← Quay lại trang sách

Chương 155 Giao dịch 1

Có Cao Nghĩa Thịnh mở đường, Lục Minh một đường thông suốt, không hề bị cản trở gì cả. Rất nhanh sau đó, hai người đã tiến vào bên trong. Mà thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là câu biển hiệu: “Tôi và Thế Giới gặp nhau, tôi là người mang sứ mệnh.”

Điều này không khỏi làm cho Lục Minh cảm thấy, Thế Giới càng lúc càng giống thủ lĩnh của một tổ chức tà giáo.

Hắn đi theo Cao Nghĩa Thịnh vào thang máy, thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất. Cao Nghĩa Thịnh đứng trước cửa một phòng làm việc, nghiêm túc gõ cửa.

Một giọng nói quen thuộc vang lên, Cao Nghĩa Thịnh mở cửa, làm dấu mời với Lục Minh. Lục Minh bước vào, nhìn thấy Thế Giới ngồi ở một chiếc bàn lớn đang lật giở hồ sơ.

Có lẽ cảm nhận được Lục Minh đến, Thế Giới ngẩng đầu lên, mỉm cười với hắn.

“Cậu ngồi trước đi, chờ tôi một lát.”

Lục Minh gật đầu, mang theo Hi Vọng ngồi trên ghế sofa, còn Cao Nghĩa Thịnh thì rất hiểu chuyện, nhanh chóng ra ngoài, trước khi đi còn không quên đóng cửa lại cho bọn họ.

Hi Vọng chạy quanh phòng, có vẻ tò mò về khung cảnh văn phòng của Thế Giới. Cả Lục Minh và Thế Giới đều không để ý đến nó, Thế Giới chỉ xem văn kiện, còn Lục Minh thì chỉ nhìn Thế Giới.

Một lúc sau, Lục Minh đột nhiên lên tiếng.

“Tóc anh lại bạc thêm nữa rồi.”

“Ừm.”

Trong thế giới bận rộn này, con người làm nhiều việc cùng một lúc, dường như họ không thể chuyển hướng năng lượng của mình và cũng không quan tâm đến những điều nhỏ nhặt như tóc bạc.

"Gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, tôi chịu rất nhiều áp lực. Tóc bạc nhiều thì cứ để nó bạc thôi, dù sao muốn thì đi nhuộm lại là xong.”

Lục Minh nhún vai, không nói gì.

Hắn cứ thế nhìn Thế Giới, nhìn anh ta đọc xong một phần tài liệu này thì lại cầm lấy phần tài liệu tiếp, rồi đọc xong lại tiếp tục cầm lấy phần tiếp nữa...

Chẳng mấy chốc, một tiếng cứ thế trôi qua.

Một lúc lâu sau, Thế Giới đặt phần tài liệu cuối cùng xuống, mỉm cười với Lục Minh, anh ta ấn một nút nào đó trên bàn, nhẹ giọng nói.

"Hai cốc cà phê, đúng rồi, lấy thêm chút đồ ăn nhẹ như xúc xích chẳng hạn."

Nói xong, anh ta dựa vào lưng ghế, nhìn Lục Minh, mở lời.

“Xin lỗi đã để cậu đợi lâu.”

Lục Minh lắc đầu ra hiệu rằng mình không để ý.

⚝ ✽ ⚝

Hương cà phê thoang thoảng bốc lên. Hi Vọng thì nằm ôm xúc xích ăn ngon lành.

Thế Giới và Lục Minh ngồi đối diện nhau, giọng nói phát ra từ miệng Thế Giới.

"Lần này đường đột tìm cậu, là vì hai chuyện.”

Nói xong, Thế Giới cười khẽ một tiếng, dường như đang muốn bày tỏ rằng hai chuyện anh ta sắp nói, đều không phải chuyện gì to tát.

"Đầu tiên là giao dịch. Trước đó tôi đã nói, tôi sẽ mua lại những vật phẩm mà cậu không cần.”

Chuyện này Thế Giới đã đề cập trước đó.

Mà những thứ vô dụng trong tay Lục Minh, không ít.

Ý nghĩ vừa động, vài món đồ tự động xuất hiện trong tay Lục Minh.

[Máy quét cầm tay]

Đây là vật ủy thác của Lục Minh và Học Giả, giờ đã đến lúc Cục An ninh trả tiền.

