← Quay lại trang sách

- 2 -

Gà đánh nhau gặp Đại Bàng

Có lần hai con Gà Trống sống trong cùng một trại gà nhìn thấy nhau chịu không nổi. Cuối cùng, một hôm, hai con bay lên đá nhau cho phân thắng bại, dùng cả mỏ cả cựađể quyết giành chiến thắng. Chúng đá nhau một hồi thì một con thua và lết vào một góc trại để trốn.

Con chiến thắng bay lên nóc chuồng gà mái, kiêu hãnh vỗ cánh, gáy vang để báo cho cả trại gà được biết về chiến thắng của mình. Nhưng một con Đại Bàng, đang lượn trên nóc chuồng, nghe thấy tiếng gà gáy liền nhìn thấy và sà xuống, quắp lấy gà trống chiến thắng và bay mất về tổ.

Con gà thua nhìn thấy vậy, liền chạy ra, cất tiếng gáy vang để cho cả trại được biết bây giờ nó sẽ cai quản trại gà.

Được làm vua thua làm giặc

Đại Bàng và Cáo

Đại Bàng và Cáo chơi thân với nhau và quyết định luôn ở bên nhau. Đại Bàng xây tổ trên cành cao, còn Cáo thì rúc trong những bụi thấp dưới gốc cây và sinh con đẻ cái ở đấy. Chẳng được bao lâu kể từ sau quyết định sống chung đấy, một hôm, Đại Bàng đang cần thức ăn cho Đại Bàng con, thấy Cáo vắng nhà liền xà xuống quắp lấy vài chú Cáo con, mang về cho Đại Bàng con ăn. Khi Cáo về, biết được câu chuyện, nhưng thương con đến mấy nó cũng không thể làm gì nổi để trả thù được Đại Bàng. Tuy nhiên, tai họa bỗng nhiên ập đến với Đại Bàng.

Trong lúc bay lượn trên cao thấy một bàn thờ, mấy người dân làng đang bày một con dê quay để cúng thần, nó lao xuống rất nhanh giựt lấy một miếng thịt, còn dính cả một cục than hồng, tha về tổ cho con.

Một cơn gió mạnh chợt thổi đến và làm bùng lên ngọn lửa, thiêu rụi cả tổ Đại Bàng. Đại Bàng con còn chưa đủ lông cánh, non nớt bị nướng chín trong tổ và rơi từng con một xuống gốc cây.

Và kìa,ngay bên dưới gốc cây, Đại Bàng trông thấy Cáo đang thưởng thức từng đứa con của nó.

Gieo nhân nào gặt quả nấy

Đại Bàng, Mèo, và Heo Rừng

Một con Đại Bàng làm tổ trên ngọn một cây Sồi cao ngất; Mèo, tìm thấy một cái lỗ rất tuyệt diệu ngay giữa thân cây để cư ngụ; còn Heo Rừng, có cả một bầy con, làm nhà trong một cái hốc dưới gốc cây.Con Mèo tinh quái rắp tâm quấy phá những kẻ hàng xóm nó chẳng hề ưa thích này.Để thực hiện mưu đồ của nó, nó leo lên đến tổ của Đại Bàng và bảo,”Nguy hiểm quá, tổ của bạn sắp sụp rồi đầy, cả cái lỗ tôi ởnữa.Con Heo Rừng mà bạn vẫn thấy nó hàng ngày đào đất dưới đây đấy, nó muốn nhổ cả cái cây Sồi này lên, để khi cây đổ xuống nó sẽ ăn thịt cả nhà chúng ta đấy.” Sau khi báo tin dữ làm cho Đại Bàng mất cả hồn vía, nó lại chạy xuống gốc cây chỗ hang của Heo Rừng, gặp Heo và bảo,” Các con của bạn đang gặp nguy rồi, bạn mà rời đàn con đi kiếm ăn thì con Đại Bàng trên ngọn cây kia sẽ xà xuống vồ con bạn cho mà xem”. Sau khi làm cho Heo Rừng cũng lo sợ, mèo bèn trở về cái bọng cây và giả vờ trốn vào trong đấy.Khi đêm xuống, nó rón rén đi ra kiếm mồi cho nó cùng với lũ mèo con, nhưng cả ngày nó cũng cứ làm ra vẻ sợ hãi như thể tai nạn sắp đến. Trong lúc cấy, thì Đại Bàng lúc nào cũng lo sợ Heo đào gốc cho câyđổ, nó cứ nằm trên ngọn cây mà canh chừng, còn Heo thì cũng sợ Đại Bàng ăn thịt con nó, không dám ra ngoài hang mà kiếm ăn. Và thế là chẳng bao lâu cả Đại Bàng và Heo, cùng cả những đứa con của chúng, đói vì chẳng có gì ăn, và trở thành miếng mồi ngon cho Mèo và lũ mèo con.

