← Quay lại trang sách

Chương 2

Ba Hiền xuống nước năn nỉ: Ra ngoài nói chuyên với nó đi con Lam Thanh nằm xoay mặt vào vách: Con nhức đầu quá! Cứ để anh ta nói chuyên với dượng Ky về bi dạ hai người hợp rơ lắm mà! Giọng Ba Hiền ngọt ngào: Nó sang đây là vì con. tránh né hoài như vậy coi sao được. đừng làm cao quá sau này khó cho mình phận đàn bà phải biết phục tùng chiều chuộng mới giữ được chồng Lam Thanh chua cay: Nếu đó là kinh nghiem của mẹ, con không học đâu Ba Hiền sa sầm mặt rồi bỏ đi lên. lam Thanh biết mình ác và hỗn khi nói thế. nhưng sự uất ức bị dồn nén bao lâu nay đã khiến cô trở nên nhẫn tâm. cô đã chịu đựngquá nhiều đễ vừa lòng tất cả nên cô cho phép mình có quyền làm cao một chút với nội và mẹ Từ ngày đám hỏi tới nay, hai người rất chiều Thanh. cô khogn phải làm việc nhà nữa, thay vào đó, thím Hoàng phải thế chỗ. thanh được tới nhà văn hoá học nữ công gia chánh để chuẩn bị làm vợ. một việc mà Thanh không mông đợi bao giờ Mỗi ngày Hau đều tới tận nhà để đưa đón cô nhưng giữa hai người vẫn còn tồn tại một khoảng cách lớn. có lẽ khoản cách này do cô cố ý giữ, trông khi Hau luôn tìm mọi cách lấp đi Thật ra anh ta cũng được, nhugn tại sao lòng Thanh vẫn dững dưng. cô sợ mọi đụng chạm thể xác, do đó đến nay Hau vẫn chưa được hôn Thanh cái nào dù cô biết chàng rất thèm được như thế Lớn hơn Thanh cả 10 tươi, anh ta là một con cáo già chớ đâu phải nai tơ. hau thừa sức giăng bẫy để bắt chọn con thỏ ngờ nghệch như Thanh dẫu biết sẽ khogn thoát được. lam Thanh vẫn cố giữ mình. ngày nào hay ngày đó Đang nằm lim dim mắt, Thanh hoảng hồn khi có một bàn tay đặt lên trán CHưa kịp mở mắt ra, cô đã nghe giọng Hau: Em không khỏe à! Ngượng ngùng hất tay anh ra, Thanh keo cao mềm đă"p cao cả đầu: Anh vào đây làm gì vậy? Hau nhỏ nhẹ: Anh nghe mẹ nói em bị nhứt đầu. Nên phải vào xem em thế nào... Kép mền ra Hau nói: Em có sốt khong, để anh đi mua thuốc Lam Thanh vội ngồi dậy giọng lạnh lùng: Khogn cần đâu! Lúc nãy tôi nói dối vì không muốn gặp anh Hau nheo nheo mắt: Ghét anh như thế, sao làm vợ anh được Lam Thanh cao giọng: Đó là nỗi khổ của tôi. Anh biết khong Hau thản nhiên đáp: Em có thể từ hôn mà! Cần gì phải than thở trách móc như vậy? Lam Thanh bó gối ngồi im. cô đúng là ngốc như thế. bướng bỉng chỉ tổ thiệt thân. đã lỡ chấp nhận thì chấp nhận cho trót đi bé ạ! Mắt vẫn nhìn vào đôi tay đang đan nhau của mình, Thanh có vẻ ân hận: xin lỗi, em không cố ý nói.... Hau dịu dàng nhưng không kém quyền hành: Đi chơi với anh nhé? Neu anh muốn Dĩ nhiên là muốn rồi Lam Thanh bước xuống giường giọng giận dỗi: Vậy em sẽ đi với anh cho vừa lòng Hau gật gù: Có một cô vợ ngoan vẫn tốt hơn một cô vợ đanh đá,bướng bỉNh THanh hơi khiêu khích: Lỡ gặp một bà vợ đanh đá, anh sẽ làm sao? Hau cười cười: Anh sẽ có cách nhưng đâu dại gì nói với em Để mặc anh ta ngồi một mình, cô lẳng lặng đi thay quần áo. Dù không muốn Thanh cũng phải chấp nhận sự thật dần cho quen Co My thường lên lớp với Thanh rằng: Với đàn ông mình phải biết làm cao cho nó đeo đuổi, phải có lúc nắng lúc mưa cho nó khốn khổ. tuy nhiên, nếu cứ bắt nó đuổi,nó khổ hoài nó sẽ chán. do dó, đôi khi mình cũng phải chiều ý cho nó không nản Lam Thanh chả hiểu có phải cô đang áp dụng cái cách của cô MY khohng. chỉ biết trông lòng Thanh chả có chút nào hứng thú dù cô đã hết sức nắng mựa cao ngạo. Yeu là gì? tại sao suốt thời gian qua cô chỉ buồn, chỉ nhớ Diệu Lan? nhớ đến mức cô sợ mình yeu con bé như lời đàm tiếu của mọi người Hôm Diệu Lan lên Sài Gòn học, Thanh đã khóc hết một đêm. cô khóc vì khogn được gặp Lan trước khi con bé đi, cô khóc vì từ đây cô không còn người bạn nào cả. với Thanh, thời hoa bướm đã vĩnh viễn mất rồi cô sẽ khogn còn là cô nữa Mỗi chiều nghe loa phát thanh treo ngoài cột đèn phát to bài "Lá Diêu Bong", cô lại ứa nước mắt khi nghĩ tơ"i tương lai sau này Mẹ nói vớ. chồng có ăn đời ở kiếp với nhau khogn là do duyên phận. cô và Hau chỉ còn hơn một tháng nữa thoi là đám cưới rồi. Sao cô vẫn còn không tin vào duyên phận của mình chứ Lam Thanh lên ngồi sau lưng Hau và cố giữ một khoảng cách an toàn như lau nay cô vẫn giữ. nhưng khác với thường ngày, bữa nay Hau cho xe chạy thật nhanh. tơ"i khúc quanh anh ta thắng gấp lại, dù đề phòng Thanh vẫn ngã vấp vào lưng anh tạ hoảng hồn cô ôm cứng eo Hau Cô nghe Hau cười: Anh không cho em lãnh cảm. vì anh đủ khả năng hâm nóng những người đàn bà lạnh lùng nhất Vừa nhích người xích ra, Thanh vừa keu len: Anh nói thế là sao chứ? Em thừa biết mà còn hỏi, suốt thời gian qua, anh đã nhịn em. giờ thì không đâu, anh rất muốn biết em có thật sự chê anh vì thích con nhỏ diệu Lan Thanh thảng thốt: Anh cũng biết chuyên đó nữa à? Ngiêng đầu ra sau, Hau nói: Lẽ nào anh khogn hiểu tí gì về người sẽ là vợ mình. anh khogn sợ thua Diệu Lan về việc làm cho em thích. rồi em sẽ thấy tức sao lấy anh trễ quá Lam Thanh giận dữ: Anh im đi! Toi và Diệu Lan không có gì hết Hau nói: Anh cũng tin như vậy vì chính bà nội và mẹ em khẳng định thế, hai người ấy bảo anh chớ nghe tin vịt. nhugn nếu em bình thường, sao lúc nào cũng dửng dưng vô cảm với anh vậy? Lam Thanh ấp úng: ANh muốn tôi phải làm sao đây? Hau nhún vai: Em đâu phải đứa trẻ lên năm, nó cũng biết thể hiện tình cảm của mình với người khác. nếu em ngây thơ tới mức chả biết gì. anh rất sẳn lòng dạy em Lam Thanh gạt ngang: Không cần đâu Hau thản nhiên: Sao lại khogn? là vợ chồng phải quan tâm bổ sung những thiếu xót của nhau chứ Nhugn tôi không cần anh dạy chuyên đó Hau bật cười láu cá: Vậy là em đã biết phải không? Ngươi nóng bừng lên. thanh doạ: Anh còn nói bậy nữa tôi nhảy xuống á Ấy ấy đừng...lỡ có chuyên gì anh sống với ai? Lam Thanh mím môi: Thành phố này thiếu chi con gái đẹp, sao