← Quay lại trang sách

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ SƠN THẦN GIÀ VÀ CÁC HASISIN CỦA THẦN

Mulect là một vùng mà Sơn Thần Già thường ở lại xưa kia. Mulect trong tiếng Pháp có nghĩa là Thần Thổ Địa. Vì vậy tôi sẽ kể lại toàn bộ công việc của Thần tùy theo điều mà chính tôi, Messire Marco Polo, đã từng được nhiều người trong vùng kể lại. Sơn Thần Già được gọi theo ngôn ngữ của họ là Aloadin (Alaeldin Mohamed). Thần đã khai sinh trong một thung lũng, giữa hai ngọn núi, khu vườn lớn nhất và đẹp nhất mà người ta chưa bao giờ nhìn thấy, nó có đầy đủ những hoa quả trên thế giới. Trong đó còn có những tòa nhà và những cung điện đẹp nhất mà người ta chưa bao giờ thấy, tất cả đều được mạ vàng và trang hoàng bằng những bức hoạ đẹp. Có những con kênh chuyên chở rượu, sữa, mật và ở đó có đầy đủ những quý bà và quý cô đẹp nhất thế giới, họ biết chơi tất cả mọi nhạc cụ, hát thật tuyệt vời và khiêu vũ hay đến nỗi nhìn thấy cảnh đó thật là điều lạc thú. Sơn Thần Già làm cho họ tin rằng khu vườn này là một Thiên Đàng. Do đó, Thần đã làm ra nó giống như Mahomet nói Thiên đàng sẽ là những khu vườn đẹp đầy những con kênh chuyên chở rượu, sữa, mật, nước cũng như đầy phụ nữ xinh đẹp cho niềm vui thú của mỗi người.

Không ai vào được khu vườn này, ngoại trừ những người mà Thần muốn biến họ thành những Hasisin (Haschischin) của Thần. Có một lâu đài ở cửa ra vào vườn, nó vững chắc đến nỗi không ai chiếm lấy được và người ta chỉ có thể đi vào trong vườn bằng con đường đó mà thôi. Sơn Thần Già giữ lại trong cung điện của Thần những người trẻ tuổi trong vùng từ mười hai đến hai mươi tuổi muốn trở thành những người lính của Thần. Thần nói với họ rằng Mahomet đã mô tả Thiên Đàng như thế nào, đó là cách mà tôi đã nói với các bạn. Họ tin Thần cũng như tất cả những người Sarrasin tin Thần. Tôi sẽ nói với các bạn điều gì nữa đây? Thần bắt họ ở trong vườn này theo từng nhóm mười, sáu hoặc bốn người theo cách sau. Thần buộc họ uống một thứ nước khiến cho họ ngủ ngay (haschisch). Sau đó, Thần ra lệnh đưa họ vào trong vườn. Khi thức dậy, họ đã thấy đang ở bên trong khu vườn.

SƠN THẦN GIÀ LÀM CHO NHỮNG NGƯỜI HASISIN TRỞ NÊN HOÀN HẢO VÀ BIẾT VÂNG LỜI NHƯ THẾ NÀO?

Khi có mặt trong vườn, họ thấy họ đang ở một nơi đẹp đến nỗi họ nghĩ là đang ở Thiên Đàng thật sự. Các bà và các cô suốt ngày làm họ thỏa mãn đến nỗi một khi họ có được những gì họ muốn, họ sẽ không bao giờ tự ý ra khỏi nơi đó. Sơn Thần Già mà tôi đã nói với các bạn đang cai quản một triều đình cao sang và rộng lớn, Thần làm cho những người thật thà chất phác xung quanh Thần tin rằng Thần là một vị Đại tiên tri. Khi muốn sai một Hasisin đến một nơi nào đó, Thần ra lệnh cho bất kỳ người nào trong vườn uống nước của Thần rồi đưa hắn vào trong lâu đài. Khi thức dậy, hắn sẽ ở ngoài Thiên Đàng, nhưng trong lâu đài, y sẽ rất kinh ngạc và không thấy thoải mái về chuyện này. Bấy giờ Sơn Thần Già cho vời y đến với Thần. Tên Hasisin phủ phục trước mặt Thần như một người tin Thần là một vị tiên tri. Thần sẽ hỏi y từ đâu đến. Y nói y từ Thiên Đàng đến và y được tạo nên giống như Mahomet đã mô tả trong lề luật. Những người nghe nói về Thần nhưng đã không thấy Thần đều ao ước đi đến khu vườn và muốn được chết để đi đến đó.

