TOCTAI TRUY CỨU NOGAI VỀ CÁI CHỂT CỦA TOLOBOGA NHƯ THẾ NÀO?
Khi Toctai nghe những lời người con đã nói với ông, vì biết rõ đó là sự thật, nhà vua liền trả lời như sau:
- Này khanh, điều khanh yêu cầu ta buộc tội Nogai, ta sẽ sẵn lòng làm thôi, ta sẽ yêu cầu ông ta đến triều đình của chúng ta, đến trước mặt ta và chúng ta sẽ làm tất cả những gì mà lẽ phải đòi buộc.
Thế là Toctai phái hai sứ giả đến với Nogai để yêu cầu ông ta đến triều đình trả lời cho các con trai của Toloboga về cái chết của cha chúng. Khi các sứ giả đưa thư cho Nogai, ông này liền chế nhạo và nói với các sứ giả là ông sẽ không đi đâu hết. Khi các sứ giả nhận được câu trả lời của Nogai, họ liền lên đường quay về triều đình vua Toctai và cho nhà vua biết rằng Nogai nói ông ta sẽ không đến với bất cứ giá nào. Khi Toctai nghe những lời mà Nogai nói với ông, ông tỏ ra hết sức tức giận và nói khá to để cho tất cả những người đang đứng xung quanh ông đều nghe.
- Nếu Trời giúp ta, hoặc Nogai sẽ phải đến trước mặt ta để nói rõ đối chất với các con của Toloboga, hoặc ta cùng với tất cả quân lính của ta sẽ đi tiêu diệt chúng.
Không chần chừ, ông liền phái hai sứ giả khác truyền đạt đến tận tai Nogai những lời mà các bạn sẽ nghe như sau đây.
TOCTAI PHÁI CÁC SỨ GIẢ ĐẾN VỚI NOGAI NHƯ THẾ NÀO?
Hai vị sứ giả được Toctai ủy thác nhiệm vụ lên đường đi đến cung đình của Nogai. Đến trước mặt ông, họ bái chào ông một cách cung kính và Nogai nói họ là những người được đón tiếp nồng hậu. Sau đó, một trong hai sứ giả lên tiếng nói như sau:
- Thưa bệ hạ, theo như lời yêu cầu của vua Toctai với bệ hạ, nếu bệ hạ không đến triều đình để trả lời cho các con trai của Toloboga, Hoàng thượng chúng tôi sẽ cùng với toàn thể quân đội sẽ chống lại bệ hạ và sẽ gây cho bệ hạ nhiều thiệt hại to lớn về người và của. Vậy bệ hạ hãy xem việc bệ hạ muốn làm và bệ hạ hãy cho chúng thần biết để trình lại.
Khi Nogai nghe những điều Toctai yêu cầu, ông tỏ ra tức giận và trả lời các sứ giả như sau:
- Hỡi các sứ giả, hãy quay về Chúa thượng của các khanh và nhắn lại với Chúa thượng là ta không sợ chiến tranh; hơn nữa hãy nói với người rằng, nếu người tấn công ta, ta sẽ không chờ cho người tiến vào lãnh thổ của ta đâu, nhưng ta sẽ đến gặp người ở giữa đường. Đây là những lời nói của ta và các khanh hãy truyền đạt lại như thế.
Ông im lặng và không nói gì thêm nữa. Khi các sứ giả đã nghe những lời Nogai nói với họ, họ không nán lại lâu thêm nữa, nhưng vội vàng lên đường trở về với Chúa thượng của họ và kể lại cho ông những điều Nogai nhắn lại là ông không sợ cuộc chiến của Chúa thượng và ông sẽ đi gặp Chúa thượng ngay giữa đường. Khi vua Toctai đã nghe tất cả những điều này và vì cuộc chiến tranh là không thể tránh khỏi, ông liền sai các sứ giả đi khắp nơi đến với những ai còn thần phục ông và yêu cầu họ hãy sẵn sàng để tấn công vua Nogai. Khi Nogai tin chắc là Toctai muốn đi tấn công ông bằng một lực lượng hùng hậu, ông vội ra lệnh chuẩn bị mọi mặt, nhưng không rầm rộ như Toctai, vì ông không có nhiều quân và nhiều thế lực.
