Chương 38 -
Antonio Carreras-López không béo tốt như hình ảnh trong video an ninh, mặc dù ông ta cũng là người cứng cáp. Rhyme tự hỏi hồi còn trẻ ông ta là tay cử tạ hay đô vật. Bây giờ rõ ràng ông đã ở cuối độ tuổi năm mươi nhưng trông vẫn khá khoẻ mạnh, mặc dù một vài chỗ cơ đã biến thành mỡ.
Mái tóc đen của ông, hay phần còn lại của nó, được chải ngược ra sau và cố định bằng keo xịt hay kem vuốt. Ông ta đeo kính gọng sừng dày cộp, đặt hờ trên cánh mũi to. Đôi mắt ông hóm hỉnh. Và nhanh lẹ.
Hai người đàn ông đang ở trong phòng khách nhỏ bên kia tiền sảnh, đối diện phòng khách. Ba bức tường của nó được lấp đầy bởi những giá sách, trên bức tường còn lại thì treo bốn bức tranh được vẽ bằng bút mực tông màu trầm về thành phố New York thế kỷ mười chín. Vị khách nói, “Như tôi đã nói chuyện với anh trên điện thoại, tôi đại diện cho ông Eduardo Capilla - El Halcón - mặc dù tôi không được nhận vào hiệp hội luật sư ở Hoa Kỳ này. Tuy nhiên, tôi vẫn giám sát việc biện hộ cho ông ấy.”
“Ai là các luật sư đại diện cho ông ta ở đây?”
Carreras-López nhắc đến ba cái tên - tất cả đều là các luật sư từ Manhattan, mặc dù phiên toà diễn ra ở quận Đông của New York, bao gồm Long Island, Staten Island, Brooklyn và Queens. Rhyme biết luật sư trưởng, một luật sư biện hộ tội hình sự có tiếng tăm và được coi trọng. Rhyme chưa bao giờ làm chứng trong một vụ án có liên quan đến bất kỳ thân chủ nào của ông ta.
Anh không chắc việc này có thể trở thành một sự xung đột hay không, nhưng tình huống này chắc chắn là đầy bất cập nên anh nghĩ tốt nhất, nếu vẫn tiến hành làm, không nên có một mối liên hệ nào với đội quân pháp lý của El Halcón.
Ở phía kia, công tố viên là Henry Bishop, và Rhyme biết mình chưa từng dính líu đến một vụ nào do anh ta khởi tố.
“Nào, Đội trưởng Rhyme, về vấn đề đầu tiên..
“Tôi mệt rồi và làm ơn, ‘Lincoln’ là đủ rồi.”
“Còn tôi là Tony. Giờ là việc đầu tiên. Tôi sẽ đưa anh cái này.” Ông ta đẩy một chiếc phong bì về phía Rhyme. “Đây là một ngàn đô la tiền phí. Nó sẽ khiến anh trở thành người tư vấn cho đội biện hộ. Giờ thì đặc quyền luật sư - thân chủ sẽ bao gồm luôn cả anh nữa.”
Vậy là họ sẽ không phải nói chuyện kiểu giả sử nữa.
Carreras-López ngần ngừ khi giơ ra một tờ biên lai, mắt ông nhìn vào cánh tay Rhyme.
“Tôi ký được,” Rhyme nói và nhận lấy chiếc bút mà vị luật sư đưa cho, ký vào tờ giấy. “Nào. Chi tiết thì sao?”
“Vâng. Cơ bản thế này: Thân chủ của tôi đã vào nước Mỹ bất hợp pháp. Chúng tôi thừa nhận điều đó. Ông ta bay tới Canada trên một chuyến bay thương mại và nhập cảnh hợp pháp vào quốc gia này. Nhưng rồi ông ta bay bằng trực thăng tới Long Island, nhập cảnh bất hợp pháp. Đúng, máy bay di chuyển mà không ai biết, nhưng việc đó không tính là bất hợp pháp khi dùng trực thăng. Không có quy định nào về độ cao tối thiểu cho nó cả. Vậy nên nó cũng không vi phạm luật của FAA. El Halcón được một vệ sĩ làm việc cho ông chủ nhà kho mà ông ta định mua đến đón. Trong lúc phi công đậu chờ, họ lái xe đến một khu tích hợp để ông Capilla xem xét và đánh giá việc mua bán với người đàn ông này.”
