← Quay lại trang sách

Chương 86 Ích Kỷ.

Tô Ngạn nhanh chóng từ trên leo xuống.

Người đàn ông vẫn còn mặc trang phục công sở, áo sơ mi trắng và quần tây, vai rộng eo thon.

Dây thừng buộc ở eo, đôi chân dài đạp vài bước lên vách tường.

Cảnh sát phòng chống m a túy như anh vốn đã trải qua huấn luyện đầy đủ, nên chẳng mấy chốc đã đáp xuống đáy hố.

Dịch Yên cảm thấy người này thực sự có khả năng chữa lành.

Thời gian trôi qua lâu quá.

“Chỉ nhớ là cậu ấy rất đẹp, khóe mắt có nốt ruồi lệ.” Tô Ngạn chợt nói lạnh giọng: “Em cũng có nốt ruồi lệ ở khóe mắt.” Ban đầu Dịch Yên sững người, giây sau phản ứng lại thì vừa buồn cười vừa bất lực.

Anh ấy có nốt ruồi lệ? Em cũng có.

Cô ghé sát Tô Ngạn, nhẹ nhàng cắn vành tai anh.

“Ghen à?”