Người tốt sầu muộn
Trong những bài báo viết về cơn bão Haiyan - Yolanda tàn phá Philipines cuối năm 2013, một nạn nhân đã nói: Chúng tôi cần thuốc men và lương thực. Hãy gửi chúng đến. Xin đừng gửi thêm người đến để chứng kiến cảnh khốn khổ của chúng tôi. Chúng tôi không muốn họ nhìn thấy chúng tôi như vậy. Đó là một câu nói vô cùng đau đớn nhưng đáng được lắng nghe.
Em là một kẻ vụng về trong những lễ viếng. Đối diện với nỗi đau của người khác, em luôn băn khoăn. Em có nên gọi điện, chạy ngay đến và bày ra trước mắt họ một bộ mặt đau đớn, buồn bã, như thể em hiểu được nỗi đau của họ?
Không, kể cả khi em từng trải qua tình huống tương tự, em cũng biết mình không thể hiểu hết được. Tình cảm là một mối dây chỉ riêng hai người nhận biết. Cả những bậc cha mẹ còn có tình cảm khác nhau với từng đứa con của mình - không phải hơn kém, mà là khác nhau - vì vậy mỗi một nỗi đau cũng mang một sắc thái riêng. Bất cứ lời động viên chia sẻ nào của em cũng thừa thãi. Thế nên em chỉ đến, nhìn và im lặng. Vì đôi khi, trong những hoàn cảnh ấy, việc thể hiện sự quan tâm và chia sẻ mới là bất nhẫn. Đó là lúc em nhận ra mình có nhiều mong muốn hoàn thành mục đích của riêng mình là trở thành một người biết quan tâm, chia sẻ hơn là cảm giác chia sẻ thực sự.
Nhiều lần khác, em lại tự hỏi: có cách nào để chia sẻ nỗi đau của người khác mà đồng thời che giấu được sự an lành của chúng ta không? Một mặt, em tin rằng nếu ta không thể cảm nhận được rằng mình đang thực sự may mắn và hạnh phúc thì sự thấu cảm và chia sẻ với người khác có lẽ chỉ là một ảo giác. Mặt khác, em luôn muốn thể hiện cảm xúc một cách thành thật.
Em từng cảm thấy thoải mái với bộ mặt rầu rĩ của mình cho đến khi em nhận ra rằng những người vui vẻ và lạc quan thì giúp ích cho người khác nhiều hơn những kẻ sầu muộn. Em muốn mình là người tốt. Nhưng thỉnh thoảng, trước bất hạnh của ai đó, em nghĩ điều mình nên làm là im thin thít và lặn mất tăm. Để họ tự trải nghiệm, tự gặm nhấm, và vượt qua. Để họ chủ động tìm đến những người họ muốn chia sẻ thay vì phải chịu đựng bộ mặt buồn bã của em. Em không muốn trở thành một người tốt sầu muộn.