← Quay lại trang sách

- VII -

Sư tử và lừa rừng

Sư tử và lừa rừng đi săn cùng nhau: lừa đuổi con mồi với tốc độ rất nhanh của nó còn sư tử thì lao tới và giết chết ngay con mồi. Chúng rất thành công trong việc này và khi san sẻ con mồi, sư tử chia nó ra làm ba phần bằng nhau.

- Tôi sẽ lấy phần đầu tiên, - Nó nói - bởi vì tôi là chúa tể muôn loài; tôi cũng sẽ lấy phần thứ hai. Vì là bạn của anh, tôi có quyền nhận một nửa phần còn lại. Còn miếng thứ ba, nếu anh không chịu nhường nó cho tôi và biến nhanh khỏi đây thì hãy tin tôi đi, miếng thứ ba này sẽ khiến anh phải hối tiếc về bản thân mình đấy.

Sức mạnh tạo nên lẽ phải.

Người đàn ông và thần rừng

Một người đàn ông và thần rừng trở thành bạn, họ quyết định sống cùng nhau. Mọi việc diễn ra tốt đẹp cho tới một ngày mùa đông. Thần rừng nhìn thấy người đàn ông thoi vào tay anh ta.

-Tại sao anh lại làm vậy? - Thần rừng hỏi.

- Để làm ấm tay tôi. - Người đàn ông nói.

Cùng ngày hôm đó, khi họ cùng ngồi ăn tối với nhau, mỗi người có một bát cháo yến mạch nóng và người đàn ông đưa bát cháo lên mồm thổi.

- Sao anh lại làm vậy? - Thần rừng lại hỏi.

- Để làm nguội bát cháo của tôi. - Người đàn ông trả lời.

Thần rừng liền đứng lên khỏi bàn.

- Tạm biệt, - Ông ta nói - tôi đi đây; tôi không thể làm bạn với một người mà cùng thổi ra khí nóng và khí lạnh được.

Người bán tượng

Một người đàn ông làm một bức tượng thần Me- cu-ry bằng gỗ và đem nó ra chợ bán. Tuy nhiên chẳng có ai hỏi mua nó cả, anh ta nghĩ rằng anh ta sẽ thu hút người mua bằng cách nêu ra các ưu điểm của bức tượng. Vì thế, người đàn ông kêu to khắp chợ ràng:

- Bán tượng thần đây, bán tượng thần đây! Thần sẽ mang lại may mắn và sẽ luôn giữ may mắn cho bạn!

Lúc đó, một người đi ngang qua dừng lại trước chỗ bán hàng của anh ta và nói rằng:

- Nếu vị thần này có khả năng như lời anh nói thì sao anh không giữ lại để mang lại may mắn cho chính mình?

- Tôi sẽ nói cho ông biết tại sao - Người đàn ông trả lời - Ông thần này mang lại nhiều lợi ích, điều đó đúng, nhưng ông ấy mất thời gian vào việc đó trong khi tôi lại cần tiền ngay lập tức.

Đại bàng và mũi tên

Một con đại bàng đậu trên một tảng đá cao ngất chăm chú tìm con mồi cho mình. Một người thợ săn trốn trong khe núi đã bí mật theo dõi con đại bàng và bắn ngay một mũi tên vào nó. Mũi tên này đâm thắng vào ngực đại bàng và xuyên qua người nó. Trong sự đau đớn khi phải kề cận cái chết, nó hướng mắt về phía mũi tên. “Ôi, số phận thật cay nghiệt!” nó kêu lên, “ta sẽ phải bỏ mạng thôi, nhưng than ôi, số phận còn trớ trêu hơn vì cái mũi tên giết chết ta hôm nay được làm bằng lông của một con đại bàng!”

Người đàn ông giàu có và thợ thuộc da

Một người đàn ông giàu có sống ngay cạnh nhà một người thợ thuộc da và nhận thấy rằng mùi của xưởng thuộc da là không hề dễ chịu một chút nào nên đã yêu cầu người thợ thuộc da phải chuyển nhà. Người thợ này cứ trì hoãn không chịu đi và người đàn ông giàu có phải nói với anh ta rất nhiều lần về việc này. Cứ mỗi lần như vậy, người thợ thuộc da đều nói rằng anh ta đang sắp xếp để chuyển đi trong thời gian rất ngắn. Việc này cứ tiếp diễn một thời gian cho tới khi cuối cùng, người đàn ông giàu có đã quá quen với mùi của xưởng thuộc da đến nỗi không quan tâm tới nó nữa và không còn bắt người thợ kia phải chuyển đi nữa.

