ĐÂY LÀ CHUYỆN KỂ THÊM VỀ TRẬN ĐÁNH GIỮA ALAU VÀ BARCA
Khi hai vị vua vĩ đại cùng với quân lính dừng lại một lúc rất gần nhau, và chỉ chờ trận đánh mở màn; họ ao ước tiếng trống trận vang lên. Không bao lâu, tiếng trống trận bắt đầu trỗi lên. Khi nghe tiếng trống trận, họ liền chạy xông thẳng vào nhau, mỗi người cầm lấy cung và bắn tên và ném lao về phía quân thù. Người ta có thể nhìn thấy tên bay lên từ cả hai phía, đến nỗi trong chốc lát, không trung bị tràn ngập những mũi tên nên người ta không còn nhìn thấy bầu trời đâu nữa. Người ta có thể nhìn thấy nhiều người ngã té xuống đất, nhiều con ngựa cũng thế. Các bạn có thể tin rằng không thể xảy ra điều gì khác vì hàng bao mũi tên đều được bắn ra cùng một lúc. Tại sao tôi dài dòng với các bạn? Bạn nên biết rằng, họ không ngừng bắn tên, hễ khi nào họ còn tên trong bao tên. Vì vậy toàn bộ mặt đất đều la liệt những người chết hoặc hấp hối. Sau khi bắn hết tên, họ cầm lấy gươm và lao rồi xông vào tấn công và tống cho nhau những nhát kiếm như trời giáng. Họ bắt đầu cuộc chiến một cách tàn bạo và ác liệt đến nỗi thấy mà thương hại cho họ. Người ta có thể nhìn thấy những bàn tay, cánh tay và đầu bị cắt lìa ra khỏi thân mình; người ta có thể thấy ngã xuống đất người và ngựa bị giết. Có rất nhiều người chết vì cuộc chiến đáng thương này đã bắt đầu trong sự bất hạnh. Những tiếng la hét và những tiếng rên rỉ lớn đến nỗi người ta không thể nào nghe thấy Thượng đế nổi giận. Tôi nói cho các bạn biết mà không sai lầm rằng, người ta chỉ có thể bước đi trên những xác người chết, vì mặt đất đầy tràn người chết và lai láng máu màu đỏ chót.
Từ lâu nay trên thế giới, người ta không bao giờ nhìn thấy một trận đánh nào có số lượng người đông đảo như thế. Tiếng khóc và tiếng la của những người bị ngã xuống đất chết hoặc không thể đứng dậy được vang to đến độ nghe mà thấy xót thương cho họ. Đây là một nỗi bất hạnh khủng khiếp cho cả hai bên, vì rồi đây sẽ có nhiều góa phụ và nhiều trẻ mồ côi. Trong cuộc chiến này, mọi người đều cho thấy họ không muốn bất cứ điều tốt lành nào, nhưng họ cho thấy họ những kẻ thù không đội trời chung. Vua Alau là người rất can đảm, rất mạnh về vũ khí; ông xử sự thật khéo léo trong cuộc chiến này, đến nỗi ông được xem như một người xứng đáng cai quản đất đai và đội vương miện, ông tự mình lập được kỳ tích to lớn trong chiến đấu, ông còn làm nức lòng quân lính của mình khi họ nhìn thấy ông đánh rất cừ và tỏ ra rất can đảm. Ông hun đúc cho mỗi người tinh thần dũng cảm, gan dạ, đánh giặc giỏi và không phạm sai lầm. Đây là một hành vi dũng cảm diệu kỳ khiến cho tất cả những người nhìn thấy ông đều phải cảm phục, dù là bạn hay kẻ thù, bởi vì hình như ông không phải là người bình thường nhưng là sấm sét và bão tố.
Alau đã xử sự như thế trong trận đánh như các bạn vừa nghe.
BARCA CHIẾN ĐẤU CAN ĐẢM NHƯ THẾ NÀO?