anh lại chọn tôi? Hau lơ lửng: Anh đâu cô chọn, mẹ anh và bà nội em chọn hai đứa mình với nhau chứ. thấy em đẹp nếp, đẹp người vậy là là anh đồng ý cho vừa lòng người lớn Luc Thanh còn đang sửng sốt vì những lời vừa nghe thì Hau tấo xe vào một quán caphe Giọng anh ta trầm xuống: Chúng ta vào quán này nhé Lam Thanh nói: Với tôi quán nào cũng vậy Hau lắc đầu: Nếu có quyền mình phải lựa chọn chứ Lam Thanh im lặng, cô để mặc Hau nắm tay mình dẫn vào quán. bàn tay đàn ông cứng cáp to khỏe khiến Thanh thấy lạ lẫm đoi chút, nhưng cô không may? May xúc động Hau kéo ghế cho Thanh. cô vừa ngồi xuống đã nghe giọng anh thì thầm bên tai: Cám ơn em Thanh ngạc nhiên: Sao lại cám ơn? Hau nheo nheo mắt: Vì em đã cho anh nắm tay mà không phản ứngmạnh như lần trước Lam Thanh mỉa mai: Anh lịch sự quá nhỉ Hau tỉnh queo: Là dân thợ máy lấm lem dầu mở, anh chỉ biết nói thế. còn lịch sự thì...không dám đâu. Lúc nào đó em sẽ chứng kiến anh thượng cẳng chân, hạ cẳng tay, mồm văng tục không thua bất cứ tên hạ lưu nào cả. chỉ hy vọng em sẽ không khiếp vía và than sao lại vô phúc có người chồng dữ tợn quá Lam Thanh chép miệng: Anh thật khó hiểu Hau lo( lửng: NẾu em chịu tìm hiểu thì đâu cô gì khó Lam Thanh nói: Toi đang bắt đầu tìm hiểu về anh đây. Chỉ sợ anh khogn thật lòng trả lời câu hỏi của tôi thoi Đẩy ly sửa dâu về phía Thanh, Hau ân cần: Em uống đi! Cám ơn! Nhưng anh đừng có đánh trống lảng nhé Em muốn hỏi chuyên gì? Lam Thanh nhíu nhíu mày: Toi van không hiêu sao một người có vẻ bản lỉnh như anh lại lấy vợ vì sự sắp xếp của gia đình Hau xoay tách cà phe trông tay: Anh lại không hiêu sao em hỏi câu này vào thời điểm muộn màng như vầy. Nhưng anh vẫn trả lời rất thành thật...trước đây anh hứa với gia đình, khi nào đã chơi chán rồi thì anh sẽ đồng ý để mẹ chọn vợ chọ bây giờ anh đang bản lỉnh thực hiện lời mình hứa đo Lam Thanh bắt bẻ: Nếu mẹ anh chọn người khác, anh vẫn bằng lòng chứ gì? Hau xoa cằm: Điều đó thì không chắc Thanh nghiem mặt: Anh nghĩ sẽ có một gia đình hạnh phúc bằng cươc hôn nhân này sao? Đương nhiên rồi! Ong bà mình ngày xưa cũng thế thoi. Anh tin tưởng vào kiểu dựng vợ gã chồng cổ hủ đó Lam Thanh tròn mắt nhìn Hau. Có lẽ cô sẽ khố suốt đời vì gã đàn ông đầu óc bảo thủ cựu này. Rồi cô sẽ bị đối sử theo kiểu chồng chúa vợ tôi Dl giận thanh cũng phải. Con bé bảo cô ngu ngốc khi chỉ vì lời hăm dọa vô căn cứ của chú Hoang mà gật đầu nhận lời lấy người mình không quên biết Nghiêng đầu nhìn Thanh, Hau hỏi: Còn thắc mắc gì nữa khogn để anh trả lời luôn một thể? Lt ngập ngừng: Nếu chọn vợ theo kiểu cổ hủ, anh có thể chọn người khác tôi. Bởi vậy... hau ngắt ngang lời Thanh: Khogn có chuyên bởi vậy ở đây khi anh đã đồng ý rồi. Mọi việc chỉ chờ tới ngày cưới nữa thoi Thanh gân cổ len: Nhưng tôi thì không tại tôi bị ép buộc Hau khoát tay: Chúng ta khogn nói chuyên này nữa Lam Thanh ấm ức nhìn ly sữa dâu còn đầy nguyên rồi hỏi tiep: Tại sao anh lại đồng ý? Vì anh tin em sẽ mang đến hạnh phúc và may mắn cho anh. tươi của em rất tốt cho sự nghiệp của anh, năm nay lấy vợ đúng tươi anh sẽ phất lên đó Lam Thanh trợn mắt nhìn Hau: Anh tin cả những chuyên...tuổi tác à? Hau thản nhiên: Dân làm ăn như anh thì tin nhiêu thứ lắm. tìm được một cô vợ hợp tuổi đâu phải dễ. lấy anh, em sẽ trở thành bà chủ ở cái tuổi mười chín như vậy đủ ngẩng mặt với đời rồi. Lát nữa anh sẽ dạy em chạy xe. Anh muốn thiên hạ phải ganh với mình Lam Thanh lắc đầu: Thoi thoi! Toi không dám đâu, lỡ té mất công lắm Hau hăm hở: Dễ ợt! có anh kế ben, làm sao té được. đồng ý nhé! Thanh làm thinh, cô không ngờ Hau lại tin dị đoan như vậy. Nhugnnghĩ lại cũng đâu có gì lạ vì nội và bà Hung Thinh mẹ của anh ta rất mê bói toán đồng bóng. hai bà rủ rê đi khắp mọi noi để coi tay coi bói. Chá biết lão thầy bói nào sủ quẻ để số cô gặp phải Hau cho khổ như vầy. Bỗng dưng Thanh chăm chú nhìn Hau, cô muốn hiểu rõ hơn nữa về anh tạ ở hau lúc nào cô cũng thấy như ẩn chứa hai người, cô chỉ mới tiếp xúc được với con người giả của Hau qua cách nói bô lô ba loa của anh tạ còn con người thật thì là người như thế nào nhỉ? cóđúgn là Thanh chưa biết gì về những điều sâu kín của anh ta không? Hau nhìn đồng hồ: Mình đi thoi Lam Thanh Thanh chậm chạp bước theo Hau, cô khogn muốn nhưngkhông thể cải lời Hau. Hừ! dù sao anh ta cũng sẽ là chồng cô mà! Ráng đi..."Lâu rồi đời mình cũng qua" Thanh lẩm nhẩm theo lời một bài tình ca buồn và thấy ngậm ngùi với cảm giác mình đã già đi hàng mấy tươi Thực tế vẫn có những cặp vợ chồng không có tình yeu nhưng vẫn sống hạnh phúc tới lúc răng lông tóc bạc. nếu Hau đối xử tốt, Thanh có gì phải lo chứ! Giọng Hau vang len: Tập xe nhé? Thanh do dự: để hôm khác đi Sợ anh không rãnh thoi Nhìn thẳng vào mắt Hau, cô hỏi: Thật ra anh nghĩ thế nào về tôi? Hau xoa cằm: Cần phải nói ra không khi anh đã chọn em làm vợ Lẽ nào anh chưa hề yeu ai? Yeu hay chưa đâu có quan trọng Lam Thanh mím môi: Với tôi chuyên đó lại quan trọng Hau bật cười: Thoi đi cô vợ nhỏ, chưa chi đã ghên rồi, anh chỉ yeu em thoi, chịu chưa? thanh im lặng, anh ta hiểu lầm ý cô, nhưng thây kệ, đính chánh làm gì. cứ để hau nghĩ cô ghên cũng chẳng sao Lên ngồi sau lưng Hau, cô lại hỏi: Tại sao tôi hỏi thế, anh biết không? Hau gật đầu: Biết! Em muốn nghe cách anh trả lời nhiều hơn nội dung cau trả lời. Đúng không? Thanh liếm môi: Nhugn anh đã yeu chưa? Hau đáp: Anh là người rất tham nên đã yeu rất nhiêu lần chớ không phải chỉ một lần Vậy tại sao anh không cưới người mình yeủ Hau lơ lửng: Vì anh muốn cưới em Lam Thanh hậm hực: Toi không đùa đâu Anh cũng đang rất nghiem túc. à! Nếu khogn tập xe, anh sẽ trở em đi vòng vòng thành phố cho mọi người biết anh đang chở vợ đi chơi Lam Thanh có vẻ mỉa mai: Muốn khoe