Có những chuyện tầm phào chỉ nên bỏ ngoài tai

Bác Nông Phu và con Cáo

Có một Bác Nông Phu, căm giận một con Cáo vì đã trộm cắp bầy gà của Bác, cuối cùng đã bắt được Cáo, và quyết tâm rửa hận. Bác lấy dây thừng thấm đầy dầu cột vào đuôi Cáo, rồi đốt và thả cho Cáo chạy. Cáo bị lửa đốt hoảng sợ chạy vào trong thửa ruộng của Bác. Nhưng lúc đó lại là lúc lúa chín nhưng chưa kịp gặt, lửa liền bén vào lúa và bốc cháy thiêu rụi cả ruộng lúa của bác ra tro, bác đau khổ trở về nhà với chiếc bồ lúa rỗng không trong năm đó.

Gậy ông đập lưng ông

Bác Nông Phu và con Cò

Một Bác Nông Phu đặt bẫy lưới trên thửa ruộng cày xong mới xạ lúa của bác và bắt được một số Sếu đến ăn lúa giống. Trong số Sếu bắt được có lẫn một con Cò đã bị vướng bẫy gẫy chân tha thiết khẩn nài bác tha mạng cho nó. “Xin cứu tôi, thưa ông chủ,” nó nói, “và tha cho tôi lần này. Tôi bị gẫy cả chân đau lắm xin bác thương mà tha cho. Hơn nữa, Tôi đâu có phải là Sếu đâu, Tôi chỉ là một con Cò, là loài có bản tính tốt xưa nay, bác thấy đấy, loài Cò chúng tôi thương yêu và phục tùng cha mẹ biết bao. Bác nhìn đây nữa mà xem, bộ lông tôi đây này --- đâu phải là lông Sếu đâu.” Bác Nông Phu cười lớn và bảo, “Tất cả có thể cũng đúng như lời mày nói thật đấy, nhưng tao chỉ biết có một điều này thôi: Tao đã bắt được mày cùng với lũ Sếu ăn cướp, thì mày cũng phải chịu chung số phận với chúng.”

Ngưu tầm ngưu mã tầm mã

Người cha và hai đứa con gái

Một người nọ có hai đứa con gái, một đứa lấy chồng làm vườn, còn đứa kia lại lấy một anh thợ đóng gạch. Một hôm, ông đế thăm đứa con gái lớn lấy người làm vườn, và hỏi con về tình hình sức khỏe cùng công ăn việc làm của nó. Cô con gái bảo cha, “Mọi việc đều tốt đẹp cả cha à, và con chỉ ước mong có một điều, là trời thương mà mưa cho nhiều, thì cây cối của con nó mới được tươi tốt và sinh hoa kết quả được. Sau đó, ông lại đến thăm đứa con gái thứ hai lấy người đóng gạch, và cũng hỏi thăm nó về tình hình sức khỏe và công việc, cô trả lời, “con chẳng muốn gì nhiều, chỉ có một điều thôi, trời thương mà nắng nhiều cho chứ đừng mưa nữa, thì gạch của con mới khô và tốt được.” Ông liền bảo với cô, “Chị con thì xin trời mưa, còn con lại xin cho trời nắng, vậy thì bố biết phải xin trời làm sao để giúp được cho cả hai con đây?

