← Quay lại trang sách

Chương 219 Tên hề và ván cược 2

Anh ta sống hơn 800 năm, còn việc gì không rõ? Nếu như anh ta muốn nương nhờ Chính Nghĩa, anh ta cũng sẽ không có bất liên hệ gì với tôi. Nhưng anh nhìn biểu hiện của anh ta bây giờ, chân đứng hai thuyền, diễn giải hai từ "ba phải" vô cùng tinh tế."

"Tại sao?"

"Tôi thừa nhận, tôi căn bản không có năng lực chính diện chống lại Chính Nghĩa, hoặc là nói hiện tại hành tinh này của chúng ta, không thể chống lại bất cứ vị tà thần nào. Tin tôi đi, chúng thần mạnh như thế nào, tôi và Chapman biết càng rõ hơn so với anh."

"Nhưng dù vậy, Chapman cũng vẫn như trước không đưa ra lựa chọn cuối cùng, tôi nói nhiều như vậy, anh vẫn chưa nhìn ra điều này rốt cuộc là có nguyên nhân gì sao?"

Bởi vì chúng thần vốn không phải là đối tác hợp tác.

Bởi vì rất nhiều lúc, cái giá của đầu hàng đều lớn hơn hơn nhiều so với đấu tranh.

Đương nhiên, những lời này, Chapman và Thế Giới không cần thiết phải nói chi tiết với Sargeras.

Dù sao.

"Anh thực sự chỉ là một tên hề mà thôi... Được rồi, không nói những chuyện này với anh nữa, lãng phí thời gian. Chúng ta trực tiếp đi vào vấn đề chính."

Dứt lời, Thế Giới quay đầu, nhìn về phía Chapman.

"Anh muốn làm gì?"

Chapman cười hì hì, miệng đầy mùi hôi.

"Làm người trung gian kiếm tiền chênh lệch giá."

"Nói rõ."

"Chính là muốn làm trung gian giữa hai người, làm một ván đánh cược, ván này tôi làm cái."

Thế Giới chỉ Sargeras: "Anh ta không có tư cách ngồi cùng một bàn đánh cược với tôi."

Chapman: "Tôi sẽ cho anh ta đủ thẻ đánh bạc."

Thế Giới gật đầu: "Trước tiên nói thẻ đánh bạc là cái gì đi."

Chapman liếc qua Sargeras, cười nói: "Đầu tiên nhất định phải nói một điều, xét theo sự chênh lệch thân phận của hai người, vốn Sargeras không có tư cách lên bàn đánh cược, cho nên vì để tham gia ván cược này, Sargeras bắt buộc phải bỏ ra chút gì đó."

Sargeras cũng không bất ngờ, chỉ là nhanh chóng đáp: "Trước khi bắt đầu đánh cược, tôi sẽ cung cấp vị trí của ba cậu bé đó cho Cục An ninh."

Thế Giới gật đầu.

Chapman tiếp tục nói: "Sau đó chính là vấn đề thẻ đánh cược...thẻ đánh của ở phía Sargeras là: toàn bộ hội Phục Sinh, toàn bộ tài nguyên mà Sargeras nắm giữa ở thế giới ngầm và tôi thêm vào một đạo cụ, chính là cái này..."

Nói xong, Chapman lật cột đạo cụ, từ trong đó lấy ra một thứ.

Đó là một cái đồng hồ bỏ túi.

Đồng hồ bỏ túi màu trắng bạc, nhìn kiểu dáng không có gì khác biệt so với đồng hồ bình thường, vỏ đồng hồ bóng loáng không hề có hoa văn gì. Chiến Sĩ tiến lên đi đến bên cạnh Chapman, ngửi thấy mùi hôi thối đến nước hoa cũng không thể che nổi trên người Chapman, Chiến Sĩ nhíu mày, nhưng vẫn cầm đồng hồ bỏ túi qua.

