Chương 900 Bệnh viện Falklands (1)
Kéo gần khoảng cách giữa đàn ông với nhau rất dễ dàng, trong bốn chữ tửu sắc tài khí lấy ra bất kỳ một chữ nào, đều có thể trò chuyện với người đàn ông xa lạ vài câu.
Khi Tống Thiên Diệu và Đàm Kinh Vĩ ở Thượng Hoàn Hồng Kông, vì nhàm chán mà nói đùa về con gái nuôi của Vu Thế Đình, thì ở Đông khu Hồng Kông, cũng có người đang nói về hai người họ.
Cửa đường Hoạt Đạo, quận Loan Tái, Hồng Kông.
Quân phiệt Thái Lan hạ dã Sai Ba mặc thường phục bước xuống xe, phía sau theo sau là Pai Thun, Naithan và các thuộc hạ khác, Pai Thun nhíu mày nhìn tòa nhà hơi cũ kỹ trước mặt, trên tòa nhà treo biển “Nam tử tính bệnh chẩn liệu sở”.
- Sai Ba, bọn chúng quá vô lễ rồi, nơi này...
Pai Thun mở miệng nói với Sai Ba.
Sai Ba khoát tay, khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ ra một nụ cười.
- Không phải họ vô lễ đâu, tất cả chúng ta đều là người ở nhờ, chỗ gặp mặt uống trà thì đừng kén chọn, đừng coi mình là sĩ quan quân đội Thái Lan nữa, ngươi là kiều dân Thái Lan cư trú ở Hồng Kông.
Nói xong, Sai Ba bước về phía “Phòng khám bệnh nam khoa” này.
Cửa kính của phòng khám mở ra, một nam một nữ mặc áo blouse trắng lịch sự đón Sai Ba vào trong, điều khiến Pai Thun và những người khác ngạc nhiên là, tòa nhà bên ngoài trông cũ kỹ tồi tàn, nhưng bên trong lại có thang máy, họ đi thang máy lên tầng 3, hai người ăn mặc như bác sĩ dẫn đường phía trước, đi dọc theo hành lang dài, đưa Sai Ba vào văn phòng có biển hiệu Viện trưởng, khi Pai Thun, Naithan và những người khác định đi theo sau Sai Ba vào trong thì bị hai bác sĩ lịch sự nhưng kiên quyết chặn lại bên ngoài cửa.
Pai Thun nắm chặt tay định ra tay, Sai Ba đã lên tiếng từ trong văn phòng.
- Pai Thun, Naithan, đợi ta ở bên ngoài.
Pai Thun nhìn chằm chằm vào một nam một nữ đang chặn mình, từ từ lùi lại, miệng đáp.
- Vâng, Sai phụ, ta sẽ đợi ngay ngoài cửa.
Cánh cửa văn phòng được nữ bác sĩ trông có vẻ đã ngoài 30 tuổi nhưng dáng vẻ xinh đẹp, thân hình gợi cảm nhẹ nhàng đóng lại, trong hành lang, Pai Thun và Naithan im lặng đối mặt với hai bác sĩ này.
Trong văn phòng, một ông già mặc vest bảnh bao, thân hình gầy gò nhỏ bé đang chào hỏi Sai Ba, đứng thẳng người, hơi cúi đầu chào Sai Ba, còn Sai Ba thì chắp tay, cúi người sâu hơn đối phương.
- Kondo tiên sinh.
- Xin chào, tướng quân, xin ngồi, xin lỗi vì ta không thể ra tận cửa đón tiếp ngài.
Chủ nhân của phòng khám nam khoa này là Kondo Kohei mời Sai Ba ngồi xuống sofa, và tự tay rót cho Sai Ba một tách trà, rồi thuận thế ngồi xuống vị trí đối diện với Sai Ba.
Sai Ba cởi mũ nỉ ra, đưa mắt nhìn cách bài trí của văn phòng viện trưởng, cùng các bức ảnh và bằng khen treo trên tường.
- Kondo tiên sinh, ngài xuất thân từ ngành y?
Kondo Kohei gật đầu.