[Hộp đồ chơi hoạt hóa]

Vật phẩm dị thường này giúp Lục Minh làm cho Abbey sống lại- Nhưng nó cũng không còn giá trị nữa rồi.

Ít nhất Lục Minh không cần hoạt hóa thêm bất kỳ món đồ chơi nào nữa, giao dịch với cục An ninh cũng không sao.

[Hướng dẫn công nghệ Hextech (tàn khuyết)]

Thứ này Lục Minh rõ ràng không dùng đến.

[Bộ giáo trình đầy đủ của Liên bang vũ trụ Tinh Diệu (từ khai sáng đến đại học)]

[Tổng cương 72 tuyệt kỹ Thiếu Lâm Tự]

Hai món đạo cụ năng lực hệ thống —— Lục Minh cũng không cần.

Năm món đồ được Lục Minh đặt trên bàn làm việc của Thế Giới, Thế Giới nhìn sơ qua, đã có chủ ý.

"Cậu cần gì?"

“Anh có gì?”

Nghe Lục Minh hỏi ngược lại, Thế Giới suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng: “Người chơi trong giai đoạn hiện tại không thể chuyển tặng du hí tệ được, nói cách khác, đổi đạo cụ lấy du hí tệ là hành vi bị cấm, chúng ta chỉ có thể lấy vật đổi vật.”

Lục Minh gật đầu, tỏ ý rằng mình không ngại cách giao dịch thô sơ này.

"Đầu tiên là cái này, cái này trị giá một vật phẩm dị thường cấp an toàn, không có gì đáng nói."

Thế giới đang nói đến [Máy quét cầm tay].

"Còn những thứ còn lại... Thôi thì thế này, cậu cứ nói thẳng cậu cần đạo cụ, kỹ năng hay vật phẩm dị thường gì cho nhanh.”

Lục Minh hơi do dự, suy nghĩ một chút rồi nói: "Chỉ cần phù hợp với tôi thì tôi đều cần."

Ban đầu Lục Minh tiến vào phó bản Chung Sản Giả cũng là để thu hoạch Vật phẩm dị thường.

Nhưng những trải nghiệm trong phó bản đã khiến Lục Minh hiểu được, bây giờ cho dù hắn có thể giao tiếp với một số vật phẩm dị thường thì cũng không có quá nhiều tác dụng.

Có lẽ chuyện này là do đẳng cấp của Cộng linh vẫn chưa đủ.

Điều này cũng khiến Lục Minh giảm bớt phần nào sự thèm muốn đối với vật phẩm dị thường —— so với việc thu thập vật phẩm dị thường, thì việc nâng cao sức chiến đấu rõ ràng là một lựa chọn tốt hơn.

“Cậu chờ chút.”

Thế Giới nói xong thì ấn nút liên lạc với thư ký của mình.

⚝ ✽ ⚝

Tiếng gõ cửa nhanh chóng vang lên, thư ký xinh đẹp của Thế Giới dẫn người mang theo một đống đồ bước vào.

Thế Giới cười nói: "Hộp đồ chơi hoạt hóa cũng không đáng tiền, ít nhất là ở cục An ninh chúng tôi thì nó không đáng tiền; Nhưng sách hướng dẫn công nghệ Hextech (tàn khuyết) thì lại đáng giá, giá trị của nó có thể tương đương với ba trang bị cùng cấp.”

Đối với một tổ chức lớn như Cục An ninh mà nói, công nghệ luôn cao hơn một số loại đạo cụ có sẵn.

“Mà hai món đạo cụ năng lực hệ thống kia thì rất đáng tiền, bởi vì nó đại diện cho hai người chơi cao cấp.”

"Tổng hợp lại, Lục Minh, những món đồ mà cậu muốn giao dịch có giá trị rất cao! Thế nên tôi cũng không thể không lấy ra chút đồ trân quý của cục An ninh rồi.”

Nói xong, Thế Giới mỉm cười, chỉ vào đống đồ trước mặt Lục Minh.

"Tự xem đi."

Lục Minh nhìn về phía trước.

Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một chiếc áo khoác màu đen.

Chiếc áo khoác hơi bẩn và cũ, trông như thể nửa năm chưa giặt, nhưng kiểu dáng thì không tệ, ít nhất mặc vào người sẽ không bị chửi là quê mùa.