Chó sói, người mẹ và đứa con

Một con sói đói đang lảng vảng đi kiếm mồi. Ngay lúc đó nó bị cuốn hút bởi tiếng khóc của một đứa trẻ và nó mò ngay tới căn lều. Núp dưới cửa sổ, con sói nghe thấy tiếng người mẹ nói với con mình rằng: “Ngừng khóc ngay không tao ném mày cho sói ăn thịt bây giờ!” Nghĩ rằng bà mẹ sẽ làm đúng những gì bà nói, chó sói ngồi đó đợi rất lâu với hy vọng thỏa mãn cơn đói của nó. Vào buổi tối, nó nghe thấy bà mẹ cưng nựng đứa con của mình rằng: “Nếu con chó sói đáng ghét đến thì nó không thể chạm vào con bé bỏng của mẹ được vì bố sẽ giết nó”. Con chó sói ngồi dậy tức giận bỏ đi. “Đối với những người trong căn nhà đó”, con sói tự nói với mình, “bạn không thể tin vào một lời họ nói”.

Người ăn xin và tên láu cá

Một người ăn xin đi vào một cửa hàng đồ gỗ và lân la hết chỗ này đến chỗ khác xin ăn. Trong số những người ở đó, anh ta chú ý tới một tên láu cá và đi tới chỗ gã đó cầu xin một bữa ăn. Gã trai đó liền trả lời bằng một giọng thương hại pha chút khinh bỉ.

- Ngươi thật ngu ngốc nếu như nghĩ rằng có thể nhận được cái gì từ tao, kẻ luôn luôn chỉ biết lấy của người khác và không bao giờ trả lại bất kỳ thứ gì.

Những kẻ hay thèm muốn thứ của người khác thì ít khi cho người khác cái gì.

Mèo và gà trống

Một con mèo vồ một con gà trống và tìm lý do để biện minh cho hành động này vì mèo theo quy luật thì không ăn thịt gà trống và nó cũng biết rằng không được phép làm như vậy. Cuối cùng, mèo ta nói:

- Vào ban đêm, mi là một mối phiền toái lớn vì cứ gáy oang oang đánh thức mọi người dậy, vì thế ta sẽ kết liễu đời mi.

Thế nhưng gà trống lại biện minh rằng nó gáy để con người có thể dậy và bắt đầu một ngày làm việc mới đúng giờ, rằng họ không thể làm tốt việc đó mà không có nó.

- Có thể là như vậy, - Mèo nói - nhưng cho dù họ có thể hay không thể thì ta sẽ chưa đi mà chưa ăn tối đâu.

Và mèo đã ăn thịt gà trống.

Thỏ và rùa

Một hôm, thỏ chế nhạo rùa vì sự chậm chạp của nó. “Đợi một lát”, rùa nói; “tôi sẽ thi chạy với anh và tôi cá là tôi sẽ thắng”. “Tốt”, thỏ trả lời với vẻ châm chọc, “hãy chống mắt lên mà xem anh bạn”, cả hai đều nhất trí mời cáo làm trọng tài cho cuộc đua này. Khi cáo ra hiệu lệnh bắt đầu chạy, thỏ đã nhanh chóng vượt xa rùa nên nó cho rằng nó có thể nghỉ ngơi một lát. Thế là thỏ ta nằm ngay xuống vệ đường và đánh một giấc. Trong khi đó, rùa vẫn cần mẫn bước đi và nó đã đến đích đúng giờ. Cuối cùng, thỏ tỉnh dậy và lao như bay về đích nhưng nó nhận ra rằng rùa đã chiến thắng.

Chậm mà chắc thì vẫn chiến thắng.

Người lính và con ngựa

Một ngươi lính cho ngựa của mình ăn rất nhiều yến mạch trong thời gian chiến tranh và chăm sóc nó rất cẩn thận với hy vọng rằng nó sẽ thật khỏe mạnh để có thể chịu đựng được sự gian khổ của chiến trường và trong trường hợp cần thiết sẽ mang ông chủ của nó chạy thoát khỏi hiểm nguy. Thế nhưng khi chiến tranh kết thúc, người lính đã bắt con ngựa phải làm đủ mọi việc cực nhọc, rất ít quan tâm săn sóc nó và hơn nữa chẳng cho nó ăn gì ngoài vỏ trấu. Thời gian trôi đi và chiến tranh lại bắt đầu, người lính thắng yên cương ngựa và chất lên lưng nó một bao tải thư để chở vào chiến trường. Nhưng con ngựa sắp chết vì đói khuỵu xuống dưới sức nặng của bao tải nó phải mang liền nói với ông chủ của mình rằng:

- Anh sẽ phải tự đi vào chiến trường trên đôi chân của mình. Nhờ có những công việc vất vả và thức ăn tồi tệ, anh đã biến tôi từ một con ngựa thành một con lừa và trong chốc lát anh không thể biến tôi trở lại thành ngựa được nữa.