- Cũng giống như gia tộc của ngươi đời đời làm quân nhân, gia tộc của ta đời đời làm nghề y.
- Nhưng tại sao lại mở một bệnh viện khó nói như thế này?
Sai Ba nhìn Kondo Kohei.
- Phòng khám bệnh nam khoa, ta hiểu tiếng Trung, cái tên này nghe rất khó xử.
Kondo Kohei ra hiệu mời Sai Ba uống trà, đợi Sai Ba uống cạn tách trà, Kondo Kohei vừa bắt đầu pha trà lại, vừa nói:
- Như ngươi thấy đấy, tướng quân, bệnh viện này có lịch sử rất lâu đời, nó được thành lập ba năm trước khi Cách mạng Tân Hợi của Trung Quốc nổ ra, lúc đó ở Hồng Kông có khá nhiều kiều dân Nhật Bản định cư, cha ta, ngài Kondo Token, định cư ở Hồng Kông, cảm thấy người Nhật khám chữa bệnh không thuận tiện, nên đã đi khắp nơi gây quỹ, thành lập nên bệnh viện này chỉ phục vụ cho kiều dân Nhật Bản, bác sĩ, y tá, nhân viên đều do người Nhật đảm nhiệm, kìa, bức ảnh đó chính là ảnh kỷ niệm chụp khi bệnh viện này vừa mới thành lập.
Vừa nói, Kondo Kohei vừa chỉ vào một bức ảnh đen trắng trên tường, Sai Ba mỉm cười nhìn theo, trong ảnh, một người đàn ông trung niên đầy khí phách đứng ở chính giữa, có vài phần giống với Kondo Kohei trước mặt.
- Cha ta đồng cảm với những người cách mạng Trung Quốc, bệnh viện này cũng có thể coi là một trong những nơi khởi nguồn của Cách mạng Tân Hợi ở Trung Quốc, bởi vì trước và sau Cách mạng Tân Hợi, những chí sĩ cách mạng Trung Quốc bị nhà Thanh gọi là 'Tứ đại khấu phản Thanh' đã nhiều lần bí mật bàn bạc đại sự tại bệnh viện này, lấy cớ là đến đây khám bệnh.
Sai Ba đợi Kondo Kohei dừng lại một chút, rồi lên tiếng đúng lúc:
- Bệnh viện này trước đây được gọi là Bệnh viện Moikon, sau đó do thay đổi viện trưởng, Kondo Token về nước, Tatsuo Nada đến từ tỉnh Miyabi của Nhật Bản thay thế Kondo Token làm viện trưởng, và đổi tên thành Bệnh viện Falklands. Mặc dù đối ngoại nói rằng bệnh viện này chỉ tiếp đón kiều dân Nhật Bản, nhưng miễn là trả được viện phí thì ai đến cũng không từ chối. Các quân phiệt về vườn của Trung Quốc, chính khách thất thế, gián điệp Nhật Bản, thương nhân Anh quốc, quan chức, chính khách Đông Nam Á, từng khiến Bệnh viện Falklands khách đến như mây.
Kondo Kohei lập tức dừng động tác, nghiêng đầu nhìn về phía Sai Ba, Sai Ba mỉm cười, chậm rãi nói:
- Kondo tiên sinh, bệnh viện Falklands này trước đây là cơ quan đặc vụ Nhật Bản ở Hồng Kông hay là bệnh viện kiều dân Nhật Bản ở Hồng Kông, ta không quan tâm. Ta là người Thái Lan, ngươi cũng vậy, thái độ của cha ngươi đối với Trung Quốc ra sao không liên quan đến ta. Ta chỉ nghe nói ngươi muốn hợp tác nên mới đến gặp ngươi, hơn nữa chỉ tò mò hỏi một chút, tại sao bệnh viện Falklands năm xưa, giờ đây lại trở thành phòng khám nam khoa có cái tên hơi khó xử này. Đừng ngạc nhiên, ta đã tìm hiểu một số tài liệu từ quân đội Thái Lan, rõ ràng, cha ngươi không chỉ đồng tình với cách mạng Trung Quốc, hay là nói về phương thức hợp tác của chúng ta đi.