vợ, anh nên trở tôi đi ban ngày. Giờ này tối rồi, dâu mấy ci được thấy Hau chép miệng: Tiếc thật! Nhưng không sao, sáng mai anh sẽ tới đưa em đi ăn điểm tâm Lam Thanh chưa kịp nói gì thì đã nghe tiếng xe gầm lên phía sau. Quay lại, mắt cô chói loà vì đèn xe pha sáng hết cỡ. một nhóm hai chiếc citi chở đôi vọt tới ép chiếc Dream của Hau làm anh phải lách sang một bên thật nhanh Vì ngồi cheo neo, lại không chịu ôm Hau nên Thanh rớt ra khỏi xe té lăn trên đường. hồn vía lên mây, cô vội gượng dậy nhưng không được. chân cô đâu nuốt như bị ai lấy cây đạp mạnh vào Bỏ mặc chiếc xe nằm chỏng chơ, Hau hối hả chạy tới đỡ Thanh lên giọng hốt hoảng: em có sao không? Thanh bám hẳn vào hai tay anh, mặt nhăn nhó: cái chân! Ui da, đâu quá! Bế hỏng cô lên rồi đặt ngồi xuống lề đường. hau hối hả ra lệnh: Đưa chân anh xem Lam Thanh thút thít khóc khi thấy máu rớm ra ở mắc cá. cả bàn chân dường như sân to lên gấp đoi trông nháy mắt Cô mếu máo: Tại anh hông hà...nếu không ham chạy vòng vòng, tui đâu phải...què giò như vầy Khongnói lời nào, mặt Hau nhíu lại đầy căng thẳng. anh buông một câu làm Thanh rụng rời: Phải vào bệnh viện xem chân có gẫy xương hong Lam Thanh la len: Toi không đi đâu!...Toi...tôi...hết đâu rồi Dứt lời cô mím môi đứng dậy. Vừa bước một bước tanh đã khụy xuống. hau vội ôm cô, giọng an hận: Anh xin lỗi đã không vững tay lái làm em té. nhưng không vào bệnh viện không được đau Lam Thanh tiếp tục...mếu: Hổng biết...anh đền chân cho tôi đi... Hau nhỏ nhẹ; Ngoan, anh đưa cào bệnh viện. nếu không thành tật luôn thì khổ Lam Thanh đành để hau để mình lên ngồi sau xe. Lần này cô phải ôm anh thật chặt dù Hau chạy xe thật chậm Dọc đường anh khongngừng hỏi Thanh...có đâu không với giọng hết sức ân cần lo lắng làm cô dù giận tới đâu cũng thấy... mát ruột Tới benh viên, Hau không dìu Thanh đi mà bế cô từ cổng vào phòng cấp cứu. Mặc cho Thanh phản đối, anh lầm lì bế Thanh đi chụp X Quang rồi đi bó bột Htật là xui xẻo khi Thanh bịgẫy một xương nhỏ ở bàn chân. dù không nặng nhưng cô cũng sẽ khó khăn trongsinh hoạt. điều này làm Hau lo lắng, anh chép miệng: Đúng là tất cả tại anh. hừ! mẹ kiếp, anh mà...mà... thấy Thanh trố mắt nhìn, Hau gãi đầu: Xinlỗi, anh thô lỗ qúa Lam Thanh chớp mắt khoan dung: Biết đâu họ vô ý Mặt Hau xa xằm xuống: Chúng cố tình làm thế đấy Lam Thanh tò mò: Anh biết họ? Hau ậm ờ; Không! Nhưng thành phố này nhỏ xíu, đâu ai chạy xe kiểu như vậy trừ khi muốn tông vào người tạ rồi anh cũng sẽ tìm được bọn chúng thoi, nếu lúc nãy anh không có emm chúng khó thoát khỏi tay anh Lam Thanh giận dỗi: Chua gì đã đổ thừa t.ai người ta rồi Hau phân bua: ý của anh không phải thế, nhưng em rất quan trọng đối với anh Thanh bĩu môi: Nếu tôi không hẹp hòi, không đem may mắn đến. chắc với anh, tôi chẳng có trăm gram nào đau Hau bật cười: Lúc nãy anh chỉ đùa thoi. Chớ đời nào anh tin ba cái chuyên vớ vẫn đọ ai cũng có số mệng riêng, nhưng đúnglà ngốc khi đem số mệnh của mình đặc vào tay thầy bói Lam Thanh nói: Nội và mẹ anh tin thầy lắm đó anh biết! Khổ nổi đó là nội của em, mẹ của anh. toàn là bậc mẫu nghi thiên hạ không hà, đâu ai dám độngtới các qúy bà Lam Thanh tiếp tục thắc mắc: Nếu khogn tin bói toán, anh chọn tôi vì lẽ gì? Hau lắc đầu: Sao cứ thắc mắc những điều không đâu thế nhỉ? thí dụ anh nói chọn em vì yeu, em có tinkhông? Thanh hất mặt len: Đương nhiên là không rồi Hau hóm hỉnh: Xem như anh đã trả lời thực lòng và em đã không tin. sau này đừng bao giờ thắc mắc về vấnđề này nữa Thanh ấm ức làm thinh. cô nhìn cái chân bó bột củamình mà rầu rĩ Giọng Hau vang len; anh đưa em về, gần mười một giờ rồi., Chắc nội và mẹ emđang trông Thở dài sườn sượt anh than: Đúng là xui, anh chưa nghĩ ra xem phải nói như thế nào về tai nạn này Vừa nói, Hau vừa chuẩn bị tư thế ẫm Thanh len, cô giẫy nẫy; Anh đừnglàm thế kỳ lắm Hau tỉnh bơ: Neu chan em lành lặn thì mới kỳ. nào, đừng bướng nữa cô bé. Dứt lời Hau bế Thanh lên. anh nhẹ nhạng di như bế con búp bê nhồi bông đi dạo Quàng tay lên cổ hau, Thanh nóng ra người. Cũng may giờ này bệnh viện ít người, nếu không cô phải vờ nhắm mắt lại vì xỉu qúa Lén lén nhìn Hau, cô chợt thấy anh cũng dễ thương. lần đầu tiên trông đời Thanh bỗng buâng khuâng. cô dè dặt áp mặt vào ngực Hau và nghe anh chậc lưỡi: Tối nay chắc em khó ngủ vì đau, nhưng đừng sợ. anh sẽ mua thuốc giảm đâu cho em uống Thanh im lặng, đêm nay dù chân cô không nhức, cô vẫn khó ngủ vì Hau, vì tất cả những gì anh đã đối với cô Đươc một người đàn ông thật lòng quan tâm lo lắng đúng là hạnh phúc. nhưng tại sao anh ta lại chọn cô làm vợ? anh ta có yeu cô không? thanh không trả lời được, tốt nhất hãy bằng lòng vơ"i hiện tại, hãy cố ru ngủ mình cho vừa ý tất cả mọi người. Vậy sao từ sâu thẳm lòng mình, Lam Thanh vẫn thấy khổ thế nào nhỉ? Ba thao cười toe toét khi thấy Hau bưng giỏ trái cây vào: Trời ơi! Con mua làm chi nhiều vậy? Bịch táo hôm qua vẫn còn nguyên ở tủ lạnh kìa Hau để trái cây lên bàn và nói: Lam Thanh lười ăn qúa, nội phải ép cô bé ăn dùm con mới được Ba thao chép miệng: Chà! Con cưng nó quá, hèn chị.. Làm như không chú ý tới câu nói bỏ lửng của bà Thao, Hau nhỏ nhẹ hỏi: Lam Thanh đâu rồi nội? Nó ngoài sau, chắc đang trông con đó, Sao hôm nay tới trễ vậy? Hau phân trần: Con bận tiếp khách hàng, không bỏ đi ngay được dù biết Thanh chờ Ba Thảo gật gù: Công việc lúc nào cũng quan trọng hơn. nó không trách con được đâu. Thoi ra sau với nó Hau chỉ chờ ba thao nói thế là vọt ngay xuống bếp. tới bếp, anh thấy Thanh đang ngồi với quyển tạp chí trên taỵ cô đọc chăm chú đến mức không biết anh đứng sau lưng Hau nhẹ nhàng đưa tay bịt mắt Thanh, Thanh thản nhiên nói: Ngoài anh ra không ai chơi trò bịt mặt với tôi đâu Hau ngồi xuống