TOCTAI TIẾN ĐÁNH NOGAI NHƯ THẾ NÀO?
Khi Toctai đã chuẩn bị sẵn sàng, ông đưa toàn bộ quân lính lên đường. Các bạn nên biết rằng ông ta chỉ huy hơn 200 ngàn lính ngựa. Họ cưỡi ngựa đi thẳng đến đồng bằng Nergh rộng lớn và xinh đẹp mà không gặp bất cứ trở ngại nào đáng ghi nhận. Ông cho quân dựng trại ở trong đồng bằng này để đón chờ Nogai, vì ông biết Nogai ra trận với quân số tối đa mà ông có. Các bạn cũng nên biết rằng hai con trai của Toloboga chỉ huy một đoàn lính ngựa đông đảo cũng đang đến để trả thù cho cái chết của cha họ. Nhưng chúng ta sẽ không nói đến Toctai và quân lính của ông để nói về Nogai và quân lính của ông này. Khi Nogai biết tin Toctai đang tiến quân tấn công ông, ông liền đưa toàn bộ quân của ông ra mặt trận. Quân đội của ông gồm có 150 ngàn lính ngựa, những người rất giỏi và can đảm, nhiều chiến binh giỏi hơn chiến binh của Toctai. Không quá hai ngày sau khi Toctai dẫn quân đến đồng bằng, Nogai cũng đưa toàn bộ quân đội đến đó và dựng trại ngay ngắn ở cách xa trại của Toctai 10 dặm. Khi lều trại được căng lên, người ta có thể nhìn thấy nhiều lều trại bằng da dệt vàng rất đẹp và trông không khác gì lều trại của một vị vua giàu có. Lều trại của vua Toctai không phải ít đẹp hoặc ít sang trọng hơn, nhưng còn hơn thế nhiều, vì ông ta có những lều trại đẹp đến mức kỳ diệu. Sau khi những vị vua này đến đồng bằng Nergh, họ đóng quân ở đó để nghỉ ngơi thư giãn chờ ngày xuất trận.
TOCTAI ĐỘNG VIÊN CÁC THUỘC HẠ CỦA ÔNG NHƯ THẾ NÀO?
Vua Toctai triệu tập các thuộc hạ của mình trong một cuộc hội nghị và nói với họ như sau đây:
- Hỡi các khanh, chúng ta đến tận nơi đây để chiến đấu chống lại vua Nogai và quân của ông ta; làm công việc này chúng ta thuận theo lẽ phải, vì các khanh biết rằng toàn bộ sự thù địch và báo thù này là do việc Nogai không muốn đến chuộc lỗi với các con trai của Toloboga. Bởi vì ông ta xa rời lẽ phải, chúng ta phải chiến thắng trong cuộc chiến này, và ông ta phải chết và bị tiêu diệt. Do đó mỗi người trong các khanh phải vững tin và hy vọng chiến thắng kẻ thù, nhưng ta yêu cầu mỗi người phải can đảm và cố gắng đem hết khả năng để tiêu diệt quàn thù.
Ông im lặng và không nói thêm điều gì nữa, Phía bên kia, vua Nogai cũng triệu tập một cuộc họp và nói những lời như các bạn sẽ nghe sau đây:
- Hỡi các anh em và bạn hữu quý mến, các bạn nên biết rằng chúng ta đã chiến thắng trong nhiều trận đánh lớn và nhiều cuộc đối đầu lớn, chúng ta đã có vấn đề cần giải quyết với những người cừ khôi và chúng ta cũng đã thành công. Vì vậy, nếu đây là sự thật như các bạn biết, các bạn phải tin chắc phần thắng trong cuộc chiến này. Chúng ta còn có lẽ phải trong khi họ đã mắc sai lầm, vì các bạn đều biết ông ta không phải là Chúa thượng của chúng ta, khi ông yêu cầu ta đến trước mặt ông để chuộc lỗi đối với những người khác. Ta sẽ không nói gì thêm với các bạn, ngoại trừ ta yêu cầu các bạn nghĩ đến việc hoàn thành tốt nhiệm vụ, chúng ta phải xử sự trong trận đánh này làm sao cho mọi người luôn nhắc đến chúng ta, chúng ta và con cháu chúng ta mãi mãi được kính sợ vì điều này.