Khi Sơn Thần Già muốn ra lệnh giết một lãnh chúa, Thần nói với thuộc hạ:

- Hãy đi và giết một ai đó, khi nào các ngươi quay về, ta sẽ cho các thiên thần của ta đưa các ngươi vào Thiên Đàng. Nếu các ngươi chết trong khi thi hành sứ mạng, ta sẽ yêu cầu các thiên thần của ta đưa các ngươi vào lại Thiên Đàng.

Đó là điều Thần làm cho họ tin. Vì vậy, họ thi hành mệnh lệnh của Thần mà không sợ bất cứ nguy hiểm nào trong niềm ao ước được trở về Thiên Đàng. Bằng cách này, Sơn Thần Già ra lệnh giết tất cả những người mà Thần yêu cầu họ giết. Vì các lãnh chúa rất kính sợ Thần, nên họ phải đóng thuế cho Thần để có được bình an và tình bạn.

SƠN THẦN GIÀ BỊ TIÊU DIỆT NHƯ THẾ NÀO?

Tôi đã kể với các bạn Sơn Thần Già và những Hasisin của Thần, bây giờ tôi sẽ cho các bạn biết Thần bị tiêu diệt như thế nào và do ai. Năm 1242 sau khi Chúa Ki tô Nhập Thế (các bản thảo cho là năm 1242 hoặc 1252 hoặc 1262; về mặt lịch sử, đó là năm 1252), Alau, Lãnh chúa của những người Tácta xứ Levant biết rõ tính khí ác độc của Thần và quyết định tiêu diệt Thần. Ông ta bèn phái một cận thần của ông đến lâu đài cùng với một đội quân hùng hậu. Họ bao vây lâu đài trong ba năm, nhưng không thể nào chiếm được, vì nó rất vững chắc, và họ sẽ không bao giờ chiếm được nếu những người bị bao vây còn thứ gì để ăn. Nhưng sau ba năm, lương thực cạn, họ bị bắt và lão Thần bị giết cùng với tất cả quân lính của Thần. Từ đó về sau, không còn Sơn Thần Già và những tên Hasisin nữa và kết thúc cùng với họ là những tai họa do Thần gây nên.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ THÀNH PHỐ SAPURGAN

Từ lâu đài này, người ta cưỡi ngựa đi qua những đồng bằng và thung lũng thơ mộng, ở đây có những bãi cỏ xanh mơn mởn và những đồng cỏ cho gia súc, nhiều thứ trái cây và tất cả mọi thứ đều nhiều vô kể. Các đội quân sống rất thoải mái ở đây vì họ đang ở trong một xứ sở tốt lành. Vùng này trải dài sáu ngày đường và khi cưỡi ngựa đi vào thời kỳ đó, người ta sẽ gặp một thành phố tên là Sapurgan. Thành phố giàu có về đủ mọi mặt. Tôi cho các bạn biết người ta tìm thấy ở đó những loại dưa hấu ngon nhất thế giới và số lượng rất nhiều. Họ sấy khô dưa hấu bằng cách như sau: Họ gọt chúng ra thành những cuộn dây và phơi ngoài nắng. Khi dưa khô, chúng ngọt dịu hơn mật ong. Họ biến chúng thành hàng hóa bằng cách bán chúng trên toàn xứ sở.

ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ VỀ THÀNH PHỐ BALAC

Balac (có thể là Tunocain) là một thành phố sang trọng, rộng lớn và xưa kia còn lớn hơn nhiều. Nhưng những người Tácta và những người khác đã làm cho nó suy sụp rất nhiều, vì nó có nhiều lâu đài và những tòa nhà bằng cẩm thạch rất đẹp. Tôi cho các bạn biết rằng trong thành phố này, Alexandre lấy con gái của vua Darius làm vợ, theo như dân thành phố kể lại. Họ tôn sùng Mahomet.

Bạn cũng nên biết lãnh địa của lãnh chúa Tácta xứ Levant trải rộng đến tận thành phố này. Đây là thành phố giáp giới với nước Ba Tư, giữa phía Tây và phía Đông.

Bây giờ chúng ta hãy bỏ qua lãnh thổ này và nói về một xứ khác gọi là Dogana. Khi rời khỏi thành phố mà tôi đã nói với các bạn, người ta cưỡi ngựa đi trong mười hai ngày giữa hướng Đông bắc và hướng Đông mà chẳng gặp một ngôi nhà nào, vì dân chúng đi trốn tất cả vào miền núi và trong các pháo đài vì sợ những người ác và các đội quân gây thiệt hại cho họ. Ở đây có nhiều chim phượng hoàng và nhiều sư tử. Chẳng có thứ gì ăn được; vì vậy tốt nhất là người ta phải mang theo những thứ cần thiết trong mười hai ngày đi đường.