giường kế bên cô: Anh cũng biết thế nên mới bịt mắt thay vì gọi thì sợ em giật mình Thanh bĩu môi: Toi không yếu bóng vía như anh tưởng Hau lắc đầu: Cái gì cũng khong, sao em khó quá vậy? Biết tôi khó, sao anh không thoi đi Hau thản nhiên: Chưa đạt được mục đích, dễ gì thoi. Anh thích đeo đuổi tới cùng cái gì mình đã chọn Thanh nhấc cái chân bó bột cứng ngắt của mình khỏi giường rồi vịn vào tường đi lần ra sân. thái độ giẫn dỗi của cô làm Hau tủm tỉm cười. Anh khoang tay nhìn chớ không thèm bồng bế, đỡ đần Thanh như mấy hôm trước Đợi tới khi cô bé ngồi xuống cái ghế mây dài, Hau mới nói: Định ra đây làm gì vay? Thanh nghiem nghị: Toi muốn giới thiệu anh vơi Diệu Lan cho hai người biết nhau. Con bé đi học Sai Gòn vừa về thăm nhà Hau nheo nheo mắt: Diệu Lan là tình địch của anh phải không? Nếu tôi bảo khong, anh sẽ cụt hứng. thoi thì tùy suy nghĩ của anh vay Hau ngồi xuống kế Thanh giọng giễu cợt: Diệu Lan đâu, mời cô ấy ra đây cho anh diện kiến dung nhan xem cô ta quyến rũ cỡ nào mà làm em hờ hững với anh Lam Thanh mím môi, mặc kệ giọng điệu bỡn cợt của Hau, cô gọi Lan thật tọ không tới ba giây con b'e đã thò đầu ra khỏi cửa và hiên ngang nhảy rào sang Nhìn Hau bằng cái nhìn dò xét,đánh giá đầy cố ý, Diệu Lan đưa tay ra một cách kể cả: Thật thú vị khi được biết anh Cố tình giữ thật chặt và siết thật mạnh tay Lan, Hau gật lên gật xuống và mặc cho cô bé nhăn mặt vì đau, anh tỉnh bơ vuốt đuôi: đúng là thât. thú vị đợi Diệu Lan ngồi xuống kế Thanh, Hau nói tiếp: Nghe Lam Thanh nhắc tới Lan lươn, hom nay mới gặp mặt. nếu chân Thanh không đau, tụi mình tìm quán caphe nào đó ngồi chắc dễ nói chuyên hon Diệu Lan vô đề ngay: chỉ thật lòng với nhau thoi chớ xá gì cái chỗ ngồi Hau gật gù: Nói câu rất hay, điều anh đang cần noi Lt chính là một tấm chồng. diệu Lan có thể giúp anh không? Diệu Lan chớp mắt, cô bối rối vì không ngờ cau đầu tiên anh ta đã đặt thẳng vấn đề với mình như vậy. Nhưng cô không rơi vào bẫy của Hau đâU Ngập ngùng một chút cô lờ lững: Điều này tùy thuộc hoàn toàn vào sự thành tâm của anh. anh nghĩ sao khi tôi nói tôi đã từng gặp anh đang rất thân với một cô gái khác cách đây không lau? Hau xoa cằm: anh nghĩ là phải hỏi xem em gặp ở đâu, vào thời điểm nào để còn nhớ coi cô ta là ai Diệu Lan đốp chát: Đêm sinh nhật Thảo Ly nhớ chưa? Hau vỗ tay nói như reo: à! Nhớ ngày, đêm đó anh rất than với Hải Nguyet, chị bà con của Thảo Lỵ nhưng tụi anh chỉ là bạ n nhảy thoi. Ngoài ra chả còn gì khác, cô ta đã đi nước ngoài rồi Diệu Lan lầm bầm: Nếu cô ta còn ở vN, chắc Lam Thanh đâu phải khổ thế này. Chưa gì đã sát con nhỏ đến mức què giò Hau bật cười thành tiếng vì giọng điệu chanh chua của Diệu Lan cô gái vênh váo: Toi nói không đúng sao mà cười? Anh cười vì cách nói của Lan và Thanh giống nhau quá! Thảo nào hai người thân đến mức anh không có chỗ đứng cũng phải Lan cố ý nhấn mạnh: Nếu biết thế sao anh không tự rút lui nhỉ? Hau thản nhiên: Anh mà rút lui thì Lam Thanh khổ hơn nữa Diệu Lan khinh khỉnh: Nói mà không biết ngượng Hau trâng tráo: Nếu ngượng mà mất vợ thì đúng anh không biết ngượng Quay sang Lam Thanh, Hau nói: Sao hom nay em ít nói vay? Để mặc một mình Diệu Lan, cô ấy chọi không lại anh đâu Lam Thanh lạnh lùng: Toi muốn xem coi anh đối với bạn tôi như thế nào. Hừm! KHông ngờ anh ăn thua đủ từng chữ, từng lời. Tệ thật Nghiêng người về phía Thanh, Hau thì thầm vào tai co: Anh nhớ không lầm cách đây mấy ngày, em khiến anh phải ăn thua đủ với cô tạ giờ còn trách gì nữa? Lam Thanh tức giận, cô ghét nhất là cái tính giả vờ ngây ngô, hư thật khó lường của Hau. Anh ta vừa mồm mép vừa thủ đoạn, bởi vậy mọi người trông nhà đều bị anh ta mua chuột. đến người khó chịu, nhiều chuyên như cô My mà còn khen Hau, rồi ghanh tị với Thanh vì: " có được người chồng biết lo từng chút" thì đủ biết anh ta khôn khoé cỡ nào Thanh không phủ nhận tình cảm của Hau dành cho mình, trái lại dần dà, cô thấy mình như bớt ghét anh. cô bắt đầu trông mỗi khi anh tới trễ. thanh cho rằng tại phải ngồi một chỗ với cái chân phải bó bột quá buồn bực nên cô muốn có người để đấu khẩu. Và dường như chả ai thích hợp chuyên này hơn Hau. Anh ta biết tung hứng, biết vừa đấm vừa xoa, vừa chọc giận, vừa vuốt ve nên trò chuyên với Hau khá thú vị Chính vì cô đem nhận xét này nói với Diệu Lan nên con bé mới đòi gặp Hau cho biết. diệu Lan bảo: Nhờ Hau, hai đứa mới được gặp nhau nói chuyên thoải mái, bởi vậy có dịp tao phải gặp anh ta xem mặt dại vai rộng, bãn lỉng cỡ nào mà làm rung rinh trái tim mày Lúc nghe Lan nói thế, Thanh đã giẩy nẩy: Tao không đời nào yeu được anh ta Va Lan chặt lưỡi: Thế thì mày sẽ khổ suốt đời vì phải sống với một người không yeu Nếu lỡ Thanh bị cảm hoá, đã yeu Hau thì sao nhỉ? co có phải khổ không khi chưa rõ về người xắp là chồng mình? Ba người đang chìm trông im lặng bỗng Thanh nghe giọng dượng Kỳ vang len: Hau, dang nói chuyuên tay ba à? Hau gật đầu: Toi đang làm quên với bạn thân của Lam Thanh Kỳ cười nhếch mép: Thế đã quên chưa? Chuyên bình thường mà Kỳ nháy mắt: Vậy mời ông uống caphe vì có chuyên cần nhờ. số là có thằng bạn muốn mua xe Hau ngần ngừ: Chuyên làm an thì tôi không bao giờ từ chối. Nhưnglau lau mới gặp Dl một lần, tôi hẹn anh sáng mai vậy Thấy mặy Ky sa sầm xuống, Diệu Lan vội vàng lên tiếng: Anh cứ đi với dượng Kỳ, tôi sẽ ngồi đây nói chuyên với Lam Thanh cho tới lúc anh về Quay sang cười voi Lam Thanh, Dl hóm hỉnh: Đàn ông phải đặt công việc lên hàng đầu, vợ con ở hàngthứ nhì được rồi. Đúng không Thanh? Thanh máy móc gật đầu, cô thấy khó chịu khi Kỳ xuất hiện. cô càng khó chịu hơn khi ông ta cười ha hả nói voi Hau Ngươi ta thường nói: "Thế gian nhất vợ, nhì trời" chả biết với anh, cô cháu cưng của tôi có hơn trời nổi không? Lam Thanh chên vào: Với anh Hau,cháu chỉ mông đucô tốt hơn tất cả những người đàn bà khác, chớ đâu dám hơn trời Kỳ vỗ đùi cái đét: Câu nói cực kỳ chí lý. vậy là...