← Quay lại trang sách

Chương 218 Tên hề và ván cược 1

Chiến Sĩ đến bên cạnh Cự Thạch, liếc nhìn Cự Thạch bên cạnh, rồi đứng yên không nói.

Cự Thạch lại dường như có chút e ngại Chiến Sĩ, có thể nhìn thấy cùng với sự tiếp cận của Chiến Sĩ, cơ bắp của Cự Thạch căng cứng lại, áp lực rất lớn.

Cùng là bảo tiêu, chênh lệch nhìn qua là biết, không phải Cự Thạch quá yếu mà chỉ là Chiến Sĩ quá mạnh.

Đương nhiên, đối thoại giữa bảo tiêu và bảo tiêu cũng không phải trọng điểm lần này.

Trọng điểm còn nằm ở hình chiếu hai người ở trước bàn.

"Ngồi đi, anh ngồi đi, đây chẳng phải trong nhà anh sao."

Chapman cười với Sargeras vẫy vẫy tay, chào hỏi Sargeras liền ngồi xuống, song khi nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh không đổi của Thế Giới trong hình chiếu, không biết tại sao, Sargeras lại luôn cảm thấy hai chân như nhũn ra, thân thể phát lạnh.

Người không biết thì không sợ.

Mà người biết thì không thể không sợ!

Dùng sức nuốt nước bọt, Sargeras không biết làm thế nào cho phải, đột nhiên nghe được tiếng cười của Thế Giới phát ra bên trong hình chiếu.

"Anh quả nhiên...chỉ là tên hề"

Lời nói này đã kích thích anh ta.

Anh hít một hơi thật sâu, kìm lại sợ hãi trong lòng, đặt mông ngồi xuống ở phía đối diện Thế Giới, nhìn vào Thế Giới bên trong hình chiếu, khuôn mặt Sargeras dần dần bình tĩnh lại.

Một lát sau, anh ta tự giễu cười một tiếng: "Đúng vậy nhỉ... Tôi quả nhiên là một tên hề."

"Có may mắn, có năng lực, nhưng không có can đảm."

"Nếu không, tôi cũng sẽ không lựa chọn như vậy."

Sau khi nói ra lời trong lòng, Sargeras trái lại thả lỏng không ít, anh ta nhìn về phía Thế Giới, bình tĩnh nói.

"Tôi vốn dĩ không biết thân phận của anh, cho nên tôi đã đưa ra lựa chọn có lẽ là sai lầm trong mắt anh."

Thế Giới lại hỏi: "Lựa chọn gì?"

“Nương nhờ Tà Thần Chính Nghĩa."

Lời vừa dứt, hiện trường bỗng nhiên trở lên yên tĩnh, Chapman khẽ rùng mình, Thế Giới rơi vào trầm tư, Sargeras lại tự nói như cũ.

"Trước mắt, chính trên hòn đảo này, có một cửa vào phó bản... Việc này anh có lẽ cũng biết phải không?"

Thế Giới gật đầu.

"Tuần trước, tôi tiến vào phó bản này, trong phó bản được biết tên gọi của Bệ hạ Chính Nghĩa."

"Cũng trong tuần đó, lần thứ 2 tôi tiến vào phó bản đó đã xây dựng quan hệ với Bệ hạ Chính Nghĩa."

"Thế Giới tiên sinh, cho phép tôi hỏi anh một câu."

Sargeras nắm chặt hai tay, trịnh trọng hỏi.

"Ngài có biết thứ mà ngài sắp phải đối mặt là gì không?"

Thế Giới khẽ gật đầu: "Là thần."

"Vậy anh cảm thấy, anh có phần thắng sao?"

Thế Giới nhẹ nhàng lắc đầu, đưa ra một câu trả lời mơ hồ.

Nụ cười của Sargeras lập tức thả lỏng hơn rất nhiều.

"Câu hỏi cuối cùng, anh muốn đánh, muốn chống lại, đúng không?"

Thế Giới lập tức gật đầu.