“Có chất cấm nào xuất hiện trong hoàn cảnh đó không?”
“Không. Tuyệt đối không. Nhà kho này chỉ để dùng cho một công ty vận chuyển mà thân chủ của tôi muốn mở ở Mỹ thôi.”
“Ngoài chuyện này, còn lệnh bắt nào với thân chủ ông không?”
“Không hề.”
“Thế sao phải nhập cảnh bất hợp pháp?”
“Câu trả lời là nghề nghiệp của thân chủ tôi tại Mexico rất nổi tiếng. Người ta nghi ngờ ông ấy có dính líu đến dòng ma túy lớn đổ vào Mỹ. Ông ấy lo ngại sẽ bị giữ lại ở phòng Kiểm tra Hộ chiếu vì các lí do vụn vặt. Có khi còn bị bỏ tù và cáo buộc oan sai.”
“Tiếp đi.”
“Tại nhà kho, thân chủ tôi gặp gỡ chủ nhân của cơ sở đó…”
“Tên ông ta?”
“Christopher Cody. Họ bàn bạc các điều khoản của thỏa thuận và thân chủ tôi đi xem xét một vòng. Vô tình Cody lại đang bị điều tra về buôn bán vũ khí. Hoàn toàn không liên quan đến thân chủ tôi. El Halcón không biết điều này. Một cảnh sát địa phương đang theo dõi ông ta. Khi thân chủ tôi và vệ sĩ xuất hiện, anh ta trở nên nghi ngờ. Anh ta tưởng họ là những tay buôn vũ khí. Anh ta gửi một bức ảnh của thân chủ tôi về văn phòng, điều này đánh động FBI. Họ xác định thân chủ tôi là ai, kiểm tra với Biên phòng và biết là ông ấy đã vào Mỹ bất hợp pháp. Một đội FBI và vài cảnh sát địa phương nhanh chóng đến nhà kho. Vụ nổ súng diễn ra. Ông Cody và vệ sĩ bị giết, một đặc vụ FBI và một cảnh sát địa phương, người chụp các bức ảnh, bị thương nặng.”
Những sự kiện này Rhyme đều đã biết.
“Công tố viên nói sao?”
Ông ta nhún vai. “Nói điều mà họ luôn nói. Rằng cảnh sát và các đặc vụ đã tiếp cận, kêu gọi đầu hàng, và những người bên trong nổ súng trước.”
“Còn câu chuyện của thân chủ ông?”
“Cảnh sát bắn trước mà không tiết lộ danh tính và người trong nhà kho buộc phải đáp trả. Họ tin rằng đó là một vụ cướp hoặc đoạt hàng. Dù sao thì thân chủ tôi cũng đã không tham dự. Ông ta ở trong nhà vệ sinh vào thời điểm đó. Nằm trốn dưới sàn nhà, để không bị dính phải đạn lạc. Và thú thật là ông ta cũng sợ chết khiếp. Ông ta ở đó đến tận khi súng ngừng nổ. Ông ta bước ra, trông thấy điều gì đã xảy ra và bị bắt.”
“Có người nào khác trong kho cùng ông ta để làm chứng không?”
“Ông Cody bị giết ngay lập tức, một phát đạn vào đầu. Vệ sĩ sống được một ngày nữa nhưng không tỉnh lại lần nào.”
“Kể cho tôi nghe về bằng chứng bị làm giả đi.”
“Anh thấy đấy, khi thân chủ tôi bị bắt, ông ta đã úp mặt xuống sàn nhà kho. Một lúc sau, một đặc vụ hoặc cảnh sát - ông ta không biết là ai - tiến lại và lục soát ông ta. Nhưng rồi thân chủ tôi cảm thấy có gì đó bị ấn vào tay và quần áo ông ta. Đó là một miếng vải. Ông ta chắc chắn cảnh sát đang chuyển dư lượng thuốc súng lấy được từ bàn tay Cody. Khi hỏi người kia đang làm gì đấy, thân chủ tôi được trả lời, ‘Câm miệng mày lại. Hai người của chúng tao đã bị bắn chết. Mày sẽ đi tù rục xương’.”