Vua Nogai im lặng và không nói thêm điều gì nữa. Sau khi hai vị vua đã triệu tập hội nghị, họ không chậm trễ chút nào, nhưng ngày hôm sau họ chuẩn bị toàn bộ vũ khí đâu ra đó. Vua Toctai tổ chức 20 đội quân và cho mỗi đội một vị chỉ huy tài giỏi. Khi cả hai nhà vua cầm lấy vũ khí và chuẩn bị cho quân lính xong, cả hai liền cưỡi ngựa tiến thẳng vào nhau cho đến khi họ đến đúng một tầm tên bắn. Cả hai bên đều dừng lại và không bao lâu tiếng trống định âm bắt đầu vang lên. Sau tiếng trống, họ chạy xông đến và bắn những mũi tên vào nhau. Người ta có thể nhìn thấy tên bay lên từ cả hai phía, và chúng bay nhiều đến nỗi chúng ta thấy ngựa và lính kỵ ngã xuống đất chết hoặc bị thương rất nhiều. Khi bắn xong toàn bộ các mũi tên, họ không còn gì để bắn nữa, họ cầm lấy gươm giáo và xông đến tấn công vào nhau bằng cách tung ra những nhát kiếm cực kỳ hiểm hóc. Họ đang lao vào một cuộc ẩu đả rất tàn khốc và ác liệt; họ cắt rời bàn tay, cánh tay, thân mình và đầu của nhau. Vì vậy, người ta có thể nhìn thấy lính ngựa chết và bị thương té lộn nhào xuống đất, tiếng ồn ào và tiếng loảng xoảng của sắt thép của gươm giáo chạm vào nhau chan chát đến nỗi người ta không còn nghe thần linh nổi giận nữa. Có nhiều người chết đến nỗi chưa bao giờ có như thế trong bất cứ trận đánh nào, nhưng quân lính của Toctai chết nhiều hơn quân lính của Nogai, vì quân lính của Nogai là những chiến binh giỏi trận mạc hơn những chiến binh của Toctai. Cả hai con trai của Toloboga xử sự rất đáng kính nể trong trận đánh này và làm nên những chiến công lớn, vì họ cố gắng đem hết khả năng để báo thù cho cái chết của cha họ, nhưng thật uổng công, vì chuyện giết chết vua Nogai là một công việc rất khó khăn. Trận đánh tàn bạo và ác liệt đến nỗi nó đã bắt đầu trong nỗi bất hạnh, vì có rất nhiều kỵ binh ban sáng còn mạnh khỏe, vui vẻ lại bị giết trong trận này; nhiều phụ nữ có chồng đã trở thành góa bụa sau trận đánh này; không phải là điều lạ lùng, bởi vì đây là một trận đánh quá khủng khiếp. Vua Toctai ra sức bảo vệ quân lính và danh dự của ông, ông lập được nhiều thành tích to lớn; dĩ nhiên, ông được mọi người ca tụng. Ông lao mình vào giữa quân thù cứ như là không sự gì cái chết, ông tả xung hữu đột, ông đi tàn sát những con người. Ông làm điều này cừ đến nỗi ông mang đến sự tổn thất lớn lao cho kẻ thù cũng như cho bạn bè của ông vào ngày hôm đó: cho kẻ thù, bởi vì tự tay ông ta giết chết rất nhiều; cho bạn bè ông, bởi vì khi thấy ông chém giết hăng say, họ cũng hăng hái tấn công kẻ thù một cách gan dạ, lập nên những chiến công, ở đó họ đã tìm thấy cái chết.