← Quay lại trang sách

Chương 23.

Tôi không ngủ được: trằn trọc, những giấc mơ đứt đoạn liên tục làm tôi thức giấc. Giờ tôi đánh răng, người cúi gập xuống bồn rửa mặt một cách ngu ngốc.

Tôi bực mình phát điên lên, và tôi biết tại sao.

Bằng cách hăm doạ tôi, sếp Stark đã thành công trong việc ngăn lại không cho tôi điều tra những manh mối có thể phá được vụ án John Doe 24. Nếu đúng như tôi nghĩ, kẻ giết Doe vẫn còn đang hoạt động trong Vịnh Nửa Vầng Trăng.

Tôi cho Martha ăn, pha càfê, ăn sáng, động loảng xoảng vào bát đĩa.

Tôi đang xem chương trình Hôm nay trên cái tivi nhỏ để trong bếp thì một dòng tít đỏ chạy trên màn hình:

“TRỰC TIẾP. TIN NÓNG"

Một cô gái trẻ nom ảm đạm, phóng viên của đài truyền hình địa phương, đứng trước cửa một ngôi nhà gỗ đỏ, băng dán quanh hiện trường sau lưng cô gái. Giọng cô gái vang lên, lẫn trong đỏ là tiếng đám đông đứng ở rìa màn hình.

"Vào lúc 7h30 sáng hôm nay Anthony, 13 tuổi, tìm thấy bố mẹ, Annemarie và Joseph Sarducci bị giết hại trong nhà trên đường Outlook. Thi thể bị rạch và gần như không có quần áo. Cậu bé không bị hại. Chúng tôi vừa nói chuyện với Sếp Stark vài phút trước.

Tivi chuyển từ cảnh hiện trường vụ án sang quay cảnh Stark đối mặt với các phóng viên bên ngoài sở cảnh sát. Đám đông chen lấn xô đẩy. Trên một vài chiếc micrô có hình biểu tượng của các đài truyền hình. Đúng là một cuộc vây hãm.

Tôi vặn to tiếng.

— Sếp Stark. Có đúng là vợ chồng nhà Sarducci bị giết như những con thú không?

— Sếp, đằng này! Có đúng là Tony Sarducci đã tìm thấy họ không? Có đúng là cậu bé đã tìm thấy bố mẹ?

— Này, Peter. Có nghi phạm nào chưa?

Tôi sững sờ nhìn trong khi Stark cố tìm cách điều đình với các phóng viên. Hoặc là nói lên sự thật hoặc nói dối để sau này phải trả giá, nhưng để trấn an được công chúng và không cho kẻ giết người bất kỳ thông tin nào hắn có thể sử dụng được. Tôi đã nhìn thấy vẻ mặt hệt như vậy ở Sếp Moose khi kẻ bắn tỉa ở Washington tung hoành.

"Thưa các vị, tôi không thể nói gì hơn về vấn đề này - Stark nói. - Hai người nữa đã bị giết, nhưng tôi không thể nói bất kỳ điều gì về vụ ám sát. Chúng tôi đang điều tra. Và chúng tôi sẽ thông báo cho công chúng biết ngay khi chúng tôi tìm được điều gì quan trọng.

Tôi với lấy cái ghế, kéo ra trước màn hình và ngồi phịch xuống. Cho dù đã từng nhìn thấy quá nhiều người bị giết, vụ án này vẫn làm tôi thẫn thờ.

Tôi không nghĩ mình sẽ có thể phản ứng như thế này. Sự táo tợn của những kẻ giết người làm tôi giận đến run lên.

Tôi tưởng tượng mình đang có mặt trong đám đông trước sở cảnh sát. Tôi thấy mình đang nói chuyện với hình ảnh của Sếp Stark trên màn hình của cái tivi 13 inch.

— Kẻ nào đã gây nên những tội ác này, Cảnh sát trưởng?

— Ai là kẻ đã giết tất cả những người này?