Rhyme nói, “Vậy là công tố viên kết tội sau khi Cody bị giết, thân chủ ông đã nhặt súng của ông ta lên và bắn vào cảnh sát?”
“Chính xác.”
“Các dấu rãnh - dấu vân tay - có trên khẩu súng không?”
“Chỉ có của Cody, không có của thân chủ tôi. Không có chiếc găng tay hay giẻ lau nào gần đó để ông ấy có thể dùng khi cầm súng nhưng quan điểm của công tố viên là ông ta đã cởi khuy cài tay áo sơ mi và cầm khẩu súng qua tay áo. Điều đó giải thích dư lượng thuốc súng và việc thiếu dấu vân tay.”
“Giả thiết thông minh đó. Chính xác cáo buộc gồm những gì?”
“Nhập cảnh vào Hoa Kỳ bất hợp pháp - nó được gọi là “nhập cảnh vào thời gian và địa điểm không thích hợp” theo luật. Cáo buộc này sẽ đòi một khoản tiền phạt và phạt tù tới sáu tháng. Một tội nhẹ cấp liên bang. Anh cũng đoán được các cáo buộc khác rồi đấy: vũ khí, tấn công lực lượng hành pháp, cố ý giết một nhân viên hành pháp, cái chết của Cody - trọng tội giết người. Chúng tôi thừa nhận ông ta đã vào Mỹ bất hợp pháp và ông ta sẵn sàng nhận tội đó. Vậy đó, tình huống của chúng tôi là như vậy.” Ông ta nhìn xoáy vào Rhyme. “Anh nói anh đang bận. Đang làm một vụ lớn.”
“Đúng vậy.”
“Tôi đang yêu cầu anh bớt chút thời gian để xem xét vật chứng, xem anh có thể tìm ra được bằng chứng về chuyện các cảnh sát ở hiện trường đã cài cắm dư lượng thuốc súng đó không?”
Đầu Rhyme ngửa ra sau. Anh nhìn lên trần nhà một lát. Ý nghĩ quay cuồng.
Cuối cùng anh nói, “Tôi sẽ cần tất cả các hồ sơ khám nghiệm. Cả phía bên ông lẫn công tố viên.”
Carreras-Lospez nói, “Tôi sẽ cho người gửi bản sao qua. Nửa tiếng nữa. Gracias, anh Rhyme. Chúa phù hộ cho anh.” Ông ta mặc áo khoác vào và ra về.
Rhyme gọi cho Ron Pulaski. Dù muốn theo đuổi vụ bị ngụy tạo bằng chứng của El Halcón một mình hơn nhưng anh không thể. vẫn cần người làm việc đi lại.
“Lincoln.”
“Tôi cần cậu làm giúp tôi chút việc.”
“Được thôi. Vụ Nghi phạm 47 à?”
“Không. Một vụ khác. Nửa giờ nữa sẽ có một thùng hồ sơ được chuyển đến đây. Tôi cần anh tới lấy và mang nó về nhà.”
“Nhà ư?” viên cảnh sát hỏi. “Ý là nhà tôi?”
“Chính xác. Tôi cần bản phân tích hoàn chỉnh mọi loại vũ khí, quần áo, tĩnh điện và các dấu vết trên bề mặt ở hiện trường.”
“Được, Lincoln.”
“Rồi tôi cần cậu làm một việc nữa.”
“Đó là?”
“Giữ bí mật. Không hé ra một lời về chuyện này với bất kỳ ai. Cậu hiểu chưa?”
Im lặng.
“Cậu hiểu chưa, Lính mới?”
“Vâng.” Pulaski thì thào, cứ như nói điều đó to hơn đã là một sự vi phạm quy định rồi vậy.