← Quay lại trang sách

Chương 4 Mai mối

Ba tháng sau, trong phủ có một vị khách không mời mà tới.

Kiều Dịch Chi từ sáng đã chẳng thấy Vân Sinh đâu. Đến trưa, vốn định vào bếp làm chút đồ ăn, lúc ngang qua sảnh khách thấy bên trong có tiếng người nói chuyện, nhất thời tò mò bèn đi tới.

Kiều Dịch Chi cảm thấy có một tiếng nổ bùng lên trong đầu, đứng như trời trồng tại chỗ không thể nhúc nhích.

Vân Sinh thoáng liếc nhìn y, dáng vẻ chợt có vẻ hốt hoảng, rồi lại lập tức khôi phục như thường.

Kiều Dịch Chi tựa như lãnh một đòn cảnh tỉnh, đôi mắt chằm chặp gắt gao nhìn về phía Vân Sinh, tựa như hận phải nhìn thành một cái lỗ trên người hắn.

Vân Sinh không đáp, Kiều Chính lại nói: "Anh trai mày tài năng hơn người, lúc ở hội làng đề một bài thơ, được thiên kim nhà Thái thú đại nhân để mắt đến, Thái thú kêu Lý Nương tới cửa làm mai đây này. Mày cũng phải học anh mày đi, mày xem cả ngày ngoài ăn uống chơi bời ra, đã làm nên được cái  trò trống gì chưa? Mày nói mày..."

Kiều Chính lúc này mới chịu hậm hực ngậm miệng: "Đi đi. Dẫn em con đi đọc nhiều sách vào."

Vân Sinh nhẹ nhàng thở ra, không trả lời.

Vân Sinh trầm mặc nhìn y một lúc lâu, sau cùng vươn tay ra vuốt ve mái tóc của y: "Anh không thích cô ấy. Anh sẽ đi nói với cha, anh không thành hôn."