau, hơn nữa nếu thật sự động thủ, chỉ có các ngươi chết mà thôi.

Diêu Xuân Hiếu ôm lấy Bả Thông đang co giật không ngừng che chắn trước mặt mình, nói với mấy tên đàn em của Bả Thông đang cầm súng nhưng đã bị dọa sợ đến ngây người.

Phía sau hắn, khẩu súng trong tay A Tứ đã giơ lên, nhắm về phía năm người, sẵn sàng nổ súng bất cứ lúc nào.

- Bộp!

- Bộp!

Năm tên đàn em của Bả Thông hạ nòng súng xuống, mắt đều nhìn chằm chằm vào Bả Thông đang lật trắng mắt trong vòng tay Diêu Xuân Hiếu:

- Cứu đại ca chúng ta trước!

Diêu Xuân Hiếu đẩy Bả Thông về phía năm người bọn họ:

- Bây giờ đưa đi bệnh viện vẫn còn cứu được, hoặc là bỏ súng xuống đưa hắn đi bệnh viện, hoặc là cầm súng tiếp tục lãng phí thời gian.

Năm người bảo vệ Bả Thông, thấy A Tứ và những người khác không có ý định nhường đường, do dự một lúc rồi bắt đầu ném súng xuống đất.

Sau khi họ vứt bỏ súng, Diêu Xuân Hiếu quay người đi thẳng về phía cầu thang:

- Để họ đi.

Khi đi ngang qua A Tứ, Diêu Xuân Hiếu nói nhỏ:

- Chặt chúng nó nát bét đi, tốt nhất là để bọn quỷ Tây trong cảnh sát nhìn một cái là nôn luôn.

- Biết rồi, Hiếu ca.

Xuống lầu, Diêu Xuân Hiếu vào nhà ăn, trong nhà ăn đã không còn ai khác, chỉ còn Hoàng Lục ngồi trước bàn ăn cầm ly rượu vang, Diêu Xuân Hiếu đi đến ngồi xuống đối diện, vừa tức vừa cười nói:

- Bảo ngươi về chăm sóc A Diệu, ngươi nhất định phải ở lại, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng bọn ta? Tên què đã chết rồi, thần tiên cũng cứu không được, đi thôi.

- Không phải đâu, Hiếu thúc, các người giúp lão bản làm việc, ta lại không tiện can thiệp, nên chỉ có thể giúp các người đặt bàn tiệc rượu thôi.

Hoàng Lục nghe Diêu Xuân Hiếu nói đã giết Bả Thông, đứng dậy đi ra ngoài, khi đi ngang qua Diêu Xuân Hiếu vỗ vai đối phương:

- Hiếu thúc, để cho những người của Lý Quyền đi trước, cho dù sái lão đến, cũng sẽ không làm khó mấy lão già các người đâu, vì vậy, ngươi cùng Tứ thúc mấy người ăn xong tiệc rượu rồi hãy đi, đừng lãng phí.

Hoàng Lục nói xong liền rời khỏi Mỹ Ân hội quán, Diêu Xuân Hiếu cầm đũa trước mặt, chọc một cái, gắp miếng măng tre đưa vào miệng từ từ thưởng thức, đợi măng tre xuống bụng mới gật đầu:

- Quả thật không thể lãng phí, mùi vị không tệ.

...

- Lão đại, Mỹ Ân hội quán bị người của Thủy phòng đập phá rồi! Thông ca... Thông ca...

Một tiểu đệ của Hòa Quần Anh chạy đến thở hổn hển, gần như ngã sấp xuống trước mặt Trần Thái.

Trần Thái dùng tay nắm chặt hai cánh tay của người đến, không để đối phương ngã xuống, hai mắt kinh ngạc nhìn đối phương:

- Lão đại của ta thế nào rồi! Nói mau!

Lúc này, khu vực Thổ Qua Loan và những sòng bạc, tiệm thuốc phiện, quán rượu của An Lạc đều đã bị Trần Thái nhân cơ hội dẫn người đi càn quét, Thủy phòng vẫn chưa có nhân vật cấp đường chủ lộ diện, còn mấy tên hồng côn mới nổi, quạt giấy ở khu vực Thổ Qua Loan lại không phải đối thủ của Trần Thái.

Thực ra không đợi những tiểu đệ của Thủy phòng đi tìm viện binh, Trần Thái cũng đã chuẩn bị thu quân, lão đại Bả Thông của hắn dặn dò hắn là kiểm soát cuộc hỗn chiến giữa hai tự đầu ở khu vực Thổ Qua Loan, cắn chết là vì ra mặt cho thủ hạ của mình, đánh công nhân nhà máy nước ngọt, sau đó lôi kéo mấy nhân vật cấp nhỏ của Thủy phòng ở gần Thổ Qua Loan vào cuộc, như vậy dù tiến thoái, Bả Thông ra mặt đều có thể rất thong dong.

Trần Thái vốn luôn nghe lời lão đại Bả Thông, công việc làm ăn của Thủy phòng ở khu vực Thổ Qua Loan đều đã bị hắn nhân cơ hội phá hủy, công nhân nhà máy nước ngọt cũng bị chém ngã hai ba chục người, hiện giờ đang chuẩn bị dẫn thủ hạ về Mỹ Ân hội quán gặp Bả Thông, không ngờ bây giờ lại có tiểu đệ của hội quán chạy đến báo tin, nghe thấy câu Mỹ Ân hội quán bị người của Thủy phòng đập phá, lông mày Trần Thái đã run lên hai cái, một linh cảm không hay nổi lên trong lòng!

- Lão đại của ta thế nào!

Trần Thái nắm chặt hai cánh tay đối phương, giọng nói còn mang theo chút run rẩy!

Tên tiểu đệ này lộ vẻ sợ hãi nói:

- Thông ca bị người của Thủy phòng chém chết rồi, cả đầu đều bị chặt đi mang đi... Người đến nói Thông ca là một tên đồ khốn què quặt của Hòa Quần Anh mà dám làm mất mặt Thủy phòng, không giết hắn thì sau này ai trong giang hồ còn sợ Thủy phòng nữa? Để Thông ca chết rồi xuống mồ cũng không được toàn thây, đem đầu đi cho chó ăn... Mấy người bên cạnh Thông ca như A Đức cũng... cũng đều bị người ta chém chết sống, cả người kể cả đầu đều bị chém nát! Ngay cả sái lão đến hiện trường nhìn thấy cũng nôn ra...

- Lão đại!

Trần Thái hét lên đau đớn, cả người như bị sét đánh, thân hình lực lưỡng hơi lảo đảo hai cái, mắt đã đỏ ngầu, nước mắt trào ra khỏi hốc mắt!

Bả Thông là người dẫn đường thực sự trong giang hồ của Trần Thái, tay cầm tay dạy hắn cách xử thế trong giang hồ, đối với Trần Thái vừa như cha như thầy, Trần Thái ngày ngày lăn lộn trong giang hồ, cha mẹ hắn đều do Bả Thông đặc biệt sắp xếp người chăm sóc, mỗi khi cha mẹ hắn qua tuổi mới, Bả Thông cũng nhất định cho Trần Thái đủ mặt mũi, đích thân đến hiện trường giúp hắn chống đỡ thể diện, còn về vinh hoa phú quý, nữ sắc kim tiền, chỉ cần Bả Thông có thì sẽ không thiếu phần của hắn, coi hắn như người kế nhiệm của mình.