Mối tình vĩnh cửu
Đất đai có lẽ là một trong những thứ đầu tiên được con người thuần hóa. Đó là khi người ta gieo xuống một hạt giống và rồi nơi đó mọc lên một cái cây ăn trái, một ngọn rau, một bông hoa. Và thế là người ta đã có một mối tình với nó.
Ông cố em có một mối tình với đất. Sau nhiều năm tháng trèo đèo vượt suối đổ mồ hôi sôi nước mắt để khai khẩn, thuần hóa, biến chốn đồng điền hoang sơ thành ruộng rẫy xanh tươi, đã bị kết tội là địa chủ, bị xử bắn và vùi xác trên một bãi cát.
Ông nội em có một mối tình với đất. Mang theo trái tim đau buồn của một kẻ tha hương bôn ba suốt hai cuộc chiến tranh, nhưng vẫn không ngừng tìm kiếm những mảnh đất mới, để thuần hóa chúng bằng cày cuốc, để gieo xuống khắp nơi nỗi nhớ mẹ thương cha chưa bao giờ vơi cạn của mình.
Ba em có một mối tình với đất. Đến phút cuối cùng có lẽ ông vẫn nhớ đến đất đai, là máu thịt của mẹ cha, là nơi ghi dấu kỷ niệm gia đình, là nơi bắt rễ của tình thâm.
Em cũng có một mối tình với đất. Em trồng những cái cây trên mảnh sân thượng nhỏ của mình trong chậu nhựa nhỏ. Em bón phân, xới đất và tưới nước mỗi ngày.
Để giữ cho hoa lá xanh tươi.
Để tưởng nhớ một mối tình vĩnh cửu.