← Quay lại trang sách

Chương 291 Đoàn Vân và kế hoạch Tinh Anh 3

Chiến Sĩ và Lục Minh đều ở tiền tuyến, nhưng mà chuyện chiến đấu đâu ai nói trước được điều gì? Nếu như thực lực mạnh là chắc chắn sẽ thắng, vậy thì còn cần gì phải đánh đấm.

Hơn nữa, trong quá trình qua cửa hoàn mỹ cần phải khám phá và giải mã những tình tiết quan trọng, đây mới là yếu tố chính để qua cửa hoàn mỹ.

Năng lực hệ thống của Học Giả rất đặc biệt.

Bất cứ ai làm trong lĩnh vực khoa học công nghệ đều hiểu rằng có khoảng cách thế hệ về công nghệ. Kẻ mạnh thì mạnh, kẻ yếu thì yếu, ở trình độ khoa học công nghệ, việc kẻ mạnh đè bẹp kẻ yếu là điều không thể thương lượng, rõ như ban ngày.

Trong những phó bản cần giải quyết vấn đề khoa học công nghệ, năng lực hệ thống của Học Giả có thể xưng là thần.

Ví dụ như...

Thị trấn Bắc Nguyên, phó bản Vĩnh tịch băng nguyên!

⚝ ✽ ⚝

Không có gì phải nghi ngờ, trong phó bản Dị vực xâm lấn, Học Giả là người thu hoạch được nhiều nhất.

Còn nhiều hơn cả Chiến Sĩ cấp Thiên tai và Lục Minh có được Hung thần!

Lượng tri thức mà Tử Vong gửi vào trong cơ thể của Học Giả không ít. Nếu như không phải vì thời gian không đủ, thì Học Giả dựa vào sức của một mình mình, hoàn toàn có thể mang đến một trận nổ lớn trong nền khoa học kỹ thuật của thế giới thực. Trên thực tế, Học Giả cũng đang làm những chuyện đó rồi. Tất nhiên, vừa nghiên cứu vừa thuận tiện dẫn dắt mọi người hoàn thành qua cửa hoàn mỹ đối với Học Giả mà nói cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Thành phố Bắc Nguyên, cao ốc Tinh Tế.

Khi đám người Lục Minh đi đến tầng mười ba của cao ốc, Lục Minh có thể nhìn thấy toàn bộ cao ốc Tinh Tế đã không còn dáng vẻ như trước đây nữa.

Ngoại trừ các cột chịu lực, tất cả các bức tường khác đều bị dỡ bỏ, việc sửa đổi này mở ra toàn bộ tầng mười ba.

Nhà vệ sinh lúc trước cũng đã bị dỡ bỏ, chỉ để lại lối vào phó bản tối đen như mực, được phong tỏa nghiêm mật.

Xung quanh có rất nhiều khoa học gia đang ở cửa vào phó bản nghiên cứu phân tích gì đó. Nhưng Lục Minh lại không nhìn thấy những người chơi mới trở thành nhân viên của cục An ninh.

Chiến Sĩ nhanh chóng hóa giải mối nghi ngờ của Lục Minh: “Bởi vì đã xuất hiện một phó bản tốt hơn để bồi dưỡng người chơi, thế nên phó bản này bị bỏ hoang rồi.”

Lục Minh gật đầu, chỉ thấy Hi Vọng đang vẫy đuôi chạy đến trước bàn làm việc của Học Giả.

Giống như đã nhận ra Hi Vọng đến, Học Giả vuốt ve đầu nó, rồi lại quay đầu nhìn về phía nhóm người Lục Minh.

“Làm việc thôi nào.”

Không thể không nói, nhiệm vụ của Học Giả thực ra còn nặng nề hơn Lục Minh và Chiến Sĩ rất nhiều.

Nhưng người phụ nữ này lại rất thích nó.

Cho dù có mệt như chó... Nhưng vẫn có thể nghe thấy những tiếng hô tràn đầy năng lượng của cô ấy.

Chiến Sĩ gật đầu, lộ ra nụ cười cứng ngắc.

“Vất vả cho cô rồi.”

“Còn nữa, chuyện tiếp theo phải nhờ vào cô.”

Học Giả mỉm cười, xua tay, ra hiệu chuyện này đối với mình mà nói chẳng phải chuyện gì to tát cả.

Cùng một thời gian.

Ở nơi nào đó ở Đông Âu.

Một chiếc máy bay trực thuộc cục An ninh chóng hạ cánh, cửa máy bay mở ra, một người mặc thường phục thản nhiên bước ra khỏi máy bay.

Đối diện phía trước, rất nhiều những chiến sĩ tinh nhuệ của cục An ninh đang bận rộn. Phía xa hơn, có một vòng xoáy mày đen sừng sững, tản ra luồng ánh sáng sâu thẳm.

Có người đi tới bên cạnh Thế Giới.

Đặc vụ của Cục An ninh.

“Trưởng quan.”

Thế Giới gật đầu hỏi: "Tình huống thế nào?"

“Không biết có chuyện gì nữa... Tiểu đội hai mươi người mà tôi phái đi... Không có người nào trở về.”

"Toàn diệt?"

"Toàn diệt."

Chuyện tiến vào phó bản, sau đó toàn diệt thực ra cũng không phải chuyện gì quá ly kỳ, nhưng mà bây giờ đã là tuần thứ tư rồi mà vẫn có chuyện này xảy ra, thực sự mang một ý nghĩa khác.

Thế Giới không nói nữa, chỉ đi thẳng đến lối vào phó bản. Anh ta nhìn hắc động thâm thúy này, lông mày nhíu chặt, trong mắt lóe lên tia sáng.

Anh ta nghiêm túc nhìn chằm chằm vào lối vào phó bản một lát, sau đó tức giận thở ra một hơi.

“Chính Nghĩa...”

Vẫn là Chính Nghĩa!

Mẹ kiếp, vẫn là Chính Nghĩa!

Không những thế, lại còn là bản thể tiến vào!

“Được lắm...”

Thế Giới lẩm bẩm như vậy, sau đó khóe miệng đột nhiên lộ ra một nụ cười lạnh.

“Cho dù có để ai vào thì tôi cũng sẽ không để anh ra ngoài!”

Dứt lời, Thế Giới nhanh chóng lôi một chiếc đồng hồ bỏ túi từ trong túi áo ra.

Đây chính là tiền đặt cược với Chapman lúc đó.

Anh ta cầm chiếc đồng hồ bằng tay phải, vươn tay chạm vào lối vào phó bản.

Điều khiến người ta không ngờ tới chính là, Thế Giới lại không bị hút vào trong phó bản... Anh ta giống như đã xuyên thấu hư không, đồng hồ và tay phải của anh ta đã gọn gàng chui vào trong vòng xoáy màu đen.

Năng lượng kịch liệt thoáng chốc xốc lên, ánh sáng vô hạn văng tung tóe khỏi lối vào phó bản. Mãi cho đến khi ánh sáng dần tắt đi, lối vào phó bản nhanh chóng co lại, cuối cùng sụp đổ, thì Thế Giới mới thu tay về.

Lúc này, bàn tay phải của Thế Giới đẫm máu, ánh sáng của chiếc đồng hồ cũng đã tắt, trên mặt đồng hồ còn có những vết nứt nhỏ, giống như sắp sụp đổ.

"Còn có thể dùng hai lần..."

Thế Giới lẩm bẩm như vậy, sau đó khẽ lắc đầu, quay người muốn rời đi.