Chương 287 Hết phần 1 Mọi thứ cuối cùng cũng sẽ thay đổi 1
Không khí lạnh lẽo mà quỷ vật tản ra không khỏi khiến Lục Minh liên tưởng đến cảnh mình chết thảm trong tay Lệ quỷ.
Cho dù là Ảnh Tử ở ngay dưới chân hắn, nhưng cũng không thể mang lại cho Lục Minh chút cảm giác an toàn nào.
Ảnh Tử là Tử Vong, nói không chừng có một ngày nào đó anh ta đột nhiên lên cơn động kinh, sau đó vặn gãy cổ hắn!
Sắc mặt hắn trắng bệch, mồ hôi không ngừng lăn dài trên mặt.
Đây chính là cảm giác sợ hãi…
Thực sự không dễ chịu chút nào.
Cho đến mười phút sau, khi kho báu bí mật đóng cửa, Hạt nhân sợ hãi bị phong ấn lại, Lục Minh ngồi bên cạnh kho báu bí mật, thở dốc.
Dựa theo tình huống bình thường khi tu luyện Thuật sĩ cảm xúc thì nếu tích tụ nhiều cảm xúc quá sẽ dẫn đến phản phệ, Lục Minh sẽ càng sợ hãi hơn trước. Tuy nhiên, những cảm xúc dâng trào trong lòng hắn đã bị Ảnh Tử hút sạch rồi, giống như dòng nước không nguồn, cuối cùng bốc hơi.
Lục Minh mở ra màn hình thông tin cá nhân, nhìn thấy năng lực Thất Tình LV2 và năng lực Sợ hãi LV2 thì không khỏi nheo mắt lại.
"Thực sự là... Tuyệt phối!"
Ngày hôm đó, Lục Minh tạm ngừng tu luyện.
Mặc dù không có vấn đề gì về mặt cảm xúc thì hắn vẫn có thể tiếp tục tu luyện, nhưng hao tổn tinh thần cũng cần phải tĩnh dưỡng.
Trong bữa tối, Lục Minh đang ăn thì Tiểu Cao lại lên tiếng.
"Đêm chủ nhật lúc mười một giờ rưỡi, hội nghị năm người lần thứ ba, Thế Giới hi vọng cậu có thể đến.”
Lục Minh gật đầu.
Hắn tất nhiên sẽ qua.
Vừa ăn cơm, Lục Minh vừa xem Thương thành.
Nhưng mà đồ trong Thương thành cũng chẳng thấy có gì hữu dụng cả, cho dù bây giờ số lượng vật phẩm lên tới 15 món thì cũng vẫn vô dụng như thế.
Lục Minh bỏ ra 1000 điểm du hí tệ một chỗ trống để nghiên cứu, Lục Minh dự định dùng cột đạo cụ trống này để dung nạp Hạt nhân sợ hãi.
Kể từ hôm nay, Hạt nhân sợ hãi sẽ trở thành một phần trong phương pháp chiến đấu thông thường của Lục Minh.
Về phần chủ linh hồn trong Hạt nhân sợ hãi...
Thật đáng tiếc, năng lực Cộng linh hiện tại vẫn chưa đủ trình, không thể tiến hành giao tiếp được.
Lục Minh nhìn lướt qua những sản phẩm còn lại, cũng không để ý nhiều, hơn nữa, Lục Minh tạm thời không có ý định sử dụng 5 điểm kỹ năng còn lại.
Cứ nghỉ ngơi và tận hưởng sự yên bình này đi.
Sau đó, chậm rãi chờ đợi những khảo nghiệm lớn hơn.
Đây chính là kế hoạch tiếp theo của Lục Minh.
⚝ ✽ ⚝
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Chủ nhật, 11 giờ 30 tối.
Hội nghị năm người lần thứ ba chính thức bắt đầu.
Một cái bàn, năm cái ghế, năm người một chó.
"Không thiếu ai cả, tôi rất vui."
Thế Giới tóc bạc trắng vừa cười vừa nói, nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch.
Mọi người đều im lặng, chỉ chờ Thế Giới lên tiếng.
Mà Thế Giới cũng không phải là người nói nhiều.
“Ba chuyện.”
"Thứ nhất, Chapman."
Có thể nhìn thấy hai tay của Thế Giới đang gõ lên bàn, chứng tỏ Chapman là một chuyện khiến hắn rất đau đầu.
