← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 5 CÁI KẾT

Trong sự im lặng sau đó-một sự im lặng kinh khủng, đáng sợ, hoàng hôn chầm chậm, lung linh lướt qua, tia sáng yếu ớt cuối cùng rời khỏi cửa sổ nói mà nó ngừng lại trên mái đầu sẫm màu và chiếc khăn choàng lông thú nhợt nhạt của người phụ nữ ngồi đó.

Elsa Dittisham nhúc nhích và cất tiếng. Cô nói:

‘ Đưa họ ra khỏi đây, Meredith. Để tôi một mình với ông Poirot. ‘

Cô ngồi đó bất động cho đến khi cánh cửa đóng lại phía sau họ. rồi cô nói: ‘ Ông rất thông minh đúng không? ‘

Poirot không trả lời.

Cô nói: ‘ Ông mong tôi sẽ làm gì? Thú nhận ư? ‘

Ông lắc đầu.

Elsa nói:

‘ Bởi vì tôi sẽ không làm thế! Và tôi sẽ không thừa nhận gì cả. Nhưng những gì chúng ta nói ở đây, với nhau, sẽ không thành vấn đề. Bởi vì chỉ có một câu hỏi là lời nói của ông chống lại tôi. ‘

‘ Chính xác. ‘

‘ Tôi muốn biết ông dự định làm gì? ‘

Hercule Poirot nói:

‘ Tôi sẽ làm mọi thứ có thể để thuyết phục những người có thẩm quyền xá tội sau cái chết của Caroline Crale. ‘

Elsa cười lớn. Cô nói: ‘ Vô lý làm sao! Ban lệnh ân xá cho những gì ông không làm ư? ‘ Rồi cô nói: ‘ Còn tôi thì sao? ‘

‘ Tôi sẽ trình kết luận của mình trước những người cần thiết. Nếu họ quyết định có khả năng giải quyết vụ án chống lại bà thì họ có thể làm. Tôi sẽ nói với bà ý kiến của tôi, không có đủ chứng cớ- chỉ có những suy luận, không thực tế. Hơn nữa họ sẽ không lo lắng khởi tố bất kì ai ở địa vị của bà trừ khi có nhiều sự bào chữa cho một phiên tòa như thế. ‘

Elsa nói:

‘ Tôi không quan tâm. Nếu tôi đứng trong vành móng ngựa, đấu tranh cho cuộc sống của mình-có lẽ có một điều gì đó ở đó-một điều gì đó sống động-thú vị. tôi có lẽ sẽ vui thích nó. ‘

‘ Chồng của bà thì không. ‘

Cô nhìn ông trừng trừng.

‘ Ông nghĩ là tôi ít quan tâm những gì chồng tôi sẽ cảm thấy ư? ‘

‘ Không, tôi không nghĩ vậy. Tôi không nghĩ bà lại quan tâm cảm xúc của bất kì ai trong cuộc đời bà. Nếu có, bà hẳn đã hạnh phúc hơn. ‘

Cô ta nói gay gắt:

‘ Tại sao ông lại hối tiếc cho tôi? ‘

‘ Bởi vì, đứa trẻ của tôi ơi, bà có quá nhiều thứ để học. ‘

‘ Tôi phải học cái gì? ‘

‘ Tất cả những cảm xúc của người trưởng thành-lòng trắc ẩn, sự thông cảm, sự thấu hiểu. Thứ duy nhất mà bà biết - bà đã biết-là yêu và hận. ‘

Elsa nói:

‘ Tôi thấy Caroline lấy chất Coniine. Tôi nghĩ chị ta có ý định tự tử. Điều đó sẽ đơn giản hóa mọi chuyện. Và rồi, buổi sáng hôm sau, tôi đã phát hiện ra. Hắn ta nói với chị ta rằng hắn cóc cần tôi-Hắn ta có quan tâm đến tôi, nhưng tất cả đã hết rồi. Một khi hoàn thành xong bức tranh, hắn ta sẽ đuổi tôi đi ngay. Chị ta không cần phải lo lắng, hắn nói. ‘

‘ Và chị ấy-thấy buồn và hối tiếc cho tôi... Ông có hiểu chuyện đó gây ra cho tôi những gì không? Tôi đã tìm thấy thứ đó và đã ban tặng nó cho hắn và tôi đã ngồi đó nhìn hắn chết. Tôi chưa bao giờ cảm thấy sống động, quá hả hê, tràn đầy sức mạnh như thế. Tôi đã nhìn hắn chết...

Cô vung đoi tay lên.

‘ Tôi không hiểu rằng tôi đang giết chính mình-không phải hắn ta. Sau đó tôi thấy chị ta rơi vào một cái bẫy-và điều đó cũng không tốt. Tôi không thể làm tổn thương chị ấy-chị ấy không quan tâm-chị ấy đã thoát ra khỏi tất cả những chuyện đó-một nửa thời gian chị không ở đó. Chị và Amyas cả hai đã thoát đi-họ tới một nơi nào đó mà tôi không thể tìm ra được. Nhưng họ không chết. Tôi chết. ‘

Elsa Dittisham đứng dậy.cô đi. Ngang qua cửa, cô nói lần nữa:

‘ Tôi đã chết... ‘

Trong tiền sảnh cô đi ngang qua hai người trẻ tuổi mà cuộc sống cùng nhau vừa mới bắt đầu.

Người tài xế mở cửa xe. Phu nhân Dittisham bước vào trong và người tài xế quàng tấm khăn choàng lông thú vào gối cô.

HẾT