← Quay lại trang sách

Đêm trăng

Trăng rằm tháng Tám năm nay tròn đẹp và trong quá, khiến em nhớ những đêm trăng thời nhỏ, khi cùng đám bạn chơi trò giật cờ trên bãi cát ngay ngã tư, chơi trốn tìm quanh những đống rơm, những thân dừa.

Em nhớ những đêm trăng chơi ở đó, từ sáu giờ tối cho đến mười giờ đêm. Em nằm dài trên cát, nhìn trăng dần nhỏ lại, dần cao lên, từ lúc còn là một vầng tròn lớn bằng cái mâm đồng nhô lên sau những ngọn dừa phía biển, cho đến khi lên đến đỉnh đầu. Trời trong không một gợn mây. Em nằm đó và hình dung không phải trăng di chuyển mà là mình đang quay theo trái đất, em tưởng tượng linh hồn mình bay lên không trung, lùi xa dần, cho đến khi xác thân em chỉ còn là một chấm bụi vô nghĩa trên hành tinh.

Thật lạ lùng, thật kì diệu làm sao.