Trời cũng không thể chiều lòng hết mọi người

Nai con và mẹ

Nai con một hôm nói với mẹ, “Mẹ lớn hơn cả chó, lanh lợi hơn mà chạy cũng nhanh hơn, mẹ lại còn có sừng để tự vệ; vậy sao mà, mẹ lại sợ cái bọn chó săn ấy thế?”Nai mẹ cười và bảo: “Mẹ biết hết đó con à, con trai, mọi điều con nói đều đúng. Mẹ có được những điều con nóiđấy, nhưng cứ mỗi khi chỉ mới nghe tiếng sủa của cái lũ chó săn ấy thôi, thì bốn cái chân của mẹ cứ tự nhiên mà bỏ chạy.”

Không thể dùng lời lẽ để thuyết phục kẻ nhát đảm

Cơn gió và mặt trời

Một lần nọ, gió Bắc và mặt trời tranh cãi kịch liệt xem ai mạnh hơn ai. Cả hai đều kể lại những chiến tích nổi trội nhất của mình và một mực cho rằng mình mạnh hơn đối phương.

Vừa lúc đó có một người khách bộ hành đi tới, và cả hai đồng ý kiểm tra sức mạnh của đôi bên bằng cách thử xem ai sẽ cởi được cái áo choàng của người khách bộ hành nọ ra nhanh hơn.

Cơn gió Bắc khoác lác đã thử trước. Nó tạo ra một luồng gió xoáy dữ dội nhất từ trước đến giờ, và ngay từ lần cố gắng đầu tiên, gần như nó đã có thể xé rách cái áo choàng của người bộ hành. Nhưng người đàn ông kia chỉ cần giữ cái áo choàng của mình chặt hơn một chút, thế là cơn gió bấc già nua kia chỉ phung phí sức lực của nó một cách vô ích mà thôi.

Xấu hổ vì đã không làm được một việc quá đơn giản như vậy, nên sau cùng gió Bắc đành chấp nhận bỏ cuộc.

Sau đó đến lượt Mặt trời tốt bụng. Mặt trời xua tan những đám mây đang giăng kín bầu trời và rọi những tia nắng gay gắt nhất của mình xuống thẳng đỉnh đầu của người khách bộ hành nọ.

Cảm thấy oi bức vì nhiệt độ tăng lên đột ngột, người đàn ông nọ vội vàng vứt cái áo choàng của mình đi và đến ngay chỗ có bóng râm gần nhất để tránh nắng.

Thuyết phục vẫn hay hơn là dùng vũ lực.

Gà gô và người bẫy chim

Một người săn chim bắt được một con gà gô và chuẩn bị làm thịt nó.

Gà gô nói:

- Khoan đã, đừng giết tôi.

Người bẫy chim hỏi:

- Tại sao lại không giết ngươi?

Gà gô trả lời:

- Vì tôi muốn sống. Còn nữa, nếu ngài thả tôi đi, tôi sẽ dụ vài người bạn và hàng xóm của tôi đến đây, rồi ngài có thể bắt lấy họ, như thế chẳng tốt hơn là chỉ bắt được có mỗi một con chim tội nghiệp này thôi sao?

Người săn chim nói:

- Vậy ngươi sẵn sàng để bạn bè và hàng xóm của mình phải chết chỉ để cứu lấy mạng sống của chính ngươi sao? Đồ độc ác! Ngươi sống như vậy là đủ rồi đấy.

Rồi ông ta làm thịt nó luôn.

Con nhím và bầy rắn

Một ngày nọ, một con nhím lang thang đi tìm nơi trú ngụ. Nó tìm thấy gia đình nhà rắn đang sống trong một cái hang ấm áp và đã đề nghị được cho vào ở cùng. Bầy rắn miễn cưỡng đồng ý, thế là nhím ta chui vào nhà của rắn. Nhưng bầy rắn nhanh chóng nhận thấy rằng những cái lông nhọn như gai của nhím thường đâm vào chúng và làm chúng đau đớn. Bầy rắn ước sao mình đã không cho nhím vào ở chung.

Bầy rắn nói:

- Nhím yêu quý ơi, làm ơn hãy đi đi, bạn to và nhiều gai nhọn quá.

Nhưng con nhím nọ rất xấu tính, nó trả lời:

- Ồ không. Nếu các anh không thích ở đây thì các anh có thể đi chỗ khác. Riêng tôi thì thấy nơi này thật dễ chịu.

Giữ một vị khách không mời ở ngoài cửa dễ hơn là cho anh ta vào nhà rồi bắt anh ta đi.