← Quay lại trang sách

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ VƯƠNG QUỐC MOSUL

Mosul là một vương quốc rất lớn, dân cư ở đó thuộc nhiều chủng tộc mà chúng tôi sẽ nói đến. Có những người được gọi là Ả Rập và thờ Mahomet. Những người khác là Ki tô giáo phái Nestorien và Jacobite. Họ có một Đức Thượng phụ gọi là Atolic, và vị Thượng phụ này phong chức cho các tổng giám mục, các tu viện trưởng và tất cả các giáo sĩ cấp cao khác và sai phái họ đi khắp nơi: Ấn Độ, Baudac (Baghdad) và Cata (Cathay hoặc Trung Quốc), như các Giáo hoàng ở La Mã đã làm với các vùng của những người La tinh. Vì các bạn nên biết rằng tất cả những người Ki tô hữu ở vùng này rất đông và đều là Ki tô hữu thuộc phái Jacobite hoặc Nestorien, nhưng không phải giống như Đức Giáo hoàng và Giáo Hội La Mã muốn vì họ thiếu nhiều vấn đề về đức tin. Tất cả các vải drap bằng vàng và lụa được sản xuất trong xứ này đều được gọi là Mésolin (bắt nguồn từ Mosul); từ vùng đất này, cũng có nhiều nhà buôn lớn cũng được gọi là Mosolin, họ mang đến một lượng rất lớn gia vị, vải nhẹ và các vải drap bằng vàng và lụa. Cuối cùng có một giống người khác ở trong miền núi gọi là Card (Kurdes), họ là những Ki tô hữu hoặc Hồi giáo, một giống người rất tồi tệ vì họ cướp bóc các thương nhân.

Bây giờ chúng ta sẽ bỏ qua Mosul và nói đến Baudac, một thành phố lớn.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ THÀNH PHỐ LỚN BAUDAC VÀ CHUYỆN NÓ BỊ CHIẾM ĐÓNG NHƯ THẾ NÀO?

Baudac là một thành phố lớn, ở đó có giáo chủ Hồi giáo của tất cả những người Hồi giáo trên thế giới, giống như Tòa Thánh của Đức Giáo hoàng của những người Công giáo ở La Mã. Ngay giữa thành phố có một con sông rất lớn chảy qua; nhờ sông này người ta có thể đi ra biển Ấn Độ cách Baudac hơn mười tám ngày đường. Do đó một số lớn những nhà buôn đến và đi từ đó với hàng hóa của họ, và họ đến một thành phố có tên là Chisy (đảo Kis hoặc Crưsm) và từ nơi đây họ đi vào biển Ấn Độ. Trên bờ sông giữa Baudac và Chisy cũng có một thành phố lớn có tên là Bascra (Bassora). Từ tất cả các vùng ngoại ô của thành phố, trong các cánh rừng, có mọc lên những cây chà là tốt nhất thế giới. Ở Baudac, những vải lót giường bằng lụa và vàng được gia công bằng nhiều cách. Đó là thành phố sang trọng nhất và lớn nhất trong tất cả các vùng thuộc lãnh thổ này.

Một ngày nọ, năm 1255 sau Công nguyên, Chúa của những người Tácta xứ Levant, có tên là Alaou, là em trai của Đại Hãn đang trị vì hiện nay, tập hợp một binh đội rất lớn tiến vào Baudac và dùng vũ lực chiếm đóng nó. Đây là một sự kiện lớn. Vì ở Baudac có hơn một trăm ngàn kỵ binh, chưa kể đến bộ binh. Khi chiếm lấy thành phố, lãnh chúa tìm thấy nơi cung điện Giáo chủ Calife một ngọn tháp chứa đầy vàng, bạc và những đồ châu báu khác, với một số lượng lớn đến nỗi chưa bao giờ người ta thấy chúng được tập trung ở bất cứ nơi nào. Khi ông ta nhìn thấy kho báu lớn này, ông tỏ ra hết sức kinh ngạc. Ông cho vời Giáo chủ Calife đến trước mặt ông và nói với Giáo chủ:

- Này Giáo chủ, hãy cho ta biết tại sao ngươi tích lũy một kho báu quá lớn như thế. Ngươi muốn làm gì với nó? Ngươi không biết ta là kẻ thù của nhà ngươi và ta đi chống lại ngươi với một quân đội hùng hậu để tước đoạt của cải của ngươi hay sao? Tại sao ngươi không tìm cách ban nó cho các kỵ sĩ và binh lính để họ bảo vệ ngươi, ngươi và thành phố của ngươi?