ông nên an tâm đi vơ"i tôi, nếu nhỏ thanh sẽ giận vì ông coi Diệu Lan hơn con bé Mặt Thanh đỏ ửng len, cô không ngờ Kỳ lại gán cô vào Lan vào thế hơn thua như vậy. Co nghiem mặt: Dương muốn uống caphe với Hau thoi mà. có cần lôi cháu vào cuộc như vầy không? Ky keu lên đầy ngạc nhiên: Dương chỉ đùa cho vui, sao Thanh lại nóng nảy như vậy? Hau thấy mặt Lan và Thanh đằng đằng sát khí. thừa biết hai cô gái không ưa gì Kỳ, nên anh đứng dậy bá cổ ông dượng vợ tương lai, giọng giảng hoà: Nhất vợ nhì trời, nhưng người than của vợ cũng quan trọng không kém. toi sẽ đi với ông nữa tiếng rồi sẽ trở về hầu chuyên với Diệu Lan và Lam Thanh sau. Nhu vậy mới vẹn toàn cả đoi Nhìn hai cô gái, Hau lịch sự: Lan và Thanh không gian anh chứ Diệu Lan lơ lửng: Sao lại gian khi anh cũng là nạn nhân như tụi tôi Hau nhún vai, anh không muốn bị lôi vào chuyên đàn bà nên vội kéo Ky đi sang quán nước bên kia đường Kỳ có vẻ hằn học: Anh không nên để lam Thanh quan hệ với Diệu Lan. con nhỏ đó không đó tốt đâu, trước đây nó là nguyên nhân khiến Lam Thanh mâu thuẫn với hầu hết mọi người trông nhà Hau tỏ vẻ rất khoan dung: Họ từng là bạn rất thân của nhau. Nếu tôi không để thanh tự do giao tiếp, cô ấy sẽ trách tôi ích kỹ Kỳ khoanh tay: Anh là chủ gia đình, anh có toàn quyền quyết định mọi chuyên trông ngoài chứ Hau nhướng mày: Đúng như vậy, nhưng luc' này thì chưa nen Kỳ khogn trả lời, anh kéo ghế ngồi xuống và vẫy tay gọi caphẹ hau đẩy gói ba số 5 về phía Kỳ: tự nhiên đi, tôi không hút Kỳ đốt một điếu thuốc và hỏi: Anh cai thuốc vì sắp cưới vợ hay vì muốn quên Hải Nguyệt? Hậu hơi sựng lại vì câu hỏi Hau hơi sựng lại vì câu hỏi của Kỳ, nhưng sau đó anh thản nhiên trả lời: Toi vì bản thân mình, hút thuố chả có lợi gì cho sức khỏe hết Ky nheo mắt: Cau nói vừa rồi không giống của anh tí nào. Hậu bay giờ khác trước quá nhiêu Anh thì vẫn như xưa, giữ được bản chất của mình là ưu hay khuyết điểm nhỉ? Ky rít một hơi: Ưu hay khuyết không thành vấn đề. cái cốt lõi là làm sao sống được đây nè Hau hất hàm bắt vào vấn đề: Ai định mua xe vay? Bạn của anh Hoang chứ không phải bạn của tôi, ngày mai ảnh sẽ dẫn họ đến chỗ anh xem xe, có gì bất tiện không? Hau nhíu mày: Anh hỏi thế nghĩa là sao? Ngươi ta dẫn khách tơ"i cho mình, bất tiện ở chỗ nào chứ? Ky cười khẽ: T.ai anh chưa biết rõ ông chú vợ tương lai của mình đó thoi. Ong ta chưa bao giờ làm việc gì mà không có lợi cho mình hết, ví dụ như việc mot hai nhất định ép cho bằng được Lam Thanh lấy anh Bập một hơi thuốc, Ky nói tiếp: Ong ta bày ra nhiều màn kinh kịch vừa hù doạ, vừa xoa dịu, vừa ép buộc, nếu là tôi, tôi cũng phải sợ để bằng lòng chơ 'nói chi một con bé như Lam Thanh Hau có vẻ khó chịu: Toi biết anh và chú HOang đã bỏ ra nhiều công sức để thuyết phục Lam Thanh. toi không quên ơn hai người đâu, sau này nếu giới thiệu người đến mua xe, tôi sẽ có hoa hồng đặt biệt cho hai người. Mình là người nhà cả mà Ky khẽ nói: Vay thì tốt, rồi chúng ta sẽ có dịp hợp tác với nhau dài dài Bưng tách caphe len, Hau hỏi: Dường như anh chưa vào vấn đề tài chính thì phải? Ky cười xoà: Lúc nào anh cũng đi guốc trông bụng người khác. đúng là tôi vẫn còn giữ vấn đề muốn nói với anh lại, tại tôi còn thắc mắc một điều hau thân mật: ANh cứ hỏi đi, giữa tôi với anh cần gì phải rào đón Kỳ rít một hơi chán rồi bất ngờ hỏi: Anh thật sự yeu con bé Thanh à? Hau im lặng, một lát sau anh nói: Toi nghĩ đây khogn phải là vấn đề anh quan tâm Kỳ gật đầu: Đúng là tôi không quan tâm, dù chúgn ta đã là người nhà của nhau. Toi hỏi điều này vì Hai Nguyet Hau nóng nảy cắt ngang: Đừng nhắc đến Hai Nguyet nữa, tôi và cô ấy chấm dứt lâu rồi Ky ngã người ra lưng ghế: Nhưng chuyên này với Lam Thanh vẫn còn mới nguyên. con bé sẽ nghĩ sao khi đã biết sự thật là anh muốn cưới nó chỉ vì muốn chạy trốn một bóng hồng, chớ chả hề yeu thương gì hết Hau gằn giọng: Anh lầm rồi! Toi không trốn chạy ai cả, Hai Nguyet chỉ là quá khứ. toi là người rất thực tế nên luôn hướng về tương lai. Chính vì vay nên tôi chọn Lam Thanh cho tương lai tốt đẹp của mình Ky mỉa mai: Anh lúc nào cũng văn vé bóng bẩy. Nhưng tôi dám cá rằng nếu Hai Nguyet xuất hiện ngay lúc này, anh sẽ nói khác đi Hau cứng cỏi: Toi sắp lấy vợ rồi! Tội tình gì cơ chứ Kỳ nhìn Hau: Anh phản ứng ra sao nếu bất ngờ gặp Hai Nguyet trên phố? Hau tránh cau trả lời: Đặt làm gì vấn đề khogn có thật ấy. Toi thích thật tế hon Kỳ vẫn lì lợm nhắc: Anh không dám trả lời câu hỏi của tôi à? Ngập ngừng một chút, Hau bảo: Nếu lòng thản nhiên là nói láo. Nhưng với tôi, có lẽ hai cau thơ này nói lên tất cả Kỳ tò mò: Hai cau thơ nào? Hau nhếch moi: "Ngươi cũng chỉ như trăm ngàn kẻ khác Sầu hai vai ta bước chậm qua đời " Kỳ cười: Chà! Tay chân lấm lem dầu mở mà vẫn còn tho( thẫn. hai cau thơ ấy chứng tỏ anh càng hận càng yeu Hai Nguyet Hau thở dài: vay sao! Dầu gì có một thời chúgn tôi chung sống như vợ chồng. toi hận người phụ bạc mình cũng đúng thoi. Tình yeu ma `có hận thù vào thì phứt tạp lắm Nhưng dầu gì anh cũng còn yeu đúng không? Hau cười nhạt: Yeu à! Nếu bây giờ Hai Nguyên trơ về, quỳ trước mặt van xin tôi tha thứ, và nài nỉ tôi cưới cô ấy, tôi cũng không đời nào đồng ý Ky hỏi: Tại sao cho tới bây giờ Hai nguyet vẫn chưa có người khác Hau gằn giọng: Ngươi một phương, ta một phương. làm sai tin được Hai Nguyet không cô ai khác chứ Kỳ buột miệng: Thì ra anh ghen Hau sa sầm mặt: Không phải thế, tôi chỉ nói thật điều mình nghĩ, Với tôi, Hai NGuyet chỉ còn là một hoài niệm Ky nói: Nhưng cô ấy nhất định sẽ quay về Hậu hỏi ngay: sao anh biết?