Một lát sau, Thế Giới nói: “Tôi không muốn giấu giếm bất cứ chuyện gì trước mặt mọi người... Người này rất phiền phức, khá phiền phức. Nhưng tôi không muốn trở thành kẻ thù của anh ta. Bởi vì tôi có linh cảm rằng việc giữ người này sẽ mang lại cho chúng ta nhiều lợi ích hơn là tác hại.”
"Cho nên, mọi người, sau này nếu như gặp được anh ta thì có thể thử giao lưu với anh ta một chút. Không cần phải nịnh nọt anh ta, nhưng tốt nhất cũng đừng trở thành kẻ địch.”
Sau khi mọi người gật đầu, Thế Giới nhìn về phía Lục Minh, nói tiếp: ““Chapman nhờ tôi nói với cậu một chuyện, sau này cậu có thể nhờ anh ta giúp ba chuyện bất kỳ. Đổi lại, anh ta muốn phần thưởng của nhiệm vụ hệ liệt Truy đuổi Vĩnh Hằng.”
Lục Minh nghĩ nghĩ, cũng không nói gì.
Có đồng ý hay không, sau này nói cũng không muộn.
Thế Giới lại lên tiếng.
"Việc thứ hai có liên quan đến Tà Thần.”
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn Thế Giới, Thế Giới cười nói.
"Hiện tại nhắc đến Tà Thần cũng không còn quan trọng nữa, về phần nguyên nhân, tôi sẽ nói sau.”
“Đầu tiên hãy nói về chuyện cái tên Tà Thần này rốt cuộc là cái gì.”
"Có một điều chắc chắn là, Tà Thần không phải thứ không thể miêu tả được. Bọn họ chỉ là một nhóm cá thể mạnh mẽ và đặc biệt một chút... Ừm, có một số ít không phải là cá thể. Nói tóm lại, điều này có nghĩa là chúng ta hoàn toàn có cách để cạnh tranh, thậm chí là giết bọn họ.”
"Cho nên, không cần lo lắng, không cần sợ hãi, chúng ta cũng không phải không có sức phản kháng."
Nụ cười của Thế Giới có thể sưởi ấm lòng người, nhưng Lục Minh có Thuật sĩ cảm xúc có thể cảm nhận ra được, trên người Thế Giới nổi lên một nỗi sợ hãi thoang thoảng.
Lục Minh cũng không nói ra chuyện này, hắn chỉ im lặng, tiếp tục nghe Thế Giới nói.
“Tà Thần Chính Nghĩa, Tà Thần cao vị, Thần sức mạnh.”
“Tà Thần Chính Nghĩa là tên, Tà Thần cao vị là đẳng cấp, Thần sức mạnh là tính chất.”
“Hai vế đầu thì không cần nói nhiều, điểm mấu chốt nằm ở vế sau.”
"Dựa vào bản chất khác nhau, Tà Thần có thể chia làm hai loại: Thần sức mạnh và Thần bẩm sinh.”
“Cái được gọi là Thần sức mạnh chính là thông qua thăng cấp, tu luyện trở thành Tà Thần. Căn cứ theo tin tình báo của phó bản Dị vực xâm lấn thì ban đầu Chính Nghĩa chỉ là một Siêu năng giả bình thường mà thôi, nhưng không biết gặp phải cơ duyên xảo hợp gì mà anh ta đã đạt tới Tà Thần.”
“Còn Thần bẩm sinh thì hơi phức tạp một chút.”
"Bình thường mà nói, Thần bẩm sinh là những Tà Thần trời sinh đã có sức mạnh của Tà Thần, hơn nữa bản chất sinh mệnh cũng rất đa dạng... Ví dụ như Tà Thần Phồn Dục.”
“Tà Thần Phồn Dục, Tà Thần trung vị, Thần bẩm sinh.”
“Không ai biết được nguồn gốc, cuộc đời, hình thái sinh mệnh của Tà Thần Phồn Dục.”
“Tôi suy đoán, bản chất thật sự của Tà Thần Phồn Dục, có lẽ cũng là khái niệm Phồn Dục...”
Mọi người lâm vào trầm mặc.
Mãi đến khi Chiến Sĩ lên tiếng: “Vậy làm sao giết được loại vật này?”
Thế Giới lắc đầu.