Giáo chủ Calife không biết trả lời ra sao nên ông không nói tiếng nào, vì vậy lãnh chúa nói với ông:

- Này Giáo chủ Calife, vì ta thấy ngươi rất yêu thích kho báu của ngươi, vậy ta muốn cho ngươi ăn nó.

- Lãnh chúa truyền lệnh bắt nhốt ông trong tháp kho báu và không cho ông ăn uống bất cứ thứ gì, rồi nói với ông:

- Này Giáo chủ Calife, hãy ăn kho báu của ngươi bao nhiêu tùy thích, vì nó làm ngươi rất hài lòng, và mãi mãi ngươi sẽ không ăn thứ gì khác ngoài kho báu này.

Ông ở trong đó bốn ngày và cuối cùng chết vì kiệt sức. Có lẽ Giáo chủ nên phân phát kho báu cho những người bảo vệ đất đai và người dân của ông hơn là bị bắt, bị tước đoạt hết và bị chết như đã xảy ra. Từ đó trở đi, không bao giờ còn Giáo chủ Calife nào ở Baudac hoặc bất cứ nơi nào khác.

Bây giờ tôi muốn kể cho các bạn nghe một phép lạ có thể xảy ra tại Bauđac mà Thiên Chúa đã làm cho những người Ki tô giáo.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ PHÉP LẠ XẢY RA TẠI BAUDAC VÀ MIỀN NÚI

Vào khoảng năm 1225 sau Công nguyên, ở Baudac, có một vị Giáo chủ Calife rất ghét những người Ki tô giáo. Ngày cũng như đêm ông ta mơ ước đến những biện pháp cải đạo cho những người Ki tô giáo đang sống trên vùng đất của ông, hoặc làm cho họ chết nếu được. Vì vậy ông luôn luôn hỏi ý kiến những vị tư tế thuộc giáo luật của ông, vì mọi người đều muốn tai họa rất lớn cho những người Ki tô giáo. Điều thực tế là tất cả những người Sarrasin trên thế giới luôn muốn tai họa rất lớn đối với tất cả những người Ki tô giáo trên thế giới.

Vì vậy, Giáo chủ Calife và các thầy tư tế khôn ngoan của ông tìm được một đoạn trong sách Phúc Âm của chúng ta như tôi sẽ nói cho các bạn biết, đoạn sách nói rằng nếu một người Ki tô hữu chỉ có đức tin lớn bằng một hạt cải và khiến một ngọn núi dời đi, nó sẽ dời đi ngay. Đó là sự thật; khi họ đã tìm được đoạn văn ấy, họ rất vui mừng, vì đó là một điều có thể làm cho tất cả những người Ki tô giáo trở lại với đức tin của họ hoặc làm cho họ phải chết.

Giáo chủ Calife ra lệnh cho tất cả những người Ki tô giáo sống trên lãnh thổ của ông đến, họ rất đông. Ông chỉ cho họ quyển sách Phúc Âm và bắt họ đọc đoạn văn trong đó như tôi đã nói với các bạn. Khi họ đọc xong, ông hỏi họ có thật như vậy không; những người Ki tô giáo trả lời đúng là như vậy.

- Vậy thì, Giáo chủ nói, bởi vì các ngươi nói đó là sự thật, cũng như phải có hạt giống nhỏ đức tin nơi biết bao nhiêu là người trong các ngươi; ta sẽ đề nghị với các người như sau: hoặc các ngươi sẽ làm cho hòn núi mà các ngươi thấy chuyển động (và ông đưa ngón trỏ chỉ một ngọn núi ở gần đó) hoặc ta sẽ ra lệnh cho tất cả đều chết. Nếu các ngươi muốn khỏi chết, tất cả các ngươi hãy trở thành người Sarrasin ngoan đạo của chúng tôi. Để làm điều này ta cho các ngươi suy nghĩ trong mười ngày. Tới kỳ hạn này mà không có gì được thực hiện, hoặc các ngươi sẽ chết hoặc các ngươi sẽ trở thành những người Sarrasin.

Khi nói xong, ông cho họ giải tán để họ có thể nghĩ cách hoàn thành công việc.