°°°°°

Kỳ đốt điếu thuốc thứ hai rồi rề rà nhả khói như muốn Hậu phải nôn nóng khi chờ nghe mình trả lời. Là bạn thời trung học, Kỳ không lạ gì tính cố chấp và hẹp hòi của Hau. Anh ta hận nhiều hơn là yeu mới nên lấy vợ, mặc dù trước khi theo gia đình đi nước ngoài, Hai Nguyet đã nói sẽ trở về đám cưới, rồi sẽ lo thủ tục đưa Hậu theo sau. Hậu là mẫu người tự cao, anh ta làm sao chấp nhận đề nghị của Hai Nguyet. thế là đường ai nấy đi, chỉ có điều Hai Nguyet vẫn tin rằng khi cô trở về, nhất định Hậu vẫn là của mình, duy nhất và mãi mãi...Thế nhưng niềm tin của cô đã vở tan rồi Kỳ chậm rãi nói qua chuyên khác: Dạo này Ngọc Tú ghét tôi lắm. nó không thích Lam Thanh làm vợ anh, tôi và Tú đã gây nhau một trận ra trò khi con bé biết tôi bày đặt mai mối cháu vợ mình cho anh. nó tức tốc gọi điện cho Hai NGuyet. dù xa nhau nhưng em gái tôi vẫn là bạn thân cô ấy, nó là người truyền đạt những thông tin nóng hổi về anh cho Hai Nguyet. nó vừa cho tôi biết Hai NGuyet sắp trở về Hậu như bất động trên ghế, anh đã không giấu kịp cảm xúc của mình, nhưng sau đó anh cũng mau lấy lại bình tĩnh: Tất cả đã muộn màng. hai Nguyet về hay đi đều kông liên quan tới tôi. Toi vĩnh viễn không muốn gặp lại cô ấy Kỳ xoa cằm: Nhưng Hai Nguyet muốn thì sao? Toi được biết cô ta sẽ về đễ phá đám cưới của anh. rồi chuyên gì sẽ xảy ra, chỉ có trời mới biết Hậu cười nhạt: LÚc ấy chỉ sợ hai Nguyet sẽ phải xấu hổ vì hành động của mình thoi Kỳ khoát tay: Dù sao cả ba người, anh, Thanh, Nguyet đều là bạn bè, người thân, tôi không muốn có chuyên đáng tiếc xảy ra nên mới cho anh biết chuyên này Hậu nghiem giọng: Rất cảm ơn anh, nếu được nhờ anh nói với Ngọc Tú hãy nhắn với Hai NGuyet rằng hãy từ bỏ ý định điên khùng đó đi, nếu cô ấy còn muốn có một vị trí trông trái tim tôi Kỳ gật đầu: Đươc! Toi sẽ cố gắng giúp anh Hậu hỏi: Chúng ta về được rồi chứ Kỳ vội vàng đáp: Toi vẫn còn muốn gợi ý với anh một áp phe làm ăn Hậu từ tốn: Anh cứ trìng bày đi, đã nói nếu là chuyên làm ăn, tôi không bao giờ từ chối nghe mà Kỳ vào đề ngay: Sân nhà mẹ tôi rất rộng, vậy mà luôn bỏ trống, uổng vô cùng. toi và anh Hoàng dự định mở một câu lạc bộ biĐa lâu rồi, ngặt một nỗi bà cụ không đồng ý Thở dài một cái, Ky có vẻ cay đắng: Chắc bà già nghĩ "Bụt nhà không thiêng" nên không tin vào con và con rễ. bà cụ lo tụi tôi bất tài, làm ăn sẽ lỗ vốn Hậu nói: Nếu mở biđa có lợi, hai anh vẫn thuê mặt bằng chỗ khác được mà. vốn liếng đầu tư vào đấy chắc đâu bao nhiêu Không đợi Hậu nói hết ý, Kỳ ngắt ngang: ANh nói thế chứ dù nhiều hay ít cũng là tiền. toi và anh Hoàng định thành lập cả một trung tâm giải trí chứ đâu chỉ biđa không. mà đã mở biđa phải đi kèm các dịch vụ tươi mát khác mới sôm tụ, khổ nổi lực bất đồng tâm. ý tưởng thì bay bổng lắm nhưng muốn thực hiện không dễ chút nào Nheo nheo con mắt nhìn Kỳ, Hậu thẳng thừng hỏi: Anh định lôi tôi vào cuộc à? Kỳ nhũn nhặn: Với bà mẹ vợ tôi, anh đang là người có uy tín nhất. aNh nói vô hộ tui một tiếng biết đâu lại được việc Hậu nhếch môi: Chỉ sợ anh đề cao tôi quá thoi Kỳ vội vàng bảo: Nếu thuận tiện, anh chỉ cần góp một phần vốn. chắc chắn bà nội vợ sẽ nể mặt cậu cháu rễ hơn nghe lời của con trai Hậu im lặng, một lát sau mới dè dặt nói: Chuyên này để từ từ đã Kỳ vui vẻ: Nếu anh đã hứa giúp, tụi tôi sẽ chờ, mình là người nhà cả mà Thấy Hậu gọi tính tiền, Ky vội ngăn lại: Để tôi, anh cứ về trước đi Hậu vội đứng dậy đi ra cửa,lòng nặng nề vì những lời Kỳ nói về Hai Nguyet. cô ta đã rời xa anh nhưng chưa bao giờ tâm trí anh được yên ổn, trái tim anh luôn muộn phiền vì một mối tình suốt mấy năm trời, với biết bao nhiêu lần chia tay rồi lại tìm đến nhau Có lẽ anh và Hai Nguyet vô duyên nên cuối cùng vẫn mỗi người một ngã. chuyên đã chấm dứt rồi, cô ấy còn níu kéo làm gì. lòng Hậu đã hận Hai Nguyet đến mức để mẹ chọn cho mình một người vợ. hậu quyết tâm quên người tình cũ để vun đắp hạnh phúc mới. Anh nghĩ chuyên chinh phục Lam Thanh không khó, bằng chứng là dạo này cô bé đã có nhiều thay đổi trông cách đối xử với Hau. Rồi ta sẽ là một cô vợ dễ dạy như anh muốn Bỗng dưng anh cười một mình, rồi Hai Nguyet sẽ phải ân hận khi thấy Hậu sống hạnh phúc bên một người anh chưa từng yeụ đây cũng là một cách trả thù tuy êm ái, nhưng cũng rất công hiệu. Nếu không Hai Nguyet đâu bắn tin sẽ trở về và sẽ phá tan đám cưới của anh Cảm giác đâu đớn lẫn hả hê bỗng đan xên trông hồn khiến Hậu chả biết mình buồn hay vui khi nhớ tới mối tình đầu kéo dài dai dẳng của mình Nếu Hai Nguyet không nươi mộng sống ở nước ngoài, hai người đã cưới nhau lâu rồi. Chỉ tiếc một thời gian dài, Hậu đã đeo đuổi ảo tưởng sẽ thuyết phục cô ở lại. Mãi đến khi Hai Nguyet cho biết ngày giờ cô sẽ đi, Hậu mới bàng hoàng tuyệt vọng Mặc cho Hai Nguyet giải thích rằng, cô sẽ trở về tương lai sáng sủa của cả hai người, rằng cô sẽ trở về làm đám cưới với anh và sau đó sẽ bảo lãnh cho anh. hậu đã dứt khoát chia tay sau đó Anh chưa bao giờ và không bao giờ có ý định sống ở nước ngoài, do đó nếu Hai Nguyet thật lòng yeu thì hãy ở lại làm vợ anh Tiếc rằng lời đề nghị thống thiết gần như van xin ấy đã bị hai Nguyet bỏ ngoài tai. Co đã đành lòng dứt áo ra đi sau khi ngạo mạn tuyên bố với bạn bè rằng. suốt cuộc đời này, Hậu sẽ không quên được cô. rồi anh sẽ phải trông chờ, mông đợi ngày cô quay về để rước anh đi Chính những lời nói đã khiến anh đoạn tình với Hai Nguyet để tiến tới hôn nhân với bất cứ cô gái nào mà gia đình chọn cho mình Nhiêu người cho rằng Hậu nông nổi, cố