Loài bò và những người bán thịt

Ngày xửa ngày xưa, loài bò quyết định trả thù những người bán thịt vì những tội lỗi họ đã gây ra và lập âm mưu giết chết họ vào một ngày đã định. Tất cả lũ bò đang tập hợp nhau lại bàn bạc xem làm thế nào để thực hiện kế hoạch tốt nhất. Chúng trở nên hung dữ hơn, mài sắc những chiếc sừng chuẩn bị cho cuộc chiến thì một con bò già đứng lên và nói:

- Hỡi những người anh em, tôi biết các bạn đã đúng khi ghét những tên bán thịt nhưng dù sao đi nữa họ cũng hiểu công việc kinh doanh của họ và làm những gì họ phải làm mà không gây ra bất kỳ một mỗi đau không đáng có nào cho chúng ta. Nếu chúng ta giết họ thì những người khác mà không hề có chút kinh nghiệm nào sẽ lại giết mổ chúng ta thôi và sự cẩu thả của họ sẽ gây cho chúng ta rất nhiều đau đớn. Bởi vì các bạn có thể chắc chắn rằng kể cả những người bán thịt có biến mất thì con người cũng sẽ không bao giờ thôi ăn thịt bò.

Chó sói và sư tử

Chó sói đánh cắp được một con cừu từ đàn của nó và đang mang nó đi để thưởng thức nó lúc nhàn rỗi thì gặp ngay sư tử. Sư tử nẫng ngay con mồi của chó sói rồi bỏ đi. Chó sói không dám nài nỉ gì nhưng khi sư tử đã đi được một quãng xa, nó nói:

- Anh thật không công bằng khi lấy mất con mồi của tôi đi như vậy.

Sư tử cười lớn quay lại trả lời rằng:

- Nó đúng là của anh, không còn nghi ngờ gì nữa! Có lẽ là món quà của một người bạn phải không?

Cừu, chó sói và hươu

Hươu đề nghị cừu cho nó vay một chút lúa mì và nói rằng bạn của nó, chó sói, sẽ là người bảo đảm. Tuy nhiên, cừu ta vẫn sợ bị lừa nên từ chối khéo rằng:

- Chó sói có thói quen là tóm lấy bất kỳ thứ gì nó muốn và bỏ chạy mà không hề trả tiền và anh cũng thế, anh còn chạy nhanh hơn cả tôi ấy chứ. Vì thế, làm thế nào mà tôi đuổi được một trong hai anh nếu như tôi muốn đòi món nợ này.

Hai đen không thể làm nên một trắng.

Sư tử và ba con bò đực

Ba con bò đực đang gặm cỏ trên một cánh đồng và bị một con sư tử theo dõi. Sư tử rất thèm muốn bắt cho được lũ bò để đánh chén và nó cũng cảm thấy rằng nếu ba con bò cứ ở cùng nhau thì nó không thể làm gì được chúng. Vì thế, sư tử bắt đầu tung ra những tin đồn sai lệch và hiểm độc để gây sự ghen tị trong lũ bò, khiến chúng mất lòng tin vào nhau. Kế hoạch này đã thành công đến nỗi chẳng bao lâu, ba con bò trở nên lạnh lùng, không thân thiện với nhau và cuối cùng tách nhau ra ăn riêng. Sư tử nhanh chóng nhận ra điều này nên nó đã vồ từng con bò một và ăn thịt chúng.

Bất hòa giữa bạn bè là cơ hội lớn của kẻ thù.

Con ngựa và người cưỡi ngựa

Một thanh niên rất thích được trở thành kỵ sĩ liền trèo lên lưng một con ngựa chưa được huấn luyện kỹ càng và rất khó điều khiển. Chẳng bao lâu, con ngựa cảm thấy sức nặng của kẻ ngồi trên yên mình liền lồng lên và dường như chẳng thứ gì có thể bắt nó dừng lại. Một người bạn của anh thanh niên nọ gặp anh ta trên đường đang lao như bay bèn gọi to:

- Anh đi đâu mà vội vàng thế?

Anh chàng “kỵ sĩ” chỉ ngay vào con ngựa trả lời:

- Tôi chẳng có ý kiến gì cả: hỏi nó ấy!

Con dê và vây nho

Một con dê đang bị lạc trong một vườn nho. Nó bắt đầu gặm những cành nho non với những chùm nho chín mọng trên đó.

- Tôi đã làm gì anh, - Cây nho nói - mà anh nỡ làm hại tôi như vậy? Có phải không có đủ cỏ cho anh ăn? Dù sao đi nữa, thậm chí nếu anh hết số lá tôi có và khiến tôi trơ trụi thì tôi vẫn sẽ sản xuất đủ rượu để tưới lên người anh khi anh bị giết làm vật tế thần.