← Quay lại trang sách

- I -

Con cáo và chùm nho

Một con cáo đang rất đói bỗng nhìn thấy những chùm nho lủng lẳng trên cây được uốn dọc theo một cái giàn cao. Nó cố gắng nhảy cao hết mức có thể để lấy cho được những chùm nho này nhưng vô ích vì chùm nho ở quá cao. Cuối cùng, con cáo bỏ đi với vẻ thờ ơ và có một chút tự trọng. Nó tự bảo mình: “Những chùm nho này đã chín nhưng hình như chúng còn chua lắm!”

Ngỗng đẻ trứng vàng

Hai vợ chồng nhà nọ có một tài sản rất quý, đó là một con ngỗng mà mỗi ngày nó đẻ ra một quả trứng vàng. Mặc dù đã may mắn như vậy nhưng họ lại cho rằng nếu cứ như vậy thì họ không thể giàu nhanh được. Và họ tưởng tượng ra là bên trong con ngỗng ắt cũng phải chứa toàn vàng. Vì thế, họ quyết định giết chết con ngỗng để có thể sở hữu toàn bộ số vàng trong bụng nó ngay lập tức. Nhưng trớ trêu thay, khi họ mổ con ngỗng ra thì thấy nó chẳng khác gì những con ngỗng bình thường cả. Thế là họ chẳng những không thể giàu ngay lập tức như đã hy vọng mà còn mất đi một phần đóng góp hàng ngày vào tài sản của họ.

Tham thì thâm.

Mèo và chuột

Có một ngôi nhà bị lũ chuột phá phách rất nhiều. Một con mèo nghe thấy vậy liền tự nhủ với mình rằng “Đó là chỗ của ta” và ngay lập tức nó đi tới chiếm ngôi nhà. Nó bắt từng con chuột một rồi ăn chúng. Cuối cùng, lũ chuột không thể chịu đựng thêm nữa. Chúng quyết định đào những cái lỗ và ở trong đó. “Thật là không ổn”, con mèo nghĩ bụng, “cách duy nhất là phải lừa cho bọn chuột này chui ra ngoài”. Thế là nó đắn đo một lúc và quyết định trèo lên tường, thả thõng người xuống nhờ hai chân sau quắp vào cái móc rồi giả vờ chết. Một lát sau, một con chuột nhìn ra ngoài thấy con mèo treo ở đó.

- A ha, - Nó kêu lên - quý bà rất thông minh, không còn nghi ngờ gì nữa; nhưng kể cả quý bà có tự biến mình thành một túi thịt treo trên trần nhà thì cũng không thể bắt chúng tôi lại gần quý bà được đâu.

Nếu bạn sáng suốt thì bạn sẽ không bị lừa bởi vẻ ngây thơ của những kẻ mà bạn đã một lần nhận thấy là nguy hiểm.

Con chó khó bảo

Có con chó nọ thường hay cắn người mặc dù họ không hề trêu chọc nó và nó trở thành sự khó chịu cho bất kỳ ai đến nhà ông chủ của nó. Vì thế, ông chủ đã buộc một cái chuông quanh cổ nó để cảnh báo cho mọi người biết sự có mặt của nó. Con chó rất tự hào về cái chuông và bước đi khệnh khạng theo tiếng leng keng của chuông với vẻ rất thỏa mãn. Nhưng một con chó già đến gần nó và bảo rằng:

- Càng ít vênh vang thì càng tốt bạn thân mến ạ. Bạn nghĩ rằng cái chuông này được đeo cho bạn như là một phần thưởng xứng đáng ư? Ngược lại, nó là biểu tượng của sự nhục nhã.

Tai tiếng thường bị nhầm lẫn với sự nổi tiếng.

