Chương 83 CÁC LUẬT SƯ ĐÃ TỚI
Ngày thứ ba kể từ khi Moric Giêran rơi vào nhà giam quân đội, cơn sốt của chàng qua đi, chàng thôi không mê sảng nữa. Ngày thứ tư chàng hầu như đã khỏe mạnh. Ngày thứ năm là ngày định phiên tòa xét xử.
Ở bất cứ một nơi nào khác, sự vội vàng như vậy sẽ bị cho là thiếu nhân đạo, nhưng Têchdớt là nơi mà việc xét xử và treo cổ tội phạm ngay trong ngày tội ác được thực hiện là một hiện tượng bình thường và không hiếm gì.
Số kẻ thù khá đông của chàng Muxtanger, theo một sự suy tính nào đó đã yêu cầu định ngày xử án sao cho thật nhanh, còn những bạn bè, mà số họ ít hơn rất nhiều lại không thể đưa ra những cơ sở xác đáng để gác nó lại.
Số đông những người sống trong khu dân cư vừa đòi xét xử chàng không chậm trễ vừa nhắc lại câu nói đã cũ như thế gian này: “Máu của người bị đòi báo thù.”
Những người đứng về phe xử án khẩn cấp lại được một tình thế bất ngờ ủng hộ: Viên thẩm phán chính của địa hạt đúng lúc ấy lại đang đi công cán và định đến đồn biên Indi trong tuần lễ ấy.
Đó là nguyên nhân vì sao vụ Moric Giêran, cũng như những vụ hình sự khác phải được xét xử trong thời hạn gần nhất.
Và bởi vì không ai phản đối, không ai yêu cầu hoãn lại nên Tòa đã định vào ngày 15 tháng đó.
Người bị buộc tội có quyền đề nghị người biện hộ nhưng khu cư dân không có luật sự riêng của mình. Trong những vùng biên giới này các luật sư thường đi cùng với thẩm phán, mà thẩm phán còn chưa đến. Xong, để cãi cho chàng Muxtanger trong khu cư dân đã xuất hiện một luật sư rất nổi tiếng từ Xanh Antôniô đến. Ông tuyên bố ông tới đây theo sáng kiến riêng của mình.
Đây có thể đơn giản là một sự hào hiệp, cũng có thể ông ta muốn nổi danh trước những cuộc bầu cử nghị viện, mặc dầu người ta bàn tán rằng vàng nhận từ bàn tay xinh đẹp nào đó đã khiến ông ta tới đây.
“Nếu như trời mưa đã bắt đầu, thì nó sẽ dội như trút nước”, câu châm ngôn này tỏ ra đúng với thời tiết đặc sắc của Têchdớt, lần này lại tỏ ra đúng khi nói về các luật sư.
Trước ngày mở phiên tòa, một luật sư nữa đã tới đồn biên và thông báo rằng ông cũng sẽ cái cho người bị buộc tội.
Ông đã đi con đường xa hơn con đường của viên luật sư từ Xanh Antôniô. Ông đã rời thủ đô Iếclăng, vượt Đại Tây Dương để gặp người đang bị buộc tội.
Thật ra viên luật sư trùng lặp kia không biết trước tình thế cuối cùng này. Ông tới gặp chàng Muxtanger vì một công việc khác và rất đỗi kinh ngạc khi tại khách sạn Ôbêđôphê, nơi ông dừng chân, người ta nói với ông rằng Moric Giêran đang ngồi trong tù. Ông còn ngạc nhiên hơn nữa khi biết người ta buộc tội gì cho chàng.
- Thế ư? Người nối dõi dòng họ Giêran bị buộc tội giết người? Đấy là chủ nhân lâu đài Ballac và một công viên tuyệt đẹp! Vâng, tôi mang theo đầy đủ các tài liệu! Hãy đưa tôi đến chỗ anh ta. - Ông yêu cầu.
Mặc dù Ôbêđôphê nghi ngờ ông khách trọ bị điên, tuy nhiên anh ta cũng sai người hầu đưa ông khách tới nhà giam.
Nếu viên luật sư người Iếclăng điên, thì sự mất trí của ông ta có hệ thống. Người ta không chỉ không từ chối cho ông gặp người bị giam giữ mà ngược lại còn cho phép được vào thăm chàng bất cứ lúc nào.
Ông nhận được quyền này sau khi cho ngài thiếu tá xem một vài tài liệu, nó giúp ông đồng thời xác lập được những mối quan hệ thân thiện với viên luật sư từ Xanh Antôniô đến.
Sự viếng thăm của viên luật sư người Iếclăng trong thời điểm căng thẳng như vậy gây nên rất nhiều lời bàn tán ở đồn biên, ở khu cư dân và ở các đồn điền trong vùng. Trong bar Ôbêđôphê người ta dựng nên hàng loạt những giải thiết khác nhau bởi vì những tin tức nhận được từ chủ quán đã làm sôi động lên sự quan tâm của mọi người đối với vị khách từ Iếclăng đến.
Tuy nhiên người luật sư từ bên kia đại dương tỏ ra trung thành với truyền thống nghề nghiệp của mình. Trừ cái sơ suất nhỏ đã nói trên đây ngay từ lúc đầu, khi ông vì ngạc nhiên mà thốt lên những lời không cần thiết, ông trở nên kín đáo như con sò lúc nước triều xuống.
Thêm vào đó ông chẳng còn thời gian để nói chuyện. Ông đến đúng vào trước ngày mở phiên tòa và phải tính toán sắp xếp từng giờ của mình để vào nhà giam nói chuyện với người bị giam, gặp riêng với viên luật sư từ Xanh Antôniô. Có tin đồn rằng Moric Giêran đã thông báo cho họ những câu chuyện kỳ dị. Nhưng cụ thể là như thế nào thì không ai biết và tất cả nóng lòng vì tò mò.
Câu chuyện này chỉ có một người biết: Người thợ săn Zep Xtump và ông có thể xác nhận tất cả.
Có thể, còn một người nữa biết nó, mặc dầu hắn không bị buộc tội, không một luật sư nào nói với hắn về một điều gì.
Zep cũng không xuất hiện trong bọn họ, ông chỉ nói chuyện với họ có một lần. Sau đó người thợ săn biến mất và không còn ai nhìn thấy ông cả ở nhà ngục, cả ở khu dân cư nữa. Tất cả đều nghĩ rằng Zep Xtump như thường khi, lại đi săn.
Nhưng tất cả đã lầm. Lần này Zep đi lang thang trong rừng không phải để tìm kiếm con mồi. Ông đi săn kỵ sĩ không đầu.