Chương 57
Khi chúng tôi ra khỏi khu rừng, rõ ràng là có điều gì đó bất bình thường đang diễn ra. Bọn trẻ nấp dưới chân bố mẹ chúng. Những người lớn tuổi đứng tập trung lại, vẻ mặt kinh hoàng. Đột nhiên, tôi thấy Jade chạy ngang qua, cô ấy chạy như một con điên, chân trần, tay cầm một cái ván gỗ, chạy theo sau là nhóm ba chàng lính cứu hỏa Australia không có vẻ gì là đang đùa giỡn cả. Cô ấy vừa chạy theo hình chữ chi giữa những khách mời vừa la hét:
- Tớ đã tóm được một tên! Các cậu hãy giúp tớ tóm những tên khác nhé!
Gần bếp nướng, tôi thấy Brian, người bạn thân nhất của Steve đang ôm đầu, ngay gần đó, Sophie cũng làm như vậy. Máu chảy ra đầy kẽ ngón tay cô ấy.
Ric nói với tôi bằng giọng dứt khoát:
- Em hãy giúp Sophie. Anh sẽ giúp mọi người tóm lấy cô nàng điên rồ này.
Jade vẫn vừa chạy vừa hét. Khi nỗi sợ đã qua, khách mời thích thú đứng xem vở kịch không tưởng ngay trước mắt họ. Một cô gái trẻ điên dại đang chạy như con cầy dũi bị đánh thuốc phiện, bị những anh chàng cao to vạm vỡ thậm chí không hiểu cô ta đang hét gì truy đuổi. Jade sắp sửa bị tóm. Để gây cản trở trên đường tháo chạy điên loạn, cô ấy đã ném miếng ván về phía những anh chàng đang đuổi theo.
- Không bao giờ các ngươi có được máu của ta! Drop dead my blood !
Tôi lao về phía Sophie. Tôi nghĩ cô ấy đang mếu máo khóc. Nhưng không. Cô ấy đang cười nghiêng ngả. Ngay cả khi máu chảy đầy trên trán.
- Có chuyện gì xảy ra thế? Cậu bị thương à?
- Mọi việc ổn. Chúng ta không thể ngờ Jade lại vậy. Không, nhưng hãy nhìn cô ấy kìa…
- Cô ấy đã làm gì vậy?
- Cô ấy đã tấn công Brian bằng một miếng ván vì tưởng anh chàng là một con ma cà rồng. Mình can ngăn và cũng bị một cú…
Tôi hoảng sợ. Brian thì cười. Anh ấy chỉ cho tôi hai vết thương nhỏ ở cổ tay mà anh chàng tự gây ra với chiếc dĩa ăn xúc xích. Đúng là trông giống với vết cắn của ma cà rồng… Tội nghiệp Jade, cô ấy đã xem ti vi quá nhiều. Brian nhe miệng ra cho tôi thấy hàm răng trắng như một con quái vật khát máu. Là quả trứng chim bồ câu làm biến đổi khuôn mặt anh ấy, khiến anh ấy trông thật đáng sợ. Jade đã không hề nhẹ tay.
Jade hét lên những tiếng chói tai chưa từng thấy. Cô ấy bị bao vây, rồi ba anh chàng lực lưỡng và Ric lao vào cô ấy, đè xuống như một quả bóng bầu dục. Lần này, bọn trẻ con không sợ hãi nữa, chúng cười sung sướng. Jade hét lên như con gà gô, bằng hai thứ tiếng. Mấy anh chàng cũng không nhân nhượng Jade nữa bởi để khống chế được cô ấy quả là không đơn giản. Luôn có một cánh tay hay một cẳng chân thò ra và đập cho họ một cú. Ngay cả Géraldine cũng chưa bao giờ biết điều đó khi làm những trò phóng đãng với cơ thể của mình.
Brian và Sọphie cười chảy nước mắt. Sarah chạy lại cầm theo miếng gạc và cồn khử trùng. Tôi đón mấy thứ đó từ tay cô ấy:
- Cậu để đây, tôi sẽ lo việc này. Đám cưới của cậu đã thật hoàn hảo, bây giờ nó còn rất đáng nhớ nữa.
Sarah không coi đó là một trò đùa.
- Cậu có tin được không, coi khách mời như một con ma cà rồng ư? Cô ấy bị bệnh rồi!
Brian lại nhe hàm răng to cộ của mình rồi gầm ghè. Sarah hóm hỉnh:
- Anh hãy dừng lại ngay đi, nếu Jade nhìn thấy anh, cô ấy sẽ lại cho anh một vố nữa đấy. Nhưng cô ấy có thể lấy miếng ván kia ở đâu nhỉ?
Cú đánh điên rồ của Jade ít nhất đã khiến cho bầu không khí vui vẻ hơn. Những người Australia thay nhau làm ma cà rồng trong khi Léna và các cô bạn gái khác trong nhóm đóng vai nạn nhân bị hút máu. Florence và Maude trông giữ Jade. Họ bắt đầu bằng đầu bằng việc tắm nước lạnh cho cô ấy, sau đó giảng giải lý lẽ cho cô nàng. Màn đêm đã buông, khi sát thủ ma cà rồng của chúng tôi xuất hiện trở lại, tóc tai ướt rượt như nạn nhân vụ đắm tàu, cô nàng mặc chiếc váy rách bươm có thể coi như sáng tạo của ngành thiết kế thời trang. Luống cuống, cô ấy đến gặp Sarah và Steve để xin lỗi họ. Tiếp đó cô đi tìm Brian, kể từ lúc sự việc xảy ra, anh chàng dính chặt với Sophie…Anh làm ra vẻ sợ hãi trước khi hôn má cô rồi lao vào vật cô xuống sàn làm động tác cắn vào cổ cô. Phải cần khoảng một giờ để cô ấy bình tĩnh trở lại.
Buổi tối, ca sĩ biểu diễn đã bị ngã từ trên bục xuống vì cái bục nhỏ đã sụp gần một nửa. Giờ thì chúng tôi đã biết Jade lấy tấm ván đó ở đâu ra.