Chương 1 KHÁM PHÁ TRONG BÓNG ĐÊM
Tôi đang đứng trên một tảng đá giữa dòng sông. Bóng đêm rừng già đổ xuống quanh tôi. Theo bản năng, tôi với lên tắt đèn soi trên trán. Giờ hoàn toàn là bóng tối và tôi dừng lại, chờ đợi. Tôi từng bỏ lỡ bóng tối. Tôi hít vào. Không khí đặc quánh và nóng bất thường, ngay cả đối với Amazon. Khi mắt đã quen với bóng tối, đường nét của khu rừng dần dần nổi bật trong đêm: đen, xám, xanh đậm, thậm chí trắng bạc. Những gì chúng ta bỏ lỡ khi ánh sáng chiếu rọi thật đáng kinh ngạc. Trăng mới chỉ là một dải bạc, vô số vì sao chiếm ngự bầu trời phía trên, chiếu sáng khu rừng mênh mông, tắm ánh sáng mềm mại lên từng chiếc lá, từng tảng đá. Xung quanh tôi, hơi nước bốc lên như những bóng ma trong ánh sao. Một số là những dải sương mù mỏng, một số là những đám mây lớn cuồn cuộn lững lờ trôi.
Tôi nằm xuống tảng đá và nằm yên, ngắm nhìn hơi nước bốc lên trong đêm. Mỗi khi có làn gió mát thổi tới, sương mù dày hơn và cuộn lên, tạo thành những cơn lốc xoáy xanh-xám nhợt nhạt trên không trung. Tảng đá dưới cơ thể tôi lờ mờ sáng trắng trong ánh sáng yếu ớt. Nơi lưng và chân tôi chạm vào mặt đá, mồ hôi đang rịn ra. Một dòng nước chảy xiết, đủ nóng để giết chết tôi, rộng hơn cả một con đường hai làn, chảy ngang tảng đá tôi nằm, phát ra tiếng gầm rú lấn át cả điệp khúc đêm của rừng. Các giác quan của tôi căng ra và mọi chuyển động đều được cân nhắc thận trọng.
Tôi đang ở giữa rừng Amazon trên địa phận Peru. Những thành viên khác trong nhóm ngủ tại một xóm nhỏ gần đó, nhưng tôi không tài nào ngủ được – không thể ngủ trước những gì tôi nhìn thấy đây. Tim đập thình thịch nhưng tôi hoàn toàn bình tĩnh. Mắt tôi dõi theo hơi nước của dòng sông khi chúng bốc lên và tan vào không trung. Dải Ngân Hà vắt ngang trời giống như hình ảnh phản chiếu của dòng sông bên dưới. Người Inca gọi dải Ngân Hà là Thiên Hà, con đường dẫn tới thế giới khác, nơi cư ngụ của các linh hồn. Vì vậy, ở đây, hơi nước kết nối hai dòng sông vĩ đại với nhau. Đó cũng là lý do những người sống ở vùng này coi khu rừng là nơi có sức mạnh tâm linh. Những lời của pháp sư lại vang lên trong đầu tôi: “Dòng sông sẽ chỉ cho chúng ta thấy điều cần thấy.”
Đây đang trở thành một trong những cuộc phiêu lưu vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi. Nó sẽ là câu chuyện tôi kể cho con cháu mình nghe – và mỗi hành động của tôi trong khoảnh khắc này sẽ thêm một mảnh ghép mới vào câu chuyện ấy. Giờ đây, mỗi phút giây trôi qua dường như đều hàm chứa một ý nghĩa lớn lao hơn. Nước nóng bỏng bắn lên cánh tay phải của tôi. Tôi ngồi dậy, thu cánh tay về phía ngực, thoát khỏi suy nghĩ miên man. Tôi nhớ tới lời của vị giáo sư dạy tôi môn núi lửa học: “Những người chết trên núi lửa, một là những kẻ thiếu kinh nghiệm, không biết gì về sự nguy hiểm, hai là những chuyên gia quên đi rằng núi lửa nguy hiểm.”
Tôi đứng dậy, chắc chắn mình đã đặt chân thật vững rồi nhảy vào mép bờ gần nhất. Nhìn lại dòng sông sôi sùng sục, tôi không thể kìm lại tiếng thì thầm sung sướng: “Nơi này có thật. Nơi này thực sự tồn tại”. Tôi nhớ ngài pháp sư từng nói dòng sông có lý do để gọi tôi tới đây và tôi cảm thấy một nhiệm vụ lớn lao hơn sắp diễn ra. Đêm nay, tôi khó mà ngủ được.
Hơi nước nhảy múa trong ánh sao lúc tôi quay lại lều, tâm trí miên man nghĩ về dòng sông, về rừng rậm bao quanh nó và câu chuyện sẽ được viết ra. Đó là câu chuyện bắt đầu với một truyền thuyết được nghe từ thời thơ ấu của tôi – câu chuyện về phiêu lưu và khám phá, được thôi thúc bởi nhu cầu tìm hiểu điều lúc đầu có vẻ khó tin. Đó là câu chuyện nơi khoa học hiện đại và thế giới quan truyền thống gặp gỡ – không dữ dội mà tôn trọng nhau – cùng giống nhau ở sự kinh ngạc dành cho thế giới tự nhiên.
Khi mọi thứ dường như đã được đo lường, lập bản đồ và hiểu rõ, dòng sông này thách thức những gì chúng ta nghĩ mình đã biết. Nó đã buộc tôi phải đặt câu hỏi về ranh giới giữa biết và chưa biết, cổ xưa và hiện đại, khoa học và tâm linh. Nó là lời nhắc nhở rằng vẫn còn những kỳ quan tuyệt vời để khám phá. Chúng ta tìm ra chúng không chỉ trong khoảng trống thăm thẳm những điều chưa biết mà còn trong những điều bình dị của đời sống hằng ngày – trong những điều chúng ta hiếm khi chú ý tới, những điều chúng ta gần như lãng quên, thậm chí nằm trong một chi tiết của một câu chuyện.