Chương 2
PHƯƠNG BỊ ĐẤM MỘT QUẢ VÀO HÔNG:
- Bỏ cái tật du côn lúc nãy đi nhé.
Phương quay lại, Thái Hòa đang đứng cạnh. Phương cười:
- Chờ em lâu muốn chết.
- Ai bắt chờ.
- Anh.
- Không khiến.
- Về được không?
- Mới mười một giờ. Muốn về nhưng một giờ rưỡi lại có cours đến bốn giờ rưỡi.
- Mệt nhỉ. Rồi làm sao đây?
- Ai?
- Anh.
- Về đi. Chiều thích thì đến đón em.
- Mấy giờ em nghỉ?
- Mười một rưỡi.
- Anh chạy quanh một lúc rồi trở lại đón em nhé.
- Làm gì?
- Hai đứa mình đi ăn cơm, rồi anh đưa em trở lại trường.
- Ừ. Chờ em ở phòng đợi. Đừng có cái trò suỵt suỵt như hồi nãy, đau tim lắm.
Phương cười, bẹo má nàng:
- Ông thầy biết không?
- Không. Ông tưởng tên… ma cà bông nào vào trường chọc gái chứ. Ông ấy mà biết em có liên hệ quen biết với hắn thì em chỉ có chết.
- Đểu ghê.
- Từ khuya rồi. Vậy mà vẫn còn thua bạn.
- Anh đi nhé.
Thái Hòa chúm môi gửi cho chàng một nụ hôn, nói với theo:
- Nhớ đón đúng giờ, em ít thì giờ lắm đó.
Lững thững quay vào, Thái Hòa gặp Hoàng Kim ở bàn cho mượn dụng cụ nha khoa. Kim nói với bà nha tá:
- Cô, em trả đủ rồi nhé. Hai trên, ba dưới.
Bà nha tá tươi cười:
- Rồi, để đấy cho cô. Em bôi sổ chưa?
- Dạ rồi.
Kim nhìn Thái Hòa:
- Lát nữa ăn cơm nhớ kêu tao nhé.
Thái Hòa nói nhỏ:
- Trưa nay tao không ăn.
Kim ngạc nhiên:
- Sao thế? Nhịn à?
- Không.
- Ra ngoài ăn?
- Ừ.
- Sang nhỉ. Tao theo với.
Thái Hòa quay nhìn ra sân:
- Phương đón tao.
- À, người tình răng sâu.
Bà nha tá cười nho nhỏ:
- Gì thế? Sao lại có người tình răng sâu nào ở đây.
Kim cười khúc khích:
- Không phải sinh viên ở đây đâu bà Thu. Chàng vào đây chữa răng, gặp nàng chữa cho lại còn o bế hàm răng chàng thật kỹ. Rồi đôi trẻ yêu nhau…
Thái Hòa lườm Kim. Bà Thu trêu:
- Tình nhỉ? Hai cô cậu gặp nhau lâu chưa?
Kim vẫn giọng trêu chọc:
- Mới gần nữa năm. Ái tình sấm sét đó cô.
Thái Hòa phản đối:
- Bậy, gần một năm.
- Hắn làm báo làm bổ gì đó cô ạ. Lúc nào cô có đi ra hành lang trước, thấy tên du côn nào lảng vảng khả nghi, mắt dáo da, dáo dác rồi miệng suỵt suỵt liên hồi là… chính hắn.
Thái Hòa la lên:
- Con mất dạy. Mô tả kiểu đó à.
Kim nắm tay Thái Hòa, cúi xuống ghé tai bà Thu nói nhỏ trước khi kéo nhau đi:
- Hắn dễ thương lắm bà Thu ạ.
Bà Thu cười, nhìn theo hai cô gái. Tuổi trẻ vui nhộn và thật dễ thương.