Chỉ chốc lát, vẻ mặt Chiến Sĩ thay đổi.

Lưỡng lự lại thêm chút phẫn nộ.

Anh ta nhìn Chapman: "Một...vật phẩm dị thường ở cấp An toàn!?"

Chapman lại không thèm để ý đến ánh mắt của Chiến Sĩ, anh ta chỉ nhìn Thế Giới, tận đến khi Thế Giới khẽ gật đầu.

"Cái này?"

Chapman cao giọng cười to: "Vẫn là anh biết nhìn hàng."

Thế Giới gật đầu rồi nói: "Tôi cần bỏ ra thẻ đánh cược gì?"

"Tha cho Sargeras một mạng, chờ đến ngày Chính Nghĩa sắp đến, cho phép Sargeras mang 100 nghìn người nương nhờ Chính Nghĩa."

Sargeras đột nhiên quay đầu nhìn hằm hằm vào Chapman: "Điều này không giống với thẻ đánh cược trước đó của tôi!"

"Trước đó tôi đưa ra yêu cầu là, cục Anh ninh nhất định phải từ bỏ quyền hạn khống chế phó bản này, cho phép bệ hạ Chính Nghĩa tham gia!"

Thế Giới và Chapman đồng thời lắc đầu.

Chapman vẻ mặt quỷ dị, Thế Giới mặt không cảm xúc.

"Không có gì khác nhau."

"Vì chính nghĩa có thể sẽ đến trễ, nhưng chắc chắn sẽ không vắng mặt."

Cảm giác truyền tống mượt mà quen thuộc ùa về.

Khi Lục Minh mở mắt ra lần nữa, hắn đã xuất hiện ở trước lối vào phó bản.

Ở phía trước, một nữ Học Giả mặc thường phục mỉm cười nhẹ nhàng, nhìn thấy Hi Vọng xuất hiện, nữ Học Giả cúi xuống, Hi Vọng đúng lúc lao ra, hai người bạn lâu ngày không gặp chơi đùa với nhau.

Ngoài Học Giả ra, tiểu đội Hiệp Nghĩa cũng đứng ở cách đó không xa, nhìn thấy đám người Lục Minh xuất hiện, Nhậm Hiệp nhếch miệng cười, tùy tiện nói.

"Trước tiên chúc mừng chúng ta hợp tác vui vẻ!"

Lục Minh hơi khó hiểu, nhưng sau khi Cao Nghĩa Thịnh nhận được điện thoại của Thế Giới, những khó hiểu này liền nhanh chóng tan biến.

"Thế Giới ra tay với hội Phục Sinh rồi... Chỉ là, ừm, phương thức ra tay có hơi kỳ lạ."

Tiểu Cao nhìn Lục Minh với vẻ mặt kỳ lạ, nhưng Lục Minh không truy vấn đến cùng, chỉ bình tĩnh gật đầu.

"Ủy thác giết Sargeras đúng không? Cái trị giá ba đồng Bạch câu tệ ấy."

"Trước đó tôi đã thương lượng với Thế Giới rồi. Anh ta cung cấp ngoại hình và vị trí của Sargeras, tôi chịu trách nhiệm ra tay, đáp ứng những điều kiện này là được, cái khác không cần nói nhiều."

Nhiều lúc, Lục Minh rất dễ nói chuyện.

Mà Thế Giới cũng rất nghĩa khí với Lục Minh.

Nhậm Hiệp tiến lên một bước, lấy ra ba đồng Bạch câu tệ, thế mà trả trước tiền thù lao cho Lục Minh.

Học Giả vuốt ve đầu Hi Vọng, nói thêm.

"Không biết Thế Giới nghĩ thế nào, lại ký một thỏa thuận cá cược với Sargeras. Lần này, tất cả chúng ta đều vào phó bản, đấu một trận với Sargeras."

Lục Minh gật đầu, ý bảo không có vấn đề gì.