Chương 97 Ngốc Bạch Ngọt.
Hơn mười năm trôi qua giấy đã ngả vàng, cô lật vài tờ xem qua, hầu hết những bức thư tình đều là lời tỏ tình hơi ngây ngô và rất thẳng thắn.
[ Viết thư tình thật là sến súa, nhưng tớ chỉ muốn cùng cậu làm những chuyện sến súa. Làm mỗi ngày, ví dụ, cậu phải hôn tớ một cái. ] Cô còn nhớ rõ ý định khi đó của mình, câu “làm mỗi ngày” có hai nghĩa, Tô Ngạn chắc chắn hiểu, hình như từ hồi cấp 3 cô đã thích trêu Tô Ngạn theo kiểu “hư hỏng”.
Hồi đó Tô Ngạn vẫn là cậu bạn “diễn sâu” trước mặt bạn bè, còn những thiếu niên bằng tuổi khác đều muốn thể hiện cá tính khác biệt để thu hút sự chú ý, chỉ có Tô Ngạn cố gắng hạ thấp bản thân, tính cách bình thường nhạt nhòa, khiến người ta hầu như không nhớ đến anh.
Mặc dù chỉ có Dịch Yên biết, bản chất thật sự của Tô Ngạn luôn lạnh lùng, không thích quan tâm người khác và khá lãnh đạm, giờ trưởng thành rồi thì anh cũng chẳng muốn giả tạo nữa, sống đúng với tính cách thật.
[ Hôm nay bạn bè tớ chê cười tớ, nói tớ như con khỉ ở núi năm 90, sao lại còn viết thư tình để theo đuổi người ta, Tô Ngạn, cậu xem tớ vì theo đuổi cậu mà thành con khỉ rồi, đừng để tớ thành con khỉ nữa nhé, cho tớ số điện thoại cậu đi, tớ sẽ theo đuổi cậu theo cách hiện đại. ] Đọc tới đây, Dịch Yên mới nhớ hồi đó cô từng muốn gọi cho Tô Ngạn, đã mua hẳn một cái SIM điện thoại cho anh, và cái SIM đó Tô Ngạn đã dùng từ hồi thiếu niên đến gần 30 tuổi, chưa từng đổi.
Cô lần lượt lấy ra xem từng thứ, khóe môi bất giác nở nụ cười.
Cho đến khi lấy hết mọi thứ ra, ánh mắt chạm tới tấm ảnh ở đáy hộp gỗ, nụ cười trên môi cô ngay lập tức đông cứng, trong đầu vang lên một tiếng ầm.
Ảnh cũ ngả vàng, phông nền trông rất cổ xưa.
Một người phụ nữ xinh đẹp đang quỳ ôm một cậu bé khoảng năm sáu tuổi.
Người phụ nữ mỉm cười nhìn vào ống kính, còn cậu bé đeo một chiếc khẩu trang đen, ánh mắt nhìn thẳng vào máy ảnh mang theo vẻ lạnh lùng bẩm sinh.
Ở khóe mắt phải cậu bé có một nốt ruồi hình giọt lệ.
Đó là hình ảnh hồi nhỏ của Tô Ngạn.
Trong ký ức của Dịch Yên, hình ảnh cậu bé câm điếc mờ nhạt chợt trở nên rõ nét, cô trợn mắt không tin nổi.
_______ Tác giả muốn nói:
Tô Ngạn không làm chuyện độc ác tàn nhẫn.
Trước đó có nhiều gợi ý, sau này sẽ được giải thích rõ ràng hơn.