chấp. nhưng mặc họ nói gì, anh không thể làm khác và Hậu tin mình sẽ thật sự hạnh phúc khi đã vứt bỏ dĩ vãng để sống chân tình với vợ Dù tình yeu đối với Lam Thanh vẫn còn là con số khong, nhưng khi lòng anh đã quyết, Hai Nguyet không đủ sức ru lại tình xưa, cũng như đủ sứ lung lạc anh như trước kia nữa đâu Hậu cố nuốt tiếng thở dài. Vừa rồi có phải anh tự trấn an mình không? nếu ngay lúc này Hai Nguyet xuất hiện, tâm trạng anh sẽ như thế nào? Có dửng dưng như lau nay anh vẫn cố dửng dưng kong, hay sẽ thảng thốt thú nhận mình vẫn còn yeu, yeu đến mức mù quáng vì hận? Vỗ đầu một cái thật mạnh như để tỉnh hồn, Hậu bước vào sân và đi thẳng đến nhà hàng ba noi Lam Thanh và Diệu Lan ngồi lúc nãy Anh mỉm cười khi thấy hai cô gái vẫn còn đang chụm đầu vào nhau thì thầm to nhỏ: Đã trút hết tâm sự chưa hai cô nương? Công moi len, Lam Thanh nói: Định hỏi xem anh tính chuyên làm ăn tới đâu rồi mà lau dữ vay đấy? Nheo nheo mắt, Hậu hỏi lại: Ủa! Em cũng mông anh mau quay lại sao? Lam Thanh nói: Vì ngồi với dượng Kỳ có gì đâu mà tốt Diệu Lan cười khúc khích: Nãy giờ Lam Thanh cứ sợ anh bị nhiễm cái thói, bảy lần năm của ông Kỳ, nên đứgn thì không được ngồi thì chẳng yen Véo vào hông Lan, Lam Thanh ré len: Mày chỉ nói láo, ai làm gì mặt họ. sao tao phải lo, phải sợ chứ? Hậu hỏi ngay: Dường như hai người có ấn tượng với dượng Kỳ? Diệu Lan lém lỉnh: Chuyên ấy là chuyên bình thường mà. giống như tôi cũng có ấn tượng với anh vay thoi Ấn tượng ấy như thế nào nhỉ? Lan phán: Tốt! Toi an tâm giao nhỏ bạn thân nhất cho anh. phải tiếp tục tử tế với Than hơn nữa, nếu tôi biết anh ăn hiếp nó thì...thì...tôi không tha cho anh đâu. Bây giờ tôi về đây, không thoi bà noi mắng tôi là đồ kỳ đà trông khi tôi rất ghét kỳ đà Dứt lời Diệu Lan vừa cười vừa nhảy về nhà mình, Hậu khen: Bạn em dễ thương ấy chứ Lam Thanh lơ lửng: Nhưng thương không dễ đâu Hậu dài giọng: Anh biết, đâu cần em phải dằn trước. aNh không phải dân năm lần bảy ba lăm đâu Thanh ậm ừ: Chuyên đó, tôi không thể kiểm tra được Với anh, em không can phải kiểm tra Lt nói: Anh có vẻ tự tin quá nhỉ? Hậu gật gù: Vì anh rất hiểu mình mà Liếc Hậu một cái, Lam Thanh dài giọng: Hai Nguyet là ai vay? Hậu thản nhiên: Là một người quên cũ, lân rồi anh không gặp Lam Thanh cắn môi: Anh có mông gặp cô ta kông? Hậu khẽ lắc đầu: Anh rất thực tế, bởi vậy không muốn níu lại những gì đã qua khi hiện tại anh đang hạnh phúc với cái mình có Nắm bàn tay nhỏ nhắn của Thanh, Hậu ngọt ngào và nồng như kẹo có nhân rượu: Với anh bay giờ chỉ có em thoi Để tay mình nằm ngoan trông tay Hau. Thanh im lặngm cô không thể dối lòng rằng mình rất ghét nghe những lời ngọt ngào, đắm say của Hau. Suốt thời gian qua anh ta rất tốt vơi Thanh. co chỉ là một con bé tay trắng. anh ta đến với cô vì cái gì cơ chứ? Câu hỏi chưa lời giải đáp ấy vẫn bám theo Thanh hàng đêm. thậm chí nó lên cả vào giấc mơ của co, bà noi và mẹ bảo rằng Thanh có phước mới được người đàn ông như Hau. Ngay cả nhỏ diệu Lan cũng cho là như vay, con b'e cũng ngạc nhiên khi nghi Thanh kể về những việc Hậu đã làm cho vợ. anh đã lo lắng chăm sóc Thanh ra sao. Cuối cùng Diệu Lan kết luận: "KHó tìm được một người đàn ông như thế, nếu tất cả những việc anh ta đã làm không phải là một màn kịch " Bỗng dưng cô lên lén nhìn Hau, bắt gặp ánh mắt khác thường của anh, Thanh chớp mi cúi xuống. hậu đã chuẩn bị mọi mặt để làm một nguio chồng tốt, riêng Thanh vẫn chưa châp' nha6.n sự kiện lớn lao này. Giọng Hậu chợt vang len: Em lạnh à? Thanh lắc đầu, Hậu lại nói: Còn chối nữam em đang run lên đây nè Thanh ấp úng: Tại sương nhiêu quá nên tay em mới lạnh Hay chúng ta vào nhà nhé? Thanh nghe giọng mình lạc hẳn: Em không muốn vào nhà Sao vay? Lam Thanh lại lắc đầu, Hậu dịu dàng: Ngồi sát vào anh sẽ hết lạnh ngay Rồi không cần biết Thanh đang nghĩ gì, anh kéo nhẹ cô vào lòng. lam Thanh thoáng rùng mình vì những hơi ấm từ người Hậu toa? Sang. co biết trước sau gì cũng đến lúc như vầy. Nhưng cảm giác được Hậu dịu dàng ôm vào lòng thế này thật lạ lùng. nó không giống như cô từng tưởng tượng mỗi khi nhớ lại lúc anh bế cô trên tay Cái cảm giác được bế ấy không an ổn như được tựa mặt vào ngực anh thế này Co nghe hơi thở hậu thoảng bên tai mình: Anh tới trễ, em có trông không? Thanh phụng phịu gật đầu, Hậu cười: Vay ngày mai anh sẽ tới trễ hơn nữa Nếu thế, em sẽ không thèm trông Nâng cằm Thanh len, anh hỏi: That không? Co chớp mi: Anh cứ tới trễ hơn thì sẽ biết liền Hậu cúi xuống thật sát mặt Thanh, giọng đầy kích động: Biết gì hả bé con? cưng có biết là tiếng xưgn em của cưng vừa rồi có tác động rất mạnh tới anh không? Lam Thanh bối rối vì cái nhìn cháy bỏng của Hau. Co hoàn toàn thụ động khi anh giữ gương mặt mình trông hai tay, rồi đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ đến mức mơ hồ như có như khong Lam Thanh thảng thốt khi anh siết cô trông tay: Đừng..Hau...