Về phần vua Barca, tôi sẽ cho các bạn biết ông ta đã chiến đấu như thế nào. Ông chiến đấu rất cừ và rất can đảm, đáng để cho mọi người khen ngợi. Nhưng chiến tích của ông không giúp gì cho ông vào ngày hôm đó, bởi vì tất cả những quân lính của ông đều bị giết hoặc bị đánh ngã xuống đất và không thể chiến đấu được nữa. Khi trận đánh kéo dài đến tối, vua Barca và quân lính của ông không thể cầm cự được nữa, buộc phải rời khỏi trận địa; họ quay đầu chạy trốn nhanh tùy vào con ngựa của họ phi, nhanh hoặc chậm. Khi Alau và quân lính của ông nhìn thấy họ chạy trốn, họ liền đuổi theo, đánh gục và giết chết. Họ gây thiệt hại lớn cho quân địch đến nỗi nhìn thấy mà thương. Sau khi đuổi theo một lúc họ quay về trại của họ. Họ cất bỏ vũ khí, rửa ráy, băng bó cho những người bị thương. Họ mệt lả đến nỗi ai cũng muốn nghỉ ngơi hơn là nghĩ đến chuyện đánh đấm, Mệt mỏi và suy kiệt, họ nghỉ ngơi suốt đêm; sáng hôm sau, Alau ra lệnh hỏa táng tất cả các tử thi, bạn cũng như thù; mệnh lệnh của ông liền được thực hiện ngay tức khắc. Sau khi mọi việc hoàn tất, vua Alau trở về nước cùng với tất cả những người thoát chết qua trận đánh. Mặc dầu thắng trận, nhưng họ vẫn có nhiều người bị giết, nhưng kẻ thù của họ còn chết nhiều hơn, vì một số rất lớn quân lính đã chết trong trận này, đến nỗi ai nghe nói cũng không dám tin,
Trận đánh đã diễn ra như các bạn đã nghe, vua Alau đã chiến thắng. Bây giờ chúng ta hãy bỏ qua chuyện của vua Alau, và chúng tôi sẽ kể cho các bạn biết về cuộc chiến tranh giữa những người Tácta xứ Ponent.
TOTAMAGU TRỞ THÀNH VUA CỦA NHỮNG NGƯỜI TÁCTA XỨ PONENT NHƯ THẾ NÀO?
Vị vua của những người Tácta xứ Ponent có tên là Mongutemur đã chết, quyền lãnh chúa lại về tay Toloboga, một người độc thân trẻ tuổi. Nhưng Totamagu là một người rất có thế lực, ông giết chết Toloboga nhờ sự tiếp tay của một vị vua khác của người Tácta có tên là Nogai. Bằng cách này, Totamagu nắm lấy quyền lãnh chúa nhờ sự giúp đỡ của Nogai. Nhưng Totamagu không cai trị được lâu và đã chết. Toctai là một người khôn ngoan, can đảm nắm quyền lãnh chúa và được chọn làm vua. Trong thời gian này, hai người con trai của vua Toloboga bị giết đã trưởng thành và là những người có khả năng mang vũ khí. Họ tỏ ra khôn ngoan và cẩn thận. Hai anh em cùng với một đoàn tùy tùng đông đảo lên đường đến triều đình của vua Toctai. Đến nơi, họ quỳ gối trước mặt Toctai. Toctai nói họ là những người được đón tiếp nồng hậu và yêu cầu họ đứng dậy. Khi hai chàng công tử đứng dậy, người anh cả nói như sau:
- Kính thưa bệ hạ Toctai, thần sẽ nói với bệ hạ theo hiểu biết của thần lý do vì sao chúng thần đến trước mặt bệ hạ. Như bệ hạ đã biết, chúng thần là con của Toloboga, người đã bị Totamagu và Nogai giết chết. Đối với Totamagu, chúng thần không dám nói xấu, bởi vì ông ấy đã chết, nhưng chúng thần khiếu nại về Nogai và cầu xin bệ hạ buộc ông ta phải chuộc lỗi như chúa của chúng thần đã làm, về việc ông ta đã giết cha của chúng thần, Chúng thần cầu xin bệ hạ ra lệnh cho ông ta đến trước mặt bệ hạ để ông ta trả lời về cái chết của cha chúng thần, Đó là lý do mà chúng thần đến triều đình của bệ hạ.
Vị công tử im tiếng và không nói gì nữa.