← Quay lại trang sách

- 66 & 67 -

Ông ta nhìn Katie. Mắt nàng đã khép lại và nhịp thở đã ổn định. Ông thầm nghĩ, hẳn tiềm thức của Katie đã thôi thúc nàng nêu lên cái câu hỏi đó và rồi nàng sẽ quên đi thôi. Nhưng tốt hơn, không nên để nguy cơ tồn tại. Nếu lỡ Katie lại nêu lên cái câu hỏi đó trước y tá Renge hoặc những bác sĩ khác trong phòng giải phẫu khi gây mê thì sao? Điều mà Katie đã trông thấy từ cửa sổ bệnh viện trong đêm thứ hai, đối với ông vẫn còn là một nguy cơ. Ông vô vọng tìm kiếm một giải pháp.

Cuối cùng, ông quyết định phải giết Katie trước khi y tá Renge sẽ vào đây, trong khoảng gần một tiếng đồng hồ nữa. Chất chống đông máu heparin đang phát huy tác dụng nhưng cần phải nhiều tiếng nữa mới đạt kết quả. Đó là điều trước đây ông đã trù liệu nhưng giờ thì ông không thể chờ đợi nữa. Ông cần phải tiêm thêm cho Katie một liều. Ngay tức khắc.

Đã có sẵn heparin trong phòng mạch của ông. Ông sẽ xuống bãi đậu xe bằng ngã cầu thang phụ, vào phòng mạch qua lối dành cho bác sĩ, lấy đầy ống tiêm rồi trở lên phòng Katie. Việc này sẽ mất khoảng năm phút. Cô nhân viên phục vụ nhà hàng có lẽ sẽ thắc mắc sao ông vắng mặt lâu thế. Nhưng biết làm sao hơn. Hài lòng khi thấy Katie đã ngủ, ông vội vã ra khỏi phòng.

- 67 -

Suốt tối thứ sáu, chuyên viên phòng thí nghiệm pháp y hạt Valley làm việc không ngưng nghỉ. Bác sĩ Richard Carroll đã yêu cầu anh ta đối chiếu tất cả những mẫu vật mà các thanh tra đã lấy từ nhà Vangie Lewis với những mẩu đã thu nhặt từ căn hộ của Edna Bums. Anh chuyên viên này phân tích tất cả những mẫu lấy ra từ hộc chứa của hai cái máy hút bụi và cố tìm thấy những vật bất thường.

Vốn có trực giác cá biệt nhằm phát hiện những mẫu vật nhỏ bé nhất dùng làm chứng cứ, anh ta hiếm khi nhầm lẫn. Và điều làm anh ta quan tâm hơn cả đó là những sợi tóc.

Trong những mẫu thu nhặt được từ nhà Lewis, anh tìm thấy nhiều sợi tóc màu vàng óng của Vangie. Ngoài ra trong mớ bụi của căn phòng đó cũng có nhiều sợi tóc màu hạt dẻ, hẳn là của người chồng, bởi cũng có những sợi tóc màu đó trong phòng làm việc và phòng khách.

Ngoài ra, anh ta cũng phát hiện một số những sợi tóc màu vàng hung chớm bạc trong mẫu bụi của phòng Vangie. Điều này chứng tỏ khá kỳ lạ. Người ta có thể tìm thấy trong bếp hoặc trong phòng khách những sợi tóc của người giao hàng hoặc một khách quen, nhưng trong phòng ngủ thì là điều hiếm. Đối với phòng thí nghiệm pháp y thì những sợi tóc ấy mang một ý nghĩa đặc biệt. Những sợi tóc mà anh vừa phát hiện có chiều dài để người ta có thể đoán được chúng là tóc đàn ông. Đã vậy, trên áo choàng của Vangie cũng có vướng những sợi tóc như thế.

Thế là anh chuyên viên phát hiện ra cái điều mà Richard cố tìm kiếm. Trên áo ngủ của Edna Burns còn vương lại nhiều sợi tóc hung với chân tóc chớm bạc.

Đặt những mẫu tóc dưới kính hiển vi cực mạnh, anh chăm chú quan sát mười sáu điểm nghiên cứu đối chiếu.

Không thể sai được. Người đàn ông đó đã đến bên hai người đàn bà đã chết, đủ gần để đầu ông ta chạm nhẹ qua ngực của Edna Burns và vai của Vangie Lewis.

Anh quyết định gọi cho bác sĩ Richard Carroll.