đừng Hậu xụ mặt: Sắp là vợ chồng chuyên hôn vào môi, vuốt ve âu yếm là bình thường. sao em lại từ chối anh chứ? Giọng Thanh giận dỗi: Với ai, anh cũng như vay sao? Hậu chép miệng: Với vợ sắp cưới mà còn bị phản ứng, nếu với ai anh cũng như thế chắc đời anh tơi tả từ lâu LL lảng sang chuyên khác: Lúc nãy anh và dượng Kỳ nói về vấn đề gì vay? Hậu lấp lửng: Nhiêu chuyên lắm, nhưng chủ yếu vẫn là vấn đề làm ăn. dượng ấy đề cập tới việc mở tiệm biđa ở đây Thanh nói ngay: Noi không thích đâu hau bảo: Chính vì vay dượng ấy mới muốn anh nhập cuộc để thuyết phục bà noi Lam Thanh nhìn Hau: ý anh thế nào? Anh vẫn chưa trả lời dứt khoát với dượng Kỳ. thế còn ý em ra sao? Không cần suy nghĩ, Thanh trả lời ngay: Không nên hợp tác với dượng Kỳ Hậu nheo nheo mắt: Tại sao? Lam Thanh không do dự: Dượng ấy là người không đáng tin Về phương diện nào? Hậu tủm tỉm cười: Em có quá khắt khe khong, nếu anh ta tệ đến thế thì sao làm dượng em được? Lam Thanh nhún vai: Tại cô My lầm người nên bây giờ mới khổ Hậu ngập ngừng: ANh thấy cô ấy lúc nào cũng phơi phới yeu đời, tràn đầy hạnh phúc có gì là khổ đâu Nhìn Hau, Lam Thanh nói: Thấy vay chứ đâu phải như vaỵ thật ra cô My luôn sốgn trông trạng thái ghên tuông nhờ vực. dượng Kỳ là người quên thói lẳng lơ ông bướm, đã vay lại vo trách nhiệm vơ"i vợ con. chơi biđa ăn thì tiền không thấy đâu, nhưng khi thua thì lại ve móc túi vợ Hậu có vẻ ngạc nhiên: Anh ta tệ đến thế sao? KHông phải em khai xấu dượng Kỳ. nhưng vì dượng ấy định lợi dụng anh, em đành nói hết những suy nghĩ lâu n ay trông lòng để anh biết người ta mà đối phó Hậu chống tay dưới cằm chăm chú nhìn Thanh. đây là đầu tiên cô bé nói với anh những lời như người yeau quan tâm đến người yeụ những lời ấy cho thấy Lam Thanh đã có cái nhìn khác về anh. co bé không phô trương tình cảm của mình. nhưng với thái độ e ấp dè dặt, Lam Thanh vẫn kín đáo cho Hậu biết tình cảm của mình. khác hẳn với Hai Nguyet, Lam Thanh yeu bằng trái tim trông sáng của trẻ con, Nguyet thì yeu bằng tất cả thân xác và đầu óc của một người phụ nữ nhiều tham vọng. nếu cô ta không xuất cảnh, chắc Hậu khogn thoát được lưới tình do cô ta giăng ra. Có thể nói Hai Nguyet yeu anh hơn Lam Thanh rất nhiều. Hai người đã từng sống chung như hai vợ chồng một thời gian, rồi bất đồng dẫn đến chia taỵ tính tình của Nguyet anh nắm rất rõ, trông khi với Lam Thanh, anh chưa có được một nụ hôn đắm say chọn vẹn. nhugn tất cả tại anh, sao lại kể lể ở đây chứ Mắt không rời gương mặt còn nhiêu hồn nhiên của Thanh, Hậu nói: Cám ơn em đã lo cho anh Lam Thanh công môi len: KHông có tình cũng có nghĩa, anh đã từng nói với em như thế mà Hậu gật gù: Vay cũng tốt, ít ra em cũng biết bổn phận của mình Lam Thanh bắt bẻ: Rõ ràng anh chỉ cần một người vợ biết làm tròn bổn phận, chớ anh đâu cần tình yeu Hậu lắc đầu, giọng trơn tuột: Em lầm rồi, anh rất cần tình yeu của em. anh cần một người vợ tình yeu chứ không vì bổn phận Lam Thanh bối rối: Anh...anh...yeu em thật à? Hậu im lặng, anh nhìn cô rồi trả lời không chút do dự: Anh yeu em ngay cái nhìn đầu tiên, hôm đó em vừa đanh đá, ngổ ngáo, vừa trẻ con đến mức làm anh thổn thức. anh hứa với lòng là bằng lòng bất cứ giá nào cũng phải cưới cho được cô bé có đôi mắt tròn xoe như mắt thỏ Lam Thanh nóng bừng cả đôi má: Anh nói thật không? Mâm mê những ngón tay mềm, nhỏ của Thanh, Hậu đắm đuối: Nếu nói dối, làm sao bây giờ anh được ngồi đây và được nhìn vào đôi mắt hớp hồn người của em Giọng Thanh phụng phịu: Lần đầu trông thấy anh em ghét anh kinh khủng Hậu cười cười: Anh biết! Hôm đó em còn bảo anh rất khả ố mà. thế bữa nay còn ghét hết Thanh nghenh nghenh mặt: Em đã ghét ai thì ghét suốt cả đời Kéo sát cô vào người, Hậu thì thầm: Còn anh thì đã yeu ai thì yeu luôn mấy kiếp, Em không thoát khỏi tay anh đau Lam Thanh xúc động vì những lời êm như ru của Hau. Thay vì vùng ra như vừa rồi, cô im lặng úp mặt vào ngực Hau. Đêm bỗng yên tĩnh quá! Thanh thổn thức vì mùi hoa lài từ sân nhà Diệu Lan đưa hương sang, hay thổn thức vì Hau, Thật tình cô không biết Lam Thanh chỉ có cảm giác mình thật bình yên khi nằm trông vòng tay Hau. Co dè dặt ngước lên khi nghe anh mân mê mải gọi tên mình. trông bóng tối đôi mắt Hậu vẫn rực lên những tia lửa ấm áp. nó không đủ sức đốt cháy cô nhưng lại khiến cô rạo rực khi nhớ tới môi anh Hậu nhìn cô thật lâu rồi từ tốn cúi xuống, Anh biết lần này Thanh không còn đủ sức từ chối. COn bé đã bị hậu đốn ngã, anh dịu dàng hôn cô từng nụ hôn ngắn, rồi bất ngờ như nuốt đôi môi mềm tơ non trông một nụ hôn dài bất tận Lúc Lam Thanh đang chơi vơi vì những xúc cảm đầu đời, thì Hậu lại tự ru ngủ rằng mình đã quên người tình xưa nhờ cô vợ bé bỏng sắp cưới Anh tiếc nuối rời môi Thanh khi nghe tiếng ba Thảo ho húng hắng gần cửa sổ. hai người lại im lặng ngồi tựa vào nhau với những suy nghĩ riêng Mùi hoa lài vẫn thơm lừng nhưng không át được mùi hương tóc của Lam Thanh. cái mùi thoảng nhẹ như mùi cỏ ngọt ngào, không gắt như mùi dầu thơm nhugn nồng nàn, quyến rũ kỳ lạ Hậu vùi mặt vào tóc cô thảng thốt: Tóc em thơm qúa Lam Thanh cười khúc khích: Anh là người đầu tiên khen mùi lá bưởi thơm đó Hậu mê mải hôn lên tóc thanh: Anh nghiền mùi hương tóc em mất. ngoài em ra chắc đâu có ai gội bằng nước lá bưởi Lam Thanh cao giọng: Thế trước em, anh đã nghiền mùi tóc của ai rồi? Hậu thành thật: Những cô gái anh quên toàn xài dầu gội đầu ngoại nhập. tóc họ, thậm chí thân thể họ toàn mùi mỹ phẩm, cô nào cũng như cô nấy. ANh chẳng có chút ấn tượng làm sao nghiền được Lam Thanh chép miệng: Anh có tài nói dối hay thật, nói thật như dối, chẳng biết đâu mà lần. nếu một ngày nào dó em phát hiện những lời anh nói với em là đẫu môi chót lưỡi thì... thì... Hậu ngắt lời: Thì sao nào? Thì em sẽ bỏ anh mà đi. Em không muốn là người bị lừa dối Siết Thanh trông tay, Hậu hối hả: Đã là vợ anh rồi, sẽ khogn có chuyên bỏ đi vì anh không hề dối em. anh yeu em, yeu em thật lòng mà Lam Thanh chớp mắt, thêm lần nữa cô xúc động vì lời Hậu noi. Co tin anh đó có thể là sự nhẹ dạ, nhugn mấy ai dám vỗ ngực tự cho mình là người khôn ngoan từng trải cơ chứ