Người đốt than củi và thợ hồ vải

Có một người đốt than củi tự làm việc để nuôi sống mình. Tuy nhiên, một người thợ hồ vải tình cờ đến sống ngay bên cạnh. Người đốt than đã chủ động làm quen và nhận thấy rằng anh chàng thợ hồ vải thuộc típ người có thể thương lượng được. Vì thế anh ta đề nghị anh thợ hồ đến ở chung nhà:

- Bằng cách này, chúng ta sẽ hiểu nhau nhiều hơn, - Anh ta nói - bên cạnh đó, các chi tiêu gia đình cũng sẽ giảm đi một nửa.

Người thợ hồ cám ơn và trả lời rằng:

Thưa ông, tôi không thể làm vậy vì mọi thứ tôi phải mất nhiều công sức mới làm trắng được sẽ bị than củi của ông làm đen đi.

Hội đồng chuột

Ngày xửa ngày xưa, tất cả loài chuột đều họp thành hội đồng và bàn bạc tìm ra cách tốt nhất để bảo vệ chúng chống lại sự tấn công của bọn mèo. Sau một loạt các ý kiến được thảo luận, một con chuột có uy tín và nhiều kinh nghiệm đứng dậy phát biểu:

- Tôi vừa nảy ra một kế hoạch có thể giúp đảm bảo an toàn cho chúng ta trong tương lai, miễn là các bạn đồng ý và thực hiện nó. Đó là chúng ta nên thắt một cái chuông quanh cổ bọn mèo và tiếng kêu leng keng của nó sẽ giúp chúng ta nhận biết được sự tiếp cận của kẻ thù. Đề xuất này được hoan nghênh nhiệt liệt và được hội đồng chuột thông qua. Tuy nhiên, một con chuột già đã đứng dậy nói rằng:

- Tôi hoàn toàn đồng ý đây là một kế hoạch tuyệt vời nhưng tôi muốn biết là ai sẽ đi buộc chuông vào cổ mèo đây?

Con dơi và hai con chồn

Một con dơi rơi xuống đất và bị một con chồn bắt. Khi sắp bị giết ăn thịt, con dơi van xin con chồn tha cho mình. Con chồn nói rằng nó không thể làm vậy vì nó là kẻ thù của tất cả các loài chim.

- Nhưng tôi hoàn toàn không phải là chim, - Con dơi nói - tôi là một con chuột.

- Thật ư? - Con chồn hỏi - Để ta nhìn kỹ chú mày xem nào.

Cuối cùng, chồn cũng để cho dơi đi. Một lần khác, con dơi này bị một con chồn khác tóm cũng bằng cách tương tự giống như lần trước, nó van xin con chồn tha mạng.

- Không, - Con chồn nói - ta chưa bao giờ để bất kỳ một con chuột nào thoát cả.

- Nhưng tôi không phải là chuột, - Con dơi nói - tôi là chim!.

- Thật vậy sao? - Con chồn hỏi cũng để cho con dơi đi.

Chó và lợn nái

Một con chó và một con lợn nái đang tranh cãi nhau và mỗi con đều cho rằng con của chúng đẹp hơn bất kỳ con vật nào khác. Cuối cùng, con lợn nái nói rằng:

- Con của tôi có thể nhìn được ngay khi chúng vừa chào đời còn con anh thì hoàn toàn mù tịt khi mới sinh ra.

Cáo và quạ

Một con quạ đang đứng trên một cành cây, mỏ ngậm miếng pho mát trong khi có một con cáo đang theo dõi nó lập kế hoạch để chiếm miếng pho mát đó.

Tiến lại gần chỗ con quạ và đứng ngay dưới cành cây, con cáo ngước lên trên và nói rằng:

- Tôi đang nhìn thấy ngay trên đầu mình một công nương thật quý phái, vẻ đẹp của nàng không gì có thể sánh được, còn màu bộ lông mới đẹp làm sao. Nếu như giọng hát của nàng cũng tuyệt vời như vẻ ngoài thì không còn nghi ngờ gì nữa, nàng chắc chắn là nữ hoàng của loài chim.

