← Quay lại trang sách

Cuộc chuyện trò xuyên thời gian - phần một

TÔI LÚC ẤY: Tôi muốn chết.

TÔI BÂY GIỜ: Thôi nào, anh sẽ không chết đâu.

TÔI LÚC ẤY: Thế thì kinh khủng quá.

TÔI BÂY GIỜ: Không đâu. Tuyệt vời mà. Cứ tin tôi.

TÔI LÚC ẤY: Tôi không chịu nổi cơn đau này.

TÔI BÂY GIỜ: Tôi biết. Nhưng anh sẽ phải chịu thôi. Và sẽ đáng đó.

TÔI LÚC ẤY: Sao vậy? Trong tương lai mọi sự sẽ hoàn hảo sao?

TÔI BÂY GIỜ: Không. Đương nhiên là không. Đời sống chẳng bao giờ hoàn hảo cả. Thỉnh thoảng tôi vẫn còn bị trầm cảm. Nhưng giờ tôi đã khá hơn rồi. Cơn đau không còn nặng nề như vậy nữa. Tôi đã biết ra mình là ai. Tôi thấy hạnh phúc. Ngay lúc này, tôi thấy hạnh phúc. Bão sẽ tan. Cứ tin tôi.

TÔI LÚC ẤY: Tôi không tin anh được.

TÔI BÂY GIỜ: Sao vậy?

TÔI LÚC ẤY: Anh là từ tương lai, tôi thì không có tương lai.

TÔI BÂY GIỜ: Tôi vừa nói anh...