Bởi vì đây là ý nghĩa tồn tại của Cục An ninh, cũng là ý nghĩa mà Thế Giới hắn tồn tại.

Mà cái gật đầu của Thế Giới, dường như hoàn toàn cửa gõ mở trái tim Sargeras, anh ta lập tức nở nụ cười.

"Vậy thì, lựa chọn mà tôi đưa ra không sai."

"Nương nhờ vào Bệ hạ Chính Nghĩa, làm chó cho bệ hạ Chính Nghĩa để đổi lấy một con đường sống. Không chỉ vì tôi, mà còn vì thế giới này, càng là vì chúng tôi - những sinh vật được được gọi là nhân loại."

Anh ta dùng ta ra hiệu OK.

"Bởi vì phần thắng của anh là số không."

"Cùng anh đi trên cùng một con đường dẫn đến bóng tối, tất cả mọi người đều phải chết."

Chủ nghĩa đầu hàng đã có từ trước đến nay.

Sargeras kế thừa trường phái này.

Sau khi phó bản toàn cầu đến, Sargeras tiến vào phó bản, rất dễ dàng luận ra một đạo lý.

"Tai họa chắc chắn sẽ ập đến, cái gọi là 12 tuần chỉ là một trò đùa! Nhìn như hi vọng, kỳ thực cái hệ thống phó bản toàn cầu này vốn không cho con người bất cứ hi vọng nào!"

"Sau khi nhìn qua sự vĩ đại chân chính, sức mạnh chân chính, tôi mới biết con người nhỏ bẻ làm sao, đây chính là một sự đấu tranh vô dụng mà kết quả đã được định sẵn ngay từ lúc bắt đầu! Nếu đã như vậy, tại sao phải đấu tranh, tại sao phải chiến đấu! Bệ hạ Chính Nghĩa chính là một trong số ít thần linh có thể trao đổi, có thể chấp nhận người đầu hàng. Hiện tại tôi có con đường để tiếp xúc và liên lạc với bệ hạ Chính Nghĩa!"

Vẻ mặt của Sargeras dần dần trở lên điên cuồng.

Anh ta nhìn về phía Thế Giới và Chapman, lại thấy hai người chỉ im lặng không nói.

Hít một hơi thật sâu, vẻ mặt Sargeras dần bình tĩnh lại.

"Thế Giới tiên sinh, việc này không mất mặt, thật đó. Thân phận của anh không hề tầm thường, tôi đoán anh cũng có thể hiểu đại khái cái gì là thần và họ lại có sức mạnh như thế nào."

"Hệ thống phó bản toàn cầu liên kết không biết bao nhiêu Tà Thần, nhưng dù vậy, bệ hạ Chính Nghĩa cũng là một trong những người tương đối cường đại. Thần nếu nói muốn bảo hộ chúng ta, chúng ta sẽ có đường sống!"

Khẩn cầu xuất phát từ nội tâm cũng không làm Thế Giới lay động, Thế Giới chỉ quay đầu nhìn qua Chapman.

Hai người đối mặt, đột nhiên cười.

Tiếng cười càng ngày càng to, trong đó đầy vẻ giễu cợt, đến khi tiếng cười ngừng lại, Thế Giới cong ngón tay gõ lên mặt bàn, lại nhìn về phía Sargeras vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

"Chapman là tín đồ của Chính Nghĩa."

Sargeras gật đầu - cũng chính vì vậy, anh ta mới có cơ hội liên hệ với Chapman.

"Hiện tại anh cũng vậy."

Sargeras lại gật đầu.

"Vậy tôi hỏi anh một câu, anh cảm thấy, anh và Chapman, ai hiểu rõ Chính Nghĩa hơn?"

Sargeras mở miệng, liếc qua Chapman đang cười mỉm, lại nhìn về ánh mắt đầy vẻ chế giễu của Thế Giới, cuối cùng không nói gì.

Thế giới đưa ra đáp án: "Là Chapman..."