Con quạ rất sung sướng khi nghe những lời phỉnh nịnh này và cũng muốn chứng tỏ cho cáo thấy là cô nàng có thể hát được nên nó đã kêu rất to. Và thế là miếng pho mát rơi ra khỏi miệng con quạ. Con cáo chỉ chờ có thế vồ ngay lấy nó rồi nói:

- Cô có một giọng ca đấy nhưng cái cô cần lại là trí thông minh cơ.

Ngựa và người giữ ngựa

Một người coi ngựa thường dành hàng giờ cắt và chải lông cho ngựa theo nhiệm vụ được giao nhưng mỗi ngày anh ta lại ăn cắp một phần yến mạch dành cho ngựa và bán đi để kiếm lời riêng. Con ngựa ngày càng yếu và xuống mã. Cuối cùng, nó hét lên với người coi ngựa rằng:

- Nếu anh còn muốn tôi trông bóng mượt và khỏe mạnh thì hãy cho tôi ăn nhiều hơn là chải lông cho tôi.

Chó sói và cừu

Một con chó sói bất chợt nhìn thấy một con cừu non lạc đàn và nó chợt cảm thấy ăn năn về việc cướp đi sinh mạng của một sinh vật không được bảo vệ mà không có lý do chính đáng nào cả. Vì thế, nó tìm mọi cách biện minh cho việc này và cuối cùng nói rằng:

- Này nhóc, năm ngoái mi đã xúc phạm ta nặng nề.

- Không thể như thế được thưa ngài, - Chú cừu non kêu be be - năm ngoái tôi còn chưa sinh ra mà.

Chó sói lại vặn vẹo:

- Mi đã ăn cỏ trên cánh đồng của ta.

- Điều đó thật vô lý vì tôi chưa bao giờ nếm mùi cỏ cả. - Chú cừu trả lời.

- Mi đã uống nước trong suối của ta. - Chó sói tiếp tục.

- Thực sự tôi chưa từng uống một thứ gì khác ngoài sữa của mẹ tôi thưa ngài. - Chú cừu tội nghiệp nói.

- Dù gì đi nữa, - Chó sói nói - ta sẽ không đi khi chưa ăn tối đâu.

Rồi nó lao vào con cừu và nhai ngấu nghiến.

Công và sếu

Một con công dè bỉu một con sếu về bộ lông đơn điệu của nó.

- Hãy trông bộ lông tuyệt đẹp của tôi đây, - Công nói - và nhìn xem nó đẹp thế nào so với bộ cánh nghèo nàn của anh.

- Tôi không phủ nhận rằng bộ lông của anh rực rỡ hơn của tôi, - Sếu trả lời - nhưng khi cần tôi có thể bay vút lên những đám mây trong khi anh bị giam hãm ở dưới mặt đất như một đống phân công.

Mèo và những chú chim

Một con mèo thấy những con chim trong chuồng đang bị ốm liền giả vờ làm bác sĩ mang theo bộ dụng cụ đúng với nghề nghiệp của mình. Nó tự giới thiệu mình ở cửa chuồng và hỏi thăm sức khỏe của lũ chim.

- Chúng tôi sẽ rất tốt, - Lũ chim trả lời mà không cho con mèo vào - khi chúng tôi thấy anh lần cuối.

Kẻ xấu có thể che giấu được bề ngoài nhưng không thể lừa dối được sự thông thái.

Người ăn tiêu hoang phí và chim nhạn

Một kẻ hoang phí nọ đã tiêu xài hết gia sản của mình và chắng còn gì ngoài bộ quần áo của mình. Một sáng mùa xuân đẹp trời, anh ta nhìn thấy một con chim nhạn. Nghĩ rằng mùa hè đã đến và không cần đến áo khoác làm gì nữa, anh ta đem áo đi bán để lấy tiền tiêu. Tuy nhiên, thời tiết đột ngột thay đổi và sự lạnh giá đã giết chết con chim nhạn bất hạnh. Khi kẻ hoang phí nhìn thấy con chim đã chết, anh ta kêu lên:

- Ôi, con chim khốn khổ! Vì mày mà tao cũng đang chết rét đây!

Một cánh én nhỏ chẳng làm nên mùa xuân.